Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỷ Võ Đoạt Vị

Tiểu thuyết gốc · 3000 chữ

Hôm nay hai mươi bốn tháng mười, anh hùng đại yến đã chấm dứt, buổi chiều sẽ tiến hành bầu chọn bang chủ Cái Bang. Quần hào dùng xong bữa trưa, lũ lượt kéo nhau ra bãi rộng phía tây thành Tương Dương, chỉ thấy ở đó đã dựng lên một đài cao, phía nam kê hàng ngàn chiếc ghế.

Lúc này cạnh đài tụ tập hơn hai ngàn bang chúng Cái Bang, đều là những nhân vật từng trải võ nghệ cao cường, thấp nhất cũng là đệ tử bốn túi, bang chúng Cái Bang chia ra bốn lộ do bốn vị trưởng lão thống suất. Cái Bang vốn có bốn vị trưởng lão Lỗ Giản Lương Bành, Lỗ Hữu Cước sau khi đảm nhiệm chức vị bang chủ, gần đây đã bị Hoắc Đô giết hại, Bành trưởng lão phản bang, đã bị Từ Ân giết chết, Giản trưởng lão bệnh tật chết sớm, hiện tại chỉ còn Lương trưởng lão đứng đầu trưởng lão Cái Bang. Bang chúng Cái Bang căn cứ các lộ châu huyện, ngồi ở bốn phía đông nam tây bắc xung quanh đài cao, quy củ tổ truyền của Cái Bang, bất luận đại hội lớn nhỏ, mọi người đều ngồi dưới đất, không để mất đi bản sắc ăn mày.

Quách Tĩnh bước lên đài cao, chắp tay thi lễ với quần hùng bên dưới, sang sảng nói:

- Đại hội hôm nay của tệ bang, được các lộ anh hùng tiền bối và hào kiệt thiếu niên tới dự, mọi người trong bang đều thấy vô cùng vinh hạnh.

Quách Tĩnh nói xong liền cúi mình thi lễ, quần hùng dưới đài nhất tề đứng dậy đáp lễ, Quách Tĩnh lại tiếp tục nói:

- Lỗ cố bang chủ của tệ bang nhân hậu trượng nghĩa, một đời vì nước vì dân, tân cần lao khổ, không may gần đây bị tên gian tặc Hoắc Đô hãm hại tại Dương Thái Phó Miếu. Mối thù này chưa báo là việc đại sỉ nhục của tệ bang, nhưng đại quân Mông Cổ xâm phạm thành Tương Dương, đang hùng hổ kéo tới, chúng tôi không thể vì chuyện riêng tư của tệ bang mà để lỡ quốc gia đại sự, nên việc báo thù sẽ tạm gác lại, chờ cho đánh lui cường địch thì sẽ xử lý sau.

Quần hào bên dưới lớn tiếng khen phải, đều nói chuyện công trước, chuyện tư sau mới đúng là cách hành xử của bậc anh hùng hào kiệt, Quách Tĩnh dõng dạc nói:

- Có điều đệ tử tệ bang mười mấy vạn người rải khắp thiên hạ, cần tiến cử một vị bang chủ mới. Hôm nay chúng ta cần tiến cử ra một vị anh hùng tài đức văn võ song toàn lên làm bang chủ Cái Bang, xin mời Lương trưởng lão thượng đài!

Lương trưởng lão nhảy lên đài cao, mọi người thấy y tóc bạc như cước, thần thái tinh anh, cú nhảy lại uyển chuyển, lộ rõ công phu, bang chúng Cái Bang hò reo như sấm, Lương trưởng lão ôm quyền đáp lễ, đợi cho mọi người hò reo dừng lại, mới lớn tiếng nói:

- Quách tiền bang chủ văn võ song toàn, tinh minh quyết đoán, nhưng lại khách khí cứ muốn để cho bốn vị trưởng lão chúng tôi cùng với đệ tử tám túi thương lượng quyết định. Chúng tôi thương lượng chán chê, cuối cùng nghĩ ra một cách.

