Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh

Tiểu thuyết gốc · 2225 chữ

Đệ Nhất Thư khủng bố, thứ làm nên tên tuổi của nó chính là những văn tự được khắc trên mặt giấy này.

Lúc này tuy chỉ còn lại một kim văn nhưng Trần Dương cực kỳ vui mừng, đạo kim văn mỗi lần lấp lóe đều như đang lơ lửng trước mặt giấy vậy, kim quang bắn ra rực rỡ như sao đêm tạo ra một quang cảnh vi diệu khó tả.

Trần Dương sau khi thu được vài thông tin lặt vặt từ chỗ Nguyên Lão- Nguyên Linh Chân Quân lúc này mới hỏi:

- Theo như ngươi nói thì ta có thể tu luyện phải không? Hiện tại vẫn còn một đạo kim văn, xem ra cũng có một cơ hội để thử một lần, ngươi thấy ta nên dùng vào việc gì?

Nguyên Lão trầm ngâm một chút nói:

- Tuy ngươi có thể tu luyện nhưng đã bỏ qua thời điểm tốt nhất, căn cốt vốn đã hình thành nhưng do sự huyền diệu của Đệ Nhất Thư nên ngươi cũng không cần quá lo lắng về vấn đề này. Vấn đề hiện tại của ngươi chính là cải thiện thân thể, tốt nhất là học công pháp trước đi, mấy thứ khác hiện tại với trình độ của ngươi thì cũng chưa thật sự cần thiết.

- Ngươi nói thế chắc cũng đã có giải pháp cho ta rồi phải không, tốt nhất nên thành thật một chút a.

- Hừ, ngươi đừng có mơ tưởng, công pháp của ta ngươi không thể học, bây giờ không thể chứ ngày sau thì bổn Quân không rõ, thú ta có thể giúp ngươi hiện tại chỉ là tầm mắt và kình nghiệm lịch duyệt của ta thôi.

Chứng kiến bộ dạng hèn mọn của Trần Dương khiến Nguyên Linh Chân Quân có chút đen mặt bât đắc dĩ nói.

- Hả, ta thấy ngươi cũng thật vô dụng a!

Trần Dương nghe vậy có chút thất vọng, vốn tưởng còn kiếm được chút đỉnh ai ngờ tên này lại là quỷ nghèo, hoàn toàn không thể hy vọng được gì.

Nguyên Lão cũng có chút xấu hổ, bản thân nói mình mạnh mẽ như vậy mà không giúp được chút gì khiến cái mặt mo lâu năm của hắn cũng có chút tê dại, ho khan một tiếng:

- Hừ, ngươi tưởng như vậy là đơn giản sao, nói cho ngươi biết, công pháp đầu tiên chính là thứ quan trọng nhất trên con đường tu hành, đối với ngươi thì lại càng quan trọng, không thể qua loa được, nếu không bản Quân vứt cho ngươi một bộ công pháp vớ vẩn của ta cũng khiến ngươi biến thành yêu vật, ngươi muốn vậy sao, nếu không thì thành thực một chút đi!

- Nói như vậy là ngươi có cách sao?

- Ngươi không để ý đến tác dụng của kim văn sao? Cho dù tàn tạ đến đâu nó cũng có thể khôi phục lại thậm chí là cường hóa lên một đẳng cấp khác, ngươi cứ đi tìm mấy quyển sách vớ vẩn mang về là được!

- A, sao ngươi không nói sớm, cái này thì ta có rất nhiều nha.

Trần Dương vui mừng chạy đến ôm cả chồng 'bí kíp võ lâm' mà hắn sưu tập để trước mặt.

Lục Mạch Thần Kiếm, Cửu Dương Thần Công, Giáng Long Thập Bát Chưởng, Thái Cực Quyền, Thiếu Lâm Thất Thập Nhị Huyền Công,...

A, có quá nhiều, hắn muốn học toàn bộ số 'bí kíp' trước mặt này, cái nào cái đấy đều có tên tuổi cực cao, nhiều đến nỗi hắn không thể chọn ra quyển nào phù hợp với bản thân, Trần Dương không hề ngờ rằng bản thân cũng có ngày vì chọn 'bí kíp' mà phải đắn đo suy nghĩ như vậy, dứt khoát hỏi ý kiến Nguyên Lão:

- Nguyên Lão, ngươi thấy công pháp nào hiện tại phù hợp với ta nhất?

Nguyên Linh Chân Quân không do dự nói:

- Ngươi sở hữu Linh Căn song thuộc tính Thổ Hỏa, phù hợp với những pháp môn mang tính cương mãnh, lại lấy vấn đề hiện tại của ngươi làm gốc, cơ sở không có, tốt nhất nên lựa chọn tâm pháp.

- Ồ!

