Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Định Kế

2074 chữ

Một lát sau, các nghi thức của hai tông đều được tiến hành. Cuối cùng Huyết Ma Liệt Sơn, Độc Ma Vương Diệc Hàn và Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cắt máu ăn thề, coi như hoàn thành nghi thức.

Sau khi nghi thức hoàn thành, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên phất tay, đồng tử trong tông phái tiến vào, mang theo các loại hoa quả, rượu ngon, đồ ăn. Mọi người ăn uống một phen. Trong đó có mấy nhà mừng mấy nhà lo. Nhưng bề ngoài dều tươi cười.

Uống khoảng hai canh giờ, bữa tiệc kết minh coi như đã xong. Sau khi mọi việc xong xuôi, Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung dẫn đầu đoàn người đề nghị ra về với Phùng Ngạo Thiên.

Hai cung đúng là đã ở lại Đoạn Hồn sơn trong thời gian không ngắn. Phùng Ngạo Thiên cũng biết bọn họ Đơng lo lắng hầu hết cao thủ trong tông rời đi, bây giờ người của Đạo Môn tam tông đã rời khỏi Đoạn Hồn sơn. Tranh đấu giữa Ma Môn và Đạo Môn không ngừng diễn ra, vì thế hai cung không muốn ở lâu. Bây giờ Luyện Ngục Ma Tông đã kết minh với Vô Cực Ma Tông, bọn họ cũng có lý do rời đi.

Phùng Ngạo Thiên biết tâm tư của bọn họ, nên không cố giữ lại. Hai cung toàn bộ ngự phi kiếm rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Chờ người hai cung rời đi, Phùng Ngạo Thiên và Đinh Hạo đưa mắt nhìn nhau, liền hiểu ý. Những người khác không biết, nhưng hai huynh đệ Hận Thiên Hận Địa nhất định không về Thiên Sát Ma Cung, mà đan trốn ở nơi nào đó phục kích Vô Cực Ma Tông. Về phần có ai khác tham gia hay không, Độc Cô Tịch Diệt có tham gia không, điều này không ai biết.

Thấy mọi người đã rời đi, Thành Hoàng cười rất vui vẻ, giống như rất tự tin. Ánh mắt nhìn đám người Đinh Hạo càng thêm thân thiện. Dù như thế nào cũng không nhìn ra hắn đã sớm có âm mưu chờ đoàn Đinh Hạo chui vào lưới.

Người hai cung rời đi, các môn phái nhỏ ở Đoạn Hồn sơn đều chúc mừng Luyện Ngục Ma Tông, sau đó xin ra về. Phùng Ngạo Thiên đương nhiên sẽ không giữ lại, gật đầu đồng ý.

Các môn phái bây giờ đúng là rất vui. Có Vô Cực Ma Tông ở đây, các môn phái này bị áp rất chặt, vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên được. Ngay khi thầm kêu khổ, Vô Cực Ma Tông lại quyết định rời khỏi Đoạn Hồn sơn. Bọn họ sao có thể không vui.

Đầu tiên là thiếu một đối thủ cạnh tranh, hơn nữa các tài nguyên tu chân của Vô Cực Ma Tông. Vô Cực Ma Tông vừa đi, nhất định thành vật vô chủ. Luyện Ngục Ma Tông đương nhiên sẽ không thèm để ý chút mỏ quặng nhỏ này, như vậy sẽ thuộc về mấy môn phái.

Huyết Sát Tông và Phù Chú Tông là vui vẻ nhất. Nguyên nhân là mình vẫn đi theo Phùng Ngạo Thiên. Ba mỏ quặng đó rất có thể thuộc về bọn họ. Bởi vậy hai tông càng nhìn Vô Cực Ma Tông càng thấy thuận mắt, ước gì Vô Cực Ma Tông lập tức rời đi.

Mà Âm Dương Hòa Hợp Tông và Hắc Ma Tông mặc dù biết mỏ quặng đó không thể thuộc về mình. Nhưng chỉ cần Vô Cực Ma Tông còn ở Đoạn Hồn sơn một ngày, hai tông bọn họ sẽ không có ngày ngóc đầu, luôn phải đề phòng Vô Cực Ma Tông khi dễ. Dù sao hai tông này có thù hận lớn nhất với Vô Cực Ma Tông. Càng đáng hận chính là bọn họ bây giờ không có chút phần thằng với Vô Cực Ma Tông. Vì vậy nghe thấy Vô Cực Ma Tông rời đi, bọn họ càng vui mừng. Ít nhất không bị người Vô Cực Ma Tông khi dễ, làm nhục nữa.

