Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

XÂM LƯỢC

Tiểu thuyết gốc · 2937 chữ

Bốn mươi lăm năm trước, sự thịnh vượng của con người không còn chỉ là vọng tưởng mơ mộng hảo huyền. Dịch bệnh, đói kém, chiến tranh con người đã kiểm soát gần như hoàn hảo. Một thế giới phát triển tích cực, con người không còn hiềm khích dân tộc, phân biệt chủng tộc đối xử với nhau như anh em một nhà.

Cái viễn cảnh tưởng chừng như ngươi mơ nói mộng ấy vậy mà lại thành sự thật.

Sự đoàn kết trước nay chưa từng có của nhân loại nhờ sự đóng góp quên mình của những nhà lãnh đạo tài ba trên khắp cả thế giới. Một Liên Hợp Quốc Nhân Loại được Thành Lập và đặt trụ sở ở kinh đô ánh sáng Paris, Pháp của quá khứ. Giờ đây chẳng còn một một đất nước riêng lẻ nào tồn tại nữa. Con người cùng nhau phát triển dần đi đến bền vững, đến cả lục địa đen Châu Phi cũng đã không còn là nơi mà đói kém hay văn hóa thấp khi được nhắc đến trước đây cũng đã phát triển vượt bật

Cứ ngỡ như nhân loại sẽ có một bước nhảy vọt mới đầy hào hùng. Phát triển đỉnh cao, đạt đến những hiểu biết vượt xa hiện tại, nào ngờ điều mà không ai muốn xảy ra đã đến.

Ngày 14/4/2135, trên bầu trời của Liên Hợp Quốc Nhân Loại thình lình xuất hiện một vật thể bay không xác định. Nó giống một con tàu hàng hải khổng lồ vậy.

Con người đã cố gắng dùng sóng tín hiệu để thử liên lạc với thứ kì lạ đó, nhưng chẳng được hồi âm gì.

Điều mà nhân loại lo sợ trước đây đã đến. Thứ vật thể bay kì lạ đó bắt đầu phát ra tín hiệu kì lạ mà con người dù cho là những nhà khoa học tài ba cũng không thể nào giải mã được, liên tục là những vật thể bay kì lạ tương tự như thế tiếp tục xuất hiện ở rất nhiều nơi trên Trái Đất và càng ngày càng tăng thêm về số lượng.

Tám tháng đã trôi qua, chẳng có động tĩnh gì nhưng đến ngày 1/1/2136. Số liệu thống kê vật thể bay không xác định đã lên tới chính xác bốn mươi ngàn chiếc, nằm rải rác trên toàn Trái Đất. Không cần phải bất kì một bên nào lên tiếng vì sự xuất hiện của những vật thể bay này, mọi người đều biết được một sự thật rằng đây là một cuộc xâm lược quy mô lớn lên Trái Đất.

Con người cũng đã lên phương án cho tình huống xấu nhất, mọi lực lượng vũ trang đều được huy động và luôn sẵn sàng. Hàng loạt nhà máy sản xuất vũ khí đã ngưng hoạt động được hơn hai mươi năm đã hoạt động trở lại hết công suất có thể. Những thế hệ trẻ cũng được tổng động viên đào tạo nhập ngũ để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất đó.

Trong lúc tình huống căng như dây đàn đó, cái vật thể bay không xác định đầu tiên đã có động tỉnh, nó từ từ hạ cánh xuống Trái Đất, từ bên trong xuất hiện một chủng loài không hề có trong nhận thức của con người xuất hiện. Bốn tên người ngoài hành tinh xuất hiện Một tên cao lớn gấp hai lần người bình thường và ba tên còn lại vóc dáng nhỏ hơn mấy phần khoảng gấp rưỡi một người trưởng thành bình thường, bọn chúng có vài phần giống con người a.

Tên cao lớn có vẻ như là thủ lĩnh của nhóm này, hắn mặc một bộ giáp đen bóng không biết là gì, một chiếc mũ trụ có cờ như của lính La Mã cổ đại vẫn để lộ ra một cặp sừng một ngắn một dài trước trán, bốn cánh tay vạm vỡ đang khoanh trước ngực rất khoan thai mặc cho hàng nghìn họng súng đang nhắm vào bốn người bọn hắn.

Cứ vậy mà nhẹ nhàng bước ra khỏi cái tàu bay kia, đặt chân xuống mặt đất. Vẻ mặt cực kì thỏa mãn khi hít thở không khí ở Trái Đất, bọn chúng vậy mà không chút lo sợ, còn trao đổi gì đó với nhau bằng một ngôn ngữ kì lạ, trong giọng nói có thể nghe ra được mười phần cười cợt. Người Đại Diện cho toàn bộ Liên Hợp Quốc Nhân Loại xuất hiện, tiến lên phía trước chào hỏi tỏ vẻ thiện chí, nhưng đám người kia còn chẳng thèm quan tâm đến người đại diện phía Nhân Loại.

