Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân a nữ nhân

1591 chữ

Náo loạn một hồi!

Mặc Tiểu rốt cục thở hổn hển ngừng lại, bởi vì như Tiêu Phàm trước đó nói, Mặc Tiểu tự thân tu vi quá thấp, Tử Vong kèn lệnh lại là thần binh, linh khí trong cơ thể nàng lại có hạn nên không thể điều khiển được Tử Vong kèn lệnh quá lâu.

“A a a, đau đau đau, đau chết lão tử, đau chết lão tử!” Tối Chung ma đao hóa thành một đoàn hắc mang, tại không trung cấp tốc xuyên qua, hơn nữa là một bên cấp tốc xuyên qua, một bên trung khí mười phần tiếng kêu rên liên hồi nói.

“Ngươi cái này đao mổ heo, tính, coi như số ngươi gặp may, lão, lão nương hôm nay là không có sức, nhưng, nhưng ngươi chờ, sau, lần sau lão nương không biến ngươi thành một đống phế liệu thành tên của lão nương sẽ ghi ngược lại!” Mặc Tiểu một bên thở hổn hển, một bên lớn tiếng kêu lên.

“Hồng hộc!”, “Hồng hộc!”, “Hồng hộc!”

Dứt lời, Mặc Tiểu tựu triệt để không có sức đặt mông ngồi xuống ghế đá ở giữa sân, sau đó thở hổn hển từng ngụm, đồng thời lồng ngực của nàng liên tục nẩy lên nẩy xuống, hai ngọn núi kia cứ trập trùng nhấp nhô theo nhịp hô hấp của nàng, mà bởi do nàng đổ mồ hôi nên y phục của nàng đều dán chặt lên trên người, do đó để lộ ra thân hình hoàn mỹ của nàng một cách bất ngờ.

Nhưng đáng tiếc, gương mặt của Mặc Tiểu lại chỉ là một gương mặt bình thường, quả thật không tương xứng với dáng người hoàn mỹ của nàng, quả thực khiến người ta không thể không tiếc nuối!

Tiên tử Nguyệt Ly nhìn xem dáng người ngạo nghễ của Mặc Tiểu, lại khẽ cúi đầu nhìn dáng người của mình, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo không chút yếu thế hơn, chẳng qua khi nàng trông thấy cặp núi đôi kia lớn hơn của nàng thì lập tức sắc mặt có chút ảm đảm, trong ánh mắt lộ ra một tia ghen ghét.

Mà lúc này đây, Tiêu Phàm ở bên cạnh tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng tiên tử Nguyệt Ly, đột nhiên lên tiếng.

“Ngươi nhỏ hơn một một chút không ái, nhưng cũng không cần phải ghen ghét nàng làm gì!” Tiêu Phàm nhún nhún vai nói, “Bởi vì nhỏ một chút cũng có chỗ tốt của nó, tối thiểu cũng thẳng tấp, còn nàng lại không thẳng được như ngươi!”

“Đương nhiên, nếu như chạm tới, xúc cảm của hai người các ngươi thật ra cũng như nhau bởi mỗi người có một nét riêng, tự có tư vị mỹ diệu riêng, rất khó phân ra cao thấp!”

Tiêu Phàm nói xong, thoáng chốc cả viện lâm vào yên tĩnh đến ngay cả tiếng một cây châm rơi xuống cũng có thể nghe rõ.

Tiên tử Nguyệt Ly cùng Mặc Tiểu đều là quay đầu, sau đó có chút há to mồm, thần sắc kinh ngạc vô cùng nhìn xem Tiêu Phàm.

Loại chuyện không biết xấu hổ cỡ này mà Tiêu Phàm cũng có thể nói ra một cách đường hoàng?

Nếu như không phải nhận biết Tiêu Phàm, đổi lại là một người khác thì thật sự sẽ cho rằng Tiêu Phàm là một tên dâm tặc vô sỉ hạ lưu đáng ghét!

Mà không trung Tối Chung ma đao ngược lại là sớm đã thành thói quen, sau đó chỉ thấy nó liếc qua trước ngực của tiên tử Nguyệt Ly cùng Mặc Tiểu, phi thường tán đồng khẽ gật đầu, theo đó liền trực tiếp loé lên một cái, chui vào trong cơ thể Tiêu Phàm, đi tĩnh dưỡng nghỉ ngơi.

Tiên tử Nguyệt Ly há to miệng, muốn nói cái gì, lại phát hiện vô luận chính mình nói cái gì đều tránh không khỏi những chữ những chỗ mẫn cảm khó xử kia, lập tức đành phải gương mặt ửng đỏ một mảnh, cúi đầu nói không ra lời.

Ngược lại là Mặc Tiểu, nguyên bản cả người còn đằng đằng sát khí, giận không kiềm được, sau đó sắc mặt đột nhiên biến đổi, trở nên yếu ớt như hoa, đứng dậy hướng về Tiêu Phàm chậm rãi đi tới.

“Ngươi nói là ta lớn hơn nàng?” Mặc Tiểu ánh mắt có thể nói là câu hồn đoạt phách, mị thái mười phần, nhẹ nhàng hỏi Tiêu Phàm.

“Ừ, xác thực lớn hơn một chút!” Tiêu Phàm hết sức chăm chú một lần nữa nhìn chằm chằm ngực Mặc Tiểu, nhìn trọn vẹn mười giây đồng hồ xong lại gật đầu lên tiếng.