Ma Môn vốn lấy thực lực làm chủ. Ngươi có thực lực mạnh, ngươi có thể muốn gì làm đó, không ai quản ngươi.

Thấy người của các môn phái vui vẻ đứng dậy cáo từ. Đinh Hạo không khỏi lắc đầu cười. Vô Cực Ma Tông trong mắt bọn họ, giống như hung thần ác sát. Người gặp người sợ. Ngoại trừ một ít người ở Luyện Ngục Ma Tông, người trên Đoạn Hồn sơn bây giờ rất sợ Vô Cực Ma Tông.

Chờ tất cả rời đi, các trưởng lão Luyện Ngục Ma Tông cũng rời đi. Thành Hoàng trước khi đi còn cười cười với mấy người Đinh Hạo. Đám Đinh Hạo đương nhiên biết ý nghĩa của nụ cười này, không quản hắn, vẫn ngồi trong đại điện Luyện Ngục Ma Tông.

Chờ tất cả người cần đi rời đi hết. Huyết Ma Liệt Sơn lúc này mới nhìn tám người Trương Hoàng, nói:

Tám người các ngươi về tông trước, nói chuyện kết minh hôm nay với các môn nhân.

Tám người gật đầu không nói một lời, bước nhanh rời đi. Trong nháy mắt đã ra khỏi đại điện Luyện Ngục Ma Tông.

Trong đại điện của Luyện Ngục Ma Tông bây giờ chỉ còn ba người Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn bên phía Vô Cực Ma Tông, bên phía Luyện Ngục Ma Tông chỉ còn Phùng Ngạo Thiên, Thiên Yêu Niếp Thiên, vợ chồng Cừu Mãnh và Phùng Tinh Nhiên.

Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đứng dậy đi ra ngòi điện, bố trí một lát, dặn đồng tử canh bên ngoài cẩn thận, không cho phép ai tiến gần, sau đó mới về lại vị trí của mình.

Nhìn đám Đinh Hạo, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mở miệng nói:

Bên phía Bổn Tông đã bàn bạc qua, lần này tuyệt đối không cho Thành Hoàng thoát. Bổn Tông sẽ tự mình ra mặt, bao gồm của Thiên Yêu Niếp Thiên và vợ chồng Cừu Mãnh. Ngoài ra khi Vô Cực Ma Tông các ngươi rời đi, Bổn Tông sẽ cho cao thủ khác gia nhập. Cho dù huynh đệ Hận Thiên Hận Địa tham gia cũng sẽ không có Tuyết Du Du gì.

Thấy Phùng Ngạo Thiên đã hạ quyết tâm như vậy, Huyết Ma Liệt Sơn cười hắc hắc nói với Phùng Ngạo Thiên:

Xem ra lần này Ma Quân quyết định diện trừ gai độc. Lão phu sớm đã không vừa mắt với tên Thành Hoàng này. Lần này Vô Cực Ma Tông ta sẽ toàn lực ra tay, giúp Ma Quân giết người này.

Phùng Ngạo Thiên cười ha hả rồi chỉ vào Liệt Sơn:

Liệt huynh ơi Liệt huynh, Bổn Tông đang giúp Vô Cực Ma Tông ngươi, vậy mà ngươi lại nói như vậy, giống như Bổn Tông được lợi rất lớn.

Huyết Ma Liệt Sơn lắc đầu nói:

Đương nhiên là ngươi chiếm lợi lớn. Nếu như Vô Cực Ma Tông không để ý đến Thành Hoàng, chỉ cần đi đường vòng, tìm đường nhỏ mà đi, như vậy Thành Hoàng sao có thể làm khó dễ ta. Đây là vì Ma Quân nên mới làm như vậy.

Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cười ha hả nói:

Giỏi cho Huyết Ma Liệt Sơn. Bổn Tông không nói lại ngươi, vậy coi như Bổn Tông chiếm lợi từ ngươi đi. Nhưng hai tông bây giờ đã kết thành đồng minh, việc này không cần quá để ý.

Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu, không nói nhiều.

Lúc này Đinh Hạo đột nhiên lạnh lùng nói:

Ngoại trừ Thành Hoàng, Tông Chủ Âm Cơ của Âm Dương Hòa Hợp Tông cũng phải giết.

