Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thách thức vợ chồng ta sao?

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Sáng hôm sau, Âm Âm đang vùi đầu vào ngực Đình Khang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại vang lên. Bực mình, tối qua cô bị anh hành cho một trận không sống nổi phải xin lên xin xuống anh mới tha cho vậy mà vừa mới ngủ được 4 tiếng đã bị gọi dậy.

Tiếng chuông liên hồi giục giã như thể có biến, chuông cứ réo liên tục cô phải ngồi dậy, vớ lấy cái điện thoại để trên góc tủ .

Vừa mở máy đã thấy tin nhắn thoại của chị May để lại cô linh tính không lành, mở tin nhắn thoại ra thì chỉ có một câu ngắn gọn" Nhà có biến, mau quay về"

Một câu nói xúc tính nhưng lại quá đủ để bao hàm hết sự lo lắng trong giọng nói của chị May. Cô định gọi Đình Khang dậy nhưng vừa định lật chăn anh ra thì anh đã ngồi dậy, nhích đến bên cạnh của Âm Âm.

- Lâm Thị có chuyện. Đình Khang nghe giọng khẩn trương trong điện thoại thì biết nhà cô có chuyện.


Sửa soạn xong thì lên đường về biệt thự Nam Cung

- 2 người về sớm vậy sao? Thế Long vừa dụi mắt vừa mở cửa cho 2 người vào nhà.

- Kêu Huyền Khánh dậy soạn đồ đi về Lâm Thị với tôi một chuyến. Cô gõ đầu cậu 1 cái rồi đi thẳng lên phòng.

Lúc này có một nam nhân vận y phục màu đen chạy tới ghé tai Đình Khang nói nhỏ gì đó, anh nhíu mày, sắc mặt thay đổi cô định tò mò hỏi nhưng anh đã nói

- Âm Âm em với Huyền Khánh và Thế Long về Lâm Tộc trước đi, ở đây có chút chuyện, anh giải quyết xong rồi sẽ tới đó sau.

- Vâng. Vậy chia nhau ra mà lo nếu xong thì tới chỗ em.

Nói xong mỗi người một hướng, cô đi lên lầu lấy đồ đạc còn Đình Khang thì cùng người nam nhân đó đi khỏi biệt thự.

3 người sửa soạn xong liền lên xe.

- Thế Long cậu ra sau ngồi để tôi lái xe. Giọng nói của Âm Âm có chút lo lắng, không biết có chuyện gì mà chị May lại gọi gấp như vậy nếu để Thế Long đi từ từ thì không được, cô sốt ruột lắm rồi.

- Chị dâu à, chị đang trong tình trạng hoảng loạn đó, lái xe có chút nguy hiểm. Thế Long tỏ vẻ quan tâm tới bà chị dâu nhưng mà lòng tốt chị vứt cho chó rồi haizz.

- Im đi, so với cậu tay lái của tôi thuộc hàng đẳng cấp rồi ở đó mà lo lắng. Cô bực mình vứt lại một câu rồi leo lên ghế lái ngồi.

Thế Long chỉ biết lủi thủi lên xe. Huyền Khánh thì cứ vậy mà xem trò hay vì cậu ta đâu quan tâm gì ngoài độc dược.

Cô bật chìa khóa, giẵm phanh rồi để ô tô với tốc độ 400/h, sau đó nhả phanh, để chiếc xe lao vun vút về phía trước. Thế Long ngạc nhiên với kỹ thuật lái của Âm Âm, từ trước tới giờ anh còn không giám đi với tốc độ này:

- Chị dâu đỉnh thật.Cậu ta giơ ngón cái lên ý khen ngợi.

Âm Âm nhếch miệng cười

- Mới vậy mà đã khen sao? ra đến đường thành phố lớn tôi sẽ cho cậu thấy thế nào mới là lái xe.

Đi thêm một đoạn nữa là khúc cua trái, lúc ấy còn có một chiếc ô tô đỏ đi ngược đường

- Cẩn thận. Thế Long hét to. Âm Âm thì đeo thêm cái kính râm vào rồi lấy bánh xe phải phía trước làm trụ, lướt một đường vừa đủ chiếc xe kia đi qua, mà còn lách một cành cây đi qua ngoạn mục. Chiếc xe của cô từ từ trượt theo thế phải tạo một đường ma sát trên đường.

Lúc này Thế Long chỉ biết mở to mắt xem màn trình diễn vừa nãy của cô.Xe đi với tốc độ lớn nên việc phanh hay làm trụ rất khó vậy mà cô có thể bẻ lái, làm trụ hay lướt một cách điêu luyện.