Tên thủ lĩnh cao lớn ra hiệu cho ba tên còn lại mang ra một thứ gì đó lơ lững trên không rồi đặt xuống đất, nó phát ra tiếng nói của nhân loại, đây chắc chắn không thể nào nhầm lẫn được là những tín hiệu mà con người đã từ gửi ra ngoài vũ trụ ở thế kỉ trước, điều mà được đánh giá là ngu ngốc nhất nhân loại đã từng làm, giờ đây đã được bọn chúng mã hóa cụ thể.

-Chúng tôi là con người. Hành tinh thứ ba trong Thái Dương Hệ thuộc Thiên Hà Milky Way….

Không nghĩ rằng là bọn hắn vậy mà nói được ngôn ngữ của con người. Bọn hắn nói bằng giọng Anh-Mỹ chuẩn không sai một âm điệu nào.

-Cảm ơn Con Người, đỡ phải mất công tìm kiếm….Khặc...khặc...khặc. Quả là một tinh cầu trong lành,nhiều tài nguyên và nhân lực a.

Những người lính ở đó đã hiểu hoàn toàn ý định của bọn chúng, mồ hôi toát ra ướt đẫm cả người. Điều mà chúng ta lo sợ đã thành sự thật với việc con người tò mò về vũ trụ, đã từng gửi nhiều tàu vũ trụ không người lái vào không gian vô tận kia. Hiện tại cái sự tò mò kia đã được đền đáp một cách xứng đáng.

Giờ đây bọn hắn đã thực sự đến tìm con người, nghe cái ngữ điệu mà bọn chúng nói thì cũng đủ hiểu bọn chúng muốn gì từ Trái Đất này a.

Một người lính trong lúc đó đã vô tình cướp cò súng, viên đạn bay thẳng vào đầu tên chỉ huy đang đứng đó. Viên đạn tưởng chừng nhưng sẽ đục thủng đầu của tên thủ lĩnh kia lại dừng lại cách mặt hắn chừng năm centimet rồi rơi vào trong lòng bàn tay của hắn. Một điệu cười đầy vẻ châm biếm từ hắn.

-Không cần phải gấp gáp vấy đâu lũ nô lệ ngu ngốc ạ! Từ từ thôi!

Ngay lúc đó, từ khắp nơi trên thế giới thông báo đến Liên Hợp Quốc Nhân Loại việc đám vật thể bay không xác định kia bắt đầu đổ bộ và tấn công nhân loại. Mặc cho mọi nỗ lực của của quân đội đáp trả lại thì mọi thứ đều chỉ nhận về thất bại trên mọi mặt trận, dù cho là vũ khí hàng nặng đi nữa chẳng mảy may làm tổn hại gì đến những cái vật thể bay kia, họa may thì một viên trúng thẳng vào người những tên ngoài hành tinh kia mới làm hư hại được giáp trụ của bọn hắn.

Cuộc chiến này hoàn toàn áp đảo về một phía, con người thất thể trên mọi mặt trận, thiệt hại về những thành tựu mà con người dày công xây dựng suốt thời gian qua đều bắt đầu đổ nát. Về phía đám người ngoài hành tinh kia, không những bọn chúng sở hữu những bộ giáp cứng cáp, ngay từ đầu thể chất bọn hắn đã vượt trội hoàn toàn so với con người, chưa kể đến bọn chúng còn có thể sử dụng những thứ như phép thuật mà con người trái đất tưởng tượng. Vũ khí của bọn hắn cũng vượt trội hoàn toàn so với hỏa lực của con người.

Thương vong hầu như chỉ toàn là con người, đám người ngoài hành tinh dù có có cố gắn bắn nát cả đầu chúng thì cũng chỉ có thể làm bọn chúng chùn bước một chút mà thôi.

Năm năm chống chọi trong vô vọng của nhân loại, Trái Đất trước đây được cho là của con người giờ đây đã bị một chủng loài ngoài hành tinh chiếm gần như toàn bộ, chỉ còn lại một vài phần nhỏ lẻ chẳng đáng bao nhiêu vẫn đang cố gắn chống trả trong vô vọng. Điều mà con người không biết là, khi mà bọn hắn thất thủ ở bất kì địa điểm nào thì ngay phía sau đó bọn người ngoài hành tinh kia ngay lập tức dùng những chiến hạm kia đặt cứ điểm và bắt con người làm nô lệ.

