Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tự Thiên Thư

Phiên bản Dịch · 2710 chữ

Dịch: Shurtugal

- Những con quái vật này cũng có linh hồn, thế nên chỉ cần có đủ nhiều linh hồn thì uy lực của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn sẽ tăng vọt. Số lượng Âm Dương Tỏa tất nhiên cũng sẽ tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn.

Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Dịch Thiên Hành.

Sở dĩ Âm Dương Tỏa khó có thể nhanh chóng trưởng thành, tăng cường, mấu chốt là do không thể giết quỷ hồn, lệ quỷ một cách trắng trợn. Những năm qua, việc săn giết quỷ hồn, lệ quỷ cũng chỉ giúp hắn ngưng tụ được có hai cái Âm Dương Tỏa. Nhưng hiện tại, đâu đâu cũng có quái vật, trong cơ thể những quái vật này cũng có linh hồn. Sau khi đánh chết chúng thì hoàn toàn có thể thôn phệ những linh hồn quái vật này để tế luyện Âm Dương Tỏa.

Như vậy thì tốc độ ngưng tụ tất nhiên sẽ tiến triển cực nhanh.

Sau khi con cương thi này chết, nó cũng lưu lại một hạt nguyên lực châu, hơn nữa còn kèm theo một quả cầu ánh sáng. Sau khi Dịch Thiên Hành nắm nó trong tay thì một chiếc răng nanh của cương thi hiện ra trong quả cầu ánh sáng đó.

Răng nanh cương thi: tài liệu nung luyện, có thể dùng để luyện chế pháp bảo cũng có thể dùng để luyện đan, phàm giai trung phẩm.

Xoạt!!

Một con quái vật như một cục cao su màu xanh lá nhảy tưng tưng, xuất hiện cách đó không xa. Con quái vật này có mắt có miệng, nhìn qua giống như một cục cao su nhưng lại cũng giống một đoàn chất lỏng cô đặc. Phương thức đi lại của nó là bật nhảy về phía trước. Đây là một con Sử Lai Mỗ (Slime). Hiện tại nó đang truy đuổi một ông lão.

Phốc!!

Con Sử Lai Mỗ (Slime) kia mở mồm phun một hớp chất lỏng màu xanh lục vào người ông lão. Ông lão kia chỉ kịp hét lên một tiếng thảm thiết rồi cả người lập tức bốc lên khói trắng. Toàn bộ cơ thể của ông lão bị ăn mòn với tốc độ cực nhanh, máu thịt thối rữa, mất mạng ngay tại chỗ.

Cái thứ nó vừa phun ra chính là axit ăn mòn nồng độ cao.

- Đáng chết!!

Dịch Thiên Hành tận mắt nhìn ông lão bị giết, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ lửa giận. Hắn dựng chiến mâu ở bên hông, luồn tay ra phía sau lấy cây cung gấp và một mũi chiến tiễn. Hắn không cần ngắm bắn mà mũi tên vẫn có thể nhắm chuẩn xác con Sử Lai Mỗ (Slime) đó. Chiến tiễn không khách khí xuyên thẳng về phía người nó.

Vèo!!

Tốc độ của mũi tên này nhanh như chớp giật, trong nháy mắt đã xuất hiên ngay trước mặt con Sử Lai Mỗ (Slime) kia, xuyên thủng người nó. Trên thân mũi tên có ẩn chứa lực đạo nên ngay phát đầu tiên đã ghim chặt thân thể nó trên mặt đất.

Thế nhưng nó vẫn còn chưa có chết, thân thể vẫn vùng vẫy trên mặt đất.

Dịch Thiên Hành bước chân về phía trước, rút đao Đường chém con Sử Lai Mỗ (Slime) đó thành hai nửa. Âm Dương Nhãn lấp lóe. Linh hồn của con Sử Lai Mỗ (Slime) bị cưỡng ép kéo vào trong Âm Dương Nhãn, rồi nhanh chóng bị tế luyện.

Góp một phần nhỏ công sức vào công cuộc ngưng tụ Âm Dương Tỏa thứ ba.

Phốc phốc phốc!!

Sau khi hắn bắn chết con Sử Lai Mỗ (Slime) kia thì ngay lập tức có ba con Sử Lai Mỗ (Slime) khác từ phía xa nhảy tới. Dịch Thiên Hành không chút do dự, trực tiếp giương cung bắn tên. Ba mũi tên nhọn xé rách không khí, lần lượt xuyên thủng người ba con Sử Lai Mỗ (Slime), khiến chúng mất mạng chỉ trong giây lát.

