Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Giới Kiếm Quyết

2636 chữ

Chương 20: Tiên giới kiếm quyết

Thanh âm này vừa vang lên Đinh Hạo đã thấy Phùng Tinh Nhiên sắc mặt hơi biến, ngay sau đó lại khôi phục bình tĩnh, chậm rãi đi ra khỏi phòng Đinh Hạo. Đinh Hạo vốn không muốn nhiều chuyện, nhưng nghĩ đến người này xuất thân từ Thiên Sát ma cung thì cũng có chút hiếu kỳ, lập tức đi theo ra ngoài. Ma môn tam tông nhìn thì có vẻ như đoàn kết hữu hảo nhưng trong bóng tối có bao nhiêu tranh đấu thì chỉ có họ tự biết với nhau mà thôi.

- Quả nhiên là Tinh Nhiên tiểu thư! Từ biệt đã nhiều năm, không ngờ Tinh Nhiên tiểu thư vẫn rực rỡ như xưa, Luyện Ngục ma tông và Tụ Bảo tông cách nhau vạn dặm, tiểu thư đi đường mệt nhọc, không biết thế này có quấy rầy tiểu thư hay không?
Độc Cô Sách trông thấy Phùng Tinh Nhiên liền nhẹ nhàng thăm hỏi.

Độc Cô Sách này mặc một đạo bào màu trắng, kết hợp với thân thể cao dài, khuôn mặt anh tuấn của hắn, quả nhiên là có phong độ, nho nhã phi phàm, nhìn thế nào cũng chẳng thấy hắn có chút liên hệ gì với người trong ma đạo. Người này nói chuyện rất có chừng mực, hơn nữa thỉnh thoảng còn nở nụ cười ấm áp, thật có bản sự để khiến cho bất cứ nữ nhân nào cũng phải động tâm.

Nhưng không biết vì sao Đinh Hạo vừa nhìn thấy người này đã liền cảm thấy chán ghét, cuối cùng cảm giác được người này vô luận là nói chuyện hay cười đùa đều không phải chân tâm, khiến cho người ta có ấn tượng hắn là một kẻ giả dối.

- Độc Cô huynh khách khí rồi, Tinh Nhiên vừa đến nơi thì Độc Cô huynh đã đến bái kiến, thực khiến cho Tinh Nhiên được yêu quá mà sợ. Nghe khẩu khí của Độc Cô huynh thì tựa hồ đã lên núi nhiều ngày, không biết là có chuyện gì đặc biệt phát sinh hay không?
Phùng Tinh Nhiên thản nhiên nói.

- Câu này của Tinh Nhiên tiểu thư xem như là hỏi đúng người rồi, tuy ta chỉ đến sớm hơn tiểu thư vài ngày nhưng đích xác là thăm dò được không ít sự tình bí mật, không biết tiểu thư có muốn nghe không?
Nói đến đây, Độc Cô Sách bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Đinh Hạo.

Đinh Hạo đang muốn rời đi, Phùng Tinh Nhiên đã liền lên tiếng:
- Độc Cô huynh không cần cố kị, hắn là đệ tử đời thứ ba trong tông, mồm miệng rất kín đáo, Độc Cô huynh không cần lo lắng gì cả! Rốt cuộc là chuyện gì lại có thể khiến cho Độc Cô huynh phải cẩn thận như vậy? Mong Độc Cô huynh nói cho chút ít!

Đinh Hạo thực sự cảm thấy bất ngờ, vì sao Phùng Tinh Nhiên lại nhiều lần nói giúp cho mình, chẳng lẽ thực sự là sinh ra hảo cảm với mình, nhưng vì sao ả ta đối với mình lại có vẻ cay độc tuyệt tình như vậy?

Lúc này rời đi cũng không hay, hắn liền đứng bất động không nói gì, nhưng lại không lúc nào không chú ý đến Độc Cô Sách, Đinh Hạo chung quy vẫn luôn cảm thấy người này cực kỳ nguy hiểm!