Nhất thời bên dưới im phăng phắc, chỉ nghe Lương trưởng lão chậm rãi nói:

- Chúng tôi thiết nghĩ, bang chúng Cái Bang rải khắp thiên hạ, tuy đều bản lĩnh kém cỏi, không thể làm nên chuyện lớn, song nhân số lại không ít, muốn thống lĩnh mấy chục vạn nhân mã, như Quách tiền bang chủ vừa nói, phải có tài đức văn võ song toàn. Cái Bang chúng tôi tuy không thể nói nhân tài điêu linh, nhưng muốn có nhân vật hiếm gặp trăm năm như Hồng lão bang chủ, Quách tiền bang chủ, thì thật không dễ chút nào, thậm chí nhân phẩm ai nấy mến phục như Lỗ cố bang chủ cũng tìm không ra. Chúng tôi nghĩ đi nghĩ lại, chỉ còn cách phải tuyển chọn một vị tân bang chủ.

Lương trưởng lão ngừng lại một chút rồi trịnh trọng nói:

- Trong bản bang đã không có nhân tài kiệt xuất, Quách tiền bang chủ lại không thể phân tâm, thì rõ ràng chỉ còn một con đường là mời một vị anh hùng tài đức văn võ vẹn toàn lên làm bang chủ, thống suất mấy chục vạn đệ tử bản bang. Hôm nay ngồi đây, toàn là các vị hảo hán nổi danh trên giang hồ, vị nào muốn làm bang chủ tệ bang, chúng tôi đều hoan hỉ. Có điều anh hùng hảo hán quá đông, thật khó tuyển chọn, chúng tôi nghĩ ra một cách, kính mời các vị anh hùng thượng đài hiển lộ thân thủ, ai mạnh ai yếu mọi người sẽ cùng phân xét.

Lương trưởng lão nói đến đây, tiếng reo hò nổi lên tứ phía, ngừng lại một chút mới nghiêm giọng nói:

- Bất quá huynh đệ có một câu phải nói rõ từ trước, tỷ võ hôm nay chỉ đánh chạm thì dừng, nếu có ai bị tổn thương tính mạng, thì bản bang sẽ chịu tội quá nặng. Các vị nếu có hiềm khích từ trước, quyết không được phép định liệu tại đây, nếu không bản bang từ trên xuống dưới sẽ phải khó xử, nhất định đành phải đắc tội.

Lương trưởng lão vừa dõng dạc nói vừa đưa mục quang quét từ phải sang trái một lượt, thần thái hết sức nghiêm trang, nên biết tỷ võ quyết thắng, ai nấy đều xuất tuyệt kỹ, thường là hạ thủ không dung tình, nên dễ có người tử thương, nhưng hôm nay đang lúc tụ nghĩa kháng địch, mọi người không thể tàn sát lẫn nhau. Quần hùng sớm biết đại hội Cái Bang hôm nay sẽ rất náo nhiệt, nghe Lương trưởng lão nói vậy, ai nấy đều thầm tính toán, biết rằng cuộc tỷ võ này đương nhiên là xa luân chiến, thượng đài càng sớm bao nhiêu càng thiệt bấy nhiêu.

Lúc này mấy ngàn anh hùng lần lượt xông lên tỷ võ náo nhiệt, riêng trong hoa viên Quách Phủ, lại có một người thủy chung chẳng hề nghĩ đến đại sự kể trên, Quách Tương chỉ hồi hộp nghĩ: "Hôm nay là sinh nhật tròn mười sáu tuổi của mình, không biết người có nhớ không?"

Quách Tương ngồi tại Thược Dược Đình trong hoa viên Quách Phủ, tì tay vào trên lan can, nhìn vầng thái dương đang chếch dần sang phía tây, trong lòng thầm nghĩ: "Hôm nay đã quá nửa ngày, giả dụ người đến bây giờ, thì nhiều nhất cũng chỉ còn nửa ngày được ở bên người mà thôi..."

Quách Tương chép miệng nói:

- Sinh nhật mỗi năm, mẫu thân đều bảo mình nói ba điều ước. Bây giờ bên cạnh không có ai, mình nói với lão thiên gia vậy.