“Nghe thấy không? Ta lớn hơn ngươi!” Nghe xong những lời đó của Tiêu Phàm, Mặc Tiểu lập tức phi thường khiêu khích nhìn tiên tử Nguyệt Ly một chút, cố ý hất cao ngọn núi của mình lên, ngẩng đầu cười lệnh nói.

“Vậy ngươi có nghe thấy gì không? Làm vinh dự có được cái gì? Ta xinh đẹp hơn ngươi!” Tiên tử Nguyệt Ly vốn đang tại ngượng ngùng, đầu cũng có chút loạn như ma, nhưng sau khi nghe Mặc Tiểu nói thì lập tức biến sắc, cả người cũng lập tức bị chọc giận, ngẩng đầu lên cười lạnh nhìn Mặc Tiểu phản kích nói.

“Đừng nói những lời nói nhảm vô dụng như thế, lớn chính là tốt!” Mặc Tiểu y nguyên cười lạnh nói, lại ưỡn ngực, mặt tự hào kiêu ngạo.

“Thế nhưng là ngươi lớn nhưng lại rủ xuống, còn không bằng ta nhỏ nhưng lại thẳng tốt!” Tiên tử Nguyệt Ly bị tức, sắc mặt tựa hồ có chút trắng bệch, cây kim so với cọng râu đáp lại phản kích nói.

“Ai nói lão nương rủ xuống rồi?” Rủ xuống hai chữ để Mặc Tiểu lập tức phá công, sau đó tức giận nói, “Lão nương còn tốt hơn của ngươi đó có biết không?”

“Lớn còn không rủ xuống, vậy trong ngươi chứa đều là bọt biển sao?” Tiên tử Nguyệt Ly chân thực tính cách cũng bị từng chút từng chút bức bách ra, cũng là khéo mồm khéo miệng phản kích nói.

“Thật sự là chưa thấy qua muội tử như bức tường thành, lão nương tựu lớn lại rủ xuống thì lại làm sao? So ngực? Lão nương cho tới bây giờ đều không có sợ qua ai!” Mặc Tiểu cả giận nói.

“Ngoài miệng nói thì làm được gì? Có gan show ra? Không cởi quần áo ai biết ngươi bên trong đựng là hàng thật hay chỉ là một đống lớn bọt biển?” Tiên tử Nguyệt Ly trong mắt lóe lên một tia xảo trá chi sắc, trên mặt lại là không biến sắc mặt cười lạnh nói.

“Show thì show, ai sợ ai?” Mặc Tiểu bị tiên tử Nguyệt Ly chọc tức là một cỗ khí huyết bay thẳng trán, lập tức không cần nghĩ ngợi, thốt ra.

Nhưng là bên này vừa mới dứt lời, trên mặt của nàng tựu lộ ra một tia vẻ hối hận, bởi vì lại xúc động, nói sai.

Cái này sao có thể show ra được?

“Show a, ngươi show ra thử xem?” Tiên tử Nguyệt Ly lúc này hoàn toàn chiếm thượng phong, lập tức là không ngừng châm ngòi thổi gió, ngôn ngữ chọc giận Mặc Tiểu đạo, “Làm sao? Đã nói không dám nhận? Không dám show? Sợ rồi?”

“Ngươi…!” Mặc Tiểu tức giận bốc khói trên đầu, thất khiếu bên trong đều là không ngừng bốc khói, cả người tựu như là một đầu phát cuồng mẫu tê giác, hung hăng giẫm châm xuống đất.

“Ta nói ngươi không có…!” Tiên tử Nguyệt Ly càng thêm đắc ý, trong miệng cũng càng thêm đúng lý không tha người, đối Mặc Tiểu từng bước ép sát đạo, nhưng là đột nhiên, nàng tựu im bặt mà dừng.

Bởi vì, Tiêu Phàm đột nhiên giơ tay ngay tại nàng ngạo nghễ ưỡn lên trên mông trùng điệp vỗ một cái!

“Được rồi, như là đã đứng vững lý, kia nói hai câu, giải hả giận liền thành, nhưng là đừng đem người vào chỗ chết mặt bức a!” Tiêu Phàm nhìn xem tiên tử Nguyệt Ly, lắc đầu mở miệng nói ra.

“Công tử, ngươi, ngươi…!” Tiên tử Nguyệt Ly che lấy có chút hơi đau cái mông, đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn xem Tiêu Phàm, trong miệng muốn nói cái gì lại cái gì đều nói không nên lời.

“Ngươi có phải hay không muốn nói, ta không thể đánh mông của ngươi?” Tiêu Phàm liếc tiên tử Nguyệt Ly một chút, nói.

Tiên tử Nguyệt Ly không nói gì, mà là khuôn mặt, cái cổ, cánh tay, toàn thân cao thấp đều đỏ ửng một mảnh, tuyết trắng hàm răng cắn cắn màu hồng bờ môi, xem như ngầm thừa nhận nói.

“Muội tử, ngươi phải hiểu rõ thân phận của ngươi bây giờ!” Tiêu Phàm thở dài, mở miệng nói ra, “Ngươi bây giờ thế nhưng là ta chung thân tùy thân thị nữ, mà ngươi nếu là thị nữ của ta, vậy ta đây cái làm chủ nhân tựu đối ngươi có quản giáo quyền lợi, mà lúc nào ta cảm thấy ngươi làm sai, ta tự nhiên là có quyền lợi trừng phạt dạy ngươi, ngươi minh bạch?”

Bạn đang đọc Từ Tiên Hiệp Thế Giới Trở Về của Phát Cuồng Đích Yêu Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Infinity
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.