Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Sói Xanh

Phiên bản Dịch · 2717 chữ

Dịch: Shurtugal

Hình ảnh này đã triệt để nhen nhóm lên ngọn lửa tức giận trong lòng con sói.

Nó vừa mới trải qua trận tranh giết với lũ quái vật da xanh, sát tính trong cơ thể đã bị kích thích ra ngoài triệt để. Giờ đây, lại chứng kiến bảo vật mà mình gian khổ bảo vệ bị một tên nhân loại lặng lẽ cướp mất, đã thế còn công khai cướp trước mặt nó bỏ vào trong ba lô. Tình hình như thế đã triệt để khiêu khích đến chỗ thần kinh mẫn cảm nhất trong lòng con sói.

Lửa giận!!

Lửa giận vô tận ùn ùn dâng lên.

Ngao ô!!

Sói xanh không do dự, lập tức há mồm bắn ra một lưỡi đao gió dữ tợn. Lưỡi đao đó tựa như tia chớp xuất hiện ngang trời, không chút khách khí chém tới Dịch Thiên Hành. Từ sự sắc bén ở lưỡi đao, có thể tưởng tượng, một khi lưỡi đao này rơi vào người, chỉ sợ thân thể sẽ bị chém ngang thành hai nửa ngay tại chỗ, mất mạng trong nháy mắt. Điểm này có thể nhìn ra từ việc đao gió chém một lèo, giết chết mấy tên quái vật da xanh.

Dù là Dịch Thiên Hành thì cũng không dám để lưỡi đao gió này chém vào người. Kể cả trên người có mặc áo giáp đi chăng nữa thì dưới lưỡi đao gió này cũng chẳng khác gì không mặc, áo giáp nhất định sẽ bị phá tan.

Hơn nữa, Dịch Thiên Hành cũng không phải người để mặc cho người khác tùy ý xâu xé.

Hiện tại đã lấy dược dị bảo, vừa vặn có thể mạnh tay đánh một trận toàn lực.

- Đến đúng lúc lắm, ta mà sợ ngươi à.

Trên người Dịch Thiên Hành tỏa ra một luồng chiến ý. Đao Đường trong tay vung lên, chém thẳng vào lưỡi đao gió. Bên trong một đao này, đã được quán chú một sợi khí chân long. Khí chân long chỉ có thể qua lại trong cơ thể, không có cách nào quán chú vào trong đao Đường, muốn quán chú vào trong mũi đao thì nhất định phải mở ra kinh mạch trong cơ thể. Nhưng dù thế cũng đủ để khiến lực lượng trong cánh tay hắn tăng mạnh.

Một đao chém xuống, nhanh như chớp giật. Hơn nữa, Tiên Thiên Âm Dương Nhãn của Dịch Thiên Hành lại cực kỳ sắc sảo, dễ dàng nắm bắt được quỹ tích phá không của lưỡi đao gió. Một đao này hạ xuống, vừa vặn triệt tiêu quỹ tích phá không đó.

Coong!!

Đòn đánh này tạo ra một lực lượng lớn vô cùng. Nó lan truyền từ đao gió đến cánh tay của Dịch Thiên Hành, khiến cho cánh tay của hắn phải chấn động, từ trong xương truyền đến cảm giác đau nhức. Trong cú chặn đòn này, Đao Đường đã bị nứt mẻ. Nhưng mà đao gió cũng đã bị một đao bổ đôi, cứng rắn phá nát.

Dịch Thiên Hành cũng không đứng im.

Cảm thụ lực lượng khổng lồ đang truyền tới cánh tay, Dịch Thiên Hành nhất thời dịch chuyển đôi chân, thi triển Thái Cực Bộ, đẩy luồng lực lượng đó xuống dưới chân rồi vô thanh vô tức tán nó đi. Sau đó hắn thuận thế xoay người, tay phải nắm thanh chiến mâu màu đồng xanh, không chút do dự, đâm một mâu về phía mắt con sói với tốc độ cực nhanh. Nó nhanh đến mức chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh.

Nhưng con sói khổng lồ này phản ứng cũng rất nhanh. Nó như thể được phong thuộc tính gia thân, cả người cực kỳ uyển chuyển. Nhìn thấy chiến mâu đâm về phía mình, con sói lập tức ngoảnh đầu sang một bên tránh thoát mũi nhọn từ chiến mâu. Đồng thời, cái đuôi của nó cũng quật vào hông của Dịch Thiên Hành. Cái đuôi này mà đánh trúng người thì hai quả thận chắc chắn sẽ bị dập nát.

