Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công thức vẽ tranh thượng đẳng

Tiểu thuyết gốc · 1161 chữ

áng hôm sau, cô dậy thật sớm, kêu Thế Long ra một góc thì thầm gì đó, cậu ta gật đầu rồi vào dùng xe của mình đi tới Tam Thất đường trước để chuẩn bị.Cô thì thảnh thơi ngồi ăn sáng cùng với Huyền Khánh và Đình Khang xong thì mới đi tới Tam Thất Đường.

- Em với Thế Long đang bày trò gì? Đình Khang không chịu đựng nổi sự lạnh nhạt của cô đối với anh nữa rồi. Từ sáng hôm qua, nhìn thấy anh cô đã tránh mặt ra vườn hoa mà làm gì đó với Thế Long, lúc ăn cơm thì cứ lườm anh như là nhìn thấy kẻ thù vậy. Rồi đêm bắt anh ngủ ở ghế , không cho anh ngủ cùng cô. Khiến anh tức phát điên, dù cố gắng đợi cô ngủ rồi mới trèo lên giường nhưng " Không được đâu sói ạ" cô biết hết rồi đuổi anh xuống giường.

- Anh không phải quan tâm chỉ là một chút thủ thuật để thắng vòng này mà thôi. Cô lạnh nhạt lên tiếng, mắt vẫn không rời cây bút lông mà mẹ cô đã tặng cho cô lúc thấy cô học vẽ.

Thấy cô lạnh nhạt, anh không thể nào chịu nổi nữa liền ngồi nhích lại gần cô ghé tai cô nói:

- Tối nay chắc chắn em không thoát khỏi anh đâu, dám lạnh nhạt với anh sao? Tối nay đừng có van xin anh nhé.

Cô bất giác rùng mình. Câu nói này rõ ràng quá rồi còn gì. tối nay sao? Không được cô phải tìm cách để thoát.

- Anh là tên quỷ vương bất dục hả, tôi không có rảnh để chơi đùa với anh.

- Em biết anh là quỷ vương thì phải hiểu không thoát được chứ?

Được lắm, anh ta đúng là tên quỷ vương mà, hôm trước ép cô, hôm nay cũng ép cô. Được tối nay cho anh ta ngứa chết anh đi.

-Vậy nếu tối nay anh không làm cho bổn tiểu thư thỏa mãn thì anh xác định cấm dục một năm đi nhé.

Cô là đang thách thức anh sao? Xem ra cô đã có ý định dùng thủ đoạn rồi nên anh phải cẩn trọng hơn với cô.

-hahaha, tối nay anh sẽ hầu hạ em thật tốt. Nhớ là đừng xin anh gì nhé. Đình Khang giảo hoạt luồn tay qua eo cô siết chặt cô lại định hôn cô nhưng cô đã dùng cùi trỏ đánh vào ngực anh khiến anh phải lùi lại.

- Anh đừng trẻ con như vậy.Cô bực mình nhíu mày lại rồi ngồi cách xa anh.

Tầm 5 phút nữa thì xe của 3 người dừng lại ở Tam Thất Đường Nam Cung Tộc. Bước xuống xe, cô khoác tay anh bước vào , nếu không phải người trong cuộc thì chắc chắn sẽ nghĩ đây là cặp vợ chồng son đó.

- Cô không thấy mất mặt sao? Chưa thắng được cuộc thi mà đã đòi làm vợ của anh Khang sao?Hàn Mặc Nhi khoanh trước ngực nói giọng mỉa mai, y như cô cướp chồng của ả ta không bằng.

- Khang? Cô giám gọi tên tôi như vậy sao? Tên của tôi là Nam Cung Khang. Cô gọi cho đúng. Đình Khang lạnh nhạt nói với Hàn Mặc Nhi .

- Cô nghe thấy gì chưa Mặc Nhi? Nếu kể cả cô có thắng đi chăng nữa thì chắc gì Khang sẽ không lạnh nhạt với cô khi chung nhà, và Khang sẽ nghe tôi hay nghe cô? Đồ ngu.

