Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phụ Thân

Tiểu thuyết gốc · 1808 chữ

Theo cảm nhận của Tuyệt Cô Hàn, huyết bào nam tử thực lực có lẽ không bằng Tuyệt Trường Không, bất quá so với Tuyệt Thanh Thiên hay Mộ Thần thì mạnh hơn một chút, tức là còn mạnh hơn cả mình kiếp trước.

Chẳng lẽ thế giới này cường giả nhiều như vậy sao ? Tuỳ tiện ở yên một nơi cũng có thể gặp nhiều cường giả đẳng cấp thế giới của kiếp trước như vậy ?

-Đại ca !

Tuyệt Thanh Thiên thanh âm kinh ngạc xen lẫn vui mừng vang lên, chỉ thấy hắn thân ảnh nhanh như chớp liền xuất hiện trước mặt huyết bào nam tử, dang tay ôm lấy bờ vai của đối phương.

Trên đời, chỉ có một người có thể khiến cho Tuyệt Thanh Thiên gọi tiếng “ đại ca “, người đó chính là một trong Tam Hoàng của Ma Thần Tông năm đó, Huyết Hoàng – Tuyệt Lăng Tiêu.

…………………

Tuyệt Lăng Tiêu đến Chiến Thần Điện quả thật là chuyện không ai ngờ tới, dù sao, bản thân hắn cũng có công việc giống như Tuyệt Thanh Thiên, thực sự không dễ dàng gì mà rời đi để đến Chiến Thần Điện.

Huynh đệ gặp lại, tự nhiên khó tránh khỏi việc hàn huyên mấy câu, Tuyệt Lăng Tiêu lại dành chút thời gian thăm hỏi Bạch Tố Tố, trên khuôn mặt lạnh lùng vậy mà luôn mang theo vẻ tươi cười.

Ba người trò chuyện khá lâu, phải đến khi nghe Tuyệt Trường Không ngồi trên bảo toạ chỗ cao nhất khẽ đằng hắng một tiếng mới để cho cả ba ngừng lại, hết đưa mắt nhìn Tuyệt Trường Không rồi lại chuyển sang nhìn Tuyệt Cô Hàn đang đứng một bên, trầm mặc.

Tuyệt Cô Hàn còn chưa hiểu chuyện gì thì Tuyệt Trường Không đã từ trên huyết sắc bảo toạ đi xuống, bên người hắn, không biết từ lúc đó xuất hiện một bóng người già nua, chính là Mộ Thần.

Tuyệt Trường Không một mạch đi tới trước mặt Tuyệt Cô Hàn, dùng một tay xoa đầu hắn, cười nói :

-Hàn nhi ! Hai năm qua ngươi làm rất tốt, không hổ là cháu của Tuyệt Trường Không ta !

Tuyệt Cô Hàn đối với việc này quả thực có chút thụ sủng nhược kinh, dù sao trong trí nhớ của hắn, ông nội rất ít khi khen mình, càng hiếm khi gần gũi với mình như vậy.

Tuyệt Trường Không ánh mắt thâm thuý nhìn Tuyệt Cô Hàn, sau đó bỗng nhiên mở miệng nói tiếp :

-Hàn nhi ! Hôm nay mọi người tập trung ở đây là bởi vì muốn để cho con biết . . . chuyện của phụ thân con, bất quá trước đó ta nhất định phải lấy thân phận là ông nội của con hỏi con một câu, con có thực sự muốn biết những chuyện này không ?

Thời điểm Tuyệt Trường Không nói ra những lời này, toàn trường ánh mắt đều đổ dồn vào Tuyệt Cô Hàn trên thân, chờ đợi câu trả lời của hắn.

Trái với dự đoán của mọi người, Tuyệt Cô Hàn cơ hồ không có bất kỳ do dự nào, bởi vì hắn sớm đã lờ mờ đoán ra được ý định của mọi người gặp mình hôm nay, vì thế trực tiếp gật đầu đáp, thanh âm tuy non nớt nhưng lại tràn đầy vẻ kiên định.

