Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thí Tiên

Tiểu thuyết gốc · 1028 chữ

Trong lòng của một ngọn núi lửa vô danh có một người đang đứng trên không trung được bao phủ bởi một vòng tròn lam sắc, phía dưới là dung nham đang sôi lên sùng sục như muốn hòa tan mọi thứ.

Người này nhìn về phía đối diện nói: "Thương Minh nếu như ngươi giao ra truyền thừa của Phượng Hoàng thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng"

Phía đối diện người này có một hang động, trước cửa hang có một thanh niên mặc một bộ bạch sắc trường bào dung mạo anh tuấn lãnh đạm nhìn người nọ nói: "hừ! Thân là một tiên quân lại tự ý xâm phạm vào hạ giới nay còn muốn đoạt truyền thừa của lão tử… nằm mơ"

Nói rồi thanh niên tên Thương Minh này xoay người bay nhanh vào phía trong hang động.

Người nọ thấy vậy thì cười lạnh một tiếng "cho dù hắn là thiên tài vạn năm khó gặp thì đã sao, cho dù ngươi là người được tiên đế coi trọng thì đã sao… ta đã cho ngươi cơ hội mà ngươi không biết nắm bắt thì cho dù là tiên đế cũng không thể nói làm gì được ta" mang theo suy nghĩ đó hắn lao vòng bên trong hang động.

Lúc này thanh niên tên Thương Minh đang đứng trên một tế đàn trong tay thì cầm một viên châu màu đỏ như lửa, xung quanh tế đàn là những ngọn lửa màu xanh yêu dị đang đốt cháy mọi thứ gần nó, nếu nhìn kỹ còn có thể thấy không gian không ngừng tái tạo rồi lại xụp đổ bên trong những ngọn lửa yêu dị này.

Ngay lúc này thì vị tiên quân lúc nãy cũng đã đuổi đến đây. Khi hắn nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt không khỏi co rụt lại cùng với đó là sự tham lam cùng cực khi nhìn thấy viên châu trên tay Thương Minh.

Sau khi thấy biểu cảm trên mặt vị tiên quân kia thì Thương Minh lạnh lùng nói: "chắc hẳn ngươi cũng nhìn ra không gian nơi này rất không ổn định, chỉ cần một trong hai ta dùng thuấn di hay bất kỳ pháp thuật nào uy lực trên kết đan kỳ thì đều dẫn đến không gian sụp đổ…"

Không đợi Thương Minh nói xong thì vị tiên quân kia đã chen ngang: "như thế thì đã sao, ngươi nghĩ ngươi có thể thoát khỏi đây sao" vừa nói hắn vừa lao đến chỗ Thương Minh.

Thương Minh thấy vậy cũng không nói gì mà đưa viên châu lên miệng rồi nuốt lấy viên châu màu đỏ kia.

Khi vị tiên quân kia thấy Thương Minh nuốt viên châu đó thì dừng lại khinh thường nói: "chỉ là một nguyên anh nhỏ nhoi mà cũng vọng tưởng luyện hóa được phượng hoàng chi lực"

Đúng như lời vị tiên quân kia nói, sau khi nuốt vào viên châu kia Thương Minh có cảm giác toàn bộ thân thể nóng rực và có cảm giác như bản thân muốn nổ tung nhưng hắn vẫn bình tĩnh nhìn vị tiên quân kia rồi nói: "vậy sao" nói rồi hắn lao lên.

Khi vị tiên quân kia thấy hắn lao lên chủ động tiếp cận mình thì lập tức phản ứng lại "ngươi muốn tự bạo" nói rồi vị tiên quân kia xoay người muốn lao ra khỏi đây vì hắn biết chỉ một nguyên anh kỳ tu sĩ tự bạo không thể làm gì được hắn nhưng trước đó hắn đã nuốt viên châu kia, hắn biết Phượng Hoàng chi lực một khi bạo nổ đáng sợ đến mức nào vì trong một lần vô tình hắn có được một cuốn cổ thư trong đó miêu tả sức mạnh khủng khiếp của một con Phượng Hoàng trưởng thành chỉ cần một ngọn lửa phát ra từ thân thể nó là có thể phá hủy một đất nước, lúc đầu hắn cũng không quá tin nhưng khi hắn nhìn thấy những ngọn lửa màu xanh có thể thiêu đốt cả không gian thì hắn biết đây là sự thật, thử hỏi nếu tinh túy của một con Phượng Hoàng phát nổ ngay sau lưng hắn không quá 50m thì cho dù là tiên đế cũng phải khổ sở nói chi hắn chỉ là một tiên quân mà thôi.

Nhưng khi hắn vừa xoay người lại thì nhìn thấy một biển lửa đang không ngừng thiêu đốt hư không chặn lại trước lối ra làm hắn ngớ người ra một lúc.

Ngay lúc vị tiên quân kia xoay người thì Thương Minh đã lao đến sát người vị tiên quân kia rồi từ trong người hắn bay ra một tiểu nhân màu trắng với gương mặt y hệt Thương Minh, sau khi tiểu nhân kia xuất hiện liền dùng tốc độ nhanh nhất có thể bay trở lại tế đàn, sau khi vào được pham vi của tế đàn tiểu nhân này lập tức kết một ấn ký lạ rồi quát "khởi".

Sau tiếng quát đó tế đàn lập tức được bao bọc bởi một ngọn lửa màu xanh tạo thành một màn phòng hộ có thể thiêu đốt tất cả những gì chạm vào nó. Khi tế đàng được bao bọc bởi ngọn lửa thì cùng lúc đó một tiếng nổ vang lên.

Ầm… rắc... rắc…

Vụ nổ này làm cho mọi thứ đều vỡ nát cùng với vị tiên quân kia đồng thời cũng làm cho không gian xuất hiện một lỗ hỏng cực lớn hút mọi thứ vào bên trong hư không vô tận.

Mọi chuyện kể ra thì chậm nhưng thực tế từ khi Thương Minh nuốt viên châu kia mọi chuyện diễn ra không quá hai hơi thở

Sau khi Thương Minh tự bạo dẫn đến không gian sụp đổ thì không lâu sau rất nhiều tu sĩ từ các nơi bay đến nhưng bọn họ không thấy ngọn núi lửa mà chỉ thấy một vựt sâu vô tận đang có dung nham trồi lên từ rồi dần dần lắp đầy vực sâu đó.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Tiên Tôn sáng tác bởi Tịch-Diệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tịch-Diệt
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.