Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Review 11/9/2015

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

6 giờ sáng trong một căn nhà có tiếng nhạc của bài Loser được phát lên :

AlôNó ngái ngủ

_Dậy đi nào, em đợi ở công viên nè, cho anh 10p đấy.

Nó bật cười :

_Em lại dở trò gì nữa đây.

_Hihi cứ ra đi em đợi.

Nó bật dậy có lẻ đã quen với việc bị ai đó đánh thức hơn với việc tự dậy sớm như lúc trước. Vscn nó mặc động phục vác balô, xỏ đôi vans classic, nó nhìn lướt qua phòng bên cạnh cửa vẫn hé, ơ cặp vẫn ở đây, nhỏ không định đi học sao, chắc vội quá nên quên đây mà, nó cầm cặp của nhỏ theo luôn. Dắt chiếc cub bobber màu xanh lá, khóa cửa và phi đến công viên, nó tự hỏi không biết nhỏ định bày trò gì nữa đây. Nó gửi xe rồi bước vào công viên, giờ này cũng không còn sớm để cho học sinh tập thể dục đa số ở đây toàn người trung niên, nó đang tìm kiếm hình bóng ai đó đang mặc áo dài cơ mà đi được 15p rồi chả thấy đâu kiểu này muộn học mất. Nó cầm điện thoại lên :

_Này, em đang ở đâu đấy anh tìm mãi chả thấy.

_Ngốc, anh vừa mới đi qua em đấy.

_Ớ.....

Nó quay lưng lại hơi bất ngờ :

_Ơ, sao em.....lại mặc đồ thế này bộ tính cúp học hả ?

_Hihi chính xác.

_Càng ngày em càng hư đấy, tuần trước bị ghi vào sđb rồi còn chưa chừa.

_Anh khỏi lo em xin Hằng rồi.

_Được rồi...cơ mà khoan sao tự nhiên cúp học ?

_Hihi em chả biết tự nhiên muốn cúp thôi chở em đi ăn sáng đi, chờ anh đói muốn chết.

Cả hai cũng bước ra bãi giữ xe, nó đèo nhỏ đến quán Mỳ Quãng trên đường Hoàng Hoa Thám giờ này phải nói khách ở đây rất đông nhưng đợi một lúc thì cũng có bàn :

_Anh này ăn xong xuống Bạch Đằng nha.

_Ừm nếu em thích.

Cả hai xử lý tô mỳ nhanh gọn rồi xuống Bạch Đằng gửi xe rồi dạo bước bên nhau, mặt trời lúc này cũng đã lên cao rồi, những tia nắng khẽ chạm vào tóc người con gái đi trước mặt nó, quả thật nó không bào giờ hết vui khi ở bên cạnh nhỏ ít ra cũng là điều duy nhất nó cần trong những lúc suy sụp. Cô ấy đã thay đổi rất nhiều và nó biết nguyên nhân chính là nó, 3 năm vẫn chưa đủ để nó hiểu hết người con gái này nhưng nó biết nó yêu cô gái đó rất nhiều mà chả có lý do gì cả :

_Này anh cứ đi chậm chậm thế này thì em buôn tay anh ra đấy.

_Haha được rồi.

Hai đứa ghé vào Highland mua hai ly cà phê, vừa đi vừa nhâm nhi cái vị đắng quen thuộc :

_Hình như đây là lần đầu tiên em và anh đi dạo vào buổi sáng ở đây phải không ?

_Ừm là lần đầu.

_Anh thích không ?

_Miễn có em bên cạnh.

_Hihi, ngốc em cũng thế.

Đi được một lúc cũng mỏi, cả hai ngồi xuống cái ghế đá hướng ra bờ sông Hàn :

_Anh này, anh biết em yêu anh nhiều thế nào không ?

_Ừm, nhiều hơn anh yêu em.

_Anh biết anh là gì đối với em không ?

_À...ừm câu này anh quên học thuộc rồi, hề hề.

_Đấy biết mà toàn mấy chiêu của thằng Nghĩa bày anh.

_Nhưng anh cũng thấy đúng mà.

_Đúng cái gì mà đúng, anh chưa bao giờ trả lời thật lòng em.

_Ừm, mấy câu hỏi sến súa đó thì anh thật sự không biết cách trả lời nhưng có một điều anh luôn ghi nhớ trong tim và điều đó là thật lòng.

_Khoan, cái này em biết.

Vừa nói xong câu nhỏ vòng tay qua cổ nó đưa môi tiến lại gần, cả hai trao nhau nụ hôn ngọt ngào, bờ môi cô ấy vẫn vậy, ngọt ngào và luôn khiến tim nó đập lệch nhịp. Bây giờ cả hai rất quý trọng nhưng giây phút bên nhau, nó nhận ra nó không thể xa người con gái này quá một ngày, những cử chị, hành động và lời nói của nhỏ đã in đậm vào tâm trí của nó mất rồi, nó sợ không được nghe và nhìn những điều đó sẽ khiến nó phát điên mất. Rời môi nhau nhỏ không buôn mà khẽ chạm cầm lên vai nó thì thầm vào tai :

_Có lẻ bây giờ em không thể thiếu anh được nữa rồi.

_Haha, lần thứ bao nhiêu em nói câu này rồi nhỉ.

_Hihi, n lần rồi.

Nó nhìn người con gái bên cạnh rồi lại nhớ về những năm tháng đã qua, người con gái này mang cho nó quá nhiều cảm xúc, hạnh phúc, vui, buồn, tuyệt vọng, cô đơn nhưng cuối cùng điều nó muốn nhất vẫn chỉ là tình yêu của nó dành cho nhỏ, nó đã gặp rất nhiều người con gái nhưng chả ai có thể đi sâu vào tim nó cả trừ cô ấy. :

_Anh này, có phải ngay lần đầu gặp anh đã thích em rồi phải không ?

_Ừm, cũng không hẳn chỉ cảm nắng thôi nhưng cơn cảm nắng đó hơi nặng.

_Còn em thì thích anh ngay lần đầu gặp rồi, em cũng không biết tại sao nữa, em cảm thấy mình may mắn lắm anh biết không ? anh vẫn yêu em cho dù em đã bỏ rơi anh.

_Chuyện đó lâu rồi, chỉ cần bây giờ em ở bên anh thôi, hiểu không ?

_Dạ, em biết rồi, ngốc của em, hihi.

Ngày hôm nay thật đặc biệt.

P/S: Sr các thím vì không up chap đều nhá, tại hết hè rồi mình cũng đâu có rãnh như lúc trước nữa vào năm học lu bu đủ thứ học thêm học nếm. Mình sẽ cố gắng up đều mong các thím không spam nhé. Thím nào xàm là kêu ô sin hồng ở dưới bắn vỡ đầu đấy nhé :))) đùa thôi.

Bạn đang đọc Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp của Kai Lai Rai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.