Quách Tương ngẩng đầu nhìn trời, hai mắt nhắm lại, chắp tay cầu nguyện nói:

- Lão thiên gia, điều ước thứ nhất của con, mong sao cha mẹ suất lĩnh nhân mã, cùng với các vị anh hùng hảo hán đánh tan quân Mông Cổ xâm phạm, giữ vững thái bình cho bách tính vô tội.

Quách Tương ngừng lại một chút rồi thong thả nói:

- Lão thiên gia, điều ước thứ hai của con, mong sao cha mẹ thân thể mạnh khỏe, bách niên trường thọ.

Điều ước thứ ba, Quách Tương nhất thời chưa nói ngay, lát sau mới nói:

- Điều ước thứ ba của con, mong sao sư phụ cùng các sư nương bình an hỉ lạc, vạn sự như ý.

Bỗng nghe một tiếng hịch nhỏ, từ trên bờ tường có người nhảy xuống, đầu to thân lùn, diện mạo cổ quái, Quách Tương nhìn thấy đối phương thì đứng bật dậy, mừng rỡ nói:

- Đại Đầu Quỷ thúc thúc!

Đại Đầu Quỷ nhanh chóng bước vào Thược Dược Đình, cúi mình thi lễ, thần thái cung kính dị thường, Quách Tương tươi cười hỏi:

- Đại Đầu Quỷ thúc thúc, sao thúc thúc lại khách sáo với điệt nhi như vậy?

Đại Đầu Quỷ cung kính nói:

- Tiểu thư đừng gọi lão phu là Đại Đầu Quỷ thúc thúc, cứ gọi ba tiếng "Đại Đầu Quỷ" là được. Thần Điêu Đại Hiệp sai lão phu đến thưa với Quách nhị tiểu thư, bảo rằng người muốn đích thân chuẩn bị cho tiểu thư ba món quà mừng sinh nhật, bởi vậy hôm nay sẽ đến muộn một chút.

Quách Tương lúc trước có từng nhắc đến sinh nhật mười sáu tuổi của mình với Dương Quá, phụ mẫu bận việc không tiện chiếu cố, không ngờ đối phương vẫn còn nhớ đến, sung sướng như mở cờ trong bụng, vui vẻ nói:

- Nhiều vị bằng hữu đã tặng điệt nhi các món quà quý, điệt nhi thứ gì cũng có, xin thúc thúc hãy nói với Dương đại ca đừng tốn công chuẩn bị quà cáp làm gì.

Đại Đầu Quỷ lắc đầu nói:

- Ba món quà ấy, món quà thứ nhất đã chuẩn bị xong, món quà thứ hai Thần Điêu Đại Hiệp đang dẫn các huynh đệ đi lấy, lúc này chắc cũng đã lấy được rồi. Món quà thứ ba Thần Điêu Đại Hiệp bảo là sẽ đích thân trao tận tay tiểu thư ở đại hội Cái Bang ngoài kia, xin mời tiểu thư hãy đi ra đó, xem chừng cũng sắp đến lúc rồi đấy.

Quách Tương bất đắc dĩ nói:

- Điệt nhi vốn nói dỗi với tỷ tỷ sẽ không đến dự đại hội Cái Bang, Dương đại ca đã bảo thế thì đành đi vậy, thúc thúc hãy đi cùng với điệt nhi.

Quách Tương dẫn theo Đại Đầu Quỷ đến bên đài cao, chọn một chỗ trống ngồi xuống, bang chúng Cái Bang lo việc tiếp khách thấy đối phương là người lạ, bèn gọi lại hỏi tính danh, Đại Đầu Quỷ lạnh lùng nói:

- Ta không có tên, không biết gì hết, Quách nhị tiểu thư dẫn ta đến đây!

