Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả Trứng Quái Dị

Phiên bản Dịch · 1991 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

“Ca ca, mau nhỏ máu.” Diệp Linh bỗng kêu lên.

“Hả? Làm gì?”

“Đừng hỏi, chẳng lẽ anh muốn để cho Nhân sâm oa oa chạy trốn à?” Diệp Linh thúc giục.

Diệp Thần nói muốn là thằng điên, vì thế nghe theo kiến nghị của nàng, vội vàng rạch một miệng vết thương nhỏ trên ngón tay.

Lập tức một giọt máu đào nhỏ xuống.

Một cỗ hơi thở đặc thù như có như không tỏa ra, căn nguyên có vẻ như chính là từ giọt máu này.

Thế nhưng cỗ hơi thở này, Diệp Thần hoàn toàn không phát giác, chỉ có những loài sinh vật có linh giác mẫn cảm mới có thể phát hiện ra.

Khí huyết nồng đậm phát ra một mùi thơm đến lạ lùng!

Khí huyết phải nồng đậm đến hơn 10 lần võ giả bình thường mới có thể xuất ra mùi thơm lạ lùng này.

Mùi thơm lạ lùng phiêu đãng khắp sơn động, Nhân sâm oa oa vốn đang do dự, đứng trước mặt mùi thơm lạ lùng này, lại không thể nhịn được.

Đôi mắt to khẽ híp lại, dùng sức hút mạnh, khuôn mặt nhỏ bé lộ vẻ say mê thỏa mãn, rồi thân bất do kỷ hướng đến Diệp Thần từng chút một.

Cái tình cảnh này thực làm Diệp Thần trợn tròn mắt, ngay sau đó đầy hối hận mà rên rỉ: “Moá nó, làm vậy là xong cmn rồi, mình cần quái gì phải liều mình đuổi bắt nó vậy. Biết thế lúc phát hiện ra nó làm vậy luồn thì cần chi mình phải nhọc công cho thêm tội chứ!”

Diệp Thần bây giờ, đang khóc không ra nước mắt đây!

Không mất bao lâu, Nhân sâm oa oa bé nhỏ mang theo vẻ mặt say mê cũng đã chạy tới bên ngón tay Diệp Thần, duỗi hai cành tựa như hai cánh tay, ôm chầm lấy ngón tay Diệp Thần, như sợ hắn chạy trốn vậy.

Hút ~ Nhân sâm oa oa cúi đầu, bắt đầu mút lấy máu tươi từ ngón tay Diệp Thần.

Từng ngụm nuốt xuống, làm toàn thân Nhân sâm oa oa đỏ hồng, hình như là bị nhiệt.

“Tiểu Linh, đây là chuyện gì thế?” Diệp Thần nhìn trong khó hiểu, vội vàng hỏi Diệp Linh.

“Ca ca, chính anh quét đi rồi sẽ biết.” Diệp Linh nói một câu vậy.

Diệp Thần làm theo, mở ra chức năng Quét.

- Tên giống loài: Tử Uẩn Thị Huyết Tham.

- Cấp bậc: 7 sao.

- Dược linh: 5000 năm.

- Sử dụng: Chế dược luyện đan, Nấu thuốc.

- Hiệu dụng: Tăng cường nguyên khí, cường thịnh khí huyết.

- Năng lực kỳ dị: Thị Huyết Bổ Thân.

Ti ~ ~ Diệp Thần nhìn đến. Anh bạn tốt, Nhân sâm oa oa này thế lại là Linh thực 7 sao à, còn đạt đến dược linh 5000 năm nữa chứ, sao khó tin quá vậy bây!

Đương nhiên, đây chỉ là tầm mắt hiện tại của Diệp Thần thôi.

Đến khi nhìn thấy dòng Năng lực kỳ dị cuối cùng kia, Diệp Thần mới minh bạch vì đâu Tử Uẩn Thị Huyết Tham này thích uống máu thế.

“Nhóc tỳ này thật đúng là khó lường mà!” Diệp Thần cảm khái không thôi.

“Vâng, đúng thật vậy! Tử Uẩn Thị Huyết Tham này trời sinh dị chủng, sinh trưởng tới ấu niên kỳ, sẽ bắt đầu không tự chủ hút máu, mặc kệ là máu sinh vật gì đều có thể.” Diệp Linh kể.

“Mà Tử Uẩn Thị Huyết Tham ấu niên kỳ cũng đã là Linh thực 5 sao, mà hiện giờ nó đã là Linh thực 7 sao, trưởng thành tới 5000 năm, sớm đã đến giai đoạn thiếu niên kỳ. Ở giai đoạn này Tử Uẩn Thị Huyết Tham cũng đã thành tinh.”