Trong những căn nhà cao tầng phụ cận chỗ Dịch Thiên Hành, có rất nhiều người từ trong cửa sổ chứng kiến toàn bộ cảnh Dịch Thiên Hành săn giết quái vật. Người nào người nấy kéo rèm cửa sổ, hét lên đầy kinh ngạc.

- Mau nhìn kìa! Có người săn giết quái vật. Thật là lợi hại, tài bắn cung của anh ta thật chuẩn xác. Không ngờ chỉ với một mũi tên đã bắn trúng đích. Thật là lợi hại! Người này là ai vậy?

Ở trên tầng, có người la lớn.

- Tôi từng thấy quái vật da xanh lá kia rồi. Người trưởng thành căn bản không phải đối thủ của bọn nó. Một gậy của bọn nó có thể đập nát xương, nát đầu người. Không ngờ anh ta lại có thể giết được nhiều như vậy. Anh ta chắc chắn là một người luyện võ.

Có người ngay từ đầu đã theo dõi quá trình Dịch Thiên Hành giết bọn quỷ lùn da xanh nên cũng gào lên.

- Hình như có đồ vật gì đó xuất hiện khi bọn quái vật kia chết đi. Hạt châu màu trắng đó là gì, cả những quả cầu ánh sáng kia nữa? Chẳng lẽ thế giới bên ngoài đã biến thành một thế giới giống trò chơi điện tử rồi?

Có độc giả thâm niên trong thể loại võng du âm thầm suy đoán.

Cảnh tượng như vậy rất giống mấy trò chơi điện tử. Chỉ khác là, tính mạng lại chỉ có một, một khi bị giết thì cũng không có cơ hội hồi sinh. Những thi thể đẫm máu vẫn còn phơi bày trước mắt mọi người. Có bị giết chết, có bị ăn mất.

Không ai biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng bóng tối tận thế đã bao trùm lên lòng mọi người.

Giết!!

Dịch Thiên Hành căn bản không có thời gian suy nghĩ những thứ khác. Hắn không dám ngừng bước chân, vẫn luôn không ngừng tiến về phía trước. Con đường này ngập tràn các loại quái vật, trong đó lấy quỷ lùn da xanh và Sử Lai Mỗ (Slime) làm chủ. Người trên đường hầu như đã bị giết sạch. Rất nhiều quái vật bắt đầu vọt vào trong các tòa nhà. Từ trong những ngôi nhà cao tầng bắt đầu truyền đến những tiếng kêu thảm thiết, tiếng chém giết, mùi máu tanh nồng nặc.

Có rất nhiều người ở trên tầng cao nhìn thấy hắn can đảm cất bước ra bên ngoài săn giết quái vật thì đều rối rít gào lên kêu cứu.

Dịch Thiên Hành không hề để ý đến, loại cục diện như hiện tại hắn cũng không thể quan tâm được quá nhiều.

Giết! Giết! Giét!

Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cương bất tức. Không tự cứu mình thì không ai có thể cứu nổi bọn họ.

Toàn bộ băng lãnh, phẫn nộ trong lòng đều hóa thành lực lượng giúp hắn liên tục săn giết quái vật xuất hiện ở bốn phía. Nào là quỷ lùn da xanh, nào là Sử Lai Mỗ (Slime), rồi còn đủ loại chó hoang, sói hoang đang không ngừng lao ra từ các góc tối âm u. Mấy con chó hoang to như con nghé, con nào con nấy đều vô cùng hung tàn. Cuộc thảm sát vô cùng hung ác và tàn nhẫn.

Bất chợt từ trong một khu chung cư, một cô gái mặc quần bò bó sát lấy đôi chân thon dài, trong tay là một ống thép, đang cố gắng vùng thoát khỏi khu vực đó. Cô ta đang nhanh chân trốn chạy khỏi sự truy sát gắt gao của ba con quái vật da xanh.

Cô gái đó nhìn thấy Dịch Thiên Hành, lại nhìn thấy thi thể quái vật nằm la liệt xung quanh hắn thì ánh mắt lập tức sáng lên, lớn tiếng kêu cứu.

Nhanh chân tới gần chỗ hắn.

Vèo vèo vèo!!

