Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Kiếm Chủng

Tiểu thuyết gốc · 1936 chữ

Mắt thấy sơn môn sắp sửa đóng thời điểm, thân ảnh Thần Ngọc chợt lóe, người đã ở trên không trung, sau đó tế ra một cái trận bàn, cùng lúc đó lại ném ra một số tài liệu khắc họa vô số trận kỳ khác xung quanh. Chỉ chớp mắt, một cái trận pháp cấp tám được hình thành.

Thần Ngọc vẩy trận bàn trên tay, sau một giây, trận pháp hắn tiện tay bố trí đã ngăn lại sơn môn sắp đóng của Tứ Kiếm Phái. Tuy chỉ là một cái bát cấp trận pháp, bất quá ngăn cản sơn môn môn phái ngưng lại thoáng cái vẫn là dễ hiểu.

- Đạo hữu đây là vì cái gì? Thiếu chủ Tứ Kiếm Phái đến đây chúc mừng, ngươi hà cớ gì không nói hai lời trực tiếp muốn phong sơn? Nếu không phải ta có chút tâm đắc về trận pháp, e rằng hôm nay thiếu chủ Thánh Tâm Giáo, thậm chí là cả Thánh Tâm Giáo đều mặt mũi mất sạch.

Thần Ngọc ở trên không trung giọng nói vang vọng lại truyền vào bên trong chất vấn tên vừa ra lệnh kia.

Thấy Thần Ngọc chất vấn, giọng nói kia trầm lặng một hồi. Nửa ngày sau, thanh âm kia lại mở miệng nói:

- Đạo hữu có thể trong thời gian ngắn bố trí một cái bát cấp trận pháp, hẳn là một vị cửu cấp tông sư trận pháp đi, Tứ Kiếm Phái chúng ta hoan nghênh các hạ đến đây chúc mừng Thánh Nữ bản môn. Về phần Hồ thiếu chủ...

Dừng một chút, thanh âm này lại tỏ ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Thánh Tâm Giáo đã có người đại diện tới đây từ sớm, chính là Hồ Hợi công tử.

Thần Ngọc, số 18 hai người nghe xong không có cảm giác gì. Bất quá Hồ thiếu chủ này lại khác, sắc mặt lại có chút khó coi.

- Sao vậy?

Thần Ngọc quay qua hỏi Hồ Ngọc Thừa.

- Hồ Hợi này đã là Độ Kiếp viên mãn rồi. Trong tông môn, hắn tuy là anh em với ta, nhưng mà hắn lại là kẻ mong muốn ta chết nhiều nhất.

Thần Ngọc nghe vậy thoáng gật đầu, sau đó lâm vào suy tư. Sau một lát, khóe miệng hắn hơi cong lên, hai mắt lập lòe tinh mang nói ra:

- Vị đạo hữu kia, ta không cần biết Hồ Hợi hay Hồ Tuất gì đến đây rồi. Nhưng hiện giờ vị trước mắt đây mới là thiếu chủ Thánh Tâm Giáo, xét về địa vị, vị thiếu chủ này chỉ hơn không kém tên Hồ Hợi kia. Hơn nữa, không lẽ môn phái các vị còn quy định số người Thánh Tâm Giáo được phép đến sao?

- Cái này...

Nghe Thần Ngọc chất vấn, tên tu sĩ ở trong á khẩu một hồi. Hắn nào nghĩ tới bản thân đường đường Đại Thừa kỳ, lại bị một tên Thừa Đỉnh nho nhỏ chất vấn, ép đến mức không biết nói gì.

Đang lúc bầu không khí ngột ngạt này kéo dài thời điểm, một thanh âm già nua đột nhiên vang lên:

- Để bọn họ vào đi.

- Vâng.

Toàn bộ tu sĩ có mặt đều nhất thanh nhị sở ứng tiếng, ngay cả tên tu sĩ Đại Thừa ngăn cản vừa rồi cũng không ngoại lệ.

Sau đó, không ngoài dự liệu cả đám người Thần Ngọc đều được tiến vào bên trong.

Tứ Kiếm Phái Nghị Sự Điện, lúc này một đám người đang ngồi ở nơi này, tu vi cả đám người không ngờ đều là Đại Thừa, thấp nhất cũng là Đại Thừa một tầng.

Ngồi trên chủ vị là một lão nhân tóc trắng, tiên phong đạo cốt, tu vi Đại Thừa viên mãn. Mà giọng nói để cho Thần Ngọc bọn họ đi vào đúng là của người này.

- Tông chủ, vì sao ngươi lại để cho tên sát tinh kia tiến vào môn phái chúng ta?

Một tên tu sĩ đang ngồi phía dưới bỗng nhiên đứng dậy ôm quyền hỏi lão giả này.