-Hàn nhi muốn biết chuyện của phụ thân !

Nghe câu trả lời dứt khoát của cháu mình, Tuyệt Trường Không rốt cuộc không còn do dự nữa, bất quá hắn lúc này dường như lại không biết nên bắt đầu như thế nào mới tốt, vì thế hồi lâu mới lên tiếng.

-Tốt ! Nếu như con đã quyết định như vậy, ông nội cũng sẽ không dấu con bất cứ điều gì ! Vốn dĩ ta chưa có ý định muốn nói cho con biết sớm như vậy, bất quá hôm nay đại bá của con đã đến đây, ta cũng cảm thấy con có đủ năng lực để được biết quá khứ của mình, đồng thời cũng phải chọn con đường mà mình phải đi trong tương lai !

-Trước tiên, như con đã biết, ta là Chiến Thần Điện điện chủ, về phần Mộ Thần, là thuộc hạ thân tín của ta, đồng thời là một trong Chiến Thần Điện Bát Đại Chiến Tướng !

-Chiến Thần Điện thuộc về lãnh thổ của nhà Đường, bất quá chúng ta thuộc về loại ẩn thế tông môn, trên thế gian người biết đến sự tồn tại của chúng ta đúng là không nhiều !

-Trong đời lão phu may mắn có được ba người con trai, không phải lão phu tự đắc, nhưng sự thật là cả ba người con của ta đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, trong đó nổi bật nhất chính là phụ thân của con, hắn tên gọi Tuyệt Phong Vân !

-Phụ thân của con thiên tư năm đó hoàn toàn có thể xưng là kinh hãi thế tục, mặc dù hắn là người nhỏ nhất trong ba đứa con của ta, thế nhưng lại là người mạnh nhất, chưa đến 30 tuổi liền có một thân thực lực võ tôn đỉnh phong, hơn nữa đây chỉ là về mặt cảnh giới, nếu xét về chiến lực chân thật, phụ thân của con hoàn toàn có thế sánh ngang với võ đế !

-Năm đó có được ba đứa con như vậy, khỏi phải nói cũng biết lão già ta kinh hỉ đến mức nào, ta thậm chí đã chuẩn bị sẵn kế hoạch nghỉ hưu sớm, trực tiếp nhường lại ngôi vị điện chủ cho phụ thân của con, để hắn cùng với Lăng Tiêu và Thanh Thiên phát triển Chiến Thần Điện càng thêm lớn mạnh !

-Nói thật, lão phu hoàn toàn tin tưởng, dựa vào năng lực của ba người bọn họ, chỉ cần không đến mười năm, nhất định có thể đem Chiến Thần Điện sánh ngang với đệ nhất môn phái trên giang hồ hiện nay là Thiếu Lâm ! Đáng tiếc, ba người con của ta ai cũng có chí riêng, không có người nào nguyện ý trở thành Chiến Thần Điện đời tiếp theo điện chủ !

Nói đến đây, Tuyệt Trường Không thanh âm trở nên có chút buồn bã, mà Tuyệt Lăng Tiêu cùng Tuyệt Thanh Thiên vốn đang đứng một bên cũng khẽ cúi đầu, trên mặt tràn đầy áy náy.

Tuyệt Cô Hàn trong lòng cũng khẽ thở dài, hắn có thể từ trong lời nói của Tuyệt Trường Không cảm nhận được nỗi thất vọng của ông lớn đến mức nào, dù sao bản thân có được ba người con xuất sắc, thế nhưng lại không có ai trong số họ muốn làm người kế vị ông, cái này làm sao có thể không khiến ông thất vọng đau khổ ?

Đến lúc này, Tuyệt Cô Hàn rốt cuộc đã hiểu được trước đây vì sao ông nội lại nhìn mình với ánh mắt phức tạp như vậy, có lẽ là bởi vì ông và cha mình tức Tuyệt Phong Vân từng có mâu thuẫn rất lớn, mặc dù Tuyệt Trường Không không nói ra chi tiết, thế nhưng Tuyệt Cô Hàn vẫn có thể đoán được một hai.