Nghe Diệp Linh giải thích, Diệp Thần thấy mình nghe hiểu được đó.

Ô ô ~ Sau khi uống no một bụng máu, Tử Uẩn Thị Huyết Tham giờ thì đúng thực là đang nũng bên Diệp Thần kìa, thậm chí còn tỏ ra rất khoái trí nhảy phắt lên vai Diệp Thần.

Cậu chàng còn rất thân mật vươn cánh tay tinh tế ra không ngừng gãi nhẹ lên vành tai Diệp Thần.

Diệp Thần xem mà dở khóc dở cười, cười mắng: “Cái tên nhóc tỳ này, còn làm nũng với ta nữa. Vừa lúc, ta cũng không có ý định thả nhóc đi đâu. Nếu đã vậy, ta đây không khách khí thu lưu nhóc.”

Tử Uẩn Thị Huyết Thâm tốt xấu gì đã thành tinh, linh trí như trẻ con 3 4 tuổi, có nghe hiểu Diệp Thần nói, tự nhiên lại càng thân mật hơn.

“À đúng rồi, tiểu Linh. Em nói cậu nhóc này có còn không gian sinh trưởng không? Diệp Thần nghĩ tới một vấn để, hỏi Diệp Linh đối diện.

“Nếu vẫn còn ở đây mà nói, Tử Uẩn Thị Huyết Thâm đã dùng hết tiềm năng rồi, không còn không gian trưởng thành nữa.” Diệp Linh lắc đầu, tỏ vẻ không thể tiếp tục sinh trưởng.

“Nhưng mà ----”

Diệp Thần khó hiểu nhìn nàng, Diệp Linh tủm tỉm cười nói: “Nhưng mà đó là ở ngoại giới không thể tiếp tục sinh trưởng thôi. Ca ca, anh đừng quên trong nhiệm vụ phụ 2, khi nhiệm vụ hoàn thành, ca ca sẽ được khen thưởng một không gian Linh thực, cung cấp nơi chuyên dụng cho Linh thực sinh trưởng.”

A!

Diệp Thần suy nghĩ, quả đúng vậy thật!

Lập tức làm hắn sung sướng không thôi, đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà, Diệp Thần cao hứng nói: “Vậy xem ra anh phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ này . . .”

Mới vừa dứt tiếng, tiếng điện tử của hệ thống vang lên.

Đinh!

“Nhân ký chủ đạt được một gốc Linh thực 7 sao 5000 năm, hoàn toàn loại bỏ mục tiêu 2 cây Linh thực 6 sao. Sau cùng, qua hệ thống chứng thực, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ 2 “Thu thập 10 gốc Linh thực 5 sao, 3 gốc linh thực 6 sao.”

“Nhiệm vụ hoàn thành nhận được khen thưởng: 15000 điểm tích phân, không gian Linh thực hình lập phương cạnh 10 mét (có thể thăng cấp). Khen thưởng được gửi đến không gian trữ vật.”

Ặc . . .

Diệp Thần nghe mà hồ đồ. Cái đậu xanh tính huống quỷ gì đây, không phải còn 2 cây linh thực 6 sao nữa chưa tìm được sao? Thế quái nào đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?

Diệp Linh lúc này cũng rất bất ngờ, ngay sau đó vui mừng báo với Diệp Thần: “Chúc mừng ca ca hoàn thành nhiệm vụ. Không nghĩ tới bắt được một Linh thực 7 sao thành tinh lại có thể hoàn toàn triệt tiêu hai cây linh thực 6 sao. Có thể nói đỡ không ít công phu.”

Ừ ừ ---- Diệp Thần cũng cảm thấy vậy. Giờ phút này hắn không chờ được mà lấy ra không gian Linh thực.

Tâm niệm chớp động, một quang điểm màu trắng cỡ hạt gạo đột nhiên hiện ra trước mặt.

“Ca ca mau chóng phóng thích một tia tinh thần lực lập thành liên hệ với không gian Linh thực đi.” Diệp Linh nhắc.

Diệp Thần nghe theo mà làm, phóng xuất ra một tia tinh thần lực, hướng đến quang điểm nhỏ mà bao bọc.

Ong --- một cỗ liên hệ kỳ lạ khó hiểu hiện lên trong đáy lòng hắn. Lòng vừa nghĩ thu hồi quang điểm lại, quang điểm trước mắt đã biến mất tăm không thấy.

Nhưng Diệp Thần rõ ràng cảm giác được Không gian Linh thực tồn tại.