Dịch Thiên Hành không lưỡng lự, nhanh chóng kéo dây cung, liên tục bắn ra ba mũi tên. Tất cả đều bắn trúng ba con quái vật, xuyên thủng cổ bọn nó, ghim chặt chúng trên mặt đất. Chỉ mấy hơi thở đã mất mạng. Trên người bọn chúng bắt đầu bốc lên ánh sáng trắng, lại ngưng tụ ra thêm ba hạt nguyện lực châu.

Hắn bước nhanh về phía trước, nhặt ba hạt nguyện lực châu bỏ vào trong ba lô.

- Nguyện lực châu.

Cô gái nhìn thấy hạt châu, ánh mắt chợt sáng, không khỏi bật thốt lên.

- Cô là ai? Cô biết nguyện lực châu?

Dịch Thiên Hành nhìn vào mặt cô gái kia, tuy lúc chạy trốn trông cô ta rất chật vật nhưng vẫn không giấu được vẻ quyến rũ trời sinh, đây tuyệt đối là mỹ nữ hoa khôi của trường. Mặt trái xoan, không hề kém cạnh so với Triệu Tử Yên và Đường Tử Đồng. Mỗi người một vẻ.

- Em tên là Trần Tuyết Nhu. Em biết thứ gọi là nguyện lực châu này. Nó là do các loại dục niệm, nguyện lực, chấp niệm ngưng tụ thành nguyện lực châu màu trắng. Hơn nữa em còn biết thế giới này đang phát sinh chuyện gì. Em cũng biết cả anh. Anh là Dịch đại sư Dịch Thiên Hành.

Cô bé kia không chút do dự, mở miệng nói liến thoắng.

Nhìn đống thi thể quái vật nằm la liệt bốn phía thì có thể thấy người đàn ông trước mắt đích thực rất cường đại. Tận thế phủ xuống, chỉ có đi theo cường giả mới có thể sinh tồn. Hơn nữa, cô ta quả thực biết Dịch Thiên Hành. Đối với phẩm hạnh của hắn, cô ta vẫn có một ít hiểu biết, mà hắn lại cường đại như thế thì cô ta lập tức biết phải túm lấy ngọn cỏ cứu mạng này. Mà muốn nắm được thì phải biểu hiện ra giá trị của bản thân.

- Cô biết tôi.

Dịch Thiên Hành nghe thế, khẽ cau mày, liếc mắt nhìn bốn phía, không chần chờ nữa, tiếp tục đi về phía trước, đồng thời nhắc nhở:

- Đi theo tôi rồi vừa đi vừa nói.

Hắn không vì cô ta ở đây mà dự định dừng lại, tìm kiếm bảo bối mới là chuyện quan trọng nhất.

- Biết chứ. Dịch đại sư từng đuổi ma ở trường của em mà. Lúc đó bọn em chơi Bút Tiên dẫn oan hồn tới, hại chết hai học sinh. Nhà trường đã mời anh về đuổi ma, khi đó em đã nhìn thấy anh. Biết Dịch đại sư anh không chỉ có năng lực cường đại mà phẩm hạnh cũng rất tốt.

Trần Tuyết Nhu thường xuyên tập thể hình, luyện yoga nên thể lực cũng không yếu, thấy Dịch Thiên Hành tiếp tục tiến về phía trước thì lập tức mở miệng nói.

Răng rắc!!

Một con chó hoang chấp choáng ánh sáng xanh, đột nhiên nhào ra khỏi bóng tối. Ngay sát na nó nhào tới, Dịch Thiên Hành hơi nghiêng người, rút đao Đường ở bên hông, chém ra một đường ngang tuyệt mỹ. Một đao mạnh mẽ chặt đứt đầu con chó hoang. Ánh sáng trắng bốc lên, một hạt nguyện lực châu lại xuất hiện. Dịch Thiên Hành nhanh chóng thu nhặt rồi bỏ vào trong ba lô.

- Cô nói, cô biết thế giới hiện tại đang xảy ra chuyện gì? Vậy sao lại đột nhiên xuất hiện những con quái vật này?

Dịch Thiên Hành chân không ngừng bước, miệng cũng nhanh chóng hỏi.

Đối với căn nguyên của sự tình này, hắn vô cùng hiếu kỳ. Loại biến hóa này rất không bình thường. Tận thế cứ thế phủ xuống không một dấu hiệu.

- Ngay thời điểm bầu trời bắt đầu biến đổi, có rất nhiều thần quang bay ra từ trong vết nứt. Lúc đó em đang đứng trên ban công, thì có một luồng thần quang đập thẳng vào nhà em. Đó là một quyển sách gọi là Vô Tự Thiên Thư, là một bản ngọc thư được chế tác bằng bạch ngọc. Quyển sách đó có ghi lại nguồn gốc của đại tai biến. Em còn biết, cuốn Vô Tự Thiên Thư này có thể ghi lại đủ loại biến đổi lớn phát sinh trong trời đất này.

