Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Phố Xanh

Phiên bản Dịch · 2573 chữ

Dịch: Shurtugal

Âm Dương Tỏa chí dương chí âm, âm dương một thể, chí dương cùng chí âm chuyển biến lẫn nhau, đều tồn tại trong tâm, trong một ý niệm. Đòn đánh này, chính là thôi động lực lượng chí âm trong Âm Dương Tỏa, mạnh mẽ đóng băng đoạn dây leo kia ngay tại chỗ, khiến nó hóa thành một khối băng rơi trên mặt đất, căn bản không thể động đậy.

- Đã xảy ra chuyện gì thế hả anh? Sao phòng khách lại biến thành bộ dạng như này? Những chậu cây cảnh kia sao lại biến lớn đến vậy, cho dù bị tưới thuốc kích thích thì cũng không nên khoa trương như này chứ.

Triệu Tử Yên trợn mắt há mồm nhìn đống cây cảnh khổng lồ giăng kín phòng khách. Cảnh tượng này lại lật đổ nhận thức của cô thêm lần nữa.

- Tại sao lại như vậy.

Trần Tuyết Nhu cũng che miệng, kinh ngạc bật thốt lên.

- Chắc là có liên quan tới vòng xoáy nguyên khí.

Đường Tử Đồng chớp mắt nhìn, trầm tư nói.

Nếu như xảy ra biến hóa, vậy có thể khẳng định nó xuất hiện sau khi vòng xoáy nguyên khí xuất hiện. Một thời gian trước còn không thấy động tĩnh gì, hết lần này tới lần khác sau khi vòng xoáy nguyên khí xuất hiện thì lại xuất hiện biến hóa. Nếu mà nói không có một xíu liên quan nào thì cô nàng tuyệt đối không tin.

- Ừ, hẳn là có liên quan đến vòng xoáy nguyên khí. Thiên địa nguyên khí khôi phục, hơn nữa lượng lớn thiên địa nguyên khí vẫn còn đang điên cuồng trào ra khỏi vòng xoáy nguyên khí. Điều này đã khiến cho các loại cây cối, thực vật trong thời đại mạt pháp này bị kích thích. Ảnh hưởng của thiên địa nguyên khí tới cây cỏ chắc chắn không hề nhỏ. Chúng chịu kích thích như thế rồi phát sinh biến hóa cũng là điều bình thường mà thôi. Chỉ sợ, thực vật, cây cối ở ngoài kia đã phát sinh biến hóa cực lớn rồi.

Dịch Thiên Hành cũng đã nghĩ tới điểm này.

Nguyên khí khôi phục cũng không phải chỉ khiến cho mỗi trời đất vốn đang trong thời đại mạt pháp khôi phục lại, mà ảnh hưởng của nó mang tới tuyệt đối là long trời lở đất. Nhất là khi đang ở thời đại mạt pháp, trời đất bất chợt được nhận biển lớn thiên địa nguyên khí tẩm bổ thì đây chính là thời điểm dễ phát sinh dị biến nhất. Trái lại, sau này trải qua một đoạn thời gian thích ứng thì sẽ không xuất hiện những biến hóa lớn như vậy nữa.

Đây cũng là chỗ tốt khi thiên địa dị biến xảy ra.

Nó không chỉ mang đến lợi ích cho người tu hành mà còn đem đến chỗ tốt khó có thể tưởng tượng cho các loài cây cỏ, chim bay thú nhảy. Bình thường muốn phát sinh dị biến cũng đòi hỏi phải cần tới trăm nghìn năm mới tạo ra được. Điều này quả là khó mà tin nổi.

- Trước hết cứ giết hết đám thực vật biến dị này rồi nói sau.

Răng rắc!!

Dịch Thiên Hành múa đao Đường chém đứt đám dây leo như những con linh xà kia. Tuy sau khi dị biến, thân dây leo khá cứng chắc thế nhưng lúc ở trước mặt đao Đường thì nó lại dễ dàng bị chặt đứt, chém thành từng đoạn, rơi trên mặt đất. Cuối cùng, cây lục la kia ngay cả rễ cũng bị bật nhổ. Vừa thoát khỏi đất trồng màu mỡ, cây lục la thoáng cái đã mất đi lực lượng, không tác oai tác quái được nữa.

