Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh nói gì thế?

Phiên bản Dịch · 1774 chữ

Edit: Gấu Mèo Biến Thái

Beta: Bạch Hy

----

Trong phòng làm việc.

Hứa Trường Sinh và Dương Mộng Mộng hẹn nhau chín giờ tối đến đây.

Anh bắt đầu sắp xếp, phân loại những bảo bối đêm qua nhặt được được ở khu F2.

Mất khoảng hai giờ.

Hứa Trường Sinh thu hoạch được khá nhiều!

【Máy phát điện cấp G】,【Bản vẽ và kỹ năng cánh tay robot cấp G】, 【Máy cảm biến thần kinh cơ cấp G】,【Bản vẽ và kỹ năng sửa đổi trình khởi chạy cấp F】

Hai vật liệu, hai kỹ năng.

Bất luận là cánh tay động cơ hay máy phát xạ, thứ này đối Hứa Trường Sinh mà nói thì khả năng tấn công tăng lên không ít.

Cánh tay động cơ và máy phát xạ thật sự là hiệu quả tuyệt vời như nhau.

Chủ yếu là kết hợp sức mạnh cơ bắp với máy móc, tạo ra động lực tối đa, tốc độ nhanh hơn mạnh hơn!

Đây là một kỹ thuật cốt lõi

Thuộc độc quyền của các công ty lớn, chắc chắn không có khả năng để lộ kỹ thuật.

Cánh tay động cơ tiêu chuẩn cấp G có thể thực hiện chuyển hóa gấp hai lần, tốc độ ra đòn, sức mạnh đều có thể tăng cường.

Máy phát xạ cũng vậy!

Nhưng lực sát thương của anh càng mạnh hơn.

Đương nhiên, cũng cần dựa vào động lực để thúc đẩy sức mạnh, nhưng thứ này là vũ khí nóng, người bình thường không lấy được, là vật phẩm bị quản lý.

Dù sao, không ai có thể từ chối sự hấp dẫn của việc gắn trên tay một khẩu súng Gatling hoặc một khẩu pháo.

Khoảng chín giờ.

Tiếng đập cửa vang lên.

Hứa Trường Sinh mở cửa, Dương Mộng Mộng dẫn theo một con buôn gầy gò cùng với một người cao lớn uy mãnh còn hung hãn hơn cả Mãnh Từ.

Sau khi vào cửa, người đàn ông to lớn hùng hổ: "Mãnh Tử, mày đưa tụi tao đến nơi tồi tàn như vậy? Con mẹ nó… vừa nãy tao bước vào cửa mà không cúi đầu thì chắc đầu đập vào cửa rồi!"

Mà người đàn ông gầy gò không quá trẻ, cỡ năm mươi tuổi, trên mặt là vẻ tươi cười của con buôn.

"Em trai này là bác sĩ Hứa!"

"Xin chào, hân hạnh, kẻ hèn mọn này là Vương Cửu Quý."

"Là ông chủ xã đoàn ở chỗ Mãnh Tử."

Hứa Trường Sinh cũng không ngạc nhiên lắm, ở khu E, có quá nhiều xã đoàn, đầu tư một cái xã đoàn, một năm chỉ cần mấy chục vạn là đủ rồi.

Hình thái xã hội khác nhau, tạo ra các luật rừng khác nhau.

Ở khu E, xã đoàn trở thành tổ chức không thể thiếu.

Còn có tác dụng hơn cả cảnh sát!

Xã đoàn này khác với xã đoàn quy mô lớn vào thập niên chín mươi, càng giống như một công ty bảo vệ.

Nhưng là, chính phủ thành phố Bối cấm hình thành các xã đoàn.

Do đó, họ cung cấp đất sống cho những xã đoàn nhỏ này trong khu E.

Xã đoàn không những được điều động lao động, còn có thể tuyển dụng một ít nhân công, Mãnh Tử thuộc loại lao động điều động, làm đội trưởng đội bảo vệ ở một quán bar.

"Vâng ông chủ Vương!" Hứa Trường Sinh gật đầu cười cười.

Ông chủ Vương gật đầu cười nói: "Đều là người một nhà, không cần khách sáo."