Trần Tuyết Nhu nói không chút do dự.

- Vô Tự Thiên Thư?

Dịch Thiên Hành chấn động trong lòng, đây hiển nhiên là một trong các bảo vật bay ra từ trong vết nứt. Không ngờ, thiếu nữ trước mặt lại nhặt được một cái. Chẳng qua, hiện tại hiển nhiên không có thời gian để xem qua.

- Trong đó ghi cái gì?

Dịch Thiên Hành vung tay, tiếp tục bắn mấy mũi tên, nhanh chóng bắn chết mấy con quái vật da xanh.

- Quyển sách đó chỉ có một trang, em đọc được mấy dòng ghi chép này: "Thiên Đạo phát sinh biến cố. Dục niệm, chấp niệm của vạn sinh linh tràn ngập trời đất. Thiên Đạo không đủ sức thừa nhận. Ác niệm hoành hành. Ý niệm của chúng sinh diễn biến ra thế giới ảo tưởng. Ác niệm, thiện niệm, chấp niệm, dục niệm không ngừng dây dưa với nhau. Thiên Đạo không tiếp nhận nổi, đạt đến cực hạn, mà cực thì lại sinh biến. Ảo tưởng phủ xuống, vạn thế giới dung nhập vào nhau, vạn vật mù sương tranh tự do.”

Trần Tuyết Nhu mau chóng kể lại.

- Ảo tưởng phủ xuống? Chẳng lẽ, những con quái vật kia đều là do chấp niệm, ảo tưởng ngưng tụ thành. Chẳng trách, chúng nó lại giống y hệt quái vật trong ảo tưởng. Chẳng trách, giết chúng nó lại có thể đạt được nguyện lực châu.

Dịch Thiên Hành nghe xong, sắc mặt cũng không khỏi biến hóa liên tục, nghi vấn trong lòng cuối cùng cũng được khai mở. Rốt cuộc, hắn cũng có một chút cảm ngộ về nguyên nhân trời đất xảy ra tai biến.

Trong trời đất, chúng sinh đều có trí tuệ, mà đã có trí tuệ thì sẽ có dục vọng, có ý nghĩ, có chấp niệm, có nguyện vọng tốt, có ác niệm xấu. Đặc biệt là xã hội hiện đại coi trọng vật chất. Số lượng nhân loại tăng lên càng ngày càng nhiều, các loại ý nghĩ không ngừng dây dưa với nhau, các loại dục niệm tụ hợp lại một chỗ, cuối cùng sẽ càng ngày càng nhiều.

Hơn nữa, ý niệm của chúng sinh lại là thứ thần dị nhất.

Dịch Thiên Hành từng nghiên cứu các loại điển tịch của Đạo gia.

Có một vài cuốn nói về những chuyện liên quan đến thần linh. Thần linh sỡ dĩ tồn tại cũng bởi vì nhân loại bách tính tưởng tượng ra sự tồn tại của bọn họ. Vốn dĩ không có Sơn Thần nhưng bách tính lại tưởng tượng ra trong núi có Sơn Thần, có thể che chở cho thợ săn khi họ vào núi. Họ làm ra các hành động để chứng minh lòng tin của mình về Sơn Thần: ký thác nguyện vọng trong lòng mình, khẩn cầu, ký thác tâm linh. Cứ thế, người này truyền bá cho người kia, ngày càng nhiều người tin Sơn Thần tồn tại. Vậy thì có Sơn Thần thôi.

Như vậy, ý nghĩ của con người có thể tạo ra thần linh.

Nguyện lực thần dị thế nào có thể tượng tượng được.

Còn đến thời hiện đại, tư duy nhân loại còn bay cao bay xa hơn nữa. Tầng tầng lớp lớp các thể loại điện ảnh, các thể loại tiểu thuyết tạo ra các thế giới tinh thần vô cùng phong phú. Đồng thời, còn có vô số người bàn luận, tưởng tượng ra những thế giới như vậy. Hàng ngàn, hàng vạn, vô số ý nghĩ, trí tưởng tượng đó hội tụ lại, diễn biến ra thế giới tương ứng. Như vậy, ý niệm của chúng sinh có thể sáng tạo ra thế giới.

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.