Một trận thất vọng thoáng qua, nếu như vậy thì pần lớn số 'bí kíp' hiện tại của hắn đều đem bỏ đi, ta không cam tâm, toàn võ công thượng thừa sao có thể nói bỏ là bỏ được.

Nguyên Lão như nhận ra tâm trạng của hắn nhẹ nhàng khuyên giảng:

- Ngươi thất vọng cái gì, ta nói cái đầu tiên ngươi học nên là tâm pháp chứ có phải cái sau cũng là tâm pháp đâu!

- Đúng vậy! Ha ha ha...

Lời nói như một sợi dây kéo Trần Dương thoát ra khỏi vực thẳm, hắn sẳng khoái nhổm lên cười lớn. Nguyên Linh Chân Quân một bên không biết phải nói thế gì, chẳng lẽ lão quái vật kia chọn nhầm sao, tên tiểu tử trước mặt thật sự có thể làm nên việc sao, nhớ năm xưa lão phu cũng không hề như vậy, đúng là một vấn đề đáng quan ngại a.

Nhưng vì đã thỏa thuận với Trần Dương từ trước nên lão đành phải nghiêm túc nói ra lập trường của mình, dù sao bản thân cũng đang ở trong thế yếu, không thể không nhượng bộ:

- Tâm pháp cần chủ trương luyện thể, cải tạo tư chất càng tốt.

Theo lời Nguyên Lão tìm kiếm, Trần Dương sau một hồi cuối cùng đã tìm được thứ mình cần.

Dịch Cân Kinh!

Hai tay hắn co chút run rẩy, công pháp được cho là đỉnh cao này không ngờ lại phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của hắn.

Tẩy kinh phạt tủy, nâng cao tư chất, công pháp được giới võ lâm điên cuồng săn đuổi, pháp môn Phật gia Dịch Cân Kinh.

Nguyên Linh Chân Quân cũng có chút ngạc nhiên nhìn quyển Dịch Cân Kinh, vẻ mặt hiện lên tán thưởng nồng đậm phấn khích nói:

- Ồ, tâm pháp này cũng có thể coi là đỉnh cấp công pháp trước Trúc Cơ Kỳ, nó hoàn toàn có thể giúp ngươi đạt đến Tiên Thiên viên mãn, nhãn lực không tệ, dù sao ngươi chỉ có một lần cơ hội thôi, nên suy nghĩ cho kĩ.

- Không cần, đây chính là thứ ta muốn!

Tâm niệm vừa động, đạo kim văn cuối cùng trên Đệ Nhất Thư liền bị huy động bay ra sát nhập vào Dịch Cân Kinh, chỉ thấy quyển sách được bao phủ bởi kim quang mờ ảo, từng đạo kim quang mập mờ không ngừng lưu động bên trong.

Quá trình diễn ra chưa đến ba hơi thở, quang tráo bõng bùng phát, vô vàn kim văn từ trong Dịch Cân Kinh phá không lơ lững trong không trung, một giây sau hóa thành một luồng kim quang chui thẳng vào mi tâm của Trần Dương.

Ông! Ông!

Kim văn như hợp nhất toàn bộ với cơ thể của hắn vậy, cảm giác không hề khó chịu như lúc dung hợp với Đệ Nhất Thư, mất vài phút là đã dung hợp xong.

Trần Dương có thể cảm giác được số thông tin vừa nhận được này đã in sâu vào trong não, giống như vốn đã là kiến thức của hắn vậy, không thể quên đi được.

Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh!

Chính là công pháp hoàn chỉnh của Dịch Cân Kinh, chia làm mười hai tầng, tương đương với đả thông mười hai kinh mạch trong cơ thể, mỗi lần đột phá đều được một lần tẩy kinh phạt tủy theo đúng nghĩa đen.

- Ha ha, tốt tốt tốt, xem ra ta đã xem thường môn tâm pháp này rồi, vậy mà lại có thể dung hợp nhiều loại khí tức khác nhau, diệu, đúng là diệu!

Nguyên Lão không khỏi kinh hỷ khi tiếp thu được môn công pháp này, cho dù cấp bậc như hắn nhưng nhìn lại vẫn thấy động tâm đủ hiểu tác dụng kinh khủng của thứ công pháp này mạnh mẽ ra sao.

Trần Dương khoanh chân đả tọa, thủ pháp bắt theo lộ tuyến kỳ quái, hắn có thể cảm nhận được một làn nước ấm đang không ngừng lưu động trong cơ thể.

Nghe nói môn công pháp này được một người pháp hiệu là Đạt Ma truyền bá đến phương đông, mọi tư thế động tác trong Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh đều mang đậm dáng yoga Ấn Độ truyền thống, Thiên Nhân Hợp Nhất, Quỳ Hòa Xã Thủ,... cứ nửa tiếng là Trần Dương lại thay đổi hàng loạt tư thế khác nhau, khi bắt đầu mới biết không đơn giản, cả người như muốn rụng rời từng bộ phận, mồ hôi như thác nữa không ngừng thoát ra ướt đẫm cả sàn nhà.