- Âm Dương Tỏa!!

Dịch Thiên Hành thấy thế, chân liền đạp Thái Cực Bộ. Tâm niệm vừa động, một luồng khí chân long trong cơ thể đã quán chú một cách tự nhiên vào đôi Tiên Thiên Âm Dương Nhãn. Hắn mau chóng thôi động Tiên Thiên Âm Dương Đồ trong mắt. Chỉ trong tích tắc, hai sợi Âm Dương Tỏa màu trắng đen như dải lụa đã bắn ra ngoài. Âm Dương Tỏa dài ba, bốn mét nhưng cực kỳ linh hoat, vừa xuất hiện đã trói chặt lấy con sói xanh.

Hai cái Âm Dương Tỏa, một cái trói hai chân sau, một cái trói hai chân trước.

Bốn chân đều bị trói buộc.

Dù cho con sói này có nhanh nhẹn đến mấy cũng không thể nào thích ứng được, chỉ có thể mất thăng bằng, ngã xuống đất ngay lập tức.

Tuy tác dụng lớn nhất của Âm Dương Tỏa là nhằm vào các loại yêu ma quỷ quái. Đặc biệt là các loại lệ quỷ, cương thi thì nó lại càng có lực khắc chế mạnh mẽ. Thế nhưng, Âm Dương Tỏa cũng không phải hư ảo mà là có thể tự do chuyển đổi giữa hư ảo và chân thực. Vậy nên kể cả khi nhằm vào sinh linh thì nó vẫn có tác dụng cường đại như thường.

Ít nhất thì nó có thể hóa thành dây xích để trói chặt đối phương. Hơn nữa, cho dù bị ngăn cách bởi máu thịt thì Âm Dương Tỏa vẫn có thể sản sinh một tia chấn nhiếp, thậm chí là trói buộc, trấn áp với linh hồn như bình thường. Nếu có thể triển khai đến mức tận cùng thì thậm chí có thể trực tiếp rút hồn phách của đối phương từ trong thể xác ra ngoài.

Đây chính là uy lực của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn.

Nói thì chậm nhưng lại xảy ra rất nhanh.

Con sói khổng lồ màu xanh này bị Âm Dương Tỏa trói chặt, không tránh khỏi việc bị ngã xuống đất, cái đuôi vung vẩy liên tục mà vẫn không thể chạm vào người. Ngay lập tức, nó ngã rầm xuống đất. Dù muốn hay không, chiến mâu đồng xanh trong tay Dịch Thiên Hành cũng không chút khách khí đâm hết sức vào lưng con sói xanh.

Răng rắc!!

Cú đâm này mang mười phần lực lượng, chọc thẳng vào sườn con sói. Từ trong cơ thể con sói trực tiếp vang lên những tiếng xương gãy.

Ngao ô!!

Con sói phát ra tiếng kêu gào thống khổ, đập “ầm ầm” lên mặt đất. Sườn là nhược điểm chí mạng của sói. Cú đâm này quả thực đã lấy đi nửa cái mạng của nó, tất cả lực lượng bị đánh cho hoàn toàn tán loạn.

Ngay sau đó, thanh đao Đường đã nhanh như chớp đâm vào cổ họng con sói xanh, cắt đứt cuống họng của nó, khiến cho máu tươi phun trào ra ngoài. Con sói phát ra tiếng kêu rên thống khổ, kịch liệt giãy dụa nhưng điều đó chỉ khiến tốc độ tử vong không ngừng được đẩy nhanh.

Tất cả những thứ này, từ lúc bắt đầu giao thủ, bất quá chỉ qua mấy hơi thở ngắn ngủi nhưng đã trực tiếp phân định sinh tử, quyết ra thắng bại.

Mỗi cái nháy mắt đều hung hiểm vô cùng. Chỉ cần sơ sẩy một cái là thế cuộc sẽ bị nghịch chuyển ngay tức thì.

Cũng may Dịch Thiên Hành có Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, bây giờ lại còn bước lên đường tu hành. Ngay thời khắc hắn mở thần hải thì khí huyết trong cơ thể đã ôn dưỡng thể xác, giúp lực lượng máu thịt của hắn mạnh mẽ siêu việt người thường. Lại có thêm sự tỉnh táo và dũng cảm vượt qua người thường giúp khống chế cuộc chiến nên mới miễn cưỡng giết chết con sói xanh này.

Hoa lạp lạp!!

