Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm Nữ Thần Học Viện

Phiên bản Dịch · 1926 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Ngày thứ hai, Diệp Thần vẫn cùng Diệp Tử Hinh đi đến Tinh Võ học viện.

Không lâu sau khi tiến vào cổng lớn, đã có người đứng chặn đường hai người.

Diệp Thần đầu tiên là chau mày, vừa nhìn lại đột nhiên bật cười.

“Úi trời! Đây chẳng phải là bại tướng Lưu Ngọc Phong sao, thế nào lại muốn động thủ cản ta à?” Diệp Thần giọng điệu hài hước cười nói.

Chắn phía trước hai người họ không ai khác chính là Lưu Ngọc Phong đã bị Diệp Thần đánh bại trước đó.

Giờ nghe Diệp Thần nói, sắc mặt Lưu Ngọc Phong đã chẳng dễ chịu gì, lại càng kém hơn.

Vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, trong mắt ngoại trừ phẫn nộ, còn nhiều thêm một luồng sát ý âm lãnh.

Bỗng dưng, Lưu Ngọc Phong cười, cười cực kỳ âm trầm.

“Khà khà khà ~ Diệp Thần, đừng tưởng mình rất lợi hại. Mày cứ đợi mà xem, không bao lâu nữa tao sẽ khiến mày phải quỳ gối trước mặt tao, dập đầu cầu xin tao tha thứ.”

Dứt lời, hắn đã xoay người rời đi không chút do dự.

Đinh!

“Kích phát nhiệm vụ, “Sự trả thù của Lưu Ngọc Phong” (0/3), nội dung nhiệm vụ: Trong hai tuần kế tiếp, Lưu Ngọc Phong sẽ triển khai trả thù đầy điên cuồng, sau khi hóa giải 3 lần trả thù, nhiệm vụ sẽ hoàn thành.

Nhiệm vụ hoàn thành, nhận được khen thưởng: 1 bảo rương Đồng, 5 vạn điểm tích phân, 1 quả Đồng Tường Thiết Bích Phù cao giai. Nhiệm vụ thất bại, thân tử đạo tiêu.”

Diệp Thần âm thầm sửng sốt, theo sau liền khôi phục lại, nhưng sâu trong ánh mắt lại hiện lên sự hưng phấn.

Mà không ít học sinh chung quanh vốn còn mang ý định đến xem náo nhiệt, vừa thấy Lưu Ngọc Phong đi rồi, cũng đầy mất hứng mà tản đi.

“Cái thằng tâm thần này, tự dưng chạy đến trước mặt ta nói vậy.” Diệp Thần lắc đầu bó tay.

Mà Diệp Tử Hinh bên cạnh lại không có bình thường như hắn. Nàng có biết chút ít về Lưu Ngọc Phong, biết gia hỏa này là một tên nham hiểm, hắn muốn trả thù ai, tuyệt sẽ không kiêng nể gì.

“Ca, em xem hay là 2 ngày tới anh đừng tới, tránh cho tên khốn đó trả thù anh.”

Diệp Tử Hinh tuy không biểu hiện gì trên mặt, nhưng trong giọng nói vẫn có thể nghe ra, nàng đối với người ca ca duy nhất này của mình rất là lo lắng.

Nghe em gái nhà mình lo lắng tràn ngập lời nói, Diệp Thần lại tươi cười, quay đầu nhìn về phía Diệp Tử Hinh, duỗi tay vuốt đầu cô, cười nói: “Đừng lo, ca ca em đã không phải là mình của ngày trước nữa, nếu cứ bị uy hiếp là lại sợ hãi trốn chui lủi trong nhà, thì anh đây cũng chẳng cần luyện võ làm gì cả.”

Trong giọng nói bao hàm một sự tự tin mãnh liệt, khiến cho khí chất Diệp Thần lúc này, đã xảy ra một loại biến hóa vi dịu.

Một tia biến hóa này, Diệp Tử Hinh bên cạnh Diệp Thần tự nhiên có thể cảm giác được. Trong đôi mắt to tròn của nàng, một tình cảm không rõ đã lặng yên nở rộ.

Trong chốc lát chăm chú nhìn Diệp Thần tràn đầy tự tin kia, khóe miệng Diệp Tử Hinh đột nhiên hiện lên một nụ cười, như nụ hoa mới nhú mà nở rộ.