"Chuyện là vậy, trong khoản thời gian gần đây, tôi nhận được một nhiệm vụ, yếu tố rủi ro cao, nhưng... tôi muốn đưa em trai tôi đi xem thử."

"Nhưng mà vẫn thiếu một thiết bị tiện lợi, chỉ là… Đi đến tập đoàn Phù Sinh thì giá cả thật sự rất cao."

"Tôi thấy cái này của Mãnh Tử cũng không tồi, cũng không biết bác sĩ Hứa có thể làm ra thứ gì đó mạnh hơn, ví dụ như... cấp G!"

Hứa Trường Sinh: "Không biết, ông chủ Vương dự trù kinh phí là bao nhiêu?"

Vương Cửu Quý nghe vậy, không ngờ Hứa Trường Sinh hỏi vấn đề này.

"Dự trù? Ha ha..." Ông chủ Vương cười cười, "Chỉ cần tốt hơn và rẻ hơn, tôi có thể chấp nhận!"

"Dự trù của tôi, quyết định bởi thực lực của bác sĩ hứa!"

"Chỉ cần là cấp G, tôi đều có thể tiếp nhận!"

"Dĩ nhiên, nếu cậu có thể làm ra cánh tay động lực cấp G, tôi trả cậu ba trăm vạn!"

Hứa Trường Sinh lộ chút cảm xúc khi nghe xong: "Cánh tay động lực?"

Ông chủ Vương híp mắt: "Đùa tí thôi, cánh tay động lực là thứ có thể gaowh nhưng không thể cầu."

Hứa Trường Sinh: "Nếu ông cung cấp vật liệu, tôi có thể làm một cánh tay động lực, giá một trăm vạn! Vật phẩm chắc chắn không kém hơn so với cánh tay động lực cấp G tiêu chuẩn!"

Lời này vừa nói ra, mọi người nhất thời ngây người.

Bao gồm cả Mãnh Tử cũng hiếu kỳ nhìn Hứa Trường Sinh.

Anh ta cứ nói như thế nhưng hoàn toàn không ôm hi vọng Hứa Trường Sinh làm được cánh tay động lực.

Phải biết rằng giá thị trường của một cách tay động lực tiêu chuẩn khoảng ba trăm năm mươi đến bốn trăm vạn, giá chợ đen có thể cao hơn chút.

Bởi vì có quá ít người có thể làm ra cánh tay động lực.

Hơn nữa, rất nhiều người trang bị cánh tay động lực, chỉ số an toàn rất thấp, cũng không có cách đi đến cửa hàng trang bị chính quy.

"Cậu nói thật à?" Người đàn ông to lớn kia nhịn không được hỏi.

Hứa Trường Sinh gật gật đầu: "Đúng vậy!"

Mãnh Tử cũng có chút hưng phấn, giống như mình có thể làm được, thần bí nói: "Nhìn thấy không, tôi đã nói, anh em của tôi rất giỏi!"

"Viện nghiên cứu August, không đùa đâu!"

Lông mày người đàn ông cơ bắp nhíu chặt, ngẫm nghĩ thật lâu: "Cậu chắc chắn có thể có hiệu quả?"

Hứa Trường Sinh: "Không lừa già trẻ."

Nói xong câu đó anh cảm thấy không ổn, dù sao ông Tần cũng là già trẻ không gạt...

"Hàng có vấn đề có thể trả lại, hơn nữa còn được miễn phí bảo trì một lần!"

Hứa Trường Sinh có chút hối hận vì bản thân trước kia không tìm hiểu cách mua bán trên Taobao.

"Được!" Ông chủ Vương rất quyết đoán, cứ thế quyết định : "Cứ như vậy đi."

"Nhưng cậu phải phụ trách việc tìm toàn bộ nguyên liệu, tất cả tôi trả cậu 300 vạn!"

Hứa Trường Sinh nghĩ tới bãi rác ở khu F2, cố gắng đáp ứng: "Được."

Trước mắt hai cánh tay của người đàn ông to này đều là cánh tay robot, sau khi biết có thể lắp cánh tay động lực, ánh mắt nhìn ông chủ của gã giống như đang nhìn ba mình.

