Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn oán hận áo đỏ (4)

Phiên bản Dịch · 2745 chữ

Chương 5, Linh hồn oán hận áo đỏ (4)

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Phía trước rõ ràng là mặt trời còn đang ngả về tây, rồi một hai tiếng sau, ngoài trời bởi vì thời gian mà tối đen hoàn toàn.

Gần tới 10 giờ tối, Nghiêm Kính đứng ở cửa tòa nhà công ty, sốt ruột chờ Tạ Trì quay lại.

Cậu ta không biết Tạ Trì đi mua cái gì mà lại lâu như thế.

Trong ánh trăng trầm lặng, Tạ Tinh Lan mặt không biểu cảm bước đi, ưu nhã thong thả, khí chất đậm chất lạnh lùng, khiến hắn ở trong bóng đêm cực giống một ma cà rồng đẹp trai cao quý.

Nếu như không để ý đến hai tay của hắn đang xách đầy túi to túi nhỏ.

Những người đi đường trố mắt mà nhìn.

“ Đây chắc là cùng bạn gái đi mua đồ?”

“ Vừa đẹp trai lại chịu xách đồ mà không lời oán than, mình cũng muốn có một người bạn trai như thế!”

Bọn họ nhịn không được ngoảnh nhìn phía sau lưng Tạ Tinh Lan xem: “ Ấy, không có bạn gái nào mà, chỉ có mỗi mình anh ta…”

………….

Tạ Tinh Lan nhìn thấy Nghiêm Kính từ xa, lòng thầm nghĩ: “ Tiểu Từ, đến rồi, tới lượt em.”

Tạ Trì rất mãn nguyện nói: “ Bạn trai thật là tuyệt vời”

Bời vì lý do thời gian Tạ Trì quay về không bắt được xe như ý muốn, chỉ có thể hô Tạ Tinh Lan làm xe kéo cho mình.

Tạ Tinh Lan không còn cách nào khác: “ Mày à.”

Sự lạnh lùng bị phá vỡ, trong ngữ khí đọng lại sự yêu chiều.

Nghiêm Kính nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, mừng rỡ tiến lên đón đợi, Cái người có chút cố chấp là Tạ Trì lập tức vụt tắt nụ cười, nghiêm túc đàng hoàng trở lại như cũ : “ Đi vào thôi, đi xem thử trong cầu thang.”

Người mở khóa đến sớm hơn Tạ Trì, lúc Tạ Trì và Nghiêm Kính qua đó, khóa đã mở rồi.

Cửa cầu thang do lâu không mở, then cửa đã có chút hoen gỉ, lúc có gió lùa xuyên qua , dậy lên tiếng kẽo cà kẽo kẹt , giống như là tiếng ma gọi.

Trong gian cầu thang là một khoảng tối đen như mực.

Tạ Trì sờ mò ra cái bật lửa để bật sáng, khuôn mặt dịu dàng dưới ánh lửa màu vàng cam hiện lên chút yêu dị.

Hắn nói với Nghiêm Kính: “ Anh xuống kia xem thử, em ở đây đợi anh.”

Nghiêm Kính sợ hãi bấu lấy hắn: “ Anh Tạ, hay là đừng đi nữa, mặc dù chắc là không có gì đâu nhưng không có chuyện gì thì không sợ, chỉ sợ ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra thôi….

Trì Trì bỗng nhiễn mỉm cười, thầm nghĩ mình có Ca Ca bảo vệ.

“ Anh đi đây.”

Nghiêm Kính sốt ruột chờ đợi ở bên ngoài, chừng mười phút sau, Tạ Trì đi lên, giọng nói nhẹ nhõm: “ Không có thứ gì cả, đi, chúng ta lên tầng năm.”

Tạ Trì và Nghiêm Kính được giao công việc ở tầng năm.

Nghiêm Kính vừa đi vừa tò mò : “ Anh Tạ anh mua những cái gì thế”

Tạ Trì không nói, từ trong túi móc ra đôi găng tay màu trắng rồi đeo nó lên.

Vừa đúng lúc ứng dụng lại kêu lên---

(Tiến độ tình tiết đã cập nhật, các diễn viên bắt đầu ngày làm việc đầu tiên)

Tạ Trì nói: “ Nghiêm Kính, em đi làm việc trước đi.”

“ Vâng.” Nghiêm Kính rất biết nghe lời.

Tạ Trì móc trong túi ra một chiếc đèn pin tia tử ngoại mua ở tiệm khí giới, từ từ tỉ mỉ chiếu vào bức tường trắng bệch.

Hắn làm thế để làm gì nhỉ?

Anh em quá ít khi xem phim kinh dị rồi phải không?

