Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ số kỳ dị

Phiên bản Dịch · 1823 chữ

Edit: Gấu Mèo Biến Thái

Beta: Tịch Ngố

----

Sau khi nghe thấy hệ thống nhắc nhở, cuối cùng Hứa Trường Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Xém chút nữa là tim bị hệ thống nuốt mất rồi.

Lúc đó, liệu mình có... bị viện nghiên cứu này mổ xẻ không?

Suy cho cùng, theo Viện nghiên cứu August mà nhìn, chắc điểm của mình còn không có giá trị nghiên cứu cao bằng trái tim kỳ dị!

Hơn nữa, Hứa Trường Sinh đang lo lắng một vấn đề.

Đó là, mình có bị xem là Weird xâm nhập hay không?

Còn có một hệ thống không thể giải thích được.

Không biết, vậy làm việc khiêm tốn, làm rõ rồi nói sau.

Khi ảo cảnh biến mất, tất cả ánh mắt đều dồn về phía Hứa Trường Sinh.

“Cậu tên gì?” Tằng Cường lau mồ hôi và nhìn Hứa Trường Sinh.

Nghe hỏi, Hứa Trường Sinh mới hoàn hồn, thành thật trả lời: "Trưởng khoa, tôi tên là Hứa Trường Sinh!"

"Hứa Trường Sinh?"

Tằng Cường suy nghĩ một lúc, nhưng dường như anh ta không tìm thấy một chút ấn tượng nào trong trí nhớ mình cả.

"Mới tới à?"

Lúc này, Dương Hoán Thành tiếp lời: "Đúng vậy, trưởng khoa, đây là người mới, vẫn đang trong thời gian thực tập, cậu ấy rất thông minh, tôi đưa cậu ấy đi theo quan sát, thuận tiện giúp một tay."

Tằng Cường cau mày, bây giờ anh ta đang quan tâm đến vấn đề khác.

Đó là, tại sao những chuyện vừa rồi không có ảnh hưởng với Hứa Trường Sinh!

Còn có... lúc nãy đã xảy ra chuyện gì? !

Chẳng lẽ người trẻ tuổi này giấu diếm cái gì?

Tuy nhiên, Tằng Cường không hỏi thẳng, mà là thu xếp một công việc.

"Y tá, thông báo cho người nhà bệnh nhân rằng sự xâm chiếm của Weird trong cơ thể bệnh nhân đã lan rộng, trái tim đã bị cắt bỏ, thông báo đã tử vong."

Một lúc sau, Tằng Cường bỏ trái tim đen vào một chiếc hộp kim loại, dù cách một lớp loại nhưng anh ta vẫn có thể cảm giác được trái tim kia đập không ngừng và sự lạnh lẽo truyền đến từ lòng bàn tay.

"Tiểu Hứa biểu hiện tốt lắm."

"Theo tôi đến phòng đăng ký, để chuyển trái tim đi nào."

Nghe Tằng Cường nói vậy, Hứa Trường Sinh cẩn thận lên.

Có thật là chỉ chuyển đồ đi đơn giản vậy ư?

...

Rời khỏi phòng giải phẫu.

Mặc dù Hứa Trường Sinh thấy người nhà bệnh nhân rất đau buồn trước cái chết của bệnh nhân, nhưng rõ ràng không quá bất ngờ.

Dù sao, sau khi bị Weird bám vào cơ thể, bản thân sẽ rất nguy hiểm.

Không ai biết kết quả dị biến thành cái gì.

Hơn nữa, trong giai đoạn đầu của dị biến, nếu người nhà thông qua cách bình thường tiến vào bệnh viện và viện nghiên cứu, bệnh nhân có thể được phẫu thuật loại bỏ Weird miễn phí.

Giải phẫu thành công, có thể thu được một khoản tiền lớn.

Cho dù thất bại, cũng giống như bệnh nhân vừa rồi, tim của anh ta sẽ bị lấy đi, họ cũng có thể đạt được một khoản tiền không hề nhỏ.

Anh đi theo Tằng Cường, xách cặp lên rời khỏi phòng giải phẫu, đi qua hành lang dài, đến một cánh cửa.

Trên đó có treo một tấm bảng:

"Phòng đăng ký"

Một phòng đăng ký có cần tới tám nhân viên bảo vệ vũ trang đầy đủ sao?

