Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Kinh Lôi Vụ

1445 chữ

Vài khắc sau khi trở về đến chỗ hang động, hắn đẩy hòn đá che lấp cửa hang cùng với một chút ít bụi cây che lại. Sau khi làm xong hắn thở một hơi, mí mắt hơi nhíu xuống dần dần hắn ngất đi chỉ thấy trước lúc hắn ngất có một hình bóng thiếu niên tầm cỡ 15, 16 tuổi chạy tới. Đúng vậy hình bóng đó chính là Long Ngạo Quân, khi cậu đang tu luyện thì có tiếng động ngoài cửa hang còn có mùi huyết tinh nồng nặc làm cậu chạy vội ra và không ngờ laij như vậy. Đâu còn là một thanh niên tóc Bạch Kim khuôn mặt anh tuấn tiêu sái nữa thay vào đó là đầu tóc rồi mù quần áo rách nát sộc sệch trên người đầy những vết thương bầm tím....Hắn mang Hoàng Minh vào trong để cậu nằm trên bãi cỏ khô, thấy các vết thương trên người Hoàng Minh đang dần dần có dấu hiệu hồi phục thì hắn cũng đành để hắn nằm ở đó rồi bắt đầu tiếp tục tu luyện...

Một ngày sau,

Mí mắt Hoàng Minh rật rật, hắn tỉnh dậy kiểm tra sơ qua thì cơ thể hắn được Hồng Nghiên Minh Cương tu bổ nên cũng không có gì đáng ngại. Hắn ngồi xếp bằng xuống và bắt đầu vận chuyển Hồng Nghiên Minh Cương hấp thu linh khí để hồi phục đến trạng thái mạnh nhất, vì trận chiến với đầu cự Hùng đó làm hắn ngộ ra rất nhiều điều những thứ như vậy không thể bỏ phí được....

1 canh giờ sau,

Hắn mở mắt thương thế của hắn bây giờ đã hồi phục đến trạng thái đỉnh hơn nữa hắn còn cảm thấy mình mạnh hơn hẳn llusc trước rất nhiều, cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn là một giọng nói hơi non nớt nhưng không thiếu vẻ nghiêm nghị của người trưởng thành :

-Ngươi tỉnh rồi?

-ukm!!!

-Thương thế của ngươi sao lại hồi phục nhanh vậy, thật thần kì. Mà hôm qua có chuyện gì vậy, nhìn bản mặt lúc đó của ngươi rất...tàn tạ a!!!

-Đi solo với một đầu cự hùng lục giai mà thôi!!!!

Nghe vậy hắn có hơi chút giật mình nhưng rất nhanh khôi phục lại vẻ mặt ban đầu, cúi đầu hơi xấu hổ nói :

-Ngươi....ngươi có gì ăn không? nửa tháng nay ta chưa có gì vào bụng nên hơi đói...!!!

-Uả, ta tưởng đến cấp bậc như ngươi không ăn vài ba năm cũng không thấy đói mà sao lại đói!!!-Hoàng Minh nhìn hắn với vẻ mặt khó hiểu

-T...a....ta cũng không biết, từ lúc sinh ra đã vậy rồi....

-Vậy a, ngươi ăn sống hay ăn chín!!!!

-SỐNG...-vẻ mặt háo hức, đôi mắt phát sáng, khóe miệng có một chút nước miếng "rỉ" ra!!! Hoàng Minh ngốc trệ rồi, đây đâu phải là một thiếu niên với vẻ mặt lạnh lung vô cảm có phần nghiêm nghị nữa mà đây chính là bản mặt chính thống của một thiếu niên a, lắc đầu cười cười. Hoàng Minh lấy từ trong hư giới ra một con Linh Dương quăng cho Long Ngạo Quân. Long Ngạo Quân háo hức đớp lấy ngồm ngoàm ăn, Hoàng Minh nhìn thấy thế lại lấy ra vài chục con nữa để dưới sàn nhìn Long Ngạo Quân đang ăn ngồm ngoàm kia nói :

-Ta đi săn tiếp đây, ngươi cứ ăn đi !!!

-Được, được!!!

Nói rồi Hoàng Minh lắc mình biến mất khỏi sơn động và bắt đầu xâm nhập sau hơn. Ngày qua ngày, sáng đi sáng hôm sau trở về dành nguyên một ngày chữa thương rồi bắt đầu đi săn quái lấy kinh nghiệm....Mọi chuyện cứ lặp đi lặp lại như vậy trong 2 tháng qa, rất nhanh độc vụ ở cuối Vinh Uyên sâm lâm dần dần tiêu tán. Còn 3 ngày nữa là kì hạn 2 tháng sắp hết , Hoàng Minh ở lại trong sơn động luyện hóa hết các kinh nghiệm chiến đấu trong thời gian qua. Song Kiếm Lưu Ngân đệ Thất thức hắn đã chạm đến da lông nhưng vẫn chỉ mới là chạm đến mà thôi vaaxn chưa linh ngộ triệt để, Đệ nhất thức của Song Kiếm Lưu Ngân và Thiên Nhật Kiếm Pháp hắn đã lĩnh ngộ thành công một tuyejt chiêu áp đáy hòm "Nhất Kích Tất Sát". Cuối cùng là Thiên Nhật Kiếm pháp đệ nhất thức viên mãn còn đệ nhị thức thì chỉ miễn cưỡng thi triển được...