Lúc này huynh đệ Võ Đôn Nhu, Võ Tu Văn đều đã bị đánh rớt đài, điệt nhi của Chu Tử Liễu, đệ tử của Điểm Thương Ngư Ẩn, bốn đệ tử tám túi của Cái Bang đều lần lượt thất thủ. Trên đài cao Gia Luật Tề đánh bại liên tiếp ba vị hảo thủ, hiện giờ đang thi triển bảy mươi hai lộ Không Minh Quyền do Chu Bá Thông truyền thụ, đấu với một trang đại hán trạc ngoại tứ tuần. Đại hán tên Lam Thiên Hòa, là người Miêu sống ở địa giới Quý Châu, hồi nhỏ theo người tới Thanh Thành Sơn ở địa giới Tứ Xuyên hái thảo dược, không may sảy chân ngã xuống vực sâu, may mắn không chết gặp được kỳ nhân, được truyền thụ võ công ngoại môn cực kỳ cương mãnh.

Chưởng lực của Lam Thiên Hòa như tiếng gió tuyết, uy phong ù ù ghê gớm, quyền pháp của Gia Luật Tề thì lại vô thanh vô hình, phiêu phiêu hốt hốt khiến địch thủ không biết đằng nào mà lần, hai người một cương một nhu, nhất thời giao đấu ngang ngửa trên đài cao. Chưởng lực của Lam Thiên Hòa tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cuồng phong bạo vũ không thể kéo dài mãi, còn quyền chiêu của Gia Luật Tề thì không nhanh hơn, cũng không chậm hơn lúc trước, vẫn cứ chăm chú kiến chiêu chiết chiêu.

Lam Thiên Hòa đánh lâu không thắng, cảm thấy nôn nóng, tự nghĩ hơn hai mươi năm qua ở vùng tây nam, y chưa từng gặp được đối thủ nào có thể chịu nổi quá ba mươi chiêu của mình, không ngờ hôm nay trước đông đảo anh hùng hôm nay, y lại không hạ nổi một gã hậu sinh tiểu bối, bèn vận nội kình, không ngừng gia tăng chưởng lực. Gia Luật Tề nhẹ nhàng lấy nhu khắc cương, sau cùng hữu chưởng đẩy ra, song chưởng đụng nhau, lập tức giữ nguyên bất động, biến thành cục diện đôi bên tỷ thí nội lực.

Lát sau Lam Thiên Hòa bỗng nhiên biến sắc, loạng choạng lùi lại hai bước, ôm quyền nói:

- Thán phục, thán phục!

Lam Thiên Hòa bước tới đài khẩu, lớn giọng nói:

- Gia Luật đại gia thủ hạ lưu tình, không muốn làm hại tính mạng huynh đệ, quả nhiên là bậc anh hùng nhân nghĩa, huynh đệ chân thành cảm phục!

Lam Thiên Hòa nói xong liền hít một hơi thật dài, khẽ lắc lắc đầu, nhảy xuống khỏi đài, Gia Luật Tề ôm quyền đáp lễ nói:

- Đấy là Lam huynh nhường nhịn!

Gia Luật Tề chính là đệ tử của bậc cao niên nhất Toàn Chân Giáo là Chu Bá Thông, đệ tử Toàn Chân Giáo xem như đều là vãn bối của y, địa vị không hề tầm thường, làm người nhân đức nghĩa hiệp, văn võ song toàn, bốn vị trưởng lão chín túi cùng các đệ tử tám túi đều muốn Gia Luật Tề làm bang chủ, lát sau trời đã sắp tối, Gia Luật Tề liên tiếp đánh bại bảy người, chờ đợi hồi lâu, không còn ai thượng đài tỷ thí nữa, Lương trưởng lão bước tới đài khẩu, cười ha hả nói:

- Gia Luật đại gia văn võ song toàn, bản bang trên dưới vốn rất kính phục, nếu như trở thành bang chủ, hẳn mọi người đều cảm phục.

Lương trưởng lão nói đến đây, bang chúng Cái Bang bên dưới đồng loạt đứng dậy hoan hô, Lương trưởng lão lại cất giọng hỏi:

- Không biết có vị anh hùng hảo hán nào muốn thượng đài hiển lộ thân thủ nữa chăng?