- Cây bạch chưởng này sao lại thành ra như này?

Triệu Tử Yên quát nhẹ. Chỉ thấy, cây bạch chưởng kia cũng phát sinh dị biến, tràn ngập khí tức nguy hiểm. Những bông hoa bạch chưởng như những bàn tay trắng muốt, quỷ dị thoát ly bản thể, bắn về phía trước, như thể một bàn tay lớn, vỗ vào người Triệu Tử Yên.

Cô nàng không phòng bị được một chiêu này, bị vỗ cho liên tục lui về phía sau. Cảm giác kia giống như là vừa bị một người đàn ông trưởng thành vạm vỡ dùng hết toàn lực đánh ra một chưởng. Lực lượng ẩn chứa trong đó phải lớn hơn trăm cân. Nếu như là một cô gái bình thường, chỉ sợ đã bị một chưởng này đánh gãy xương sườn, nội tạng vỡ tan, thổ huyết ngay tại chỗ. Cũng may, Triệu Tử Yên đã đột phá thành công, chân khí trong cơ thể ôn dưỡng khí huyết nên khi gặp phải đòn nghiêm trọng này thì chân khí trong cơ thể tự động xuất hiện trước ngực, miễn cưỡng trung hòa đại bộ phận lực lượng.

Coi như là vậy thì Triệu Tử Yên vẫn cảm thấy khí huyết trong cơ thể quay cuồng, liên tục lui về sau vài bước.

Răng rắc!!

Từ trong tiếng nứt vỡ thanh thúy, có thể thấy, ngay khi cây bạch chưởng ra tay với Triệu Tử Yên thì trong tay Đường Tử Đồng đã đột nhiên xuất hiện mấy cây phi châm dài như ngón tay. Căn bản không nhìn thấy cô ta đã ra tay thế nào, phi châm đã va chạm với chậu cây sứ, trực tiếp phá nát cái chậu sứ đó. Đất trồng từ trong đó văng ra tung tóe khắp phòng.

Bạch chưởng vốn dũng mãnh, lập tức mất đi vẻ hung hãn lúc đầu, trực tiếp đổ rạp xuống đất.

Đùng đùng đùng!!

Theo sát đó lại là vài tiếng vỡ nát lanh lảnh vang lên, chậu cây tiên nhân cầu cũng đã bị đánh nát.

Tinh chuẩn, lực đạo mười phần. Ra tay nhanh như chớp giật!!

Khi Triệu Tử Yên và Trần Tuyết Nhu không phản ứng kịp thời thì Đường Tử Đồng đã nhanh chóng phá vỡ mấy chậu cây có tính uy hiếp nhất trong phòng, trực tiếp cắt đứt căn cơ của đám thực vật biến dị này.

Bất kể đó là loại thực vật gì, chắc chắn một điều là chúng không thể nào thoát ly đất trồng. Mất đi đất trồng, chúng chẳng khác nào mất đi căn cơ, mất đi cội nguồn lực lượng. Kể cả có là thực vật biến dị thì cũng không thể khác đi được. Huống hồ chúng cũng chỉ mới bắt đầu biến dị mà thôi, như trước không thể thoát khỏi trói buộc trời sinh này.

Thoát ly đất trồng, đống cây cảnh vốn có lực lượng mười phần, thì nay chỉ trong nháy mắt đã giảm mạnh chỉ còn không tới ba thành, mềm oặt ngã trên mặt đất. Tốc độ đánh của cây bạch chưởng đã chậm đi không biết bao nhiêu lần, lực lượng cũng chỉ còn lại khoảng mười mấy, hai mươi cân, căn bản không sản sinh được uy hiếp quá lớn, có thể chém giết dễ dàng.

- Thủ pháp ám khí thật là lợi hại. Tử Đồng không hổ danh là người xuất thân từ Đường Môn. Anh mà muốn tránh thoát mấy cây phi châm này cũng phải rất khó khắn đấy.

Dịch Thiên Hành quay đầu nhìn lại Đường Tử Đồng. Thủ pháp ám khí của cô nàng thật sự đã khiến hắn cảm thấy kinh hãi.