Dưới ánh sáng chiếu của tia tử ngoại thì máu sẽ hiện lên màu nâu, hắn muốn dựa vào việc chiếu sáng để kiểm tra thử xem ở tầng này đã từng có người chết không? Dẫu cho vết máu có được dọn dẹp sạch sẽ thì cũng vẫn còn lại tàn lưu, máu là dịch thể cho nên sẽ thẩm thấu vào trong tường mà.

Vãi nồi! Hắn xem không ít loại phim dạng như thế này rồi sao? Lợi hại thật!!

Người mới có cái tố chất tâm lý gì thế vậy trời, cái thằng trên lầu mười một sắp vãi đái ra quần rồi, hắn còn ở đây kiếm tìm trên tường.

Tầng năm rất rộng lớn, lại không giống với văn phòng công sở bình thường, đáng nhắc tới ở đây đó là, ở bên cạnh có thêm một phòng chơi bi-a giải trí.

Cửa kính thì trong suốt, do là vùng ngoại thành, đèn đường còn hạn chế, màn đêm đen tối ngoài cửa sổ lại càng mờ mịt, may là độ sáng của bóng đèn sợi tóc ở tầng năm khiến cho người ta cảm thấy rất an toàn.

Đương nhiên một lúc nữa bóng đèn sợi tóc này có còn sáng nữa không thì không chắc chắn nữa.

Tạ Trì nghĩ như vậy, hành động nhanh chóng hơn.

Hắn tung cái gì ở trên đất vậy? Sao mình không nhìn không hiểu nhỉ

Bột huỳnh quang, một lúc nữa nếu mà đột nhiên điện nó bị nhảy áp, tia tử ngoại chiếu lên bột huỳnh quang, có thể soi được dấu tay của ma ở trên đất, dấu chân, như thế có thể nhận biết được ma có gần không, tiện để tháo chạy.

Vãi nồi, khoa học hắc ám à, giỏi vãi!

Đây lại là gì thế? Có vị đại ca nào giải thích hộ cái?

Nhân Lão Mĩ đạo cụ nổi tiếng trong phim kinh dị--- máy ảnh cảm ứng nhiệt, ma xuất hiện sẽ đột nhiên trở nên lạnh lẽo sao, cảm ứng nhiệt ý đồ là khi mà nhiệt độ hạ một cái thì máy ảnh lập tức sẽ chụp hình, như thế sẽ chụp được diện mạo của ma rồi.

Sao mình thấy hắn như là bày thiên la địa võng để bắt ma vậy? Đây chắc chắn là ảo giác.

Anh xem theo dõi nhé

Tạ Trì dùng đèn pin tia tử ngoại chiếu thử toàn bộ tầng năm rồi, không thu được gì cả, trải tầm mắt nhìn về hướng thang máy, khẽ nhẹ ngừng lại.

Có lẽ nào thang máy…?

Hắn qua bên đó, giơ tay lên chiếu đèn để tượng trưng, đồng tử đột nhiên rụt lại.

Khán giả đón xem bên ngoài phim kinh dị bỗng sợ tán loạn.

Vãi đái, nhiều vết máu và dấu tay thế!

Đậu xanh, ở đây phải chết bao nhiêu người rồi trời ơi!

A A A thảo nào bà chủ kia đặt văn phòng ở tầng một, trong lòng bà ấy có ma! Bà ta biết trong thang máy từng có người chết, thế cho nên mới sống chết không chịu đi thang máy.

Tiểu Ca Ca mau ra khỏi thang máy đi, ngộ nhỡ cửa thang máy mà khóa thì toi đời rồi!

Bạn thử nghĩ xem thời gian bọn họ đi làm có phải là thời gian mà ma ra ngoài tìm kiếm thức ăn không?

……..

Tình tiết trong suy tưởng của khán giả vẫn chưa xảy ra, Tạ Trì bình an vô sự quay bước lại.

Thang máy quả thật có vấn đề, hiện tại cái điều này đã chắc chắn rồi.

Đồng hồ treo ở trên tường hiển thị, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua.

Tạ Trì bận rộn tới nỗi nóng cả người, đi tới chỗ cây nước rót nước để uống, sau đó đi lại chỗ đống đồ đạc mua lúc ban ngày,

Hắn còn có cái khoa học hắc ám gì nữa? Tim mình sắp không chịu nổi nữa rồi

Hahahahahahahaha hắn bới tìm được một chiếc nồi cơm điện đa năng mà sử dụng ở ký túc xá.

Trời ạ hahahahahahaha

Hắn cắm điện rồi bắt đầu đun nước.