Dù cho cố gắn thế nào đi chẳng nữa thì cũng phải nói rằng là, con người đã hoàn toàn thất bại trong việc bảo vệ con người nói riêng và Trái Đất nói chung. Đám người ngoài hành tinh kia chính thức nô dịch Trái Đất sau bảy năm bắt đầu cuộc chiến, mười bảy tỷ con người bị tiêu diệt hơn phân nửa, phần còn lại thì đã bị bọn chúng nô dịch hoàn toàn.

Trước lúc thực hiện nô dịch Nhân Loại, đám người ngoài hành tinh đã làm rất rất nhiều thí nghiệm ghê rợn lên con người, bọn hắn tháo rời từng bộ phận trên cơ thể của người sống ra mà chẳng có thuốc giảm đau hay bất kì thuốc thang gì…

Rất nhiều người đã không chịu nổi cuộc sống nô lệ đó và đã chết, xác của những người đó cũng bị chính đồng loại của mình ném vào lò luyện như nhiên liệu vậy. Những người còn lại người thì cố gắn bỏ trốn nhưng kết cục cũng chỉ là làm vật tiêu khiển cho đám người ngoài hành tinh. Phụ nữ nhân loại chỉ cần có một chút nhan sắc thì sẽ bị bọn chúng bắt làm đồ chơi đến chết rồi cũng sẽ trở thành nguyên liệu ném vào lò.

Cứ như thế nhân loại đã bị nô dịch ngay trước một tương lai tràn đầy hy vọng phát triển thăng hoa. Chỉ vì một vài sai lầm của quá khứ mặc cho rất nhiều lời cảnh báo của nhiều người khác.

Ba mươi tám năm kể từ ngày con người hoàn toàn thất bại trước chủng loài ngoài hành tinh kia, hầu hết nhân loại đã cam chịu số phận nô lệ của mình đến hết cuộc đời. Nhưng sâu bên trong đó vẫn nhen nhóm những đốm lửa bất kham, chẳng bao giờ chịu từ bỏ sự tự do mà con người đáng ra phải có.

Khu vực Bốn hay còn được biết đến là khu vực Châu Á trước đây, tại sâu trong một đường cống ngầm cũ kỷ, Ba mươi hai người đang bàn bạc với nhau về một việc gì đó, bọn hắn là một nhóm nhỏ trong rất nhiều nhóm kháng chiến chống đám ngoài hành tinh kia. Ba người trong số bọn hắn có hình thể như đám người ngoài hành tinh trưởng thành vậy nhưng lại không cao lớn bằng bọn người kia lại có mấy phần giống con người. Sừng trên đầu bọn hắn có phần ngắn hơn so với đám người ngoài hành tinh kia.

-Kohl's Maa'to, làm sao bọn ta có thể tin vào kế hoạch của ngươi?

Kohl's Maa'to là một trong ba kẻ giống đám người ngoài hành tinh ở đây, hắn là con lai của tên Phó Chỉ Huy Khu vực bốn và một nô lệ nữ ở khu bốn này. Dù cho hắn là con của Phó chỉ huy nhưng phần con người bên trong lại mãnh liệt hơn phần còn lại, dù cho ngoại hình của hắn chẳng khác người ngoài hành tinh là bao.

Một người trong số còn lại lên tiếng bảo vệ Kohl's Maa'to.

-Các ngươi có thể tin tưởng Kohl's Maa'to, hắn đã hai lần bị bắt vì cố gắn bảo vệ cho thành viên khu bốn chúng ta rồi.

-Lỡ như hắn làm vậy để dàng bẫy bắt gọn cả lũ một lần thì sao? Chẳng có gì có thể đảm bảo rằng hắn theo phe ta hoàn toàn cả!

….

Kohl's Maa'to vẫn im lặng chẳng nói gì, hắn im lặng nghe mọi người tranh luận về hắn trong đầu hắn đang có rất nhiều suy nghĩ lúc này. Mãi một lúc sau một nhóm hơn hai mươi người nữa đến thì cuộc tranh luận mới chịu dừng lại. Bọn hắn dùng một ám hiệu bằng ba ngón tay đặt trước ngực rồi bắt đầu ngồi xuống. Một người phụ nữ khá đứng tuổi trong nhóm vừa đến lên tiếng hỏi.

-Kohl's Maa'to liệu lần này chúng ta có bao nhiêu tỉ lệ thành công?

-Không đến năm.

Giọng nói trầm thấp có vài phần đau thương của Kohl's Maa'to phát ra. Trong âm điệu có thể nhận ra sự lo lắng cùng bất lực của hắn bên trong đó. Người phụ nữ kia cũng hiểu rõ điều đó và cố gắng khích lệ hắn.

