Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16: Bổ Thiên Đan tới tay

Tiểu thuyết gốc · 1095 chữ

Lúc này một thiếu niên đang ngồi nhìn giới chỉ chau mày lẩm nhẩm

-Không đủ sao, lão sư yên tâm ta sẽ giúp cho ngài tỉnh lại

-Làm gì vậy, thiếu niên

Tiêu Viêm giật mình nhìn ra cửa sổ. Không biết từ lúc nào đã xuất hiện một hắc y nhân. Tiêu Viêm kinh ngạc

-Ngươi là khôi lỗi sư hôm nọ

-Lần trước quên nói, tên ta là Hạ Thiên hân hạnh được gặp. Bây giờ ta nên gọi ngươi là Nham Kiêu hay là .....

Thiên nghiên đầu kéo dài ra khiến Tiêu Viêm căng thẳng. Giờ cậu mới để ý là mình không đeo mặt nạ mà để lọ chân chính dung mạo

-Thôi không đùa nữa, ta nói việc chính. Lần này ta đến đây cầu dược

-Xin hỏi là đan dược gì ?

-Bổ Thiên đan

-Bổ Thiên đan ?

Tiêu Viêm chau mày suy nghĩ nhớ xem mình có biết là đan dược nào không. Nhưng mà thất vọng tìm không thấy

-Xin hỏi ngài có đan phương không ?

Thiên gật đầu lấy đan phương ném cho Tiêu Viêm. Tiêu Viêm tiếp lấy đọc, kinh ngạc hô

-Lục giai cực phẩm đan dược. Xin hỏi ngài không tìm nhầm người chứ. Ta hình như không có khả năng luyện ra loại đan dược này

Thiên lắc đầu

-Không ta đến đây đúng là để cầu dược nhưng không phải là cầu ngươi mà là Dược Lão

Nghe thấy Dược Lão, Tiêu Viêm đồng tử co rút mặt ngoài trấn định nhưng bên trong đã nghĩ cách chạy trốn. Tiêu Viêm không nghĩ một người có thể quăng đại một con khôi lỗi đã có thể đánh ngang tay với mình là mình có khả năng đối phó

-Ngài hình như lầm ở đây có ai tên Dược Lão

-Ngươi không cần giả vờ,... mà thôi

Thiên nhìn về phía Tiêu Viêm mỉm cười

-Vẫn là ngài đến nói đi Dược tôn giả Dược Trần

Thiên vừa dứt lời một ông lão từ từ xuất hiện. Tiêu Viêm kích động nhìn ông lão

-Lão sư

Dược lão gật đầu với Tiêu Viêm rồi quay sang nhìn Thiên

-Ta rất hiếu kì làm sao ngươi biết đến ta

-Điều này ngài không cần biết, chỉ cần biết là chúng ta không phải là kẻ địch là được

Dược lão cười lớn

-Ha ha!Đúng vậy chỉ cần biết không phải kẻ địch là được. Vậy ngươi muốn gì ?

-Như lúc nãy đã nói ta đến cầu dược. Ta đã chuẩn bị 10 phần dược liệu, tại hạ chỉ cần 5 viên còn lại dược liệu cho ngài. Còn nữa

Thiên lấy ra một lọ ngọc

-Đây là Nhưỡng hồn dịch có công hiệu bổ sung và cường hóa linh hồn. Ta nghĩ thù lao này đổi lại một lần luyện dược chắc là đủ chứ

-Thành giao

Dược Lão sảng khoái đáp ứng. Lão đã cảm thấy một luồng hồn lực rất mạnh tản mát ra từ chiếc lọ, nó sẽ giúp cho lão và Tiêu Viêm nhiều

Dược Lão càng ngày càng tò mò về thân phận của thiếu niên thần bí này. Phải biết cho dù ở Trung Châu, Nhưỡng Hồn Dịch loại thánh dược bồi bổ linh hồn này đã không xuất hiện nhiều năm rồi. Không ngờ hôm nay lão lai có thể thấy nó ở đây

-Vậy trăm sự nhờ ngài, ta ra ngoài hộ vệ

Thiên nói xong đi ra ngoài bố trí trận pháp phòng ngự và che giấu động tĩnh lúc luyện đan gây ra. Làm xong Thiên xếp bằng tu luyện

Trong phòng, Tiêu Viêm hỏi nhỏ Dược Lão

- Lão sư người này tin tưởng được không ?

