Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Chưa Lên Sân Khấu (7)

Phiên bản Dịch · 2710 chữ

Tính toán của Tần Tử Dạ và Sở Di Nhiên Tư Như một chút cũng không biết.

Cho dù biết rồi thì sao.

0527: Chủ nhân, cô như vậy sẽ không hoàn thành nhiệm vụ.

Tư Như: Ừ, thì sao.

0527:……

Không có việc gì, cô cứ tùy tiện chơi, đừng đem cốt truyện chơi hỏng là được.

Tư Như từ chối cho ý kiến, cốt truyện 0527 đưa cho cô vốn chính là hỏng.

Tư Như một chút cũng không đem lời 0527 nói để trong lòng.

Lời 0527 nói đều là vô ích, nhớ lại thương thành không đứng đắn kia của nó, cũng biết nó là cái dạng hệ thống gì.

Đương nhiên, lúc đầu không biết không có nghĩa là phần sau không biết.

Sở Di Nhiên mặc một thân váy trắng mười phần tiên khí, tóc dài xõa trên vai, ánh mắt trong veo, nắm tay Tư Như, cắn môi, do dự nói, “Em Hủy Hủy, có chuyện, xin em giúp một tay có được không?”

Tư Như đang luyện chữ, trong tay cầm bút lông, bên cạnh đặt nghiên mực, trong nghiên mực là mực nước đen nhánh đã mài tốt.

Hoàn toàn bất ngờ không kịp đề phòng, tay Tư Như run lên, bút lông hất một cái, đúng lúc đầu bút mảnh thấm đẫm mực nước, váy Sở Di Nhiên liền gặp nạn.

Váy kia phiêu phiêu có vẻ thần tiên là dùng chiffon và voan mỏng làm, mực nước từng giọt từng giọt, loang ra rất nhanh.

Sở Di Nhiên:…………

Tư Như thật sự không phải cố ý, cô không có ý kiến gì đối với nữ chính này, nguyên chủ cũng không phải cô ta hại chết, cô ta chẳng qua đúng lúc nhặt được món hời lớn như vậy, cái món hời kia cũng vừa vặn là thứ quan trọng nhất của nguyên chủ mà thôi.

Tâm nguyện của nguyên chủ căn bản sẽ không có cô ta.

Tư Như tỏ vẻ không làm sự tình báo thù bên ngoài nào, bởi vì căn bản là không có phí tăng ca.

Mà cô không nghe được âm thanh nhiệm vụ hoàn thành từ hệ thống, đại khái là nguyên chủ có chút quan hệ nào đó cùng cái cốt truyện này đi.

“Không vấn đề gì, em biết Hủy Hủy không phải cố ý.” Sở Di Nhiên ôn nhu cười, nói, vừa dịu dàng vừa hào phóng.

Dường như hoàn toàn không thèm để ý bộ váy bị mực nước nhiễm đến hoàn toàn thay đổi.

Cô ta tươi cười tự nhiên, giọng nói không chút để ý nào, trái lại vẫn hướng Tư Như giải thích, Tần Tử Dạ cảm thấy bạn gái nhà mình thật là người ôn nhu nhất trên thế giới.

Mà đầu sỏ gây tội tạo thành hết thảy việc này là Tư Như, nhìn như thế nào cũng khó chịu.

Hắn bây giờ còn chưa phải tổng tài tôi luyện trong thương trường quyết đoán sát phạt, không trải qua thất bại và khó khăn nên không học được cách che giấu sắc mặt hoàn mỹ.

Tư Như:……

Tôi làm cái gì, dựa vào cái gì khó chịu nhìn tôi.

Tỏ vẻ rất vô tội.

Vô cớ nằm cũng bị trúng đạn.

“Cô chắn đường Sở Di Nhiên, chiếm thân phận của cô ta.”

Giọng 0527 nhàn nhạt, rất không có trách nhiệm mà hắt nước lạnh.

Tư Như: Còn không nói lý, cướp đồ người khác còn lý luận?

0527 bó tay, cốt truyện kia rõ ràng là dành cho Sở Di Nhiên.

Tư Như đặt bút lông ở một bên, ngẩng đầu nhìn hai người đang yên lặng liếc mắt đưa tình, nghiêm túc khẳng định: “Tôi vốn cũng không phải cố ý.”

Chỉ vào trên bàn giấy, “Cũng là cô ta đột nhiên chạy tới bắt tay tôi, làm hại chữ tôi vừa mới viết xong tất cả đều bẩn, lại phải viết lại. Cô mới là cố ý đi?”

