Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọn lửa

Tiểu thuyết gốc · 1412 chữ

Mặt trời đang xuống. Cái nắng cực độ đã nguôi dần. Một người đang kéo theo một cái lồng sắt lớn phía sau, cái lồng sắt được gắn bánh xe ở bốn góc, dù vậy nhưng nhìn gã kéo rấtnặng nhọc, lồng sắt ấy lại phủ bạt xung quanh kín mít nên không thấy được gì bên trong cả.

Gã dừng lại kéo chiếc khăn che mặt xuống, mồ hôi chảy ra đầm đìa, gã nhìn xung quanh một hồi rồi lại kéo chiếc lồng đi tiếp.

Đi đến xế chiều thì dừng lại bên một cái cây, cái cây khôngg lớn nhưng giữa vùng hoang mạc này kiếm được một bóng mát đã là may mắn lắm rồi.

Gã ngồi phịch xuống lưng dựa gốc cây rồi lấy bình nước ra tu một hơi, có lẽ đêm nay hắn phải ngủ ngoài này rồi. Gã đưa tay áo quệt mồ hôi trên trán, trong cái lồng sắt bỗng có tiếng động, một tiếng kêu rất kinh dị. Gã đàn ông nghe thấy vội vàng chạy lại chỗ cái lồng, kéo tấm bạt ra thủ ththỉ cái gì đó rồi gã đổ nước vào cái trong lồng.

Chiếc lồng lại im lặng, gã đàn ông quay lại chỗ gốc cây ngáp dài một cái có vẻ gã đã rất mệt sau một ngày đi bộ.

Đột nhiên phía xa thấy bụi bay mù mịt, một chiếc xe tiến lại, gã đàn ônh có vẻ rất hoảng hốt, gã đẩy cái lồng ra phía sau một tảng đá lớn, tuy vậy cũng chẳng thể giấu được, cái lồng vẫn lộ ra một đoạn.

Một lát sau chiếc xe đến trước mặt gã rồi dừng hẳn lại, trong xe năm người bước ra ai lấy đều bịt kín hết mặt. Họ tiến lại chỗ gã đàn ông, người đi trước là một người khá to lớn nhưng là theo kiểu béo phì. Tên béo vác trên vai một khẩu shot gun hai lòng, hắn châm một điếu xì gà bước tới nói bằng cái giọng trầm trầm:

- Này, cậu làm gì ở đây một mình thế?

Gã kia tay trái đã để sẵn trên chuôi dao, cũng đúng thôi vùng này nổi tiếng với những kẻ chuyên cướp của giết người nên gã đề phòng không phải sai. Thấy gã không trả lời tên béokia hạ súng xuống rồi nói:

- Bọn ta không có ý xấu đâu, đừng lo.

Gã đàn ông cũng hiểu được nếu muốn cướp tên kia chỉ cần nã hai viên đạn là xong, gã bỏ tay khỏi con dao rồi đáp lời:

- Xin lỗi, là tôi hơi sợ.

Mấy tên đứng sau bật cười thành tiếng. Tên béo lại hỏi:

- Cậu làm gì ở đây thế?

Gã đàn ông chưa kịp trả lời thì cái lồng lại phát ra tiếng kêu. Tất cả đều nghe thấy và có vẻ họ đã hoảng sợ, bên béo giương súng lên chĩa vào người gã đàn ông:

- Này này cái gì sau tảng đá thế?

Rồi gã hất hàm ra hiệu cho bốn người kia từ từ tiến lại chỗ cái lồng. Bốn người chia ra bao vây bốn hướng, họ chầm chậm bước lại, một người đưa tay giật tấm bạt bung ra.

Đột nhiên cả bốn người nhảy lùi lại một bước, trong lồng là một sinh vật đang gào rú, gã đàn ông vội chạy tới giang hai tay ra nói:

- Đừng bắn, tôi có thể giải thích.

Sinh vật trong lồng kia là một con người, à không, không đúng là một xác sống, đó là một người phũ nữ đã hóa thành xác sống, ả mặc một bộ quần áo đã nát tươm trên mình khắp chỗ nở loét, mặt mày hốc hác thỉnh thoảnh lại khè một tiếng, ả đang muốn một bữa ăn chăng.

Tên béo cau mày:

- Cái gì đây, mày mang theo một xác sống để làm gì, thứ bệnh hoạn này.

Gã đàn ông hoảng hốt:

- Tôi có thể giải thích.

- Được rồi mày nói đi, bằng không bọn tao cho mày ra bã.

Gã đần ông giật lấy tấm bạt rồi phủ lên cái lồng.

- Mày làm gì thế?

- Cô ấy sợ ánh sáng.