Sau khi Tằng Cường và Hứa Trường Sinh thông qua xác minh danh tính, mới đẩy cửa tiến vào!

Trong phòng, chỉ có một thanh niên ăn mặc bình thường, ngồi trước bàn cúi đầu nghịch máy tính.

Nghe thấy Tằng Cường đi vào, cũng không ngẩng đầu lên, mà tùy ý nói:

"Trưởng khoa Tằng, giải phẫu thuận lợi không?"

“Biến dị số BNF-0023912 bám vào cơ thể đã được gỡ bỏ thành công, đăng ký một chút.” Giọng của Trần Cường có chút yếu ớt, nghe lời nói của đối phương có chút đau đầu.

"Weird chết tiệt này có thể chế tạo ảo cảnh."

“May mà có Tiểu Hứa, mới thuận lợi giải phẫu thành công."

Người thanh niên nghe vậy, liền có hứng thú, cậu ta ngẩng đầu lên, lộ ra con mắt phải máy móc:

"Ồ? Tạo ảo cảnh? Thuộc tính kỳ dị hiếm thấy."

Trong lúc nói, đối phương không có chút sợ hãi nào trực tiếp cầm trái tim màu đen trong tay, còn nghiêm túc nhìn tỉ mỉ.

Chỉ chốc lát sau, con mắt máy móc kia phát ra từng tia sáng, quét lên trái tim trên tay cậu ta.

Một lát sau!

Khóe miệng của người thanh niên hơi nhếch lên, cười nói: “May mắn đấy Trưởng khoa Tằng!"

Tằng Cường hơi sửng sốt: "Ồ? Thứ này ... không tệ?"

Người thanh niên cười một tiếng, đưa tay gõ máy tính, tức khắc, trên màn hình máy tính xuất hiện một ít số liệu tổng hợp: "Tự nhìn đi!"

“Weird cấp G, số liệu chưa được đưa vào!

Chỉ số kỳ dị: 15.

Mức độ nguy hiểm: 5.

Đổi thành điểm: 20. "

“Chỉ số kỳ dị lại cao tới 15?” Ngay cả Tằng Cường cũng có chút kinh hãi.

Mà người thanh niên bỗng nhiên lại rất có hứng thú đánh giá Hứa Trường Sinh, con mắt máy móc kia đang nhìn chằm chằm Hứa Trường Sinh, tựa hồ muốn tìm tòi nghiên cứu cái gì đó!

Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên trong đầu Hứa Trường Sinh!

【Đinh! Cường hóa tim xong, năng lực của tim tăng lên 50%! 】

Tim cường hóa xong, Hứa Trường Sinh có thể cảm giác rõ ràng được tim co lại, giãn ra, cũng được cải thiện ở mức độ cao.

Thậm chí ... Hứa Trường Sinh còn cảm thấy hình như mình có thể khống chế nhịp tim của mình!

Đúng lúc này, người thanh niên có đôi mắt máy móc nói với Tằng Cường đang ở bên cạnh: “Trưởng khoa Tằng, có vấn đề gì, anh hỏi đi, tôi chuẩn bị xong rồi!"

Hứa Trường Sinh nghe thấy, mặc dù không biết tại sao, nhưng anh cũng có thể đoán được ít nhiều.

Đây hẳn là… phát hiện nói dối?

Quả nhiên!

Tằng Cường xoay người lại, sắc mặt nghiêm nghị nhìn chằm chằm Hứa Trường Sinh, chất vấn: "Chuyện vừa rồi, nói một chút đi, lúc giải phẫu vừa rồi, cậu nhìn thấy gì, còn có… làm thế nào mà cậu hoàn thành giải phẫu?"

Đối mặt với sự nghi ngờ, Hứa Trường Sinh rất bình tĩnh!

Đời trước anh đã kinh qua biết bao nhiêu ca giải phẫu lớn nhỏ, có một trái tim lớn, sao có thể bị một trưởng khoa nho nhỏ dọa đến?

Huống chi sau khi tim được cường hóa, thậm chí anh có thể khống chế tim mình đập theo nhịp điệu.

