Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Lốp Xe Dự Phòng (18)

Phiên bản Dịch · 2242 chữ

Dù sao mặc kệ tâm tình bọn họ như thế nào, chuyện Tư Như nhảy lầu là sự thật.

Mà chuyện ba nam sinh vây quanh vũ nhục Tư Như bị đem lên xe cảnh sát cũng làm rất nhiều người thổn thức không thôi.

Tiếp theo thế nào, rất nhiều người trên diễn đàn đoán mò.

Mí mắt Cố Duy Quân giật liên hồi, đã bị giáo sư Cố dặn rằng không chỉ riêng hắn phải đối xử tốt với Tư Như, cả nhà cũng phải đối xử tốt với cô.

Quả thực chính là một tin tức lớn.

Sét đánh giữa trời quang.

Mắt Cố Duy Hi cũng đã dại ra.

Bị các biến cố liên tiếp đả kích, dường như cô ta đã có kháng thể.

Nhưng rất nhanh trên mặt liền hiện ra biểu cảm uất ức.

Biểu cảm này cô ta làm hết sức nhuần nhuyễn thuận buồm xuôi gió, quả nhiên lại thu được một vạn điểm đau lòng từ anh trai Cố và mẹ Cố.

Cố Duy Hi rũ mắt, ghé vào trong lòng anh trai Cố, nghe anh trai Cố và mẹ Cố vì cô bênh vực kẻ yếu.

Vì cô ta hướng về phía giáo sư Cố phản kháng.

Anh trai Cố thậm chí độc ác mắng Tư Như tại sao không chết đi thì tốt rồi, chết một trăm lần, thận trên người còn có thể chuyển qua cho Cố Duy Hi, nói Tư Như cái gì cũng sai, là thủ phạm hại một nhà bọn họ không hạnh phúc không vui vẻ, tại sao không đi chết đi.

Sau đó lại mắng đến cảnh sát đã cứu Tư Như kia, nói ông ta xen vào chuyện người khác, người ta muốn đi tìm chết, ông ta cản cái gì blah blah.

Rất nhiều lời khó nghe từ trong miệng hắn nói ra, giáo sư Cố nghe được lập tức nhíu mày.

“Cố Duy Quân, nó là em gái con.”

Giáo sư Cố có phần thất vọng, đứa con trai ông ta rất kỳ vọng vào lại coi thường sinh mạng như vậy.

Phải biết Sầm Hải Tâm thật sự thiếu chút nữa sẽ chết, đây chính là một mạng người nha.

Không chết đi.

Bị hắn nói nhẹ nhàng như vậy.

Không quan tâm yêu thương mạng sống thì không vẽ ra được những tác phẩm khiến người khác cảm động.

Thật lòng quý trọng mạng sống, cảm ngộ sinh mạng, đem những thứ tình cảm này dồn vào tranh vẽ, trên con đường hội họa này mới có thể đi xa hơn, có thành tựu càng lớn hơn.

Có lẽ ánh mắt thất vọng của giáo sư Cố quá mức rõ ràng, Cố Duy Quân giật mình, há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói gì, vẻ mặt ẩn nhẫn quay đầu về một bên.

Giáo sư Cố liền thở dài, “Cũng không phải nói con đối xử tốt với nó, đừng kích thích nó là được, ít nhất trong khi chờ khoảng thời gian này qua đi.”

Cố Duy Quân:............

Thấy tất cả đều nhìn ông ta, giáo sư Cố chậm rãi giải thích, “......Đang có rất nhiều phóng viên vì chuyện này huyên náo rất lớn, phóng viên cũng đang theo dõi chặt chẽ…… Hiện tại nó không thể gặp chuyện, mọi người cũng biết những phóng viên đó đều lợi dụng mọi lúc mọi nơi, rất thích đặt chuyện, sức mạnh dư luận lớn bao nhiêu tôi không cần nói mọi người cũng biết. Nếu nó xảy ra chuyện, dư luận cũng sẽ đồng tình với kẻ yếu……”

“……Nói không chừng sự việc đổi thận cũng bị đào ra, chỉ có thể chờ chuyện này chìm xuống……”

“Vì Hi Hi, vì tiền đồ của con, vì một nhà chúng ta hạnh phúc thuận hòa, Duy Quân, con phải nhịn.”

Rồi mới nhìn mẹ Cố và Cố Duy Hi.

“Tất cả chúng đều phải nhịn.”

Ở nơi đầu sóng ngọn gió tạm lánh mũi nhọn mới là phương thức chính xác.

Đương nhiên ngươi có can đảm ngươi cũng có thể đón gió mà lên. Ông đây nếu có thừa tự tin cũng không sợ hãi chính là vô địch thiên hạ, dám chống lại thế giới.

Dù sao lúc lật thuyền đừng khóc là được.

Nhưng, “Cha, nói như vậy có phải chúng ta không thể dùng thận của cô ta hay không? Hi Hi làm sao bây giờ?”