Hai người rải cẩu lương bị cắt đứt:…………

Tình huống bình thường không phải nên nói không có vấn đề gì sao?

Sở Di Nhiên phản ứng rất nhanh, do ăn nhờ ở đậu nên bị ép học cách xem mặt đoán ý từ sớm, vội xin lỗi Tư Như, “Rất xin lỗi Hủy Hủy, chị không nhìn thấy em viết chữ ở đây……”

Trên tờ giấy trắng dính rất nhiều vết mực, mực nước vừa rồi không chỉ vẩy vào trên váy cô ta, còn vẩy vào trên tờ giấy trắng.

Bất kể như thế nào, tờ chữ này đã không thể dùng.

Tư Như không nghe theo, không buông tha, “Đây là bài tập ông nội sắp xếp cho tôi, tôi phải nhanh chóng viết xong, cô lại đem toàn bộ phá hỏng.”

“Hơn nữa, cô nói cô không thấy được tôi viết chữ là nói đùa sao? Mắt cô mù sao? Từ bên kia sang đây, một cái bàn lớn như thế, trong tay tôi cầm bút lông, cô đang nhìn cái gì? Cô có phải muốn chỉnh tôi hay không, có phải muốn hại tôi bị phạt không hoàn thành bài tập ông nội giao cho hay không?”

Sở Di Nhiên muốn khóc, rõ ràng vài lần cô ta nhìn thấy Tư Như đều là bộ dáng ngoan ngoãn an tĩnh, làm sao tính tình lại hư hỏng như vậy, không phải là bị ngược đãi sao? Mới về đến nhà, chẳng lẽ không phải càng nên cẩn thận dè dặt?

Tư Như nếu như biết cô ta nghĩ như vậy sẽ cười châm biếm.

Còn cẩn thận dè dặt.

Dựa vào cái gì.

Cô làm chuyện gì trái với lương tâm sao?

Cũng không có.

Nếu không phải cô sai, dựa vào cái gì cô phải cẩn thận dè dặt.

Bạn gái bị khi dễ đến không hề có lực đánh trả, Tần Tử Dạ làm bạn trai hung hăng nhíu mày.

Hắn đem Sở Di Nhiên kéo vào trong lòng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tư Như, “Chẳng qua là một tờ chữ, cần gì so đo như thế, nói như thế nào Di Nhiên cũng là chị gái cô, cô hùng hổ doạ người như thế, thật không đảm đương nổi danh xưng tiểu thư An gia.”

Đảm đương không nổi?

A, thật ngượng ngùng, cô chính là đại tiểu thư An gia.

Tư Như mặt vô cảm, “Tờ giấy kia là tôi cực khổ viết ra, hao phí rất nhiều tinh lực của tôi.”

Nhưng mà hiện tại tất cả đều uổng phí.

Sở Di Nhiên ôm đầu, trời, hôm nay cô có chính sự, vì một cây bút lông lại kéo ra lâu như vậy.

Lôi kéo Tần Tử Dạ tay, nhìn hắn lắc đầu.

Tần Tử Dạ thu hồi hàn khí trên người, nhưng vẫn nhìn Tư Như không vừa mắt.

Có vài người trời sinh bát tự không hợp, thế nào cũng không hợp nhau, nhìn thế nào cũng chán ghét, không có cách nào thay đổi.

Tần Tử Dạ nói: “An tiểu thư, hôm nay chúng tôi có chính sự cần nói.”

Vì vậy cô vui lòng bỏ qua những chữ đó được không.

Ở trong mắt Tần Tử Dạ, tờ chữ bị hỏng kia chỉ là một cái rắm.

Hoàn toàn không cần để trong lòng.

Tư Như cười lạnh, “Anh nói có chính sự thì có chính sự sao? Chính sự của tôi chính là tờ chữ kia, bạn gái anh đem chính sự của tôi phá hỏng.”

“Hơn nữa, thân thể tôi không tốt, cho nên ông nội mới chỉ giao cho tôi một bài tập, hiện tại tôi không có tinh lực lại viết thêm một tờ.”

Gân xanh trên ót Tần Tử Dạ nhảy thẳng, há mồm ngậm miệng đều là tờ chữ bị hủy, nhận thấy được vẻ mặt Sở Di Nhiên lo lắng, Tần Tử Dạ đè nén xuống tức giận trong lòng, cứng rắn khiến cho sắc mặt trở nên dễ nhìn hơn chút, nói: “An tiểu thư, sự tình tờ chữ kia tôi có thể giúp cô giải thích với ông An, cam đoan ông ấy sẽ không phạt cô. Hiện tại chúng ta có thể nói chuyện một chút đi.”