Bắt đầu úp mỳ tôm ăn.

Biết sống qua ngày đấy,

Đêm khuya còn bỏ độc đôi mắt, đói quá!

Mẹ tôi ơi, cái con người này trước khi quay phim làm nghề nghiệp gì mà cái gì cũng biết thế nhỉ?

Mình nghi ngờ rằng phim mình đang xem là phim hài.

Lúc này ở tầng 7.

Châu Văn biểu cảm ngỡ ngàng: “ Mùi gì thế nhỉ?”

Nghiêm Kính miệng sụt sịt ăn mỳ tôm, ăn xong đột nhiên nói: “ Anh Tạ, anh đối với em như thế, em lại cứ giấu cứ giếm mãi cũng không phải đạo.”

“ Đừng,” Tạ Trì đang rửa tay, “ Anh đối xử với người khác phải xem tâm trạng thế nào, còn người khác đối với anh như thế nào anh không quan tâm, anh không có hứng thú.”

Nghiêm Kính ban đầu tưởng rằng hắn cũng đang đợi mình nói rõ toàn bộ, không ngờ lại như thế này, ngẩn tò te một lúc, càng chắc chắn rằng suy nghĩ trước đó của mình, nghiêm túc nói: “ Ca Ca, anh có muốn nhìn thấy ma không?”

Tạ Trì đang vặn đóng vòi nước thì ngừng lại một cái.

Nghiêm Kính : “ Em có thể làm đôi mắt cho anh, để anh nhìn thấy ma.’’

Cậu ta nghĩ rằng không có người nào lại từ chối sự hấp dẫn này, dẫu rằng trong phim nhìn thấy được ma, thì trong suy nghĩ cũng là làm sao để tháo chạy càng sớm càng tốt, tỉ lệ sóng sót sẽ được tăng lên.

Tạ Trì rút giấy vệ sinh ra để lau tay, cười nhạo một tiếng: “ Cái giá phải trả là gì, ví dụ như thiêu cháy sinh mạng của em hả?’

Hắn nói rất trôi chảy, rất tùy ý, dường như sớm đã biết, chỉ là lười nói ra.

Nghiêm Kính ngây người ra, tay không ngừng run cầm cập, mãi không nói nên lời.

“ Cho nên sắc mặt em mới trắng bệch, ho ra máu, dạng như sống không bằng chết hử, em có thể nhìn thấy ma, thì cũng phải đánh đổi bằng sự mù lòa phải không? Con mắt âm dương? Mỗi lần sử dụng thì đều tiêu hao sinh mệnh?”

Nghiêm Kính bị cho một phát trở tay không kịp, hoàn toàn không biết ứng phó làm sao, cậu ta hoàn toàn không hề ngờ được rằng mình mới nói ra một cái là Tạ Trì đã nghĩ thấu được ngọn nguồn nhân hậu quả, thật nhạy cảm tới mức đáng sợ.

“ Anh Tạ…”

Trên đời này làm gì có chuyện miếng bánh rơi từ trên trời xuống, nếu có thì chúng ta cũng không ở đây rồi”, Tạ Trì liền cười, “ Em đã gọi anh một tiếng là anh, thì anh còn có thể làm sao được hả em?”

“ Anh thì rất thích lợi dụng người khác, lén thêm vào trong lòng một câu : “ Vẫn còn có thể cậy nhờ bạn trai”

Nghiêm Kính còn có thể nói gì , Tạ Trì khẽ “ Ối” một tiếng, : “ Quái lạ, anh để hai quả trứng luộc trên bàn đâu rồi?”

“….” Cái cảm giác cảm động của Nghiêm Kính bỗng chốc nén trở lại.

Một sự im lặng đột ngột, hai người nghe thấy tiếng quả trứng luộc đang lăn trên sàn , lộc cộc lộc cộc lăn lại đây, hình như có cái gì đó đang đùa nghịch với hai quả trứng sợ chết đi được.

“Tạch” một tiếng, không ngoài dự đoán tầng 5 cúp điện rồi, giơ tay về bốn phía không nhìn thấy ngón tay.

Máy ảnh cảm ứng nhiệt hình như lóe lên một nhát.

A A A A A.. bột huỳnh quang rắc trên sàn phát huy tác dụng rồi, ối trời ơi, có dấu chân ở trên đất!!! tiếng bước chân đang tới gần!!

Dấu chân bé xíu, có lẽ là một con tiểu quỷ.

Hắn thật sự lợi hại quá.

“ Anh Tạ, là bé trai không đầu, ở trước mắt anh kìa! Mau chạy đi!” trong khoảng không đen tối, Nghiêm Kính mở con mắt âm dương của mình nhìn thấy được ý đồ của nó, cổ họng gắng sức rống lên một tiếng.