- Dịch đại ca quá khiêm tốn rồi. Thủ pháp ám khí của em lúc trước cũng không đạt đến trình độ này. Chẳng qua là, sau khi tu luyện Tọa Vong Kinh, mở được thần hải trong cơ thể, có chân khí thì lực lượng thân thể đã tăng mạnh, có thể phát huy ra uy lực như hiện tại.

Đường Tử Đồng mang theo một tia cảm kích nhìn về phía Dịch Thiên Hành.

Loại công pháp Trúc cơ đứng đầu như Tọa Vong Kinh lại có thể để bọn họ thoải mái tu luyện, chỉ riêng điểm ấy thì đã không có nhiều người làm được. Vì lẽ đó, trong thâm tâm cô không khỏi sinh ra một loại cảm kích với Dịch Thiên Hành.

Hơn nữa, theo bản năng cô cũng cảm nhận được, nếu như mình thật sự giao thủ với Dịch Thiên Hành thì chắc chắn mình không phải là đối thủ của anh ta. Cái cảm giác này rất là vi diệu.

- Cây tiên nhân cầu này có thể bắn ra kim châm. Mọi người nhìn xem, bàn ăn cũng bị nó đâm xuyên qua kìa.

Cây tiên nhân cầu lăn lông lốc trên mặt đất bắn ra một lượng lớn kim châm màu xanh biếc. Mỗi một cái kim châm trong đó đều vô cùng sắc nhọn. Chúng có thể đâm xuyên sâu vào trong gỗ tới ba phân không khỏi khiến cho cho hai mắt của Triệu Tử Yên trợn to.

- Những kim châm này có độc, bất quá độc tính mạnh như thế nào còn chưa biết.

Đường Tử Đồng nhìn những cây kim châm cắm vào bàn thì đôi mắt tỏa sáng, nói.

Ám khí và độc thuật của Đường Môn vô cùng nổi danh. Tuy đã xuống dốc ở thời hiện đại, rất nhiều kịch độc không điều chế được nhưng mà truyền thừa vẫn được lưu truyền cho tới ngày hôm nay. Mặc dù có thiếu hụt nhưng vẫn được xem là khá hoàn chỉnh.

Tuy Đường Tử Đồng không luyện độc nhưng cô vẫn có thể phân biệt được nó có độc hay không.

Đống kim châm màu xanh lá kia, nhìn qua là đã biết không phải thứ tốt lành gì.

Đường Tử Đồng lấy một cái găng tay màu trắng, kỳ quái ra. Đó là một chiếc găng bằng tơ tằm, được chế tác bằng phương pháp đặc biệt. Chỉ cần đeo vào tay thì không cần sợ kịch độc, thậm chí là tay không bắt ám khí. Đây là một bảo vật cực kỳ quý giá ở trong Đường Môn. Đây chính là vật mà bà nội cô truyền cho, những năm này, vẫn luôn không rời thân.

Sau khi đeo chiếc găng tơ tàm này vào tay, Đường Tử Đồng nắm lấy một chiếc châm, hơi dùng sức rút nó ra khỏi bàn gỗ. Mũi kim châm cho dù đã đâm xuyên qua gỗ ba tấc nhung vẫn sắc nhọn như thường.

- Có độc, hơn nữa cây kim châm này lại rất cứng cáp, sắc nhọn. Trọng lượng của nó cũng rất nhẹ, có thể dùng làm ám khí loại châm. Cây châm này mà dùng làm ám khí thì tốc độ khi bắn ra chắc chắn sẽ cực kỳ nhanh. Đúng là thứ tốt.

Ánh mắt Đường Tử Đồng sáng choang. Cô ta lập tức rút từng cây kim châm ra khỏi bàn sau đó gắn vào cái bao tay màu trắng trên cổ tay. Đây cũng không phải là bao tay tầm thường mà là một bộ bao tay ám khí, có thể ẩn giấu kim châm ở bên trong. Lúc nào muốn dùng thì chỉ cần dùng kình lực đặc thù là có lấy ra khỏi bao tay, nắm vào trong tay.

Cơ quan trong đó không phải làm từ chất liệu phổ thông, xảo diệu đến mức khiến người ta phải thán phục.

