Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Kiện Dị Bảo

Phiên bản Dịch · 2781 chữ

Dịch: Shurtugal

Tuy Tọa Vong Kinh không sánh được với Ngự Long Thiên Kinh nhưng ở một trình độ nào đó thì nó cũng không thua kém bao nhiêu. Có thể nói, đây là công pháp trúc cơ đứng đầu trong trời đất này, hơn nữa còn giúp tu luyện ra chân khí thích hợp với bản thân nhất. Thậm chí sau này còn có thể chuyển sang tu luyện công pháp thích hợp với bản thân bất cứ lúc nào mà không cần tốn chút nào để hoàn thành công pháp chuyển biến.

Tọa Vong Kinh xuất hiện vào thời khắc này có ý nghĩa rất không bình thường đối với Dịch Thiên Hành.

Bản thân Dịch Thiên Hành đã có Ngự Long Thiên Kinh, tự nhiên không cần những công pháp khác. Chỉ cần hắn không ngừng tiềm tu thì tu vi, chiến lực có thể tăng trưởng một cách tự nhiên. Nhưng có thể thấy rất rõ, Ngự Long Thiên Kinh không thích hợp để mấy người Triệu Tử Yên tu luyện. Mà bản Tọa Vong Kinh này lại tới rất đúng lúc, vừa khéo giúp bọn họ đi trên con đường tu hành trước một bước.

Trong vô hình, điều này đã khiến bọn họ dẫn trước phần đông người, đứng vững trong hàng ngũ những người tiên phong.

Trong mạt thế, thực lực chính là thứ đảm bảo duy nhất.

- Anh, chúng ta có thể tu luyện bản Tọa Vong Kinh này không?

Triệu Tử Yên nhìn Dịch Thiên Hành dò hỏi với ánh mắt đầy mong chờ.

- Ừm, Tọa Vong Kinh không có bất kỳ ngưỡng cửa nào. Nó thích hợp để Trúc Cơ với tất cả mọi người, mặc kệ là nam hay là nữ thì đều có thể tu luyện ra chân khí thuộc về bản thân mình. Đây là một bản công pháp thuộc loại đứng đầu, cực kỳ thích hợp cho mọi người tu luyện. Chỉ cần mở được bảo tàng trong cơ thể, mở ra thần hải thì coi như đã bước lên con đường tu hành. Bất quá, có thể lĩnh ngộ được thần tủy của bộ Tiên Thiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ từ đó quan tưởng ra Tiên Thiên Nhất Khí, cuối cùng có mở được thần hải hay không thì còn phải xem tư chất của bản thân mọi người.

Dịch Thiên Hành gật đầu xác nhận.

Chẳng qua là, công pháp đã có thế nhưng có thể nhập môn tu luyện được hay không thì phải xem tư chất của bản thân. Cái này thì không ai có thể giúp được. Có nhiều người tư chất không đủ, không thể nào tiến vào trạng thái ngồi vong tình, đạt tới cảnh giới tâm phẳng lặng như mặt nước, cũng có nhiều người không quan tưởng ra được Tiên Thiên Nhất Khí, mở ra thần hải. Thế nhưng, cũng có rất nhiều người có thể hoàn thành trong nháy mắt. Đây chính là tư chất cùng sự bất đồng và chênh lệch về tâm cảnh.

- Vậy là quá tốt rồi! Tu luyện là có thật, trên đời này thực sự có tu sĩ tồn tại, có thể trở nên mạnh mẽ thông qua việc tu luyện, cuối cùng trở thành Thần Tiên, trở thành Phật Ma.

Lúc này, dù là Đường Tử Đồng cũng phải nhảy nhót đầy hưng phấn.

Bất quá, hiển nhiên, hiện tại còn không phải thời điểm để bắt đầu tu luyện ngay.

Không nói đến việc công pháp cần phải lĩnh ngộ, cần phải quan tưởng, cứ coi như tu luyện ngay và luôn thì cũng không thể tu luyện thành công ngay lập tức. Tất nhiên là, nếu có thể tu thành thì ngươi chính là thiên tài. Huống hồ, bây giờ vẫn còn có rất nhiều loại vật phẩm cần phải kiểm kê. Lúc này mới chỉ kiểm kê được có một phần mà thôi.

Sự xuất hiện của Tọa Vong Kinh đã khiến khát vọng, chờ mong đối với những quả cầu ánh sáng còn lại của các cô nàng càng trở nên mãnh liệt.

Đùng đùng đùng!!