Nói xong cô cùng với Đình Khang đi vào ghế ngồi đợi Thế Long

- Chị dâu, anh Khang, anh khánh. Thế Long chạy tới chỗ 3 người ngồi. '' Chị dậu xong cả rồi"

- Được. Cô gật gù " Ngồi đợi để xem kịch hay đi''

10 phút sau, cuộc thi bắt đầu, Hàm Mặc Nhi và Âm Âm bước vào bàn ngồi.

- Bắt đầu.

Tiếng bắt đầu vang lên Hàn Mặc Nhi lúi húi vẽ thật tỷ mỉ, những đường nét mạnh mẽ nhưng không kém phần uyển chuyển, cô ta đang vẽ Núi Hạnh Quang, một ngọn núi được bao phủ bởi tuyết nhưng khi mặt trời chiếu xuống thì lại hiện lên một con rồng nhìn rất đặc sắc. Âm Âm nhìn mấy đường nét cô ta vẽ thì biết ngay là gì , cô ngồi xuống ghế, kêu Thế Long mang trà và bánh lên , sau đó ngồi thưởng thức. Một lúc sau cô mới kêu Thế Long mài mực rồi để những sợi chỉ vào mấy cái hộp màu. Sau đó cô dùng mực đen vẽ lên giấy những đường nét rất giản dị, không có gì nổi trội nhìn vào chỉ là cái gì đó mà trẻ con vẽ nguệch ngoạc.

- Cô ta đang vẽ cái gì vậy ?

- Cái gì mà linh tinh vậy, cô ta không biết vẽ sao?

Những tiếng xì xào nổi lên, cô cũng chẳng thèm để ý, cứ tiếp tục vẽ. Rồi dùng chỉ thêu lên những bông hoa một tòa lâu đài và một cô gái đang đứng ngắm cảnh. Cô làm rất nhanh, thậm chí còn thừa thời gian nữa. Làm xong cô dùng loại bột màu trắng rắc lên cô gái trong tranh đó.Xong xuôi cô lại ngồi thảnh thơi ăn bánh uống trà.

Nhìn thì có vẻ bức tranh cũng rất đẹp nhưng so với bức tranh của Hàn Mặc Nhi thì chỉ xếp vào hạng tầm thường trong số tầm thường.

Sau khi hết giờ Âm Âm đứng dậy đi đến chỗ Hàn Mặc Nhi xem bức tranh rồi khinh bỉ mà nói

- Rất đẹp nhưng mà Hàn Mặc Nhi ơi là Hàn Mặc Nhi cô thua chắc rồi.

- Cô phải xem lại mắt mình rồi Âm Âm

Mấy vị giám khảo đi xuống để kiểm tra thì hàng nghìn con chim và Bướm bay tới bức tranh của Âm Âm mà rắc phấn, mấy con chim đó thì nhổ những sợi lông tơ trên người mình xuống bức tranh của cô, những người có mặt ở đó đều thất kinh hồn vía

- Nhìn kìa. Có người chỉ vào bức tranh của Âm Âm, màu sắc của bức tranh thanh đổi, cô gái trong bức tranh cũng bước đi về phía tòa lâu đài rồi biến mất. còn những bông hoa thì đung đưa ngoảnh về phía cô gái đó.

- Không thể tin được. Tất cả những vị giám khảo đều đồng loạt thốt lên.

Như vậy không cần kiểm tra thì cũng biết được ai là người thắng,Âm Âm bước về phía Đình Khang kêu anh đi về thì gặp phải Trưởng lão Minh đi tới, cô chào hỏi một tiếng rồi định kêu Đình Khang đi về thì ông ta chặn cô lại hỏi

- Ta có thể hỏi tiểu thư 1 câu không? Cô vẽ thế nào vậy?

- Là trà, tôi dùng trà

___________________________________Còn_______________________________

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.