- Tinh Nhiên tiểu thư có điều không biết, lần đại hội này người đến sẽ rất nhiều, tiểu thư khẳng định không thể tưởng tượng được. Tạm chưa nói đến hai tông chúng ta, người của Ma tông Kiếm Ma cung Thạch Ngọc Sương hôm trước cũng đã đến. Đạo gia tam tông có Bạch Phù Dung của Thanh Vân tông, Trữ Độ Hư của Xích Thành tông, Chu Minh Diệu của La Phù tông hôm qua cũng đã lục tục đến, so ra Tinh Nhiên tiểu thư hôm nay mới đến đã có chút hơi muộn, chẳng lẽ trên đường xảy ra chuyện gì khiến nàng bị trì hoãn sao?
Độc Cô Sách nghi vấn hỏi.

Phùng Tinh Nhiên quay sang trừng mắt nhìn Đinh Hạo một cái rồi mới đáp lại:
- Tinh Nhiên trên đường ham chơi, đã khiến Độc Cô huynh chê cười rồi. Chẳng biết người đi theo mấy người kia là những ai, bọn họ đều là tinh anh trong lớp tuổi trẻ của tu chân giới, tông phái của mấy người đó sao có thể yên tâm để bọn họ đi ra ngoài như vậy!”

- Tinh Nhiên tiểu thư khách khí rồi, tạm chưa nói lúc ta tới đã thấy Thiên Yêu Nhiếp Thiên, mặc dù Nhiếp Thiên không phải là người của Luyện Ngục ma tông các vị, nhưng chỉ bằng giao tình của hắn và cha tiểu thư, ai mà không biết hắn đến là để bảo vệ Tinh Nhiên tiểu thư. Thực không dám giấu, đi theo ta tới đây là Hận Thiên Hận Địa nhị lão. Mấy tông phái khác ta không biết, nhưng chắc chắn là cũng sẽ không yếu, xem ra đại hội lần này sẽ có một phen tranh đấu rồi!

Mặc dù chỉ mới qua vài câu đơn giản nhưng Đinh Hạo đã biết lần đại hội này không đơn giản như vẻ bề ngoài. Dù hắn mới tiến nhập vào tu chân giới nhưng mấy người vừa được nhắc đến, thanh danh cũng đều là như sấm bên tai.

Mấy người này đều lực lượng mới rực rỡ nhất trong lớp đệ tử đời thứ ba của đạo ma lưỡng môn, không chỉ tu vi tiến trước rất xa so với các đồng môn, ngay cả tài trí học thức cũng đều cao tuyệt. Nhiều thanh niên nam nữ ưu tú như vậy tụ hội quyết không phải chỉ đơn giản là trao đổi vật phẩm không thôi.

Huống chi, nghe khẩu khí của Độc Cô Sách thì chắc chắn còn có nội tình khác, xem dáng vẻ thì Phùng Tinh Nhiên cũng là người biết sự tình. Rốt cuộc là có chuyện gì có thể hấp dẫn được nhiều người tụ tập đến đây như vậy? Đinh Hạo cảm thấy chuyến đi này không hề lãng phí, nếu có thể đục nước béo cò kiếm được lợi ích đương nhiên là tốt nhất, nhưng nghĩ đến tu vi của mình lại cảm thấy không quá thực tế, trong những người đó bất luận là ai đều có thể dễ dàng tiêu diệt mình, huống chi trong bóng tối còn có rất nhiều cao thủ ẩn nấp.

- Ồ, lần này còn mời cả Hận Thiên Hận Địa nhị lão xuất động, xem ra Thiên Sát ma cung các vị lần này thực sự là vô cùng cẩn thận rồi! Chẳng biết Độc Cô huynh đến tìm Tinh Nhiên có việc gì không, chẳng lẽ là chỉ để báo cho Tinh Nhiên biết việc này thôi sao? Nếu vậy thì Tinh Nhiên vô cùng cảm kích!
Phùng tinh Nhiên nhẹ nhàng nói.

- Ta lần này tới đây cũng là theo ý của nhị lão, hy vọng có thể cùng với Luyện Ngục ma cung các vị đạt được hiệp nghị. Thật không dám giấu, ta trước khi tới đây đã đi tìm Thạch Ngọc Sương, Thạch Ngọc Sương cũng đã đồng ý cùng với bản cung cùng tiến cùng lùi, không biết ý của tiểu thư thế nào? Nếu các tông phái ma đạo chúng ta không đạt thành hiệp nghị, chỉ biết nghĩ tới mình thì chỉ tiện nghi cho các tông phái đạo môn thôi.