Từng quả cầu ánh sáng liên tục bị bóp nát, mở ra.

Bảo vật ở bên trong cũng xuất hiện không ngừng.

Đại bộ phận trong đó đều là các loại tài liệu cho đến các bộ phận tinh hoa trên người quái vật, dã thú ngưng tụ ra các loại bảo tài.

- Điệp Lãng Đao Pháp, chiến kỹ Hoàng giai trung phẩm. Đao pháp chia ra làm chín thức, khi triển khai thì như sóng biển cuồn cuộn, liên miên không dứt. Đao khí như sóng biển, một làn sóng lại điệp một làn sóng. Chín thức đao pháp cứ thế dần dần tiến lên. Có thể nói là thế đao liên miên bất tuyệt. Nếu như có người thiên tư trác tuyệt tu luyện tới cực hạn, lĩnh ngộ ra đao thế thì có thể cảm ngộ được Điệp Lãng đao ý. Đao ý như sóng lớn, có thể điệp gia không ngừng, cao nhất có thể điệp gia tới cửu trọng đao kình. Thế không thể đỡ.

Không lâu lắm, một bộ sách ngọc lại hiện lên. Lần này không phải là công pháp mà là chiến kỹ, chiến kỹ Hoàng giai trung phẩm. Thoạt nhìn, uy lực của chiến kỹ này không hề yếu một chút nào.

Công pháp là căn bản của tu hành còn chiến kỹ lại là chỗ dựa để bảo mệnh hộ thân.

Hai cái này, thiếu một cái cũng không được.

- Ở đây còn có một quyển chiến kỹ không có phẩm giai Kiếm Pháp Cơ Sở, ẩn chứa pháp môn cơ sở của kiếm đạo, thích hợp cho người mới học kiếm. Tám cơ sở lớn của kiếm thức bao gồm: bạt (rút), thứ (đâm), liêu (vung), trảm (chém), tiệt (ngăn chặn), giảo (xoắn), băng (vỡ), tảo (quét). Bộ chiến kỹ này có thể làm căn nguyên của kiếm pháp, cơ sở của kiếm pháp càng tinh xảo thì sẽ giúp ích rất lớn đối với việc lĩnh ngộ chiến kỹ kiếm đạo cao thâm.

Triệu Tử Yên lại phát hiện ra một quyển sách ngọc khác ghi lại kiếm pháp cơ sở, hơn nữa còn không có cấp bậc.

- Chỗ mình cũng có này! Là một quyển Đao Pháp Cơ Sở, không có phẩm giai, ẩn chứa pháp môn đao pháp cơ sở. Tám đao thức cơ sở lớn bao gồm: phách (bổ), liêu, khiêu (hất), tiệt, băng, thứ, tảo, đà (kéo). Là cơ sở căn nguyên của đao pháp. Càng tinh thông thì tốc độ tu hành đao pháp càng nhanh, lĩnh ngộ càng nhanh.

Trần Tuyết Nhu cũng cầm một quyển sách ngọc, nói.

Đây là cuốn công pháp chiến kỹ thứ ba được tìm thấy.

Dịch Thiên Hành cầm hai bản chiến kỹ đó vào trong tay, nhanh chóng lật xem một lượt. Hai cuốn sách này đúng là kiếm pháp, đao pháp cơ sở cơ bản nhất. Đừng nói là hiện tại, cho dù là trong thư viện vào ngày trước cũng có thể tùy tiện tìm thấy mấy thứ này, ghi chép bên trong cũng không kém quá nhiều, chẳng qua là hai bản này ghi chép tường tận, chi tiết hơn mà thôi. Tất nhiên là, càng tường tận thì càng giúp người ta lĩnh ngộ kiếm pháp, đao pháp cơ sở càng thêm rõ ràng.

- Ừm, không sai, đều là thứ tốt. Sau này, mọi người mà có hứng thú thì cũng có thể luyện qua một chút. Đây là công pháp chiến kỹ do trời đất ngưng tụ ra, hẳn là vết tích, dấu ấn khắc trong đại đạo trời đất hiện lên trong tối tăm. Nó so với cái mà trươc đây chúng ta đã từng thấy hoặc học qua còn tường tận hơn rất nhiều. Học, không có chỗ xấu.

Dịch Thiên Hành gật đầu đồng tình.

Những cuốn sách ngọc ghi chép lại công pháp như này không hề đơn giản một chút nào. Những trang giấy trong từng cuốn cũng không phải giấy bình thường mà lại rất bất phàm, cho dù dính nước, gặp lửa cũng rất khó bị phá hủy.