Âm Dương Tỏa vung múa, không chút khách khí kéo linh hồn của lũ quái vật đã tử vong ở bốn phía quảng trường, trói chặt vào Âm Dương Tỏa. Ngay cả linh hồn của con sói xanh cũng bị trói lại, không có ngoại lệ. Hơn trăm luồng hồn phách nối thành một chuỗi dài, nhanh chóng bị kéo vào trong Âm Dương Nhãn.

Sau khi tiến vào, chúng lập tức bị Tiên Thiên Âm Dương Nhãn luyện hóa hấp thu, hóa thành một cái vòng âm dương.

Trong nháy mắt, chiếc Âm Dương Tỏa thứ ba đã cô đọng hoàn toàn.

Chín chín tám mươi mốt cái vòng âm dương ngưng tụ ra một cái Âm Dương Tỏa hoàn chỉnh. Hồn phách cần thiết cho mỗi cái vòng âm dương là không giống nhau, nhưng hồn phách của những con quái vật này lại không hề kém cạnh so với lũ lệ quỷ. Vì thế mới khiến tốc độ và hiệu suất ngưng tụ vòng âm dương nhanh đến như vậy. Đặc biệt là hồn phách của con sói xanh kia, phẩm chất của nó quả thực là vô cùng kinh hồn.

Hồn phách của nó không chỉ giúp ngưng tụ ra cái Âm Dương Tỏa thứ ba mà còn ngưng tụ thành thực chất thêm hai cái vòng âm dương ở chiếc Âm Dương Tỏa thứ tư.

Nhiều thêm một cái Âm Dương Tỏa cũng đồng nghĩa với uy lực của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn càng thêm mạnh mẽ.

- Lần này coi như trúng một vụ lớn.

Dịch Thiên Hành liếc mắt nhìn quảng trường, ánh mắt không khỏi toát lên vẻ mừng rỡ.

Đám quái vật bị con sói kia giết chết phải đến hơn trăm con. Mỗi một thi thể quái vật lại hiện lên một hạt nguyện lực châu màu trắng, ngoài ra còn có mấy quả cầu ánh sáng bay lên từ trong cơ thể bọn chúng, đây hiển nhiên là một ít bảo vật.

Đặc biệt là con sói xanh khổng lồ.

Sau khi nó chết, không ngờ lại ngưng tụ ra một hạt châu màu đồng xanh. Hạt châu này to bằng hạt nguyện lực châu màu trắng, nhưng năm tháng lắng đọng lại nhiều hơn.

Hơn nữa Dịch Thiên Hành có thể cảm nhận nguyện lực trong đó còn tinh khiết, nồng đậm hơn gấp mười lần hạt nguyện lực châu màu trắng.

- Dịch đại ca, nguyện lực châu màu đồng xanh này cao hơn một cấp độ so với nguyện lực châu màu trắng, nguyện lực ẩn chứa bên trong cũng tinh khiết hơn. Một hạt này có thể sánh bằng một trăm hạt nguyện lực châu màu trắng.

Trần Tuyết Nhu sau khi thấy Dịch Thiên Hành giết chết con sói thì lập tức ra khỏi phòng an ninh, đi tới bên người hắn. Cô ta nhìn thấy hạt nguyện lực châu màu đồng xanh thì lập tức mở miệng giải thích.

Những điều này đều được ghi chép trong Vô Tự Thiên Thư.

Vô Tự Thiên Thư vô cùng kỳ diệu, tuy không có năng lực công kích nhung lại có thể quét hình, giám định các loại vật phẩm. Chỉ cần vật phẩm đó xuất hiện trong phạm vi nhất định thì sẽ có trong ghi chép của Vô Tự Thiên Thư.

Vừa nhìn thấy hạt nguyện lực châu màu đồng xanh thì Trần Tuyết Nhu đã mở ngay Vô Tự Thiên Thư để xem tin tức trong đó.

- Thứ tốt, quả nhiên có nguyện lực châu phẩm chất cao hơn.

Dịch Thiên Hành nghe vậy cũng không khỏi lộ ra vẻ vui thích, thận trọng bỏ nó vào trong ba lô.

- Đây là cái gì?

Dịch Thiên Hành lại tiếp tục nhìn về phía quả cầu ánh sáng đang bay lơ lửng trên người con sói xanh kia. Sau khi con sói này bị giết chết, thì nó không chỉ ngưng tụ ra được một hạt nguyện lực châu màu đồng xanh mà còn ngưng tụ ra hai quả cầu ánh sáng.

