Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Volamweb – game online đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Chương 1 Volamweb – game online đầu tiên

Sự yêu thích game online của tôi đến cũng thật tình cờ. Thời điểm này tâm trạng không mấy tốt vì mới chia tay với Mối tình đầu

- Chơi game với tao không?

- Võ lâm truyền kỳ đó hả, mấy trò đánh đấm chém giết đó tao chả ham. Gì mà tối ngày tay thì bấm phím liên tục, miệng thì la hét liên hồi, có gì vui đâu.

- Không phải, sắp ra 1 webgame cũng hay lắm, không cần phải pk “khó” như VLTK đâu. Còn có em đại sứ sexy lắm, chơi với tao cho vui.

Trong một lần café trước sự rủ rê của thằng bạn thân lần đầu tiên tôi biết thế nào là game online sau khi nó mở laptop cho tôi coi phiên bản VLW của VNG và hướng dẫn cách thức chơi. “Nhìn cũng ngộ ngộ, vui vui” – tôi suy nghĩ.

Thế là tôi và nó háo hức chờ đợi cho tới ngày 30/04/2009 để được chính thức trải nghiệm “cuộc hành trình cùng game online”. Nghe lời của thằng bạn tôi cũng tạo 2 tài khoản tại 2 sv khác nhau để “khi sv nào chán or lag quá thì mày chuyển qua sv kia chơi” theo kinh nghiệm của nó. Tại sv Công Thành Chiến tôi tạo một tài khoản mang tên bapgia còn sv Sơn Hà Xã Tắc là laobap. Không hiểu do Ý trời hay cơ duyên mà cuối cùng “laobap” được tôi chăm chút cho tới tận ngày game đóng cửa mặc dù ban đầu tôi thường chơi acc bapgia ở CTC. Đã không ít lần bạn bè trong game cũng như ngoài đời thắc mắc sao tôi lấy biết danh laobap cho tới tận ngày hôm nay. Đó là biệt danh được “em” và những người bạn thân thiết đặt cho tôi trong những năm tháng sinh viên.

Quay trở lại những ngày tháng đầu tiên biết tới game online, tôi lọ mọ tìm hiểu cách chơi một cách từ từ trong lúc thằng bạn của tôi nó nâng cấp ào ào.

- Ủa sao mày nâng cấp nhanh vậy, tao chờ hoài mà có đủ tài nguyên để xây thành đâu?

- Ax, mày ngồi chờ res sản xuất ra đủ rồi nâng cấp hả? Vậy thì tới bao giờ. Phải đi cướp bóc các thằng gần nhà mày thì mới nhanh được.

Gameplay VLW buộc người chơi phải đi tấn công các thôn trấn của người chơi khác để chiếm đoạt tài nguyên về nâng cấp cho thôn trấn mình. Ra là thế “muốn giàu thì phải đi ăn cướp” ^_^.

Tôi bắt đầu bước vào con đường “cướp bóc” để hy vọng đuổi kịp thằng bạn bằng cách tấn công toàn bộ những thôn trấn gần khu vực của tôi. Thành quả từ những lần cướp bóc ấy giúp tôi nâng cấp nhanh chóng hơn nhưng cũng có lúc phải ra về với hai bàn tay trắng cộng với dàn hiệp khách trọng thương khi gặp phải những thành trì quá vững chắc.

Trong số các nạn nhân bị tôi tấn công, có người im lặng, có người viết thư hỏi tại sao và cũng không ít những kẻ chửi mắng. Với những ai viết thư lịch sự tôi liền kết bạn và tạo liên minh với họ còn với những kẻ chửi mắng thô tục thì tôi tấn công liên tiếp cho đến hết giới hạn tấn công trong ngày mới thôi cho dù có thua và chết hết “đệ tử” của hiệp khách. Và cũng không ít lần thôn trấn của tôi có vinh hạnh được các vị khách không mời mà đến ghé thăm.

Trong lúc chờ các kiến trúc nâng cấp thì tôi cũng quen dần với việc làm sao luyện cấp hiệp khách nhanh, làm sao để kiếm chân khí nhiều hơn để nâng kỹ năng. Nhưng thích thú nhất có lẽ là cảm giác khi đánh sơn trại được những món đồ ưng ý trang bị cho hiệp khách của mình.