Cố Duy Quân nói.

Tất cả bác sĩ cũng đã nói, muốn lại tìm được một cặp thận phù hợp hoàn mỹ giống Sầm Hải Tâm gần như là chuyện không thể nào.

Giáo sư Cố cũng trầm mặc.

Một hồi lâu mới nói: “Tôi sẽ tìm cho Hi Hi quả thận khác.”

Cố Duy Hi cắn môi nhìn giáo sư Cố, quả thực không nên quá thất vọng.

Tư Như ngủ một giấc, xuống lầu liền phát hiện thái độ của mọi người Cố gia đối với cô đều thay đổi.

Giáo sư Cố ân cần hỏi cô ngủ ngon hay không.

Mẹ Cố đem một mâm hoa quả đưa tới trước mặt cô, hỏi cô cơm tối muốn ăn gì.

Cố Duy Hi kéo tay cô ngọt ngào gọi cô là em gái, nói nếu cô thích phòng sẽ nhường cho cô.

Chỉ có Cố Duy Quân một bộ dạng xa cách, chỉ nhìn cô một cái liền quay đầu đi.

Tư Như mỉm cười.

Trong lòng suy nghĩ, phong cách này không đúng rồi.

Quan tâm lo lắng gì đó hẳn là không có liên quan gì tới cô nha.

Chẳng lẽ sau khi cô lên lầu mấy người này đã xảy ra chuyện gì? Hay là giáo sư Cố đã nói gì đó?

Dù sao cũng gia chủ, dù ôn hòa cũng là chủ nhân một nhà, lời nói của chính chủ một nhà là không được xía vào.

Tư Như híp mắt cười nhìn bọn họ xun xoe các loại, chỉ là không nói lời nào.

Tôi sẽ xem các người diễn kịch, xem xem các người có thể diễn bao lâu.

Sau đó, nụ cười trên mặt mẹ Cố cũng cứng lại.

Cố Duy Hi rốt cuộc ngọt ngào gọi em gái cũng không nổi.

Giáo sư Cố nâng ly lên uống trà che giấu biểu cảm.

Cố Duy Quân hung hăng trừng mắt với Tư Như một cái, cũng chỉ trừng cô liếc cô, không mắng cô.

Đúng, không hề mắng chửi người.

Quả thực không khoa học.

Bọn họ rốt cuộc nói cái gì.

Tư Như có phần tò mò.

Nhưng vẫn như cũ không nói lời nào, dù sao đúng là muốn nhìn các người xấu hổ.

Nguyên chủ bị các người đối đãi lạnh nhạt, không biết lúng túng xấu hổ bao nhiêu, loại cảm giác này các người cũng nên lĩnh hội một chút mới biết được có bao nhiêu chua xót.

Giáo sư Cố ho nhẹ hai tiếng, nói sang chuyện khác, “Hải Tâm, vừa rồi cục cảnh sát gọi điện tới, nói là bọn họ đã ghi chép xong.”

Tư Như nhìn giáo sư Cố, ồ một tiếng, nói: “Để bọn họ làm theo quy trình là được rồi.”

Chuyện này đối với Tư Như coi như đã kết thúc, không cần phải nhắc lại.

Giáo sư Cố nhíu mày, cũng không nói gì nữa.

Đối với chuyện này Tư Như rất kiên trì, nhất định phải khiến những người ức hiếp cô được một bài học, một bài học cả đời khó quên.

Giáo sư Cố cũng biết nói không thông, liền không lên tiếng nữa.

Tư Như vẫn ở lại trong nhà.

Sống rất tùy tâm sở dục.

Muốn nói cái gì thì nói, muốn làm cái gì thì làm.

Ví như bây giờ Cố gia nghe được Tư Như nói Cố Duy Hi là con gái nuôi chiếm tiện nghi cũng sẽ không có phản ứng quá lớn.

Quả thực là vô cảm.

Coi như đã thành thói quen đối với biểu hiện của Tư Như.

Dù sao mấy ngày qua của cô rất không tồi.

Lúc không có việc gì liền bới lông tìm vết, bắt nạt Cố Duy Hi, nhìn mẹ Cố và anh trai Cố vẻ mặt đau lòng lại mang bộ dáng không biết làm thế nào, Tư Như cảm thấy mình đã tìm được niềm vui mới ở Cố gia.

(Kookie: Cảm thấy chị nhà có chút biến thái, nhưng tui thích, a hi hi…)

Nhà trường cũng gọi điện thoại tới, ngữ khí rất ôn hòa khoan dung, để cô nghỉ ngơi nhiều một chút, không cần vội trở về trường đi học, nghỉ ngơi đủ rồi tính sau.

Tư Như:……

Được, bây giờ tôi đây sẽ trở về.

Nam Đại: Không cần.

Mà ngược lại, mấy người Cố gia lúc này lại nước sôi lửa bỏng.