Nụ cười này như hợp kim Titan 24K chói mù mắt chó Diệp Thẩn rồi, sao mà ngờ được, em gái nhà mình cười nó đẹp đến nhường này.

“Ca ca, anh đã thật sự thay đổi rồi!” Diệp Tử Hinh nhẹ nhàng nói, phảng phất như đã bị Diệp Thần cảm nhiễm vậy, thần sắc tự tin hiện lên, gật đầu nói: “Vâng, em tin tưởng ca ca nhất định sẽ trở nên cường đại, không một uy hiếp nào có thể trói buộc bước chân của anh. Cố lên!”

Dứt lời, lại còn làm động tác cố lên mà hiếm thấy, giơ lên nắm đấm nhỏ.

Nhìn muội muội mình lần đầu tiên lộ ra một mặt đáng yêu khả ái như vậy, Diệp Thần rất là vui mừng.

Tuy nói thân thể này mới là ca ca nàng, nhưng Diệp Thần đã xuyên qua mà chiếm cứ thân thể này, đó cũng là ca ca nàng, vậy tất nhên cũng phải gánh lấy trách nhiệm chiếu cố thân nhân rồi.

Hơn nữa Diệp Thần rất là yêu thích cô em gái nhỏ này. Nhìn vẻ mặt yêu kiều tươi cười của muội muội, Diệp Thần lại quen tay vuốt mái tóc cô nàng, liền đổi lấy một trận bất mãn của Diệp Tử Hinh.

Một đường ầm ỹ vui đùa thực nhanh liền đã tới phòng học.

. . .

Buổi sáng cũng không có chương trình học gì quan trọng cả, đối với thời đại hiện tại mà nói, những tri thức trước kia đã hoàn toàn không có tác dụng.

Diệp Thần biết đến trong quá khứ, học viện cũng có các chương trình học Ngữ văn, tiếng Anh, v.v giống như kiếp trước. Chính là thời đại thay đổi, những chương trình đó đã không còn đất dùng nữa, tự khi đó bắt đầu liền hủy bỏ.

Giữa trưa, trong nhà ăn học viện.

Diệp Thần đang cùng 4 anh em tới ăn cơm, lấy đồ ăn liền ngồi cùng nhau.

Lão đại Đàm Khiếu vừa mới ăn xong một miệng cơm, vẻ mặt niềm nở, nói: “Em út mấy ngày nay có gì vội vậy? Chẳng thấy em đâu cả.”

Diệp Thần còn chưa trả lời, một bên lão nhị Giản Nhân đã cướp lời hắc hắc cười tiện nói: “Còn có thể vội gì chứ, em út khẳng định là ăn mảnh anh em chúng ta rồi, có phải vậy không hả em út? Khà khà khà ~ “

Lão tam Hoàng Siêu cùng lão tứ Lâm Hải đều không phải loại người thích nói nhiều, chỉ ở đó yên lặng ăn cơm, nhưng rõ ràng lực chú ý của họ đều đổ dồn vào Diệp Thần.

Diệp Thần trông cái bộ dạng tiện như thế của hai người, thật không lời gì để diễn tả, tay đỡ trán nói: “Lão đại, lão nhị, hai người thật là mấy con quỷ không thuần khiết mà, em là loại người gì chứ? Em chính là một thanh niên thiện lương đầy hứa hẹn với một tâm hồn trong sáng và lành mạnh đó.”

“Cắt ~”

Lão nhị Giản Thanh cắt ngang, thủ thế đầy khinh bỉ, nói: “Em út à, nhị ca không phải nói em, nhưng nếu thực sự em thuần khiết và thiện lương ấy à, thì thế giới này đã chẳng còn người nào thuần khiết và thiện lương nữa đâu!”

Lão đại Đàm Khiếu mồm đầy cơm, gật đầu như mắc tỏi đồng ý. Cố nuốt trôi hết chỗ cơm xuống, cũng cười nói: “Đúng vậy đó, em út à. Em mà thuần khiết, vậy heo nái sẽ leo cây!”

Đàm Khiếu vừa nói xong, đã tống thêm một đống đồ ăn vào mồm, bộ dạng trông như quỷ chết đói đầu thai vậy.