- Độc Cô huynh suy nghĩ nhiều rồi, lời Độc Cô huynh rất giống với ý của Tinh Nhiên. Trước khi tinh Nhiên đến, cha ta cũng đã dặn qua, Tinh Nhiên đương nhiên phải cùng với ma đạo chúng ta cùng lui cùng tiến. Vật này không phải tầm thường, cho dù phải đem hủy đi chúng ta cũng quyết không thể nhường cho đạo môn có được, nếu không từ nay về sau ma môn chúng ta sẽ không sống yên được rồi.
Phùng Tinh Nhiên nói rất chém đinh chặt sắt.

- Tinh Nhiên tiểu thư hiểu rõ đại cục, thực sự khiến cho tại hạ bội phục vô cùng! Ta cũng biết tiểu thư khẳng định sẽ đồng ý mà, đã như vậy ta cũng không nói nhiều nữa, đợi đến khi đại hội chính thức bắt đầu ta sẽ lại tới bái phỏng. Sớm như vậy đã quấy rầy tiểu thư thực là có lỗi, hy vọng tiểu thư tha thứ cho!
Dứt lời liền khoát tay cáo từ.

Phùng Tinh Nhiên cũng không giữ lại, chỉ nói sẽ đem việc này nói lại với Nhiếp Thiên. Người kia trước khi đi lại tự như vô ý liếc mắt nhìn Đinh Hạo một cái, Đinh Hạo liền cảm thấy cả người chợt lạnh toát, ngay sau đó lại khôi phục bình tĩnh, phảng phất như chưa từng phát sinh chuyện gì.

Nhưng Đinh Hạo biết người này đã nãy sinh sát ý với mình, hắn chợt cảm thấy mù mờ khó hiểu, mình với hắn chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, tại sao hắn nảy ra sát tâm với mình, xem ra việc hai người vừa nói khẳng định là có quan hệ rất trọng đại.

Thấy người kia vừa đi, Phùng Tinh Nhiên lại hứng thú nhìn về phía Đinh Hạo, đôi mắt chớp chớp liên tục.

Nghe được cuộc nói chuyện nhẹ nhàng vừa rồi của hai người, Đinh Hạo cũng không dám xem nhẹ nữ nhân này nữa, nữ nhân này mặc dù điêu man không chịu nói lý, nhưng xem nàng làm việc quyết không phải là người không có đầu óc. Người trong ma đạo vốn đa nghi, nhưng tại sao ả ta lại để cho mình nghe được bí mật như vậy, chẳng lẽ ả đã có ý đồ khác với mình. Nhưng bản thân tu vi thấp kém, cũng chẳng giúp ả được gì, mình có cái gì để cho nàng muốn lợi dụng chứ. Đúng rồi, khẳng định là bí mật của Tuyệt Sát ma trận khiến ả sinh ra hoài nghi với mình.

- Đã nghe lâu như vậy, chắc ngươi cũng biết lần đại hội này tuyệt không đơn giản. Nếu ngươi đồng ý giúp bản tiểu thư, bản tiểu thư sẽ mang đại bí mật của lần Tụ Bảo tông hội này nói cho ngươi.
Phùng Tinh Nhiên trầm mặc một lát rồi nói.

- Bản nhân đối với bí mật mà ngươi nói không có hứng thú. Huống chi ta pháp lực thấp kém, cho dù có tâm cũng không có lực, căn bản không giúp được ngươi cái gì. Đợi lần đại hội này kết thúc, hy vọng tiểu thư giữ lời thả cho ta đi là được rồi.
Đinh Hạo thản nhiên nói, chẳng hề rung động.

- Hừ, bản cô nương không tin ngươi không có hứng thú với việc này, chỉ cần ngươi đồng ý giúp đỡ, bản cô nương sẽ… sẽ đáp ứng bỏ qua cho ngươi tội nhìn lén thân thể của ta, ngoài ra ta còn cho ngươi lợi ích. Chỉ cần ngươi cùng giúp ta đến Đoạn Hồn sơn, ta sẽ đảm bảo ngươi có thể tùy tiện rời đi, quyết không làm khó dễ, ngươi thấy thế nào?
Những lời này của Phùng Tinh Nhiên đã mang theo chút ngữ khí cầu xin.