Tất cả mọi người đều biết Âm Cơ từng ra tay ám sát Đinh Hạo. Người Vô Cực Ma Tông đương nhiên không nói gì. Nhưng đối với Luyện Ngục Ma Tông mà nói, mất một Âm Cơ cũng là tổn thất với bọn họ. Vì vậy ba người Vô Cực Ma Tông đều nhìn Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên, chờ lão mở miệng nói.

Phùng Ngạo Thiên thấy rõ ba người đang nhìn mình, trầm ngâm một chút rồi nói:

Chẳng qua chỉ là tu vi Phân Thân Kỳ mà thôi, có ả hay không cũng không quan trọng với Luyện Ngục Ma Tông ta. Ngay cả cao thủ như Thành Hoàng, Bổn Tông còn phải bỏ đi, tiểu tử không cần lo lắng.

Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên nói như vậy, xem như đã phán Âm Cơ tội tử.

Thấy Phùng Ngạo Thiên đồng ý, Đinh Hạo cũng không nói nữa. Hắn biết Âm Cơ nhất định sẽ phục kích mình. Dù sao Âm Cơ thù mình như vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội cuối cùng này. Lúc đó chính là ngày giỗ của ả.

Thấy Đinh Hạo không nói nữa, Phùng Ngạo Thiên nói:

Chờ sau khi các ngươi rời khỏi Đoạn Hồn sơn, cao thủ bên phía Bổn Tông sẽ tẩn trong đám người các ngươi. Chờ đám Thành Hoàng xuất hiện, sẽ cho một kích. Chúng ta sẽ bàn bạc về chi tiết, các ngươi thấy thế nào?

Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn, Đinh Hạo nhìn nhau. Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói:

Chúng ta cũng có ý này. Đã như vậy, bây giờ sẽ bàn chi tiết cục thể. Lần này đám Thành Hoàng nhất định phải chết.

Ba ngày sau, trong Vô Cực Ma Tông.

Sau cuộc bàn bạc lần trước với Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên về việc giết Thành Hoàng, người của Vô Cực Ma Tông đã thu dọn xong, hôm nay chính là ngày Vô Cực Ma Tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Thấy môn nhân đang từ trong các phòng đi ra. Vô Cực Ma Tông bây giờ đã khác xưa, các môn nhân có thân phận đều có trữ vật giới chỉ. Mà đệ tử đời hai cũng đã có trữ vật thủ trạc. Chỉ có đệ tử đời ba mới đeo trữ vật đại.

Đám Hồ Thạc và Trương Lợi bởi vì có quan hệ với Đinh Hạo nên đều đeo trữ vật thủ trạc. Sư phụ Trần Lĩnh của Đinh Hạo lại có trữ vật giới chỉ. Chỉ cần là người có quan hệ gần với Đinh Hạo, bây giờ cả người đều là tài sản. Về pháp bảo và tài liệu tu luyện, Đinh Hạo không bao giờ keo kiệt với người của mình. Bọn họ nhìn một cái là biết hơn kém nhau.

Tài liệu ở ba mỏ quặng cũng được mấy người Đinh Hạo chia ra. Tu chân giả muốn di chuyển môn phái thực ra rất đơn giản, nhét các thứ cần thiết vào trữ vật giới chỉ... không có gì phiền phức cả.

Hôm nay Đinh Hạo mới biết đệ tử đời ba của Vô Cực Ma Tông đã có hơn 50 người. Nhiều gấp mấy lần khi hắn mới gia nhập môn phái. Hơn nữa tất cả đều là kẻ có tư chất. Nếu so sánh với các môn phái khác trong Đoạn Hồn sơn, Vô Cực Ma Tông là ít người nhất, nhưng thực lực lại không hề thua kém.

Huyết Linh – đệ tử của Huyết Ma Liệt Sơn chỉ sau một thời gian không gặp, bây giờ đã đạt đến cảnh giới Tâm Động trung kỳ. Tốc độ này đã rất nhanh. Xem ra hắn được Huyết Ma Liệt Sơn bố trí tu luyện ở đâu đó. Bây giờ tông phái di chuyển nên mới mò ra.

Mà đồ đệ của Tử Mộc tam lão cũng như vậy, tiến bộ rất nhanh. Xem ra tam lão cũng dồn không ít tâm huyết vào đồ đệ.

Thấy mọi người đã tập trung đông đủ, Huyết Ma Liệt Sơn phất tay, không nói gì, bay lên trời. Các vị trưởng lão chỉ huy môn nhân bay lên. Vô Cực Ma Tông rời khỏi Đoạn Hồn sơn.

Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn

Bạn đang đọc Vô Cực Ma Đạo của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.