Một cái bao tay có thể chứa hơn một trăm cây châm, chia đều trên dưới hai hàng. Hái cái bao tay chính là hai trăm cây kim châm. Bao tay này hiển nhiên là thứ tốt.

Sau khi phát hiện những gai cây tiên nhân cầu này tốt hơn nhiều đống phi châm của mình, Đường Tử Đồng không chút do dự thay toàn bộ phi châm trong bao tay thành đống gai của cây tiên nhân cầu, rồi đặt tên là Tiên Nhân Châm.

Dịch Thiên Hành thấy vậy cũng không nói gì.

Trong hoàn cảnh hiện tại, gắng hết sức tăng cường thực lực bản thân, tâm thái và cách làm như thế đã thích hợp với đạo sinh tồn cùng sinh hoạt trong tận thế hơn rất nhiều người.

- Trong một đêm, bên ngoài không ngờ lại biến thành bộ dáng này. Đây còn là thành phố trước kia sao.

Ba cô gái đi tới ban công, thấy được cảnh tượng bên ngoài, miệng của họ không khỏi mở lớn, thật lâu không có đóng lại. Bọn họ đã trở thành tu sĩ, tuy chỉ mới nhập môn nhưng cũng đã có thể nhìn rõ ràng một ít sự vật trong bóng tối, thậm chí có nhìn thấy đại bộ phận sự vật trong cự ly ngắn.

Nhưng hiện tại thứ bọn họ nhìn thấy là gì.

Thành phố trước đây tràn ngập hơi thở sắt thép nay đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Vô số loại dây leo tràn lan lên khắp các tòa nhà cao tầng. Từng sợi dây leo vắt ngang qua các tòa nhà, tung hoành ngang dọc, cực kỳ thô to. Thậm chí có thể leo lên các tòa nhà bằng mấy sợi dây leo đó.

Cỏ xanh như sóng, trải rộng bốn phía, thậm chí ngay cả nhựa đường cũng bị rễ cây cỏ làm rạn nứt hết. Những cây liễu cao chót vót che phủ bầu trời, cành liễu như rừng đung đưa theo gió giống như những sợi dây dài cực lớn đang vung múa, dường như nó có thể cuốn sinh linh ở gần đó lên treo cổ bất cứ lúc nào, hiện ra vẻ dị thường đến đáng sợ.

Các loại cây cối dường như đã phát sinh một lần biến dị cực lớn, vì thế mà trở nên lớn vô cùng, mọc cao rợp trời. Sắt thép trong thành phố đều nhuộm đẫm bởi một màu xanh.

Cái loại tươi mát tự nhiên thế này, trước đây tuyệt đối không cảm thụ được. Trong không khí căn bản không có chút tro bụi nào tồn tại. Nếu con người mà sống trong không khí trong lành thế này thì tuổi thọ có thể tăng lên tới mười năm.

Mấu chốt là ở chỗ phá vỡ, tương phản nhận thức thực sự quá lớn, lớn đến mức khiến cho người ta không kịp chuẩn bị một tí tâm lý nào. Nó giống như bản thân đột nhiên rơi vào trong một hoàn cảnh xa lạ, loại cảm giác đó khiến cho người thường phải khiếp sợ tại chỗ.

Mà vòng xoáy nguyên khí hiện ra giữa bầu trời cũng đã biến mất không thấy.

Nhưng thiên địa nguyên khí trong trời đất vẫn thủy chung gia tăng. Chỉ là tốc độ tăng cường đã không nhanh bằng lúc có vòng xoáy nguyên khí.

- Thiên địa nguyên khí đột nhiên khôi phục, quả nhiên có ảnh hưởng cực lớn với toàn bộ thế giới. Chỉ sợ không chỉ có mỗi nơi này mà toàn bộ các thành phố trên thế giới thì tình huống cũng không khác mấy. Sắt thép thành thị đã bị hoa cỏ chiếm cứ. Còn không biết trời đất này còn muốn biến thành hình dáng gì nữa.

Dịch Thiên Hành thấy hình ảnh thành phố bao phủ trong một màu xanh lá thì cũng nghiêm nghị nói.

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.