Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công chúa??

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

Lấy lại tâm trạng, Đàm Viên nhìn qua đình chỗ Triệu Viên Liệt và Triệu Quang Liệt. Nếu nói về ngôn ngữ thì sống mười hai năm khó khăn trong cô nhi viện làm sao dễ dàng quên đi tiếng nói đầu đời của mình được nhưng cũng bởi vì mười hai năm cô chả biết gì về cái lịch sử dân tộc của đất nước Trung hoa, triều đại? thời gian? vương triều?..., bó tay. Nhưng đã là người hoàng thất cô cũng không nên lỗ mãn, rất là không tôn trọng tổ tiên a. Còn vấn đề triều đại quỷ quái nào đây thì xin để sau tìm hiểu vậy.

" đi nhanh lên" Trần Ảnh hất mạnh về phía trước. được hai lần rồi đấy.

Tam vương gia vừa vặn thay bộ tử y sẫm, làn da được lên màu hơn, sự tuấn tú tiêu sái lan tỏa lấn át cả Thập vương gia phong lưu hữu tình thường ngày. Cái liếc mắt quan sát của Triệu Viên Liệt rất sắc mà nhanh nhẹn, như mũi dao tinh tế vậy. Khí chất vương giả ăn sâu vào con người làm hắn tôn quý, hòa quang, hời hợtcảnh vật xung quanh hơn.

Đàm Viên quay người nhíu mày với hành độngrất chi thô lỗ ủa Trần Ảnh, xoay người khép nép đi dần vào trong đình.

" Vương gia" Trần Ảnh lui sang bên cạnh.

Nói chuyện với hoàng thất phải thật chỉnh chu, suy nghĩ bây giờ của Đàm Viên là như này.

" Tham kiến vương gia" Đàm Viên cúi đầu chào, chờ đợi vị vương gia thứ mấy đây lên tiếng.

...!

Khoảng không im lặng, Triệu Quang Liệt cười tà quan sát y phục của cô, đợi Tam ca lên tiếng nhưng mà Tam ca hắn, chỉ lo uống trà là như nào.

Đàm Viên không vội, Tam ca không vội, nhưng hắn vội a.

" Cô rất to gan a, dám xông vào vương phủ của Tam vương gia đương triều, không biết sống biến thành chết rất dễ sao " Triệu Quang Liệt ngã ngớn nói.

Nghe tiếng cả hai người đều ngẫngmặt lên, mặt đối mặt. Đàm Viên vẻ mặt thoải mái, vết thương trên đầu đang lành lạiđỏ ửng cũng không làm mắt vẻ thanh tú của cô, Triệu Viên Liệt sắc mặt bình tĩnh lạnh lùng miệng mím lại đôi mắt sâu nhưng khó đoán.

" Vẫn Nghi công chúa vất vả rồi" trực tiếp bỏ qua câu dẫn của Thập vương gia, một hồi sau Triệu Viên Liệt bình tĩnh nói.

Đây là sao hả, có chút tình huynh đệ được không trực tiếp bỏ qua hắn sao. Khoan đã, Vẫn Nghi công chúa? Vụ này như nào đây, Vẫn Nghi công chúa? Tam ca đừng đùa như vậy chứ. Triệu Quang Liệt đúng ngạc nhiên khi nhớ đến cái tên này

Nói cô sao? Princess?

" yeah, i'm a princess " Đàm Viên dù không hiểu nhưng vẫn nổi hứng trêu chọc vị vương gia này nở nụ cười thật tươi cùng điệu bộ hết sức kiêu ngạo. Cái gì mà hoàng thất phải chỉnh chu vào chứ, quên rồi.

Cả hai nhíu mày, Triệu Quang Liệt còn có biểu cảm thích thú nhướn mày. Thói phong lưu là thói khó sửa a.

Tóc búi cao mới thấy cái cổ thon gọn cao ráo, nụ cười trên môi hồng hào ngọt ngàođôi mắt hai mí híp lại rất tươi, làn da trắng tinh mượt mà, gương mặt cô quá thanh tú dù chưa đến mức đẹp.Nhưng quá gầy. Nữ nhân như cô trong triều đại này vừa quá cao đứng với Trần Ảnh cũng không bị so sánh nhỏ bé quá lớn, tay nhỏ chân nhỏ ngực nhỏ mông nhỏ. đúng là đáng tiếc.

Nhìn hai vương gia biểu cảm ngạc nhiên như vậy, Trần Ảnh gượng cười hắn tất nhiên không biết đó là gì nhưng dọc đường đi nữ nhân này lâu lâu cũng văng ra vài câu khó hiểu như vậy.

" nói chuyện bình thường" Trần Ảnh nghiêm mặt nói, Đàm Viên bĩu môi người cổ đại thật khó giao tiếp a. Đó là một câu chuyện vui mà nhìn biểu cảm khó đỡ của hai vương gia này xem vui gì nỗi.

Đàm Viên liếc Trần Ảnh, người gì đâu khó khăn. " đúng vậy, em là công chúa, là công chúa của anha, i love you" Đàm Viên 'cố gắng' lấy lại phong thái vui tươi hết cỡ rồi còn làm trái tim nữa. Như này hiểu không.

" haha, này ngươi làm cái gì đấy hả, quá tự tin rồi đó, còn cái này này là gì, hả? " lúc nói còn đưa tay làm theo hình trái tim nữa. Triệu Quang Liệt cười lớn, quá cảm khái cho nữ nhân không sợ uy phong của Tam ca hắn rồi.

Triệu Viên Liệt mặt đen hơn, càng nhíu mày chặt hơn " Giam lại" hắn trầm giọng nói, hắn suy nghĩ nhiều rồi.

Trần Ảnh vừa nghe liền động thủ, tư thế nhanh nhẹn trong khi Đàm Viên còn chưa kịp nghe hiểu đã bị bẻ tay dẫn đi rồi.

"ơ, wtf này vương gia đẹp trai cao soái khí chất hơn người uy phong lẫm liệt người gặp người thương hoa gặp hoa nở trai gặp cũng bị bẻ....., tráng sĩ ơi nghe ta trình bày cái đã, ay"sau vài lời đường mật Đàm Viên vẫn bị lôi đi trong nhiều ánh mắt nhòm ngó.

" Tam ca chuyện này là sao vậy, Vẫn Nghi công chúa?" không phải Tam ca có phải nhớ quá hóa ảo giác không đấy, này mà Vẫn Nghi cái gì.

" Ta đi trước" đổi lại là câu từ lạnh lùng đanh thép của Triệu Viên Liệt, bước chân vững vàng rời khỏi đình viện.

" ta, Tam ca a, huynh có thể đối sử với ta tử tế như tên Hàm Thiết được không đây,... à, không phải tử tế, để ý đến ta xíu đi" Triệu Quang Liệt nảy người, nói tới Hàm Thiết lại càng bực.

Đàm Viên ngậm một bụng tức tối, cô đến chủ yếu là chuyện balo chả cô, chắc chắn là trong tay vị vương gia này rồi, ở đây nhân lực rất đông mà năng lực đánh nhau chạy trốn của cô không quá cao như Lâm Quân hay Ngô Đàm, à..., chờ thời cơ mới thoát được.

Bạn đang đọc Vật Phẩm Lạ của buyêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @buyêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.