"Cám ơn ông chủ!"

"Tôi xin hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này!"

Ông chủ Vương cười cười: "Người anh em, này… cậu đổi tay trái của anh ta giống cánh tay robot của Mãnh Tử được chứ, giá cả là tám mươi vạn?"

Hứa Trường Sinh gật đầu: "Được."

"Vậy làm phiền!"

"Tôi ra ngoài chờ các anh."

"Mãnh Tử, gần đây có gì vui không?"

Mãnh Tử nháy mắt với Húa Trường Sinh, nhanh chóng nói với ông chủ: "Ông chủ, tôi đưa ông đi! Chỗ này tôi rất thuộc!"

Vương Cưu Quý cũng thật hào phóng, trực tiếp chuyển khoản cho Hứa Trường Sinh trước.

Có thể ở hắn trong mắt ông ta, Hứa Trường Sinh và Mãnh Tử có hợp lại thì cũng không đủ chống lại tay đấm hoàng kim của ông ta!

Huống hồ nhìn dáng vẻ yếu không thể ra gió của bác sĩ Hứa.

"Vương Cương, lễ phép với bác sĩ Hứa"

Tên to lớn cười cười: "Vâng, đã rõ."

Mãnh Tử nước bỗng nhiên nghĩ gì đó, đi vòng lại, nói bên tai Hứa Trường Sinh: "Mày cẩn thận một chút, tên này… thích đàn ông!"

Hứa Trường Sinh biến sắc.

Đợi cho hai người rời đi.

Hứa Trường Sinh chuẩn bị thiết bị, nói với Vương Cương: "Anh ngồi lên trên ghế đi."

Người đàn ông to lớn gật gật đầu, nhìn xung quanh: "Nhìn không ra bác sĩ Hứa lợi hại như vậy."

Hứa Trường Sinh không hé răng: “Cử động ngón tay."

Vương Cương cười quái dị, ngón tay làm ra một cử chỉ kì lạ.

Hứa Trường Sinh xám hồn!

Hôm nay bị quấy rối hai lần.

Lần một là Triệu Lan, nhưng đối phương là cô gái xinh đẹp, còn có thể chấp nhận.

Gã to lớn cao cả thước trước mắt này, thật sự làm cho anh phải rùng mình!

Anh nhìn cánh tay động lực này, cũng không khác của Mãnh Tử là bao.

Hệ thống gợi ý không có giá trị thu nhận.

Nếu không có giá trị sử du thu nhận, không cần phải... tháo dỡ cẩn thận.

Hơn nữa… trên người tên to lớn này hơi nặng mùi, làm cho Hứa Trường Sinh có chút khó chịu.

"Tôi sẽ phá nó."

"Ừ!" Vương Cương cười một tiếng: "Bác sĩ Hứa thích đàn ông không?"

Lời còn chưa dứt, Hứa Trường Sinh thật sự là không nhịn nổi!

"Răng rắc!"

Hứa Trường Sinh trực tiếp dùng tay lấy cánh tay máy móc của đối phương ném xuống!

Toàn bộ quá trình rất thô bạo!

Dọa cho tên đàn ông to con sợ đến mức như con gà con.

Bởi vì...

Muốn tháo dỡ cánh tay robot một cách bạo lực như vậy, chắc chắn không phải người bình thường có thể làm được, ít nhất… gã chưa từng thấy qua!

Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Vương Cương khi nhìn Hứa Trường Sinh có chút sợ hãi.

Ngay sau đó, Hứa Trường Sinh phát hiện cờ lê bị hư, thở dài, hai tay dùng sức, cờ lê... bị anh bẻ cong tạo thành một cái bánh quai chèo!

Anh xoay người nhìn Vương Cương: "Anh vừa rồi hỏi tôi gì thế?"

Vương Cương lúc này bị dọa sắp vãi ra quần!

Gã biến sắc: "Không... Không… Bác sĩ Hứa, tôi nói anh thích...Ô ô… Bác sĩ Hứa tôi sai rồi!"

"Tôi không dám... nữa !"

Bạn đang đọc Vị Bác Sĩ Này Rất Nguy Hiểm (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tienvodaytui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.