Lương trưởng lão hỏi ba lần, bên dưới hoàn toàn im lặng, bỗng nghe tiếng vó ngựa phi nhanh, rồi hai kỵ mã phóng tới, cưỡi ngựa thẳng vào hẳn là có việc khẩn cấp. Chỉ thấy hai người phi ngựa như bay vào sân bãi, chính là hai thám tử Quách Tĩnh phái đi dò xét quân tình, hai thám tử phóng tới cách đài cao vài trượng thì xuống ngựa, chạy đến trước mặt Quách Tĩnh thi lễ, Quách Tĩnh quan sát sắc diện của họ, quân tình tốt xấu thế nào bộc lộ rõ ràng, thấy cả hai đều háo hức mừng rỡ, như thể gặp phải chuyện vui bất ngờ nào đó.

Một tên thám tử kính cẩn nói:

- Bẩm cáo Quách đại hiệp: một thiên nhân đội tiên phong cánh tả của đại quân Mông Cổ đã đến Tân Dã.

Quách Tĩnh giật mình thầm nghĩ: "Quân địch tiến đến quá nhanh!"

Thám tử thứ hai thận trọng nói:

- Bẩm cáo Quách đại hiệp: một thiên nhân đội tiên phong cánh hữu của đại quân Mông Cổ đã đến Đặng Châu.

Tân Dã và Đặng Châu nằm ở Nam Dương thuộc địa phận Hà Nam, đều cách thành Tương Dương bất quá hơn trăm dặm, từ hai nơi đó tiến xuống phía nam đối diện với thành Tương Dương chỉ là một dải đồng bằng, không có núi sông ngăn trở, quân thiết kỵ Mông Cổ muốn tấn công chỉ một ngày là đến, không ngờ hai thám tử lại hớn hở nói:

- Nhưng có một chuyện kỳ lạ, quân Mông Cổ ở bên ngoài thành Tân Dã, Đặng Châu đều bị giết chết, quân quan sĩ tốt không còn một ai sống sót, nhưng kỳ dị nhất là tất cả thủ cấp của binh sĩ Mông Cổ đều bị cắt mất tai trái.

Quách Tĩnh vừa kinh ngạc vừa vui mừng, hai cánh tiên phong của quân Mông Cổ đều bị tiêu diệt, ắt sẽ làm tiêu tan nhuệ khí của chúng, ba quân Mông Cổ mất vía, chính là đại lợi cho phe ta, thắc mắc hỏi:

- Quân giữ thành ở Tân Dã và Đặng Châu thế nào?

Hai thám tử đồng thanh nói:

- Hai thành đều cố thủ ở bên trong, hai cánh tiên phong của quân Mông Cổ chết như rạ ở bên ngoài, e rằng quân sĩ trong thành vẫn chưa hay biết.

Đội quân tiên phong của Mông Cổ chưa kịp giao chiến với quân giữ thành Tương Dương, hai cánh đã bị tiêu diệt, Quách Tĩnh liền lên đài cao tuyên bố tin mừng, lập tức toàn trường hoan hô như sấm, chỉ nghe Quách Tĩnh sảng khoái nói:

- Cái Bang lập tân bang chủ, cố nhiên chính là hỉ sự, nhưng làm sao có thể sánh với đại sự tiêu diệt quân địch xâm lăng? Lương trưởng lão, hãy mau sai người bày tiệc, chúng ta lại phải ăn mừng một phen ra trò mới được!

Khoản tiệc rượu đã được chuẩn bị sẵn, Cái Bang tối nay vốn phải thết đãi đại tiệc quần hùng, mừng bang chủ mới lập, giờ thêm tin chiến thắng, như gấm thêu hoa, người người cùng cao hứng, có mấy người đấu võ bị thua buồn bực, nhìn thấy sân bãi tràn ngập không khí tưng bừng hồ hởi, lập tức hết luôn cả buồn. Đại tiệc của Cái Bang không bày bàn ghế, mà đặt ngay dưới đất, quần hùng túm tụm thành từng đám ăn uống vui vẻ, quần hùng đều nghĩ chiến thắng là nhờ mưu kế do Quách Tĩnh sắp đặt, nên dồn dập tới chúc rượu, Quách Tĩnh luôn miệng nói đó hoàn toàn không phải công lao của mình, nhưng y xưa nay tính vốn khiêm nhường, quần hùng nào có chịu tin?

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.