Sở Di Nhiên cũng vội nói: “Đúng vậy Hủy Hủy, bọn chị hôm nay tìm em thật sự có việc.”

Tư Như nhìn hai người này, cau mày, “Tôi mà sợ ông nội phạt tôi sao?” Lập tức hừ lạnh một tiếng, “Các người như vậy, nói cũng sẽ không hiểu.”

Dứt lời, muốn đi.

Hôm nay thời gian cô ở bên ngoài đã rất lâu, nếu không phải vì hai người này cô đã sớm về phòng. Mặc dù có bóng cây che chắn, vẫn là quá nóng.

Sở Di Nhiên muốn kéo cô, nhưng nghĩ tới chuyện vừa rồi, đành phải buông tay, ngược lại chắn trước mặt Tư Như, tha thiết khẩn cầu, “Hủy Hủy, bọn chị thật sự có chuyện rất quan trọng.”

“…… Mắc mớ gì đến tôi.” Tư Như trả lời đơn giản vô cùng.

Sở Di Nhiên thiếu chút nữa không thở nổi, người này tại sao lại như vậy, làm thế nào nói tiếp đây.

Nhưng lúc này không thể nào buông tha như vậy, kỳ thật vốn chính là mặt dày mà tới.

“Hủy Hủy, việc này thật sự rất quan trọng đối với chị, nếu như,” Cô ta cắn môi, trong mắt dâng lên một làn sương mù, nhìn Tần Tử Dạ, nồng nàn say đắm lại quyến luyến, “Chị sẽ không thể cùng anh Dạ ở bên nhau.”

Quả thực muốn khóc lên.

Tư Như, “Mắc mớ gì đến tôi.”

Đau lòng trong mắt Tần Tử Dạ tức khắc hóa thành ngân châm hướng Tư Như phóng tới, nếu ánh mắt có thể giết người, Tư Như cảm giác mình có khả năng đã bị thiên đao vạn quả.

Cảm nhận được thế giới này dày đặc ác ý.

Ngay cả ánh mắt cũng có thể giết người.

Lạnh quá.

Vẻ mặt Sở Di Nhiên kinh ngạc, không thể tin được, chỉ cần đổ lỗi cho anh ấy, cô sao có thể cố tình gây sự vô tình như thế tàn khốc như thế.

Tư Như buông tay, tôi cố tình gây sự vô tình chỗ nào tàn khốc chỗ nào.

Rõ ràng người trong nhà đều nói cô rất đáng yêu.

Chính cô cũng cảm thấy mình dễ thương đó.

Nhìn biểu tình sắp khóc của Sở Di Nhiên, Tần Tử Dạ vừa an ủi vừa cam đoan tuyệt đối sẽ không chia tay, thiếu điều nói chết cũng phải ở bên nhau.

Sở Di Nhiên mới nín khóc mỉm cười, trong mắt còn hàm chứa nước mắt, “Dạ, em tin anh.”

Quay đầu nhìn về phía Tư Như, “Hủy Hủy, giúp chị một chút được không?”

Chân thành tha thiết thành khẩn.

Tư Như chớp mắt một cái, “Anh ta không phải nói sẽ không chia tay với cô sao?”

Sở Di Nhiên có chút đau đầu, cô nên giải thích như thế nào cho Tư Như nha. Cô chưa từng gặp qua người như vậy, tình huống bình thường chẳng lẽ không phải là nên hỏi giúp như thế nào sao?

Vẻ mặt Tư Như mờ mịt, cô không nói tôi cũng không biết nha.

Trong lòng lại cười đến nở hoa, đúng là không tiếp lời của cô ta vì muốn nhìn cô ta xấu hổ.

Biểu tình trên mặt Tư Như muốn bao nhiêu chân thật liền có bấy nhiêu chân thật.

“Chẳng lẽ anh ta muốn chia tay với cô?”

Tần Tử Dạ hít sâu mấy hơi, nói: “An tiểu thư, tôi sẽ không chia tay Di Nhiên.”

Tư Như ồ một tiếng.

“Vậy chúc mừng hai người.”

Thế nhưng mặt vô cảm.

Như thế nào cũng cảm thấy tiếng chúc mừng rất có lệ.

Vòng qua bọn họ đi vào trong nhà mới cảm thấy mát mẻ lên, người giúp việc vội bưng nước trái cây ép lại, Tư Như uống một ngụm, nhìn Tần Tử Dạ và Sở Di Nhiên ngồi xuống đối diện cô.

