Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Lốp Xe Dự Phòng (21)

Phiên bản Dịch · 2309 chữ

Bây giờ ở Nam Đại không ai dám trêu chọc Tư Như.

Chỉ trỏ gì đó cũng không dám làm trước mặt cô.

Ai biết có bị người nào đó dụng tâm kín đáo chụp ảnh câu like trên mạng xã hội hay không.

Còn có phóng viên nằm vùng ở Nam Đại.

Toà soạn Mỹ Hoa quan tâm đến cô gái nhảy lầu trở lại cuộc sống học đường.

Có lẽ trong lòng lén lút nghĩ nếu cô lại xảy ra chuyện gì, đến lúc đó bọn họ sẽ đoạt được đầu đề.

Tư Như mỉm cười:……

Có thể suy nghĩ một chút.

Còn có một vài phóng viên nhà trường mời đến để tẩy trắng.

Chuyên gia giáo dục công dân.

Lãnh đạo chính phủ thị sát.

Dù sao bây giờ Nam Đại rất náo nhiệt.

Một đại học từ trăm năm trước gây ra tin tức nhảy lầu, tuyệt đối là chuyện lớn.

Nhận được sự chú ý từ tất cả các lĩnh vực xã hội.

Lãnh đạo nhà trường, chủ nhiệm lớp, giáo sư mỗi khoa giống như kiến bò trên chảo nóng, chịu giày vò.

Mỗi ngày lo lắng chờ đợi.

Cấp trên còn kém chưa nói thẳng là đừng trêu chọc Tư Như.

Nhưng vẫn lo lắng.

Luôn có người trẻ tuổi tới thời kỳ phản nghịch muộn, cái loại không cho tôi làm tôi càng muốn làm này.

Tâm tình mệt mỏi.

Luôn cảm thấy muốn tổn thọ vài năm.

Tuy nhiên, may mắn thay là nhà trường trước đây đã làm một động thái lớn, xử lý số đông sinh viên.

Ghi tội gì đó cũng phải lưu vào học bạ.

Tuy rằng không nghiêm trọng bằng cục cảnh sát, nhưng cũng khó nhìn.

Cũng là vết nhơ.

Khác biệt ở chỗ vết nhơ lớn hay nhỏ.

Dù sao cũng không còn sạch sẽ.

Những người từng ức hiếp Tư Như hận không thể nhìn thấy cô liền đi đường vòng.

Chỉ sợ cô đột nhiên muốn gây sự.

Ai biết người tâm thần một giây sau sẽ phát bệnh gì.

Tránh mặt.

Bây giờ trong mắt các sinh viên Nam Đại, Tư Như chính là người tâm thần, là chó điên gặp người liền cắn.

Tư Như mỉm cười như cũ: Chỉ cắn tiện nhân.

Nam Đại bây giờ đang ở trên đầu sóng ngọn gió, hơi không chú ý sẽ lật thuyền.

Tư Như chính là virus hạng nặng, khiến người ta tránh còn không kịp.

Hiệu trưởng cũng không rõ Tư Như nghĩ cái gì, nhìn bộ dáng của cô không giống như muốn tự sát.

Mặt mỉm cười.

Một bộ dáng tràn ngập chờ mong và hy vọng đối với cuộc sống.

Nhưng bác sĩ tâm lý nói cô có khuynh hướng tự sát.

Càng giống ánh mặt trời xán lạn, nội tâm càng giống một mảnh hoang vu.

Nói không chừng không cẩn thận liền đẩy cô tới điểm tự sát rồi.

Hiệu trưởng đơ mặt.

Vẫn phải nhịn.

Vẫn phải sắm vai hiệu trưởng hiền lành khoan dung công chính liêm minh.

Tâm tình mệt mỏi.

Có thể xin nghỉ hay không.

Dù sao mặc kệ hành động cùng suy nghĩ của những người này, cuộc sống học đường của Tư Như thật không tệ, như cá gặp nước.

Cô tìm thấy một cơ quan thám tử tốt trên mạng, để bọn họ không có việc gì thì đi Cố gia chụp ảnh.

Liền chụp cảnh thân mật của Cố Duy Quân và Cố Duy Hi.

Hai người kia sau này đúng là muốn ở bên nhau.

Nói không chừng hiện tại cũng đã nảy sinh tình cảm.

Cố Duy Hi thường xuyên ngã bệnh trước khi cô rời đi, không biết là bệnh thật hay là bệnh giả, dù sao chưa từng thấy cô ta đi bệnh viện.

Nhưng mỗi lần cô ta ngã bệnh, anh trai Cố và mẹ Cố đều canh giữ bên giường giống như cô ta sắp chết tới nơi.

Đặc biệt là anh trai Cố, ngay cả trường cũng không đi.

Quý trọng mỗi phút đồng hồ ở chung với Cố Duy Hi.

Tư Như ác ý mỉm cười, thông cảm đi, yêu nhau như vậy, vạn nhất cuối cùng không thấy mặt nhau chẳng phải là hối hận cả nửa đời sau sao.

Nói không chừng giáo sư Cố và mẹ Cố sau khi trải qua đau lòng vì đám tang con gái còn phải trải qua đau lòng vì đám tang con trai nha.