Đây chính là công pháp chiến kỹ do pháp tắc trời đất diễn sinh, tuyệt đối không phải là mấy loại sách tầm thường có thể so sánh cùng.

Điểm này có thể linh cảm từ việc nguyện lực châu được ngưng tụ từ trong cơ thể quái vật. Nguyện lực là một thứ huyền diệu không thể tả nổi tồn tại trên cõi đời này. Nó có thể hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, biến cái không thể thành cái có thể. Nguyện lực khổng lồ như thế mà còn có thể tự dưng xuất hiện trên người đám quái vật kia thì không cần nói tới mấy loại công pháp, chiến kỹ này. Các loại bảo vật cứ rập khuôn được dựng dục ra.

Chỉ cần tin tưởng thì nó sẽ tồn tại.

Đây chính là căn bản.

Bất tri bất giác, tất cả mọi thứ đều đã được mở ra hết, kiểm kê một cách cẩn thận.

Cuối cùng chỉ còn lại có hai kiện dị bảo mà lúc trước Dịch Thiên Hành thu được.

- Đây chính là dị bảo mà anh muốn tìm sao. Mau mở ra xem nó là cái gì đi anh?

Triệu Tử Yên đầy to mò nhìn hai quả cầu ánh sáng. Từ trên Vô Tự Thiên Thư, cô cũng đã biết được sự thần kỳ của dị bảo, chính vì thế mà trong lòng không khỏi sinh ra sự hiếu kỳ nồng đậm.

- Đúng rồi đó, Dịch đại ca mau mở ra đi. Tử Đồng cũng rất tò mò đấy.

Đường Tử Đồng cười nói.

- Được thôi, để anh xem bên trong hai quả cầu này đến tột cùng là chứa vật gì?

Dịch Thiên Hành gật đầu đồng ý. Hắn cũng rất tò mò về hai kiện dị bảo này.

Đây chính là bảo vật từ trên trời rơi xuống, có thể khẳng định rằng mỗi một kiện đều không phải thứ tầm thường, chắc chắn không thể là thứ tầm thường. Nó thậm chí có thể là bảo vật có một không hai trên đời này.

Phốc!!

Dịch Thiên Hành tiện tay nắm một quả cầu ánh sáng. Ánh sáng phát ra từ quả cầu ngay lập tức tiêu tan hết.

Một thứ đồ vuông vức như một cái ma phương (rubic) thình lình xuất hiện trong tay hắn. Một ánh hào quang cũng thuận theo đó tiến vào trong đầu Dịch Thiên Hành.

Ánh sáng rực rỡ từ mặt trên của nó lập lòe như ánh thủy tinh.

Chốc lát sau.

Dịch Thiên Hành mở mắt, nhìn ma phương trong tay, khẽ cau mày, lộ ra vẻ quái dị. Đây quả thực là một cái ma phương. Hơn nữa, cái ma phương này còn đang không ngừng dịch chuyển, mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng biến đổi vị trí, tùy ý biến hóa. Mỗi một mặt của ma phương lại được tạo thành từ các ô vuông nhỏ. Các ô vuông này có kích thước bằng nhau, tự động di chuyển, luân phiên thay đổi vị trí cho nhau, nhưng khi nhìn từ bề ngoài thì chúng lại giống nhau như đúc.

- Dị Thứ Nguyên Sát Trận Ma Phương!!

Dịch Thiên Hành nhìn cái ma phương thủy tinh trong tay với ánh mắt đầy quái lạ.

Vật này hắn cũng biết. Nó chính là một thứ đồ trong một bộ phim, nếu như không nhớ lầm, thì nó có tên là Dị Thứ Nguyên Sát Trận. Bên trong nó ẩn chứa những căn phòng có diện tích giống nhau. Tất nhiên là, những căn phòng này cũng không phải y hệt nhau, có căn phòng an toàn, nhưng cũng có căn phòng lại tràn ngập nguy hiểm, chứa đầy sát cơ, một khi đi nhầm vào thì sẽ bị cơ quan cạm bẫy bên trong giết chết trong nháy mắt. Những căn phòng như thế có thể nói là tương đối đáng sợ.

Nhưng mà ở bên trong những căn phòng đó tất nhiên cũng ẩn chứa một tuyến sinh cơ.