Trần Dương chăm chú luyện tập mà không hề biết thời gian đã trôi qua một đên, lúc này hắn vẫn chú tâm vận hành Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh, một tay Trần Dương chống xuống sàn, cả người dựng thẳng lên trồng cây chuối, tay kia để trước ngực, thường ngày thì không ai có thể làm vậy nhưng hiện tại do mượn nhờ lực lượng cảu dòng nước ấm kia nên hắn cũng không cảm thấy quá khó khăn.

Trong quá trình tu luyện Trần Dương không hề nghe thấy Nguyên Lão nói bất cứ một câu nào, điều này cũng làm cho hắn đõ phân tâm đi phần nào.

Ầm Ầm!

Dòng nước ấm kia khi chạy đến vùng bụng dưới của hắn thì tụ lại mãnh mẽ va chạm khiến Trần Dương đau đơn đến nhe răng, đây đã là lần va chạm thứ 12 rồi, chấn động truyền đến lần sau mạnh hơn lần trước khiến Trần Dương mấy lần định từ bỏ.

Cắn răng một cái, phải chịu được qua nốt lần này, một lần luyện tập phải vận dụng đủ 12 chu thiên mới được coi là thành công, thiếu một lần cũng không được.

Rắc!

Một tiếng đổ vỡ rõ ràng vang bên tai, như thể một tấm thủy tinh bị đánh nát vậy, cùng lúc đó Trần Dương cảm thấy cơ thể đột nhiên nhẹ bẫng, dòng khí nóng kia vậy mà lại biến mất không để lại chút dấu vết.

- A a a !

Trần Dương mệt mỏi nằm phịch xuống, chỉ thấy cơ nhục trên người hắn lúc này không ngừng co rút, thân hình có chút béo chỉ trong vài lần hô hấp bắt đầu hóp lại chỉ còn da bọc xương.

Đây chính là cảm giác của lực lượng, lực lượng vô cùng mãnh mẽ đang kín đáo ẩn ấp trong từng thớ cơ thịt, khi bộc phát đến dã thú cũng phải kinh sợ.

Nguyên Lão lúc này mới xuất hiện, giọng nói kinh hãi mang theo phần ngạc nhiên thán phục:

- Không thể ngờ được tiểu tử ngươi lại thành công đả thông được kinh mạch đầu tiên trong thời gian ngắn như vậy, không có ngoại vật tác động mà có thể làm được như vậy đích xác không tồi, tiềm lực của người rất khá!

- May mắn thôi!

Trần Dương mỉm cười mãn nguyện, không ngờ bản thân lại có thể đả thông đạo kinh mạch này nhanh đến như vậy, theo hắn tính toán thì phải cần ít nhất một tuần mới có thể thành công, tuy nhiên đổi lại bây giờ nhìn hắn như một tên quỷ đói đầu thai vậy, gầy trơ xương như bị bỏ đói mấy chục năm vậy.

Ọc Ọc...

Cơn đói khủng khiếp khiến Trần Dương có chút lảo đảo, không ngờ lại tiêu hao nhiều năng lượng như vậy, nhưng trước tiên hắn vẫn cần phải đi tắm qua một lượt đã, cả người hắn lúc này dính một lớp đen nhầy nhớm nháp lại còn hôi thối đến tột độ, Trần Dương bịt mũi, tạp chất trong cơ thể không ngờ lại kinh khủng như vậy, xem ra chỉ cần ngửi vài cái cũng có thể đem người ta sốc đến bất tỉnh.

Bất quá thu hoạch lần này cũng không làm hắn thất vọng, kinh mạch đầu tiên mở ra chính là đan điền, còn dòng nước ấm hôm qua chính là nội lực, giờ phút này nó đang yên vị nàm trong đan điền của Trần Dương. Thay đổi bên ngoài cũng không kém phần, khuôn mặt trở nên góc cạnh rõ rằng hơn hẳn, khí chất so với trước đây khác xa một trời một vực, tuy hiện tại gầy ốm nhưng lại không hề yếu một chút nào, sức mạnh xem ra phải mạnh gấp đôi người thường, hơn nữa hắn còn có thể vận dụng nội lực tăng phúc, tuy chưa thành thạo nhưng cũng đủ dùng.

Nguyên Lão thưởng thức nhìn hắn nói:

- Tiểu tử ngươi coi như đã bước chân vào con đường tu luyện, hiện tại ngươi chính là Hậu Thiên nhất tinh võ giả, ta xem tư chất của ngươi đúng là được cải tạo không ít, nên cố gắng đi cướp công đức đi, tương lai của ngươi chính là chờ vào điều đó mà phát triển.

- Ta đã hiểu!

Bạn đang đọc Đạo Tổ Luyện Chi Nguyên sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.