- Tao mới mở rương ra cái này nè, nhìn đẹp không? – Tôi hí hửng khoe thằng bạn.

- Cái thương này dùng cho Đường Môn mà mày có hiệp khách phái đó đâu.

- Vậy à – tôi buồn thiu khi nghe thằng bạn nói và vứt món đồ đó đi.

- Ê, cái Thương hồi nãy đâu rồi?

- Vứt rồi.

- Giỡn hoài mày, cái đó bán ngoài thị trường cũng tầm 100 vàng đó. Đang có đứa hỏi mua ngoài kênh thế giới kìa. Mày có món đồ gì cứ rao ngoài đó, ai cần thì nó pm hỏi mua.

Nhờ đó tôi được biết thêm một thú vui khác của game online là kinh doanh những món đồ mà người khác cần. Trong lúc kinh doanh tôi cũng kết giao được với nhiều bạn bè hơn. Trong một lần bán chiếc bao tay phái Nga My cho 1 cô gái có tên Lana tôi được cô bạn này mời vào bang hội của cô ấy.

- Vào bang để làm gì? - Tôi hỏi

- Vào bang có nhiều cái lợi lắm : đươc thêm % tốc độ sản xuất tài nguyên, được mọi người giúp đỡ, hỗ trợ khi bị tấn công, được ưu tiên chia sẻ những món đồ tốt, được kết bạn, làm quen với mọi người khắp nơi….

- Nghe hấp dẫn thế. Vậy có nghĩa vụ gì không?

- Hihi, một chút à. Vào rồi phụ với Lana đóng góp những vật phẩm để nâng cấp bang. Nhưng đóng góp những vật phẩm này thì bạn được tăng % danh vọng để nâng cấp tấn công, phòng thủ cho thôn trấn đó.

- Ok, cho mình gia nhập bang hội của Lana nhé.

Bears chính là bang hội đầu tiên mà tôi gia nhập trong thế giới ảo. Dù sau đó không còn mấy hoạt động tại sv CTC thì tôi vẫn luôn duy trì acc của mình trong bang Bears và phụ bang trong việc cống hiến nâng cấp.

Lúc đó có lẽ vì quá đông người chơi nên sv CTC rất lag và mọi hoạt động đều quá khó khăn. Đồng thời vị trí thôn trấn của tôi tại sv này không được “đẹp” cho lắm, khoảng cách đến các sơn trại luyện cấp là khá xa nên tôi dần chuyển sang sv SHXT chơi nhiều hơn. Tại sv này tôi cũng gia nhập vào một trong 3 bang hội mạnh nhất sv là bang Kute. Khi đó tiêu chí tuyển người của Kute là Phồn vinh phải từ 1800 trở lên và tôi là thành viên duy nhất ngoại lệ vào bang với phồn vinh chỉ 1300.

- Sao phồn vinh em thấp vậy? Một số thành viên ý kiến sao em pv thấp vậy mà được vào bang.

- Em không thích cướp bóc anh ơi, em chỉ có thú vui tao nhã là chơi đùa với sơn trại để kiếm trân châu ^_^.

- Ok em. Em là ngoại lệ duy nhất đó, nếu cần thì nói anh, anh sẽ hỗ trợ em trong việc tìm kiếm res.

- Ok anh.

Tôi trả lời nửa đùa nửa thật với anh Huy khi anh đề cập tới pv của tôi. Thực ra thì lúc này tôi vẫn còn đang tập trung nhiều vào sv CTC nên chỉ những khi rảnh tôi mới chuyển qua SHXT luyện cấp nhưng bù lại tôi thường không ngại chết đệ tử mà dò thám luôn cả 3 tầng để kiếm chân khí cùng trân châu cống hiến bang hội trong lúc chủ yếu các thành viên khác chỉ dò thám tới tầng 2 rồi quay về cho nhanh, chỉ khi cần vật phẩm cống hiến bang hội theo quy định thì họ mới đi cả 3 tầng. Vì thế mặc dù là thành viên có pv thấp nhất nhưng tôi nhanh chóng trở thành trụ cột cống hiến bang hội với lượng vật phẩm khá lớn.

Bạn đang đọc Tự truyện của 1 Gamer : Game là ảo – tình cảm là thật sáng tác bởi Laobap11

Truyện Tự truyện của 1 Gamer : Game là ảo – tình cảm là thật tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Laobap11
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.