Trong đó, bên trong một quả là một khối thủy tinh màu xanh, trong quả khác là một cái nanh sói, nhìn qua thôi cũng đã thấy nó dữ tợn.

Những vật phẩm này, vừa nhìn là đã biết không phải là vật phàm. Bất quá, hiện tại cũng không phải là lúc tra cứu. Trận chém giết vừa rồi, đã bắt đầu hấp dẫn những con quái vật khác tới đây. Tiếp tục ở lại, tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt.

Dịch Thiên Hành nhanh chóng thu gom tất cả vật phẩm vào trong ba lô. Chiếc ba lô lúc này cũng đã bắt đầu phình to lên rồi.

- Đi! Đi tới địa phương tiếp theo. Tôi nhớ là, có một dị bảo khác rơi cách đây không xa. Từ đây đến chỗ đó cũng không mất quá nhiều gian.

Dịch Thiên Hành cũng không có ý định trở về ngay.

Nếu đã ra ngoài thì sao có thể dễ dàng quay trở lại. Ít nhất cũng phải nắm chặt lấy thời khắc thuận lợi nhất khi tận thế vừa mới bắt đầu. Cố gắng lấy hết tất cả mọi thứ có khả năng giúp ích cho việc trưởng thành, hoàn thành tích lũy giai đoạn tiền kỳ, thậm chí thu nhặt một ít tin tức tình báo trọng yếu liên quan tới tai biến tận thế.

- Tiếp theo phải đến chỗ nào? Có cơ hội thì nhất định phải đạt được càng nhiều dị bảo càng tốt. Căn cứ theo những thông tin bên trong Vô Tự Thiên Thư, toàn bộ những thứ này đều là do vô số ảo tưởng, dục niệm của nhân loại thai nghén ra. Có thể đây sẽ là một bảo vật nào đó bên trong phim ảnh, hoặc là các loại công pháp bên trong tiểu thuyết, thậm chí là thần binh pháp bảo. Tìm thấy càng nhiều thì càng tốt.

Trần Tuyết Nhu cũng rất tán thành.

Từ trên Vô Tự Thiên Thư, cô ta cũng biết rất rõ giá trị của những dị bảo này. Chúng tuyệt đối có lợi cho việc sinh tồn của bản thân, thậm chí giúp bản thân trở nên mạnh mẽ, có tác dụng không gì sánh bằng.

Chỉ cần có cơ hội thì không thể bỏ qua, dù chỉ là một cái.

- Ừm, đi thôi. Nhớ theo sát tôi đó, nếu như cô không theo kịp thì tôi cũng không để ý đến cô đâu. Cô, phải tự dựa vào chính bản thân mình thôi.

Dịch Thiên Hành quả quyết nói. Chỉ có bản thân nỗ lực thì mới có cơ hội sinh tồn, người khác sẽ không cho không ngươi bất cứ cái gì. Ký thác hy vọng lên người khác, vậy chỉ có thể nói là quá ngây thơ.

Trần Tuyết Nhu nghe thế thì hơi biến sắc nhưng cũng lĩnh hội được những lời Dịch Thiên Hành nói.

Nhìn thấy Dịch Thiên Hành tiếp tục đi về phía trước, cô lập tức đuổi sát ngay sau.

Vèo!!

Khi Dịch Thiên Hành đi qua, một con rắn độc như một nhánh cây khô nhanh như chớp, nhảy bật lên đánh lén. Nó không chút khách khí, chĩa hai cái răng độc cắn tới chỗ bắp đùi của hắn. Nếu bị nó cắn trúng thật thì hắn sẽ bị độc rắn cắn cho ngã khụy xuống đất.

- Muốn chết!!

Dịch Thiên Hành xưa nay chưa từng buông lỏng cảnh giác. Ngay khi con rắn độc vừa động thì hắn đã phản ứng ngay tức khắc. Dưới chân thi triển bộ pháp, lật tay chính là một đao bổ xuống đầu con rắn độc. Đao Đường vẽ ra một đường vòng cung hoàn mỹ, trực tiếp chém vào chỗ bảy tấc của con rắn độc. Một đao chém đứt khiến con rắn độc mất mạng ngay tại chỗ.

Sau khi chết, nó lưu lại hai vật phẩm là một hạt nguyện lực châu màu trắng và một quả cầu ánh sáng. Trong quả cầu ánh sáng, dường như chứa một túi độc màu đen nhánh.

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.