Sắc mặt Đinh Hạo âm trầm bất định, nghĩ thầm dù sao mình cũng không có việc gì làm, mà mục đích cuối cùng cũng là trở về Đoạn Hồn sơn, cùng ai trở về cũng không có gì khác nhau. Mấu chốt là những người này tu vi cao tuyệt, thực không biết mình có thể giúp được ả cái gì, nhưng mà không thể phủ nhận, đích xác đúng như lời ả ta, mình đối với việc này vô cùng tò mò.

- Được, ta có thể đáp ứng lưu lại giúp ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta mấy điều kiện. Đầu tiên là từ nay về sau không được hạn chế hành động của ta, thứ nữa từ nay về sau bất luận ta có chỗ nào cổ quái cũng đều không được bức hỏi, càng không được sau này trả thù ta! Ngươi đồng ý thì phát thệ cam đoan đi.
Đinh Hạo do dự hồi lâu mới nói.

Lời này của Đinh Hạo vừa nói ra Phùng Tinh Nhiên liền tỏ vẻ vui mừng, vội vã phát ra một lời thề độc đến không thể độc hơn, cả danh hiệu của Luyện Ngục ma tông và phụ thân cũng bị nàng mang ra dùng, giống như là sợ Đinh Hạo đổi giọng vậy.

Đinh Hạo lại càng cảm thấy kỳ quái, tu vi của mình căn bản là chẳng có bao nhiêu trợ giúp với nàng, hơn nữa điều kiện của mình đã vô cùng hà khắc, việc này nói thế nào thì mình cũng đã chiếm rất nhiều tiện nghi, tại sao nàng lại vui vẻ như vậy, thực là khó hiểu!

- Ta nói trước, lần đại hội này rất nhiều người có pháp lực cao tuyệt, ta căn bản là không giúp được ngươi cái gì, ngươi cũng đừng lấy ta ra làm bia đỡ đạn! Nếu không đừng trách ta không tuân theo điều kiện, lâm trận đào thoát.
Đinh Hạo lạnh giọng nói.

- Sao bản cô nương lại mang ngươi ra làm bia đỡ đạn, ha ha, lâm trận đào thoát, bây giờ ngươi thử trốn cho ta xem đi! Có tin bản cô nương sẽ lột da rút gân ngươi không? Được rồi, tiểu tặc, bây giờ chúng ta đã là cùng hội cùng thuyền, rốt cuộc ngươi tên họ thế nào, cũng không thể mãi gọi ngươi là tiểu tặc lão tặc được, hi hi!
Phùng Tinh Nhiên nhẹ nhàng cười nói.

Phùng Tinh Nhiên nói những lời này nghe thì có vẻ như hung ác, nhưng Đinh Hạo lại không nghe ra chút ác ý nào, mà cũng chẳng thể để ả ta gọi mình là tiểu tặc này tiểu tặc nọ mãi được. Nghĩ lại tên của mình cũng không có ai biết, nói cho ả ta nghe cũng chẳng sao, liền nói:
- Ta họ Đinh tên Hạo, đừng có gọi lung tung tiểu tặc này tiểu tặc nọ nữa!
Dừng lại một chút rồi rồi tiếp:
- Ngươi và ta cũng coi như là đã kết thành liên minh, bây giờ đã mang bí mật của lần Tụ Bảo tông hội này nói cho ta nghe được chưa?

- Thì ra ngươi tên là Đinh Hạo, tên rất hay, không ngờ ngươi hành sự ác độc như vậy mà tên họ nghe cũng không tệ!
Phùng Tinh Nhiên chế giễu.

- Hắc hắc, như nhau cả thôi, bớt nói nhảm đi, rốt cuộc là có chuyện gì có thể khiến cho ngươi và mấy tông phái kia toàn bộ tụ tập đến đây cả thế?
Đinh Hạo tò mò nói.

- Lần đại hội đấu giá của Tụ Bảo tông lần này sẽ xuất hiện ba thức kiếm quyết của tiên giới! Ngươi nói xem, có đủ để khiến cho tất cả các tông phái đều phái người đến hay không?
Phùng Tinh Nhiên nói rất nhỏ nhưng cũng đủ để khiến cho Đinh Hạo biến sắc.

Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn

Bạn đang đọc Vô Cực Ma Đạo của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.