Tên béo tiến lại túm lấy cổ gã đàn ông:

- Mau nói đi.

Gã sầm mặt lại không giấu được lỗi lo sợ:

- Cô...cô ấy là vợ tôi, tôi không thể xuống tay nên mới làm như thế này.

Tên béo cười lớn:

- Cái gì mà vợ, cái gì mà không lỡ xuống tay, hay là để bọn tao giúp mày.

Gã đàn ông hoảng hốt:

- Không được, không thể làm thế.

Gã vằng ra nhưng ăn ngay một báng súng vào mặt, gã ngã nhoài ra đất, máu từ trên mặt tuôn ra xối xả, hai tên khác tiến tới canh chừng gã, tên béo ra lệnh:

- Ê nhóc ra lấy can xăng lại đây.

Gã đàn ông nghe vậy bèn nhổm dậy:

- Mày định làm gì? Không được mày không được làm thế.

Nhưng mọi phản kháng của gã đều bị hai tên kia ngăn lại. Thằng nhóc đứng ngẩn người ra,nó không biết phải làm gì, tên béo gắt:

- Mày có nghe tao nói gì không, lấy can xăng ra đây.

Thằng nhóc với mái tóc vàng, khuôn mặt non nớt, nó không đủ dũng cảm để gián tiếp giết một ai đó cho dù đó không còn là con người nữa. Nó mới mười lăm thôi nó vẫn đứng đực ra đấy. Tên béo cáu tiết:

- Mẹ mày, lại nhọc xác tao.

Đoạn hắn đi ra sau thùng xe lấy ra một can xăng, hắn kéo tấm bạt ra rồi đổ hết thảy vào đó mặc cho gã đàn ông ra sức kêu gào van xin. Tên béo ném điếu thuốc vào trong, lửa bùng lên dữ dội, ả xác sống kêu lên thảm thiết.

Đột nhiên gã đàn ông vung cùi trỏ đập gãy răng một tên rồi đâm con dao vào cổ tên còn lại.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, chưa ai kịp phản ứng thì gã đàn ông đã giật được một khẩu súng, đoàng đoàng tên béo khụy xuống, hai đầu gối của hắn đã nát như cám, một tên khác định bỏ chạy cũng ăn ngay một viên đạn vào lưng.

Thằng nhóc tóc vàng ngã nhoài ra sau, họng súng đen ngòm chĩa vào mặt nó , nhưng gã đàn ông kia không bắn nó, gã nhào tới luồn tay qua song sắt ôm lấy vợ mình.

Ngọn lửa bắt vào gã cháy rừng rực, thằng nhóc tóc vàng có thể thấy rõ từng thớ da bị cháy đen co rúm lại để lộ phần cơ,cả cái mùi thịt cháy nữa, nó nôn thốc nôn tháo, ấy vậy mà gã không kêu hề lên một tiếng.

Lửa vẫn chảy rừng rực, hai con người ấy đã bị dính chặt vào nhau, ả xác sống vẫn không ngừng kêu gào nhưng rồi một lúc sau ả không còn kêu nữa, tay ả ôm lấy gã đàn ông, không biết là vì ngọn lửa làm cơ ả co quắp lại hay tình yêu của chồng ả đã làm ả lấy lại được ý thức của một con người. Không, chẳng ai có thể biết được, chỉ có hai người đó mới thấu. Trong đám cháy ấy gương mặt của gã đàn ông vẫn hiện lên với một vẻ mãn nguyện.

Có lẽ gã biết rằng từ bây giờ sẽ không ai có thể đeđem cô ấy đi khỏi gã nữa.

Thằng nhóc tóc vàng nhìn ra phía xa, bụi bay mù mịt, có kẻ đang tới, một đám xác sống, có lẽ tiếng súng khi nãy đã đánh động chúng. Nó vội lao tới phía chiếc xe. Tên béo vội hét:

- Cứu tao với.

Thằng nhóc tóc vàng khựng lại, nó nhìn tên béo bằng một ánh mắt nghi hoặc. Phải chăng hành động vô nhân tính duy nhất ở đây lại đến từ một thứ gọi là con người.

- Cứu tao.

Thằng nhóc quay mặt, nó lên xe rồi đi mất. Mặc cho tên béo vẫn kêu gào phía sau giống như cái cách hắn đã làm với hai người ban nãy.

Ngọn lửa đã thôi không cháy nữa nhưng đâu đo sâu thẳm bên trong hai con người ấy vẫn còn một ngọn lửa khác đang âm ỉ, nó được gọi đơn giản là “tình yêu"

Bạn đang đọc Vài Mẩu Chuyện Không Đầu Không Đuôi sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.