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

Tư Như tỏ vẻ còn chưa thấy qua hiện tượng lạ một đêm bạc đầu như vậy đâu.

Nhưng Tư Như cũng có yêu cầu.

“Nhất định phải chụp lãng mạn, nghệ thuật, phải rất đẹp, lúc đối mắt phải bao hàm tình ý nồng nàn.”

“Từng xem phim truyền hình tình yêu tuổi trẻ nam nữ chính ở bên nhau chưa? Phải như vậy.”

“Muốn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra giữa hai người này có gian tình. Ừ, chính là mờ ám như thế.”

Tư Như cúp máy.

Chỉ yêu cầu đơn giản như vậy.

Cơ quan thám tử bày tỏ: Không vấn đề gì.

Đơn hàng như vậy một năm họ có thể nhận được mấy trăm.

Rất có kinh nghiệm.

Chỉ chụp hình thôi mà, đơn giản.

Cũng không cần điều tra bối cảnh của tình địch gì gì đó.

Còn có địa điểm chính xác.

Không tốn nơ-ron não cũng không tốn tiền xe.

Thế nhưng cũng rất tò mò nha.

Sự việc Sầm Hải Tâm nhảy lầu náo loạn đến mức toàn bộ mọi người ở thành phố Nam Bình đều biết, nói chung là có rất nhiều người biết.

Để làm nghề thám tử này càng phải nghe ngóng nha.

Vì vậy, tự bổ não với một bộ phim mới vừa ra mắt, đường tình trắc trở, anh trai yêu em gái nuôi lúc 8 giờ.

Nhưng ngược lại không đoán được thân phận của Tư Như.

Vừa mới nhảy lầu xong liền mời thám tử, đừng nói đùa, tình huống bình thường hẳn là phải tìm bác sĩ tâm lý mới đúng.

Dù sao mặc kệ là ai, cũng không phải chuyện gì liên quan đến quốc gia đại sự, kiếm tiền là được rồi.

Vì vậy công ty thám tử rất thoải mái đáp ứng.

Đơn hàng đơn giản như vậy, chi phí cũng thấp, nhưng khó cưỡng lại nha.

Tư Như suy nghĩ một chút, còn nói thêm, “Nếu có thể lấy được vật gì thú vị, tôi sẽ trả thêm tiền.”

“Cho nên các bạn trẻ, đi thôi, nhiệm vụ chinh phục biển rộng trời cao này giao cho các người.”

Công ty thám tử:……

“……Được.”

Ngu mặt cúp điện thoại.

Biển rộng trời cao cái gì.

Hoàn toàn không muốn chinh phục.

Bọn họ chỉ là một công ty trinh thám đứng đắn.

Xin đừng tham gia vào những thứ bậy bạ khác nha.

Bất quá, chuyện nên làm vẫn phải làm.

Tăng thêm thu nhập.

Nếu là vật quan trọng sẽ có rất nhiều.

Vì vậy các loại máy ảnh dụng cụ ghi âm vào ở trong Cố gia.

Đều đặt ở nơi rất kín đáo nhưng vẫn có thể chụp được nghe được rõ ràng.

Tư Như lại lên mạng tìm được một người có kỹ thuật máy tính rất lợi hại.

Loại người này có cái tên đặc biệt khí phách.

Người đời đều gọi bọn họ là hacker.

Là loại người có thể tìm ra rất nhiều thứ khiến người ta hắc hóa.

Rất hợp với việc Tư Như phải làm bây giờ.

Xé nát mặt nạ để che giấu bộ mặt giả dối, lộ ra sự thật vốn dĩ tối tăm.

Hắc hóa bọn họ.

Người Tư Như tìm được cũng không phải đứng đầu, có lẽ trong giới hacker có xếp hạng, nhưng ít nhiều vẫn lợi hại hơn người bình thường không biết bao nhiêu lần, cũng còn rất nhiều người cúng bái.

Cô đem một văn kiện gửi cho anh trai hacker.

Văn kiện là một vài dãy ID, các diễn đàn Tieba, còn có vài địa chỉ trang web.

Tư Như cũng không hiểu, tìm những thứ cô cảm thấy hữu dụng đều gửi qua.

Anh trai hacker:……

Khách hàng chính là thượng đế.

Cô đưa tiền cô định đoạt.

Tư Như bảo anh ta tìm thông tin từ những ID này.

Tìm địa chỉ, tìm tin tức của người đó, lịch sử web, những thông tin nào đã được gửi đi.

Phải lưu lại tin tức quan trọng.

Còn bảo anh trai hacker không cần phải gấp, cứ từ từ.

Anh trai hacker:……

Thật ra rất bận.

Nhưng cô nói cứ từ từ cũng có thể.

Thêm tiền.

Cô đưa tiền cô quyết định.

Tư Như:……

Được rồi, anh thắng.

Đóng máy tính, Tư Như lười biếng duỗi eo.

Cảm giác đã làm rất nhiều chuyện.

Có cảm giác thành tựu.

Tặng cho mình 32 lần khen tặng.