-Được

Dược Lão khẳng định, rồi quay người chuẩn bị luyện dược. Tiêu Viêm chăm chú học hỏi. Dù sao với Tiêu Viêm hiện tại lục giai đan dược có thể luyện chế vẫn còn một khoảng thời gian khá lâu


Sau vài canh giờ cánh cửa phòng mở ra. Tiêu Viêm bước ra bương hộp ngọc hướng Thiên đưa

-May mắn không làm nhục mệnh

Thiên thu hộp ngọc không kiểm tra ,cậu tin tưởng nhân cách của Dược Lão. Hành động này khiến Tiêu Viêm tăng độ hảo cảm với Thiên

Thiên đưa Nhưỡng Hồn Dịch cho Tiêu Viêm

-Gửi lời cảm ơn của ta đến Dược Lão. Nếu sau này có việc cần thì tại hạ sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ

Nói xong Thiên chắp tay cáo từ rời đi. Tiêu Viêm nhún vai đi vào

Bổ Thiên Đan tới tay nên tâm tình của Thiên rất tốt. Bước vào phòng định đánh một giấc thì thấy có hai người đã ngồi ở trong phòng từ đời nào

-Thiên (lão sư)

Hai người chính là Tiểu Y Tiên và Thiên Tuyết. Thiên ngạc nhiên

-Thiên Tuyết sao ngươi lại ở đây

-Đến thăm bằng hữu không được sao ?

-Chỉ đến thăm ?- Thiên nghi ngờ từ lúc nào Thiên Tuyết rảnh rỗi vậy

-Hỏi vậy là ý gì ? Chẳng lẽ ta là loại người hay mưu lợi từ bằng hữu sao

-Rồi rồi, vậy nếu không có việc gì thì mai hẵng..

-Ta muốn nhờ ngươi một việc

Thiên nhìn Thiên Tuyết vi diệu đến khi cô đỏ đỏ mặt mới thôi.

-Vậy ngươi muốn nhờ việc gì ?

-Gần đây tu luyện của ta cần một viên lục giai phong hệ ma hạch. Trong tông môn không có, nghe nói gần đây ngoại thành xuất hiện một con phong hệ ma thú tu vi cũng cỡ lục giai. Vốn dĩ là chờ làm xong một việc rồi mới nhờ sư phụ hay trưởng lão giúp đỡ nhưng có ngươi rồi thì tranh thủ luôn

Thiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý. Thiên Tuyết mừng rỡ

-Quyết định vậy nhé, chiều mai xuất phát

-Ừm, chiều mai

Được Thiên khẳng định Thiên Tuyết cao hứng rời đi. Thiên nhìn Tiểu Y Tiên

-Cũng về nghỉ đi, ta cũng buồn ngủ rồi

Tiểu Y Tiên làm vẻ đáng thương nhìn Thiên

-Lão sư, ta sợ ma tối nay ta có thể ngủ với người không

Trán Thiên xuất hiện mấy đạo gân. Thiên túm áo Tiểu Y Tiên đưa cô ra ngoài phòng đệ xuống. Buông một câu "đừng hồ nháo" rồi đóng cửa lại leo lên giường ngủ

Tiểu Y Tiên quệt mồm đáng yêu

-Lão sư không hiểu tình thú

Nói xong cũng quay về phòng mình nghỉ ngơi

Bạn đang đọc Vị diện lữ hành sáng tác bởi lamlongthan632
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lamlongthan632
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.