Tạ Trì nhìn thấy những dấu chân trên nền nhà ở trước mặt, nhưng hắn không động đậy.

Mục đích chính của con tiểu quỷ này không phải tới giết người, nếu thế thật thì đã không đùa nghịch với hai quả trứng luộc của hắn, tiểu quỷ có tính nghịch ngợm, có thể hắn sẽ lợi dụng điểm này.

Không đầu…?

Tạ Trì nghĩ ngay tới đầu của con Anh Đầu Cổ.

Con sâu có nhiều hơn một cái đầu, bé trai này lại thiếu một cái đầu, trừ phi…

Hai con ngươi của Tạ Trì đứng hình.

Bị gọi ra diện mạo, con tiểu quỷ dứt khoát không ẩn giấu thân hình nữa, hiện lên rõ mồn một trước mắt Tạ Trì.

Chiếc cổ đầu lâu bé trai đứt lìa, không xác định được hướng đi, chỗ vết đứt khủng bố trên cổ đang rỉ ra máu, máu đen phát sáng.

“ Tách” một tiếng, một giọt máu đen rớt xuống nền nhà, sau đó mắt thường có thể thấy, gạch lát trên nền nhà bỗng bị đục ruỗng thành một cái lỗ.

Nghiêm Kính nghe tiếng gạch mục ruỗng, sợ hãi nói : “ Máu có kịch độc, anh Tạ, anh không được chạm vào nó!”

Tạ Trì lại chằm chằm nhìn vào người con tiểu quỷ, quần áo tiểu quỷ tả tơi, trên người không chỗ nào nhiều thịt, trên bộ da trắng trắng non non vốn có, dày đặc vết tích độc trùng cắn xé, Tạ Trì thậm chí có thể nhìn thấy bên trong vết thương sâu hoẳm ấy có kiểu loại như trứng giòi.

Kịch độc? Độc trùng cắn xé, nuôi độc trùng Anh Đầu Cổ? Lẽ nào độc trùng Anh Đầu Cổ nuôi trên thi thể bé trai?

Đầu bé trai đâu…?

Một vầng sáng trong đầu Tạ Trì hiện lên một suy đoán đáng sợ.

Đầu của bé trai bị cái con cổ trùng chiến thắng trong cuộc tranh đấu ăn mất ,rồi hệt như lại mọc trên đầu con cổ trùng vậy.

“ Ca Ca, anh không sợ em sao?” giọng nói bé trai pha lẫn chút ngờ vực chưa từng trải, sự non nớt thê lương lại vừa mâu thuẫn.

Tạ Trì : “ Không sợ”

Bé Trai : “ Ca Ca, em rất thích anh, anh chơi trò chơi với em nhé, anh thắng thì em sẽ không giết anh và cái thằng đáng ghét kia.”

Bé trai quay lại hướng về phía Nghiêm Kính ở đằng sau sô pha.

Nghiêm Kính thở mạnh cũng không dám.

“ Được ” Tạ Trì bình thản nói, “ Chơi gì nào?”

Bé trai không nói, nhắm về phía phòng chơi bi-a ở tầng năm bước đi, máu đen từ chỗ đứt lìa trên cổ liên tục không ngừng rớt xuống , trên nền nhà để lại một đường vết tích mục ruỗng sâu hoẳm.

Ứng dụng kêu lên ----

Tình tiết cá nhân đã cập nhật, thỏa thuận với bé trai--- diễn viên Tạ Trì và bé trai chơi trò chơi bi-a snooker, nếu thắng thì sẽ an toàn sống qua đêm nay, nếu bại thì hãy nộp mạng.

Nghiêm Kính mù lòa nhưng vẫn không quên điên cuồng nháy mắt ra hiệu với Tạ Trì, ý tứ rất rõ ràng đó là làm không được thì mau chóng tháo chạy.

Tạ Trì tay ra dấu hiệu OK hướng về Nghiêm Kính, snooker hắn biết chơi.

Bé trai vừa đi vừa quẳng hai quả trứng luộc đi, bời vì không có đầu, không nhìn thấy trứng, không làm được gì cả. “ Xoạch ” hai tiếng, trứng ném trên sàn vỡ toét.

Bé Trai xoay người lại đối diện với Tạ Trì : “ Ca Ca, hai quả trứng của anh vỡ mất rồi nhé.”

Tạ Trì và Nghiêm Kính : “….”

Bạn đang đọc Ứng Dụng Diễn Viên Phim Kinh Dị ( Dịch Bàn Tơ Động ) của Diễn Viên Tế Rượu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.