-Không phải không là được rồi. Chúng ta cũng đâu có gì để mất mà phải luyến tiếc. Thà bùng cháy nhất thời rồi vụt tắt còn hơn le lói suốt trăm năm.

-Phải! Cô nói phải.. ha...ha...ha.

Trong cái nụ cười đầy cay đắng ấy là sự đau đớn không hề nhỏ của Kohl's Maa'to, hắn đã hai lần bị bắt và phải chứng kiến việc đồng đội của mình còn sống sờ sờ bị ném thẳng vào lò chẳng khác gì một khúc củi với những tiếng thét đầy đau đớn đến cùng cực. Hắn không chết cũng chỉ vì hắn mang trong mình dòng máu của những kẻ ngoại lai kia, hắn dù gì cũng là con của Phó chỉ huy Kohl's Nakam’sa nên đã được tha mạng.

Từ lúc sinh ra đến bây giờ, cũng chỉ vì mang dòng máu của tên Kohl's Nakam’sa và cái tên Kohl's Maa'to đáng nguyền rủa này mà hắn và mẹ hắn phải chịu bao nhiêu là khổ cực trong cái thế giới khổ đau này. Nô lệ đã khổ ư? Không! Mẹ con hắn còn thua cả nô lệ, bị chính con người kì thị vì đã mang thai đứa con của kẻ ngoại lai, suốt ngày phải chịu cảnh nguyền rủa của con người, sự khinh miệt của những kẻ ngoại loai. Chẳng thể có sự chấp nhận nào từ cả hai phía. Hắn cùng mẹ của hắn đã phải sống một cuộc sống mà chẳng thể gọi là ĐƯỢC sống. Cũng may là có một số người cảm thông cho họ và giúp đỡ, nhưng cũng chỉ có thể giúp được một mức rất nhỏ mà thôi.

Đến khi hắn chứng kiến việc mẹ hắn phải chết vì bệnh tật mà chẳng có bất kì sự giúp đỡ nào từ mọi người, rồi bị quăng vào trong lò làm nguyên liệu thì cái ý chí muốn giết toàn bộ đám ngoại lai kia. Chẳng phải cho con người mà hắn chỉ muốn lật đổ cái chế độ đáng nguyền rủa này để trả thù cho những người bạn từng tin tưởng hắn và cả cho mẹ của hắn nữa mà thôi.

Chưa bao giờ hắn tự nhận cái tên ấy, nhưng chính hắn cũng chẳng hiểu vì lý do gì mà dù cho hắn dùng cách nào đi chẳng nữa thì cũng chẳng thể thay đổi được tên họ của bản thân, dường như nó đã ăn vào trong máu của hắn và chẳng thể thay đổi được.

Chủng loài xâm lược Trái Đất này có tên là Bram’nuk hiểu theo ngôn ngữ của con người thì là Thượng Nhân, một chủng loại chuyên đi chinh phạt trong vũ trụ, chiếm đoạt tài nguyên của những hành tinh kém phát triển hơn đến lúc chẳng còn gì nữa thì vứt đi như một món đồ hết hạn. Một chủng loài về bản chất đã là một giống loài cực kì vượt trội về mọi mặt, bọn hắn chia làm hai nhánh phát triển chính từ lúc sinh ra là Chiến Sư và Vu Sư, những kẻ to lớn bốn tay thuộc vào loại Chiến Sư có thể chất cực kì kinh khủng, sức bền vượt trội. Còn những kẻ nhỏ con là Vu Sư, bọn hắn có đến bốn con mắt và bọn hắn có năng lực linh hồn cực mạnh và có thể sử dụng được năng lực siêu nhiên như khống chế tâm trí kẻ khác, các bí thuật cực kì khó hiểu.

Việc vượt trội về thể chất của Chiến Sư và năng lực linh hồn của Vu Sư nên bọn chúng gần như áp đảo hầu hết các chủng loài trong vũ trụ. Hai nhánh của chủng loài Bram’nuk phát triển lên hình thành một mối liên kết hỗ trợ lẫn nhau một cách kinh khủng mà không có một Đế chế nào trong vũ trụ có thể chống lại. Một bên thiên về tác chiến tầm gần, bên còn lại hỗ trợ phòng thủ xa và tấn công tầm xa hơn nữa là đánh vào tâm trí kẻ địch.

Sự khác biệt như thế làm sao chủng loài yếu ớt như Con người có thể chống cự lại.

Bạn đang đọc Viên Vũ Hầu sáng tác bởi Broken_Something
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Broken_Something
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.