Đối với chính mình càng nên ca tụng.

Hôm nay vẫn ca tụng như cũ.

Phải có khen thưởng chứ.

Không khen thưởng sẽ cảm thấy có phần có lỗi với chính mình nha.

Liền đi căn tin mua hai phần thịt kho tàu và cánh gà.

Còn có thể thêm một phần sườn heo chua ngọt.

Thịt bò hầm cũng không tồi.

Thức ăn ở Nam Đại rất nổi tiếng ở bên ngoài.

Nhưng chỉ mở cho người bên trong.

Người bên ngoài muốn ăn cũng không ăn được.

Người tốt nghiệp ăn bữa cuối cùng ở căn tin đều nuốt nước mắt.

Còn có người đặc biệt viết một bài hát cho căn tin Nam Đại.

Ý chính đại khái là không có căn tin sẽ không có người nối nghiệp Nam Đại.

Rất nhiều học sinh Nam Đại cũng phải chết đói.

Tư Như:……

Không hiểu nổi mạch não của những người này.

Không phải cùng một kênh.

Nhưng không thể phủ nhận, thức ăn ở căn tin Nam Đại thật sự rất ngon.

Mỗi ngày đều rất nhiều món ăn, trời nam biển bắc, chim cá lưỡng cư, các món ăn vùng miền, khô hay ướt.

Quả thực chính là mãn hán toàn tịch.

Còn phong phú hơn so với mãn hán toàn tịch.

(Mãn hán toàn tịch = tiệc triều đình Hán Thanh: là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc – Wiki tiếng Việt)

Mỗi ngày Tư Như đều ăn không đủ, ăn không ngại phiền.

Vừa đến giờ cơm liền ngồi không yên.

Không chờ nổi chạy về hướng căn tin.

Người đi đường đều né tránh.

Một kẻ chạy về phía trước, vạn người đều tránh ra.

Có loại khí phách không thể đỡ nổi.

Ngay cả Tư Như cũng cảm thấy mình mập lên.

Có chút lo lắng, nguyên chủ trở về có thể bị hù hay không.

Nhưng thức ăn ngon trước mặt, tất cả đều là mây bay.

Điều duy nhất khiến cô có phần khó chịu chính là thái độ của bà cô đưa thức ăn.

Ánh mắt ghét bỏ này, biểu tình chán ghét, tay lại run lên.

Này này, tay hạ xuống cũng chưa được mấy cục sườn.

Tư Như rất không muốn nhìn thấy bà cô đưa đồ ăn, nhưng những món cô thích ăn đều ở bên kia cửa sổ của bà cô kia.

Nghiệt duyên nha.

Dường như có thù từ đời trước.

Tư Như thở dài, đời trước của cô cũng thật nhiều kẻ thù.

Khắp nơi đều có.

Toàn bộ trường học.

Kéo dài qua từng độ tuổi.

Nam nữ già trẻ.

Còn có nhân yêu cùng nữ hán chỉ.

(Nhân yêu: nam giả nữ)

Còn có bà cô căn tin.

Tư Như cảm thấy hôm nay mình đã làm mọi thứ mình muốn.

Yên lặng.

Hôm nay cô làm không ít chuyện, lúc sau còn định quyên góp vài thứ cho thư viện, nhưng đối mặt với xương sườn và cánh gà trong chén mỗi ngày một ít…

Tư Như nắm chặt tay.

Không thể nhịn.

Nhịn nữa cũng chỉ còn lại canh.

Có lẽ ngay cả canh cũng không còn.

Tất cả dinh dưỡng đều ở trong canh.

Canh cũng ăn rất ngon.

Cũng chỉ còn cặn bã không thể ăn được.

Cặn bã xương xẩu.

Càng nghĩ càng thấy nghẹn khuất.

Không thể có những kẻ bắt nạt như vậy.

Cô cũng là thượng đế có tiền.

Tại sao chỉ có thể ăn xương xẩu cặn bã.

Người khác có thể ăn thịt.

Tất cả đều giống nhau, bọn họ khác cô chỗ nào.

Không chấp nhận đãi ngộ không công bằng.

Tư Như phồng má.

Rất tức giận.

Hậu quả rất nghiêm trọng.

Nhấn mở điện thoại tìm một cái tên.

Sau đó đăng một tin nhắn WeChat.

[Muốn làm một chuyện, buổi trưa, căn tin xxx]

Sau đó cầm hộp cơm và điện thoại đi ra ngoài.

Phóng viên nào đó nhận được tin tức thì ngu người.

Sau đó.

Móa ơi, cô gái nhảy lầu lại muốn lên đầu đề nha.

Ôm máy ảnh kéo máy quay hướng nhà ăn chạy như điên.

Trong lòng hô vang: Bạn học Sầm, ngàn lần vạn lần phải chờ tôi nha.

Tiền thưởng tháng này nhờ vào cô cả.

Nếu không mời cô ăn cơm nha.

Căn tin của cô tháng này tôi bao hết.

Máy ảnh:……

Này, cô từ từ nha, tôi còn khiêng máy quay phim đó.

Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Không Bi Thương của Du 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kookies_n_Cream
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.