Chỉ cảm thấy Tư Như ở không gây sự, nhặt xương trong trứng.

Lại không thể đánh cô mắng cô giễu cô.

Rõ ràng là người mình chán ghét đến cực điểm, sau khi bị bắt nạt còn phải mỉm cười thoải mái an ủi người ta, không có việc gì, là tôi sai.

Thật là đủ rồi.

Không thể nhịn hơn nữa.

Sau đó mới vô cùng mong muốn Tư Như có thể mau trở về trường.

Hận không thể giúp cô thu dọn hành lý.

Tư Như đương nhiên sẽ phải về trường, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.

Quan trọng nhất phí sinh hoạt còn chưa đưa đâu nha.

Giáo sư Cố:……

Mẹ Cố:……

Lập tức đưa cho cô có được hay không.

Tư Như mỉm cười.

Đưa tay, cầm lấy.

Nhưng giáo sư Cố còn có một vấn đề cần giải quyết.

Đó chính là ba nam sinh bị đưa vào cục cảnh sát kia.

Mấy người nhà của ba nam sinh đều được phái tới, nghe được tin vừa gấp vừa bực, còn tưởng rằng con cái nhà mình làm chuyện gì phạm tội trái pháp luật.

Nhìn video Tư Như quay được cũng không cho là đúng.

Không phải chỉ là cản một nữ sinh, nói vài câu không dễ nghe thôi sao. Đầu năm nay ai mà không nói vài câu thô tục, chửi cha chửi mẹ còn chưa phổ biến bằng.

Chút chuyện nhỏ như vậy liền bị báo án, có khả năng sẽ lưu vào học bạ, lưu lại một vết nhơ xóa không sạch.

Liền cảm thấy bất bình tức giận.

Lại tìm lãnh đạo nhà trường, lại nghĩ cách tìm Tư Như.

Nói chính Tư Như không làm cũng không cần sợ bị người khác nói, còn nói cô nhảy lầu là vấn đề của cô, là tố chất tâm lý của cô kém.

Dù sao chính là cô sai.

Đe dọa cùng giễu cợt.

Tư Như chỉ cười.

Cút con mẹ mi.

Sau đó kiên quyết không đồng ý hòa giải, thuận tiện còn kiện luôn mấy cặp cha mẹ kia tội phỉ báng.

Cặp cha mẹ:……

Thật là cẩu huyết.

Sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nhưng việc này chỉ có thể chính Tư Như hủy án, ai thay thế cũng không được.

Chỉ đành hạ mình xin lỗi Tư Như, rất thành khẩn chân thành tha thiết, còn mắng con trai bọn họ, hy vọng Tư Như có thể tha thứ cho bọn họ, đều là chung một đại học, trời nam đất bắc lại có thể gặp được, chính là duyên phận blah blah.

Tư Như chỉ nhìn bọn họ nói, nhìn bọn họ nói đến khô nước bọt, mỏi mắt trông chờ Tư Như gật đầu.

Tư Như liền nói, bọn họ cũng từ sân thượng đài phát thanh nhảy xuống một lần sẽ hủy án.

Trợn mắt há hốc mồm.

Chuyện này quả thực không có khả năng hoàn thành.

Tư Như mềm cứng không ăn, mở miệng là oán giận, quả thực làm các bậc phụ huynh thương con sốt ruột đến phẫn nộ.

Nhưng cũng không có ích gì.

Con trai còn ở trong tù.

Còn không ra được.

Nghĩ tới nghĩ lui liền tìm tới giáo sư Cố, bảo ông ta giúp một tay, khóc đến nước mắt nước mũi tùm lum, nói rằng tương lai tiền đồ của con cái đã không còn. Dù sao muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương, muốn bao nhiêu khổ sở có bấy nhiêu khổ sở.

Giáo sư Cố cảm thán, các bà mẹ thành tâm nhân hậu nha.

Dưới sự cảm động liền gật đầu đồng ý rồi.

Mấy cặp cha mẹ cảm tạ ân nghĩa rồi đi.

Giáo sư Cố tỉnh táo lại xong liền ngu luôn.

Chuyện này Tư Như căn bản sẽ không đồng ý.

Là vấn đề nan giải.

Giáo sư Cố cũng không biết làm sao mới tốt bây giờ, cha mẹ con cái bên kia cũng gọi điện lại đây hỏi, thái độ người ta còn rất tốt, giáo sư Cố cũng không biết trả lời như thế nào, dù sao tóc cũng không còn để nắm.

Sau đó, chuyện này liền thành tâm bệnh của ông ta.

Nhìn Tư Như muốn nói lại thôi.

Nhưng Tư Như căn bản cũng không để ý tới ông ta, mỗi ngày hứng thú bắt nạt Cố Duy Hi, càng hứng thú quan sát biểu tình mất kiên nhẫn của Cố Duy Quân.

Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Không Bi Thương của Du 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kookies_n_Cream
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.