Sắc mặt Hứa Trường Sinh bình tĩnh, thậm chí còn mang vẻ nghi hoặc: "Trưởng khoa, tôi không thấy gì mà. Vừa rồi anh nói Weird đã xâm lấn, cần cắt bỏ trái tim, sau đó ... anh và mọi người đột nhiên ngã lăn ra đất. Cả dao giải phẫu cũng rơi vào tay tôi. "

"Lúc ấy tôi đoán chắc anh và các vị giáo viên bị Weird tập kích?"

"Tôi thuận tay cầm dao giải phẫu, sau đó… tôi cắt..."

Nói đến đây, Hứa Trường Sinh bắt đầu thấp thỏm: "Rất xin lỗi, có phải… tôi đã làm sai cái gì hay không?"

Dù sao trong tình huống như vậy, tức nước vỡ bờ, bình tĩnh quá mức thì không bình thường!

Sau khi nghe Hứa Trường Sinh nói, trong mắt người thanh niên tự động cho ra một loạt dữ liệu, sau đó cậu ta bình tĩnh gật đầu với Tằng Cường.

Tằng Cường thấy vậy, thở phào nhẹ nhõm.

Xoay người nói với Hứa Trường Sinh: "Cậu trở về đi."

Hứa Trường Sinh ừ một tiếng, gật đầu tỏ ý rời đi, nhưng cơ thể vẫn chưa thả lỏng hoàn toàn, mãi cho đến khi rời khỏi phòng thật xa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trong phòng đăng ký.

Tằng Cường không nhịn được hỏi: "Không có chuyện gì?"

Người thanh niên cười một tiếng: “Ừ, nhịp tim, huyết áp, dao động nhịp tim và tuần hoàn máu… đều rất bình thường, chứng tỏ cậu ấy không có nói dối.

Tằng Cường ồ một tiếng, như có điều suy nghĩ: "Xem ra khả năng chế tạo ảo ảnh của Weird này không thể bao phủ hoàn toàn."

Thanh niên gật đầu: "Ừ, cũng có lý. Dù sao chỉ số kỳ dị cao tới 15, nhưng chỉ số nguy hiểm chỉ có 5, cho thấy uy hiếp không lớn, nếu tinh thần đủ mạnh, nói không chừng có thể chống lại được."

"Nói không chừng người trẻ tuổi này có biệt tài!"

Tằng Cường tò mò hỏi: "Cậu không đo lường thử xem cậu ta có bị kỳ dị bám vào cơ thể hay không à? Hoặc là… người có năng lực kỳ dị."

Người thanh niên cười nói: "Tất cả tư liệu của Viện nghiên cứu August khu A8 đều ở trong mắt tôi, nhưng cậu ta là thực tập sinh, không có ghi chép đầy đủ.Vừa rồi tôi đã tiện tay thu thập một ít chỉ số kỳ dị và chỉ số nguy hiểm."

Nói xong, bấm vào màn hình máy tính, trên đó xuất hiện tư liệu của Hứa Trường Sinh.

“Họ và tên: Hứa Trường Sinh.

Trình độ học vấn: Cử nhân.

Tuổi: 21 tuổi.

Hoàn cảnh gia đình: Bố mẹ kinh doanh một xưởng nhỏ, đầu năm chết trong tai nạn bất ngờ, em gái bị đả kích tinh thần nghiêm trọng, phải nhập viện tâm thần điều trị dài hạn tại bệnh viện tâm thần khu D9, thành phố Bối.

Chỉ số kỳ dị: 0 (bình thường)

Chỉ số cải tiến: 0 (bình thường)

Chỉ số nguy hiểm: 0 (bình thường)

Đánh giá: Chưa được cường hóa hoặc cải tiến, người bình thường không có năng lực uy hiếp. "

Tư liệu rất bình thường, đối với Hứa Trường Sinh, dường như không có gì đáng chú ý.

Người thanh niên nhanh chóng đổi đề tài: "Lần này kiếm lớn rồi, Trưởng khoa Tằng, thoáng cái lấy được 20 điểm. Không bao lâu nữa anh có thể tóm được khí quan mình vừa ý rồi!"

"Đúng rồi, tôi khuyên anh nên đổi một quả thận. Nghe nói trụ sở chính tinh luyện một con Weird bám vào thận, năng lực rất mạnh!"

"Nếu không thì đổi sang máy móc, cũng rất tốt!"

Bạn đang đọc Vị Bác Sĩ Này Rất Nguy Hiểm (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tienvodaytui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.