-Năm phụ thân của con 27 tuổi, hắn liền cùng với hai vị đại ca của mình rời khỏi Chiến Thần Điện để nam tiến, tức là đi vào lãnh thổ của Đại Việt ! Bọn họ chỉ cần khoảng thời gian một năm để tạo ra Ma Thần Tông, bên trong Ma Thần Tông cao thủ nhiều vô số, hơn nữa phần lớn đều là những nhân vật còn trẻ thiên phú cao tuyệt, thậm chí tại thời điểm huy hoàng nhất, Ma Thần Tông thực lực tổng hợp so với Chiến Thần Điện dạng này siêu cấp cổ lão thế lực đều không kém quá nhiều !

-Ma Thần Tông phát triển quá nhanh, hơn tiềm lực cũng quá lớn, khiến cho Đại Việt cảm giác được uy hiếp thực sự ! Chính vì vậy mà không lâu sau đó, Đại Việt rốt cuộc đã không thể để cho Ma Thần Tông tiếp tục có thời gian phát triển mà trực tiếp phát quân chinh phạt !

-Năm đó Đại Việt đến cùng phái ra bao nhiêu nhân mã lão phu cũng không cách nào biết được chính xác, bất quá lão phu lại rõ ràng, chỉ riêng võ đế cấp bậc cao thủ tham gia lần chinh phạt này đã có đến năm vị !

-Lão phu không biết chính xác Đại Việt đến cùng có bao nhiêu đế vị cao thủ, thế nhưng con số này hẳn sẽ không vượt quá mười người, mà trong số những người này, có sáu người được đích thân hoàng đế của nước này phong vương, gọi là Đại Việt Lục Vương ! Năm đó năm vị võ đế tham gia vây công Ma Thần Tông thì có bốn người nằm trong Lục vương, bao gồm : Bình Tâm Vương – Khúc Thừa Dụ, Đô Quân Vương – Phùng Hưng, Sát Tẫn Vương – Triệu Quang Phục, Chiêu Minh Vương – Trần Quang Khải ! Người cuối cùng trong năm người địa vị càng thêm kinh khủng, người này là Đại Việt đại tướng quân, Thập Đạo tướng quân – Lê Hoàn !

Tuyệt Trường Không ngừng lại một chút, khoé miệng hiện lên một nụ cười khổ.

Năm vị võ đế cường giả . . . đội hình bậc này, coi như là Chiến Thần Điện hay thậm chí là phái Thiếu Lâm cũng không ngăn cản nổi, bất cứ người nào nắm giữ đội hình “ khủng “ cỡ này trong tay đều có thể quét ngang giang hồ, căn bản là hoành hành vô kỵ.

Tuyệt Cô Hàn hai mắt hơi nhắm lại, đôi tay nắm chặt đến có chút run rẩy, hỏi :

-Phụ thân của con . . . đã chết trong trận chiến đó sao ?

Cứ việc Tuyệt Cô Hàn chưa bao giờ gặp mặt Tuyệt Phong Vân, vì thế đối với người cha này không có quá nhiều tình cảm, thế nhưng tại nơi sâu nhất trong trái tim của hắn, vẫn luôn có một vị trí cho cha mình, mặc dù vị trí đó, từ rất lâu trước đã sớm bị bỏ trống.

Đến lúc này, Tuyệt Cô Hàn rốt cuộc đã biết được cha mình là ai, thế nhưng đáng tiếc, cha hắn nhiều khả năng đã không còn trên đời.

Bạch Tố Tố nhìn thấy con mình như vậy, liền không cầm được nước mắt, đi tới dang tay ôm hắn vào lòng.

Bạn đang đọc Võ Cực Ma Thần sáng tác bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiĐiNhặtQuáKhứ
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.