Giản Nhân cười tủm tỉm nhìn mọi người, bộ dáng thần bí, nhỏ giọng nói: “Này này ~ để tôi nói cho các anh em một tin tức tốt, vào tối hôm qua đại đa số các đồng bào nam của học viện chúng ta đã bầu chọn ra 5 nữ thần của học viện đó, đây đã được thống nhất thông qua, cả ảnh chụp nhóm nữ thần cũng đều có.”

“Cái gì cái gì!?” Đàm Khiếu đang lùa cơm như quỷ chết đói đầu thai, mới nghe đã lập tức ngẩng đầu lên, nhìn lão nhị với vẻ gấp gáp: “Nói nhanh đó là 5 vị nữ thần nào vậy, ta đến học viện bấy giờ còn chưa có gặp một mỹ nữ nữ thần đó!”

4 anh em bao gồm cả Diệp Thần đều giống nhau, đều là tân sinh mới vào của học viện, đối với Tinh Võ học viện mới hiểu có chút chút, đối với các nữ thần toàn học viện đều không quá rõ ràng.

Diệp Thần nghe thấy, cũng đầy vẻ tò mò, đối với mỹ nữ tự nhiên không ai không thích, tất nhiên là trừ bỏ mấy ai đó là giới tính không bình thường.

Cơ mà giới tính Diệp Thần hắn rất là bình thường đó.

“Lão nhị, cái thằng tiện nhân này đừng có mà nhấn nhá nữa, nói nhanh lên!” Diệp Thần thúc giục nói.

Ngay cả đến lão tam, lão tứ vốn không nhiều lời, lúc này không hẹn mà cùng ngừng tay đang ăn cơm lại, quay đầu ngóng nhìn Giản Nhân.

Khụ khụ ~ Giản Nhân họ khan tiếng, trên khuôn mặt mập mặt của hắn lại hiện lên một bộ nghiêm túc, trông thế nào cũng thấy buồn cười.

“Khà khà ~” Giây lát sau cái bầu nghiêm túc đó đã không cánh mà bay chẳng sót, nụ cười dẫm đãng bao trùm khuôn mặt. Giản Nhân cười dâm, nói với các anh em: “5 vị nữ thần này, các ông mà thấy, tuyệt sẽ bị vẻ mỹ lệ của các nàng chinh phục ngay. Đây, tôi cho các ông xem.”

Dứt lời, Giản Nhân vươn ngón tay ra, nhấn mấy lần lên chiếc đồng hồ bạc trắng trên tay mình.

Không cần ngoài ý muốn!

Đó đúng thực là một chiếc đồng hồ.

Nhưng đó không phải là mấy cái đồng hồ thời xưa, mà là một đồng hồ thần kỳ tràn ngập khoa kỹ.

Thấy Giản Nhân nhấn một cái, màn hình chiếc đồng hồ đột nhiên sáng lên, hiện lên một màn sáng 3D được chiếu ra.

Hình ảnh từ chính giữa chiếc đồng hồ hiện lên trên không trung, màn sáng 3D theo các ngón tay của Giản Nhân mà chuyển đổi.

Diệp Thần nhìn đến, cũng rõ ràng ra mặt.

Ở trong trí nhớ có thông tin về loại đồng hồ công nghệ cao này, tất nhiên sẽ không để lộ cái bộ mặt vô tri ra rồi.

Giản Nhân di một chút trên màn sáng 3D, một tấm ảnh chụp theo đó xuất hiện, quay đầu cười nhìn các anh em: “Tôi mới vào mạng nội bộ của học viện, từ trong mạng nội bộ có tìm thấy thông tin về 5 nữ thần. Đây, các ông nhìn xem, đây là học tỷ Thiên cấp học viện Tinh Võ, tên là Lại Ngọc Thục.

Lại học tỷ là một thiên tài võ đạo rất lợi hại, sớm từ năm kia đã tấn chức lên Tiên thiên chi cảnh, theo một nguồn tin nhỏ tiết lộ, vị học tỷ này tấn thăng lên Tiên thiên chi cảnh khi mới chỉ 17 tuổi.”

Ti ~ Giản Nhân mới dứt lời, đã nghe thấy một tràng tiếng hít khí lạnh, lão đại Đàm Khiếu cùng lão tam lão tứ đều một vẻ mặt khiếp sợ.

Mà cảm xúc Diệp Thần lại chẳng chút dao động gì lớn.

“Khặc khắc ~ Khiếp sợ chưa? Tao mới lúc đầu biết cũng khiếp sợ không thôi.”

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.