Tinh thần tiến vào trong, lập tức một một tiểu thế giới thứ hai chưa từng thấy qua ở thế giới bên ngoài xuất hiện trong tầm mắt Diệp Thần

Nguyên khí nồng đậm phiêu đãng trong không khí, tuy rằng toàn bộ thể tích không gian không phải quá lớn, nhưng đối với Diệp Thần bây giờ đã là đủ rồi.

Khi tinh thần rời khỏi không gian, trong đầu Diệp Thần liền hiện ra thông tin.

- Không gian Linh thực (cấp 1): Mật độ nguyên khí thiên địa gấp 5 lần ngoại giới.

- Thể tích: (cạnh) 10 mét (Đoạn này tác giả ghi mỗi “10 mét” nên mạn phép thêm vào từ cạnh).

- Điều kiện thăng cấp: Số lượng Linh thực đạt 100, tất cả Linh thực đều trên 6 sao.

Ti ~ “Điều kiện thăng cấp này thật đúng là hà khắc, lại còn cần 100 cây Linh thực 6 sao trở lên chứ, phỏng chừng cả dãy Hoang sơn này cũng khó mà có nhiều như vậy!” Diệp Thần cười khổ.

Lắc đầu, Diệp Thần không nghĩ nhiều nữa. Đúng lúc này, Tử Uẩn Thị Huyết Tham trên vai lại kêu lên ô ô.

Hử?

“Tiểu gia hỏa này làm sao vậy?”

Ô ô ~ Chỉ thấy trên cánh tay làm từ rễ nhân sâm của Tử Uẩn Thị Huyết Tham chợt sinh ra một quả màu đỏ thẫm tựa như viên trân châu.

Rồi Tử Uẩn Thị Huyết Tham giơ lên cho Diệp Thần, ý bảo Diệp Thần mau đem cái quả đỏ thẫm này ăn vào.

“Đây là Xích Tham quả do Tử Uẩn Thị Huyết Tham ngưng kết mà thành, ca ca mau ăn vào, đối với ca ca có chỗ tốt.”

Lời Diệp Linh nói, Diệp Thần chưa bao giờ hoài nghi qua, không chút do dự nhận lấy, lập tức nuốt vào bụng.

Xèo xèo ~ Xích Tham quả vừa vào miệng, đã hóa thành một hơi thở mát lạnh vọt vào cơ thể Diệp Thần.

Đây chính là tinh hoa Tử Uẩn Thị Huyết Tham dưỡng dục mà thành trái, trong dó dược lực dữ dội bàng bạc, chớp mắt nhảy vào cơ thể liền bắt đầu dâng trào dữ dội.

Mặt đỏ như gấc, Diệp Thần không thể không lập tức củng cố bản thân, vận chuyển khí huyết trong cơ thể, dựa theo lộ tuyến << Mãng Ngưu Kình >> bắt đầu vận hành liên tục.

Tuy nói hắn không có tu tập công pháp quá cao siêu gì, nhưng y theo lộ tuyển << Mãng Ngưu Kình >> vận chuyển khí huyết, cũng đã đủ. Nhờ đó, đã không còn xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn nữa.

15 phút sau, Diệp Thần cuối cùng đã miễn cưỡng tiêu hóa được cỗ dược lực khổng lồ này. Đương nhiên, với thực lực của hắn, khó lòng nào trong nhất thời nửa khắc có thể xử lý hết cỗ dược lực này, đây là một quá trình trường kỳ.

Với cỗ dược lực này, Diệp Thần vẫn như cũ chưa thể đột phá. Cơ sở hắn rất dày chắc, hiện giờ lại thêm cỗ dược lực này tiến vào, muốn đột phá càng thêm phần khó khăn.

Đem Tử Uẩn Thị Huyết Tham cùng số linh thực thu thập lúc trước trồng hết vào trong không gian Linh thực. Đến đây hắn mới có thời gian chú ý tới hoàn cảnh vị trí chính mình.

Hiển nhiên, Diệp Thần đang ở trong một hang động.

Nhìn quanh bốn phía, tường hang động là một màu đen kịt, ánh sáng mờ ảo, Diệp Thần lấy từ trong không gian trữ vật ra một thiết bị chiếu sáng. Vừa mở lên thiết bị chiếu sáng, lập tức bừng sáng.

“Đó là cái gì?”

Ánh sáng chiếu rọi đến một chỗ làm Diệp Thần phải dừng động tác lại, tiến tới. Đến khi nhìn kỹ lại thì một chấm hỏi to đùng vụt hiện.

“Đây là trứng? Là trứng man thú gì mà cổ quái vậy?” Diệp Thần trừng lớn đôi mắt, chăm chú nhìn quá trứng to tròn trên đất.

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.