Hắn cũng đã thử vào Thập Nhị Thiên Tháp lĩnh ngộ thử Kim nguyên tố nhưng để hắn thất vọng không có thu hoạch được gì. Cuối cùng hắn cũng đành phải lui ra ngoài vì 3 ngày đã trôi qua, ám vụ ở cuối Vĩnh Uyên sâm lâm đã tan. Hắn muốn tranh thủ thời gian vì......"Lời hứa 5 năm đó"

-Đi thôi Tiểu Bạch Long!!!

-uhm!!!

Thế là 2 người hay là nói 1 người 1 rồng bắt đầu hành chính tiến về Thần Long đảo. Dưới sự chỉ dẫn của Long Ngạo Thiên, họ đi rất nhanh cuối cùng họ cũng đi đến nơi cuối Vĩnh Uyên sâm lâm. Khi nhìn thấy nơi đây, hắn kinh ngạc không thôi. Cuối Vĩnh Uyên sâm lâm lại là một Trận Pháp, tìm trong truyền thứa kí ức thì hắn biết được đây là ảo trận. cái ảo trận này có 2 dạng : dang thứ nhất diễn ra trong 6 tháng đầu khi đó sẽ có Ám Độc Kinh Vụ, dạng này vô cùng nguy hiểm nếu có ai bước phải vào trận pháp sẽ bị những ám vụ đó xâm nhập vào cơ thể nó ăn mòn những nơi nó đi qua dù là bảo giáp cấp Thánh khí cũng bị nó ăn không còn gì ; Dạng thứ hai là 6 tháng cuối Ám Độc Kinh Vụ sẽ biến mất thay vào đó là một mê cung vô tận đánh lừa thị giác của võ giả nói riêng những người xâm nhập nói chung. Điểm yếu duy nhất là chir cần có người cấp bậc cao hơn người bố trí trận pháp một đại cảnh giới lớn thì có thể kiềm chế lại độc tính hay ảo giác bạo phát nhưng muốn bố trí trận pháp này cần một Đấu Đế trời sinh độc thể và một Đấu Đế trong người có Ám nguyên tố tinh thuần làm trung tâm và 10 Đấu Thánh làm mạch văn như vậy tương đương với một mình phải đối đầu với 10 Đấu Thánh đỉnh cùng với hai Đấu Đế cho nên muốn phá giải mà qua là một chuyện không có khả thi....

Khi biết được những thông tin này hắn khiếp sợ rồi, bố trí một trận pháp thôi mà cần 2 Đấu Đế và 10 Đấu Thánh đỉnh. Phải biết hiện nay Đấu Đế hay Đấu Thánh đâu phải là rau củ cải mà thừa thãi lấy mạng của mình ra để bố trí trận pháp chứ. Sau sự kiện đó, đi khắp mảnh đại lục này Đấu Đế có lẽ chỉ đếm được trên đầu ngón tay a, ngoảnh đầu sang nhìn tiểu Bạch Long dò hỏi :

-Đây rõ ràng là một ảo trận giờ sao qua!?

Tiểu Bạch Long trố mắt nhìn người trước mắt này thầm hô "Vậy mà ngươi cũng biết đây là trận pháp ư, rốt cuộc mắt của ngươi được làm từ gì a". Trận pháp này vô cùng quỷ dị ngay cả Đấu Đế bình thường cũng không thể phát hiện đây là một trận pháp vậy mà hắn có tu vi gì....Không biết....lại nhìn ra. Hắn vô cùng hiếu kì hỏi ngược lại :

-Sao ngươi biết đây là một trận pháp, ngay cả mấy "vị đại năng" đó cũng không thể phát hiện được mà ngươi lại biết?

-Ta trời sinh mẫn cảm với các loại trận pháp nên tất nhiên biết rồi!!!Thế bây giưof làm sao đi qua?-không phải hắn không qua được mà là hắn muốn biết đầu Bạch Long này làm sao mà đi ra đi vào vô cùng tự nhiên như vậy!!! Hắn chính là trời sinh Thần Thể "Lão Tổ phá trận" cơ mà!!!!

-Đợi chút, ta có một người bạn là Vĩnh uyên thú. Chính là nhờ hắn mà ta có thể đi qua đi lại a!!!

Hoàng Minh kinh ngạc, vậy mà có một con yêu thú bản địa làm bạn cũng quá cừ đi....lắc lắc cái đầu "Tại sao mk phải khen tên tiểu tử này nhỉ?"

Bạn đang đọc Hồng Nghiên Đại Lục của Vui Đêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mặttrăngmáu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.