Tư Như:…………

Sở Di Nhiên cắn môi, đôi môi đỏ bừng hết sức động lòng người, “Hủy Hủy, em có thể giúp bọn chị hay không, chị thật sự không thể mất đi anh Dạ.”

Vẻ mặt Tư Như chẳng hiểu tại sao, chỉ vào Tần Tử Dạ, “Anh ta nói sẽ không chia tay với cô nha, anh ta thề, yên tâm, cô sẽ không mất đi anh ta. Hai người là tình yêu đích thực mà.”

Tư Như khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt kiên định, “Tình yêu đích thực sẽ không bị bất cứ chuyện gì đánh đổ.”

Gật gật đầu, “Các người nên tin tưởng chính mình.”

Hai người không hiểu vì sao được cổ vũ:…………

0527: Chủ nhân, rốt cuộc cô xem phim truyền hình gì tối hôm qua.

Tư Như: Không có gì, là “Tổng tài bá đạo yêu tôi” mà thôi.

0527:……

Có chủ nhân như vậy, tui lựa chọn xích chó.

Tuy rằng hai người yêu nhau là thật, hai bên cũng rất yêu đối phương, nhưng nghe đến tình yêu đích thực Tư Như nói, tức khắc trên mặt trở nên rất kỳ quái. Lời nói kia không có vấn đề, nhưng lại cảm thấy chán ngấy.

Rõ ràng lúc trước bọn họ nói cũng không ít, so với điều này cái gì cũng có, nhưng từ trong miệng Tư Như nói ra chính là kỳ quái như vậy.

Hết lần này tới lần khác lại không tìm được nguyên nhân gây ra kỳ quái.

Thời gian cũng không còn sớm, chậm trễ nữa những người khác của An gia sẽ trở về.

Tần Tử Dạ đi thẳng vào vấn đề nói: “An tiểu thư, tôi mong cô có thể đi nói với bác gái muốn một người chị, muốn Di Nhiên làm chị gái cô. Đương nhiên, nếu cô có yêu cầu gì, chỉ cần cô nói ra, tôi sẽ lo liệu giúp cô.”

Đôi mắt Sở Di Nhiên điểm chút ánh nước, “Đúng vậy Hủy Hủy, em giúp chị một tay, chị cam đoan sau này sẽ không tranh giành tình cảm với em, em vẫn là thiên kim bảo bối của An gia như cũ.”

Tư Như mặt vô cảm, quả nhiên cốt truyện vẫn muốn làm cho Sở Di Nhiên trở thành con gái nuôi của An gia.

Kỳ thật cô ta trở thành con gái nuôi của An gia cũng không có vấn đề gì.

Thêm một đứa con gái có thể dùng để kết quan hệ thông gia.

Về phần tranh thủ tình cảm.

Tư Như chỉ muốn cười ha ha.

Nhìn Sở Di Nhiên, thật đúng là đáng thương, Sở Di Nhiên cũng chẳng biết tại sao thu được một đống đồng tình, nhưng nếu có thể làm Tư Như mềm lòng cũng tốt.

Chợt nghe thấy Tư Như lắc đầu nói: “Lúc đầu tôi vẫn nói cô thích mặc váy trắng, hóa ra nhà cô thật sự có người chết, thật trách không được. Tôi đã nói rồi, ai không có việc gì mỗi ngày mặc màu trắng vội về chịu tang, đen đủi, nhưng mà cha mẹ cô đã mất thì không có cách nào.”

“Chẳng qua rất đáng tiếc, tuy rằng cảnh ngộ của cô rất đáng đồng tình, nhưng tôi mới tìm được cha mẹ, không muốn chia sẻ tình thương của họ với người khác đâu. Tôi rất ích kỷ, trước kia chưa bao giờ cảm thụ qua tình thương của cha mẹ, hiện tại thật vất vả mới tìm được cha mẹ ruột, họ lại đối xử với tôi tốt như vậy, tôi không muốn đem họ nhường cho người khác, cho nên lời cầu xin của cô tôi chỉ có thể cự tuyệt.”

“Nhưng cô cũng không nên chán nản nha, bạn trai cô thích cô như vậy, cô gả cho anh ta, cha mẹ anh ta chính là cha mẹ cô, cô lại có cha mẹ, thật tốt à nha.”

“Cố lên, tôi ủng hộ hai người đó nhá.”

Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Không Bi Thương của Du 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kookies_n_Cream
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.