Mà căn cứ theo tin tức biết được thì cái ma phương hình lập phương này và Dị Thứ Nguyên Sát Trận, ở trong nó chỉ là một cái phôi của Dị Thứ Nguyên Sát Trận Ma Phương. Cơ quan cạm bẫy diễn sinh ở bên trong cũng không quá mạnh, chỉ là trạnh thái nguyên sơ nhất nhưng lại có tiềm lực vô thượng, trưởng thành không ngừng.

Có thể dựa vào việc chém giết mà trở nên càng mạnh hơn.

Hơn nữa, một khi nhận chủ thì có thể dễ dàng thiết định quy tắc giết người, quy luật vận chuyển của ma phương, vân vân,... ở trong đó ngay lập tức.

Còn hiện tại nó chỉ là trạng thái nguyên thủy nhất, sơ thủy nhất, thuộc về loại phôi vừa mới được dựng dục, cần thời gian để trưởng thành, liên tục lột xác. Thế mới nói, tiềm lực của nó là vô cùng.

Dịch Thiên Hành đã từng xem phim Dị Thứ Nguyên Sát Trận nên cũng biết cạm bẫy, sát trận ở trong đó vô cùng đáng sợ. Người đã bị đưa vào trong đó mà có thể thoát ra, quả thực là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hơn nữa, đến cuối cùng còn dính lứu đến các vẫn đề về các loại giới hạn không gian, thời gian,...

Hiện tại chiếc ma phương này chỉ có hai trăm mười sáu ô vuông bằng nhau tương đương với hai trăm mười sáu căn phòng giống nhau. Tất cả đều chưa được thiết định các cơ quan cạm bẫy cụ thể, còn đang đợi Dịch Thiên Hành đến thiết định. Một khi nhận chủ thì ở bên trong ma phương, hắn chính là chúa tể, là thần linh.

Chẳng qua, hiện tại vật này còn chưa đem lại lợi ích gì.

Dịch Thiên Hành khẽ cau mày, không có nhiều lời, đặt khối thủy tinh hình lập phương này sang một bên.

- Cái dị bảo này tạm thời chưa dùng được, hay là cứ xem cái thứ hai đi.

Dịch Thiên Hành lại nhìn về phía quả cầu ánh sáng thứ hai.

Phốc!!

Quả cầu ánh sáng kia lập tức bị hắn bóp nát. Một kiện dị bảo khác lại rơi xuống tay hắn.

Đây là một mặt tường thành. Nhìn thoáng qua thì thấy mặt tường thành này như được thu nhỏ lại vô số lần, chỉ có vẻn vẹn một đoạn nho nhỏ, toàn thân trắng như tuyết, còn có thể cảm nhận được một loại khí thế mạnh mẽ, bất động như núi, vạn cổ trường tồn từ trên nó.

Chỉ cần đứng sừng sững ở phía trước thì có thể một mình chống đỡ một phương, vạn người không thể phá mở, khó có thể vượt qua.

- Không ngờ lại là vật này.

Dịch Thiên Hành tiếp thu tin tức từ bên trong, sau khi hấp thu, tiêu hóa những tin tức đó thì vẻ mặt của hắn cũng không khỏi lộ ra một ít kỳ quái.

Bất quá, Dịch Thiên Hành cũng không mở miệng giải thích mà chỉ bình tĩnh nói:

- Được rồi, không nghĩ tới hai kiện dị bảo này lại không có nấy một cái có thể trực tiếp tăng cường thực lực. Chỉ có thể nhìn mà không thể dùng. Hiện tại nói về chúng, còn không bằng tu luyện Tọa Vong Kinh còn quan trọng hơn.

Dịch Thiên Hành vừa nói vừa cất hai kiện dị bảo đó đi.

Ba cô gái thấy Dịch Thiên Hành tựa hồ không có ý mở miệng giải thích, thì cũng không truy cứu.

Các cô nàng cũng không phải là loại người cố gắng, một mực tìm hiểu. Có lúc, có một số việc, cho dù biết được nhưng lại không thể nói ra. Cũng giống như chuyện về hai kiện dị bảo này. Dịch Thiên Hành rõ ràng không có ý tứ nói thêm thì tự nhiên mọi người cũng không cần phải gặng hỏi. Dù sao thì bảo vật cũng là do Dịch Thiên Hành tự mình lấy được. Nói hay không nói thì cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Sau khi kiểm kê tất cả vật phẩm, cả căn phòng nhất thời an tĩnh lại.

Ở bên ngoài, vẫn như cũ có thể nghe thấy những tiếng kêu gào thê lương, thảm thiết.

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.