Xe ra thành phố lớn chỉ mất có 30 phút, lúc này ngoài đường đã có nhiều xe đi lại, chắc hẳn là xe của những người đô chỉ ngửi khói của xe cô, thậm chí còn không thấy bóng dáng chỉ thấy một cơn gió lướt qua.

Chiếc xe dừng lại ở một căn biệt thự màu xanh lam. Âm Âm giơ 2 nhón tay về phía cửa lập tức có người chạy tới cung kính mở cửa cho cô, cô bước xuống xe, chị May đã ở ngoài cúi đầu chào cô.

- Cô chủ đã về.

- Khỏi chị May nói chuyện chính đi.

4 người vừa bước vào nhà thì Âm Âm Thế Long và Huyền Khánh cũng hiểu ra mọi chuyện.

- Sao lại thế được chứ? Hơn một trăm người của Lâm thị chết không rõ nguyên do, là những ai, chị điều tra chưa?

- Chị đã điều tra rồi .Cô rút 2 từ giấy ra, trên là những người thiệt mạng.

Âm Âm nhận lấy tờ giấy từ chị May rồi ngồi vào ghế sofa đọc lướt qua.

-Lấy nước. Âm Âm kêu cô người hầu đứng đó đi lấy nước, cô ta vâng dạ chạy vào nhà bếp.

- Chị May điều kì lạ ở đây mà chị nói có phải tất cả đều là những người đã từng giúp ông nội em và tất cả họ đều chết theo 1 cách.

- Đúng vậy. những cái chị thắc mắc không phải là điều này không đâu còn một việc nữa.

- Ồ còn nữa sao? Âm Am ngạc nhiên hỏi.


Lúc này bên phía Đình Khang cũng không tốt là mấy.

Anh đứng trước phòng họp của Tộc, mặt mày nhắn nhó, vẻ tức giận hiên lên rõ trên mặt.

- Bao nhiêu người như vậy mà lại để các trưởng lão mất tính như vậy sao? Những người thân cận bọn họ chỉ để làm bù nhìn sao?

Số trưởng lão, nguyên lão mất tích lên tới 42 người, mà chỉ trong một đêm?

Đình Khang đã cho người điều tra nhưng vẫn chưa ra kết quả.

- Boss, mời người ra nhà kho xem xét. Nam nhân vừa nãy kêu Đình Khang đi thông báo gì đó, anh nhanh nhẹn đi ra xem xét, mấy bô lão trưởng lão cũng đi theo sau, nhà kho đang được canh giữ cẩn thận, là Hàn trưởng lão, ông ta đã chết, trên lưng chỉ có một vết rạch rất sâu từ trên lượn xuống thành một đường chéo.

Ai cũng hoảng sợ khi nhìn thấy xác ông ta ở đây, phải biết rằng ông ta là một người có thân thủ khá tốt, nếu không bao nhiêu người ông ta hãm hại đã đã tới trả thù từ lâu. Vì một lần có người tới trả thù ông ta vì giám đốt nhà, còn cưỡng bức em gái người đó những người hầu bên cạnh còn bị giết thử hỏi một lão già thì có gì khó mà giết nhưng mà anh ta đã lầm anh ta bị lão già này giết chết chỉ một nhát dao. Không ngờ hôm nay lại có người giết được lão già này, những người giết được lão ta chỉ đếm trên đầu ngón tay trong đó có Đình Khang, Âm Âm và một số nhỏ. Nhưng giết người trước mặt Đình Khang như vậy chẳng phải đang thách thức anh sao?

- Để ta xem kẻ nào giám thách thức Nam Cung Khang ta.Nói xong anh ra hiệu cho mọi người trở lại phòng họp, còn một số người thì thu dọn xác chết.


- Chị nói sao? Đều là vết trí mạng sau lưng ?

- Đúng vậy, theo suy đoán của chị thì người này rất biết cách lấy mạng người một cách thuần thục đó, Tất cả đều là vết cắt trên lưng nhưng đều nguy hiểm và trực tiếp lấy mạng người và những vết cắt này không giống nhau, có vết thì dọc, có vết lại là nét móc, có vết là nét chéo.

Âm Âm nghĩ ngợi một lúc rồi trực tiếp tới từng nơi một để xem xét

- Lại giám giết người của Lâm Tộc, hắn ta chán sống phải không? Dường như hắn đang thách thức ta thì phải ? Để ta xem kẻ nào giám thách thức Lâm Âm Âm này.

____________ Hết Phần 1 __________________

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.