Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng vĩnh viễn không yêu ta

Tiểu thuyết gốc · 850 chữ

- Người đầu bên ngoài có chuyện gì vậy?

Một tên thái giám hớt hải chạy vào:

-Quý phi, binh biến rồi, phải đi ngay thôi.

Đoạn tên thái giám kéo tay mỹ nhân chạy ra cửa, hai người chạy được mấy bước thì mỹ nhân vùng ra.

-Hoàng thượng, hoàng thượng đang ở đâu?

Thái giám chép miệng:

-Ai chà, tình hình nguy khốn, thần cũng không rõ, ta mau đi thôi nếu không sẽ chết cả đấy.

Mỹ nhân quay lại chạy về hướng chính điện.

-Không được, có chết ta cũng phải chết cùng với chàng.

Thái dám chạy theo sau, mỹ nhân tới chính điện thì thấy một người đầu tóc xõa xượi, y cầm bảo kiếm vung lên trời cười thật lớn, đó chính là hoàng đế.

Hoàng đế kề thanh kiếm vào cổ.

-Bệ hạ, chờ thiếp với.

Hoàng đế giật mình hạ kiếm xuống, trước mặt ngài chính là phi tần mà ngài ân sủng nhất.

-Ái phi nàng còn làm gì ở đây mau chạy đi.

Mỹ nhân chạy lại sà vào vòng tay của hoàng đế.

-Bệ hạ, có chết thần thiếp cũng xin chết cùng ngài.

Hoàng đế ôm trầm lấy mỹ nhân.

-Không ngờ nàng lại tốt với ta như vậy, thế là đời này ta đã sống không vô nghĩa rồi.

-Bệ hạ kiếp sau xin cùng chàng làm phu thê.

Mỹ nhân rút thanh chùy thủ trong tay áo ra kề vào cổ mình.

Hoàng đế cười lớn:

-Ái phi, ta nguyện kiếp sau không làm hoàng đế nữa, chỉ cần có nàng bên cạnh cho dù làm một gã ăn mày cũng được. Hẹn gặp nàng trên đường xuống suối vàng.

Tên thái giám sững người. Hắn và nàng từng là thanh mai trúc mã, tưởng rằng sẽ được kết tóc se duyên. Nào ngờ năm nàng mười năm tuổi đã bị bắt vào cung làm phi tần, hắn không đành lòng bèn nhập cung làm thái giám để chăm sóc cho nàng.

Trong hậu cung bao nhiêu biến cố nhưng là nhớ hắn bất chấp dùng mọi thủ đoạn nên cuối cùng nàng cũng được hoàng thượng ân sủng.

Mỗi lần nhìn người mình yêu nằm trong vòng tay kẻ khác lòng hắn lại như ngàn vạn đao kiếm đâm vào.

Tuy thế hắn vẫn tự nhủ, chỉ cần thấy nàng nở một nụ cười thì hắn không cũng mãn nguyện lắm rồi.

Hôm nay binh biến ngỡ là nàng sẽ cùng hắn tới chân trời góc bể thâm sơn cùng cốc sống một cuộc sống an nhàn nhưng nàng đã yêu hoàng đế mất rồi. Hắn biết làm gì đây, nước mắt hắn không ngừng tuôn ra.

-Hãy khoan.

Tên thái giám chạy lại giật lấy thanh gươm trong tay hoàng đế.

-Hỗn xược người làm gì vậy?

Thái giám vẫn không ngừng khóc, hắn hét lớn:

-Bây giờ ba cửa đông nam bắc đã bị vây hãm rồi, hai người hãy mau chạy về cửa tây ở đó có viện binh. Thần sẽ đánh lạc hướng bọn chúng. Chỉ cần bệ hạ còn sống lo gì không thể phục quốc.

Hoàng đế thẫn thờ.

-Phải rồi, người nói đúng, chút nữa là ta đã phụ lòng tổ tiên rồi. Ngươi thật trung thành, ngươi tên là gì vậy?

Tên thái giám không nói gì nữa , hắn khoác long bào lên mình cầm gươm chạy ra cửa điện.

Hắn ngoái lại phía sau, một nụ cười, đó là của mỹ nhân nhưng nụ cười ấy không dành cho hắn. Nàng đỡ hoàng đế dậy rồi hai người chạy về hậu điện. Rốt cục đến cuối cùng nàng vẫn không để tâm đến hắn.

Hắn gạt nước mắt bước ra ngoài, tên thái giám cưỡi lên mình tuấn mã rồi phóng đi.

-Chà, hóa ra làm hoàng đế lại oai phong như thế.

Loạn quân trông thấy một người mặc long bào cưỡi bạch mã thì hò nhau đuổi theo. Hắn phóng ngựa chạy ra cửa bắc, nhưng chỗ ấy đã bị chiếm rồi, hắn chạy ra cửa đông, chỗ này cũng bị vây khốn.

Hắn phải kéo dài thời gian, hắn cưỡi ngựa chạy loạn cả lên, phía sau loạn quân đuổi rất sát.

-Hôn quân mau đứng lại ngươi có chạy đằng trời.

Tên thái giám cười lớn, hắn quất mạnh vào mông ngực, tuấn mã phi như bay đến khi lên cửa bắc thì bốn mặt đã không còn đường chạy nữa.

Phía trước một người mặc giáp tay cầm long đao chỉ thẳng về phía hắn:

-Hôn quân xuống ngựa chịu chết đi.

Tên thái giám cười một tiếng.

-Chết ư, ngươi cùng chết chung với ta đi.

Đoạn hắn vung gươm thúc ngựa lao thẳng về phía người kia.

-Phóng tiễn.

Hắn ngước nhìn lên trời, hoàng hôn đỏ rực như máu, giữa lúc ấy , trên trời điểm những đốm đen, mỗi lúc một gần hơn, đó là ngàn vạn mũi tên đang lao về phía hắn. Hắn nhắm mắt lại tận hưởng thời khắc cuối cùng của mình.

Bạn đang đọc Vài Mẩu Chuyện Không Đầu Không Đuôi sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.