Nhìn người vừa hỏi, lão giả ngồi chủ vị uy nghiêm nói:

- Ta nhận được tin tức, Thánh Tâm Giáo lần này quyết tâm muốn dồn Hồ Ngọc Thừa này vào chỗ chết, chính vì thế chúng ta chỉ việc ngồi xem bọn họ đấu đá lẫn nhau là được.

Nghe thấy thế, cả đám người trầm mặc. Một hồi lâu sau, một tu sĩ khác lại đứng dậy nói:

- Cho dù vậy cũng không thể để hắn vào sơn môn ta. Không nói đến khả năng quỷ dị của người này, nếu hắn bị ám sát ở phái ta, truyền ra bên ngoài cũng không tốt đẹp gì.

Lão nhân tông chủ lại không để ý chút nào, nhàn nhạt đáp:

- Ai nói là ám sát.

- Ý của tông chủ là?

Cả bọn nghi ngờ không thôi. Tất cả ánh mắt nghi hoặc đều đổ dồn về phía tông chủ Tứ Kiếm Phái chờ đợi câu trả lời.

- Tỷ đấu.

Tông chủ phun ra hai chữ, sau đó thân ảnh thoáng cái biến mất khỏi đại điện.

Cả đám đưa mắt nhìn nhau, sau đó như đã ngầm thông đồng từ trước, toàn bộ lại nhìn về phía một người con gái ngồi ở vị trí đầu bên phải.

Đây là một nữ tử trẻ tuổi, nhìn qua thập phần kiều diễm, nàng có một thân hình bá mị, ai nhìn vào cũng không thể rời mắt, trẻ trung xinh đẹp, câu dẫn lòng người. Nếu để cho các thanh niên tài tuấn, các tinh anh của các môn phái thấy nàng, nhất định cả bọn sẽ vui mừng mà đồng thanh hô: Tô Thánh Nữ. Đúng thế, nàng ta cũng không phải ai khác mà chính là tâm điểm, là nhân vật chính của sự kiện oanh động đại lục lần này. Đại Thừa Kỳ trẻ tuổi nhất đại lục, Thánh Nữ Tứ Kiếm Phái, Tô My.

Thấy một màn này, Tô My khẽ mỉm cười, nụ khiến vô số kẻ nào đó cả đêm mất ngủ.

- Thôi được. Nếu vậy ta sẽ xuất đầu một chuyến, châm một mồi lửa cho sự kiện thêm sống động.

Tại một gian phòng nào đó, Thần Ngọc ba người đang ở bên trong, lúc này Hồ Ngọc Thừa bất mãn nói ra:

- Tứ Kiếm Phái khinh người quá đáng, không những ngăn chúng ta không cho vào, đến khi vào thì như cô lập chúng ta vậy. An bài ba người ở cùng một gian phòng nhỏ, hơn nữa lại nằm ở nơi linh khí ít nhất, xung quanh không có bóng người, giống như nơi bị bỏ hoang vậy.

Tuy Hồ Ngọc Thừa bị Thần Ngọc sử dụng thuật khôi lỗi, bất quá đây là loại khôi lỗi cấp cao, Hồ Ngọc Thừa vẫn hoạt động như thường, dù cho tiên nhân có lại đây làm biện pháp gì cũng không nhìn ra bất thường.

- Chúng ta ở đây cũng tốt, không có người chú ý, dễ dàng hành động.

- Hành động gì?

Hai người số 18 ánh mắt mờ mịt nhìn Thần Ngọc.

- Không có gì. Các ngươi cứ tu luyện, bọn họ vì kiêng kị khả năng quỷ dị khắc chết kia mà không dám làm gì chúng ta, không cần để ý đến chuyện khác.

Rất nhanh, đêm xuống, một bóng người thân ảnh quỷ mị xuất hiện ở hậu sơn Tứ Kiếm Phái. Người này đã ẩn nấp tu vi, hiện tại hắn cùng người bình thường không khác gì nhau, dù là ai đi nữa cũng vô pháp nhìn ra tung tích của hắn.

- Phía trước là Sát Kiếm Chủng của Tứ Kiếm Phái sao? Quả là nơi luyện thể thích hợp với ta.

Đúng vậy, người này chính là Thần Ngọc. Hiện tại hắn đã dịch dung thành một người khác, bất ngờ thay người mà Thần Ngọc dịch dung lại là tên đang ở Diệt Thiên bên trong tiểu thế giới, đang tu luyện cùng Namek nhân, Dr.Gero số 20.

Hồi còn ở địa cầu, Thần Ngọc từng sưu hồn đại trưởng lão của Tứ Kiếm Phái, cho nên môn phái này hắn nắm rõ nhất thanh nhị sở, dù chưa đến bao giờ nhưng cũng chẳng khác hậu hoa viên nhà mình cả.

Mà Thần Ngọc lại vô tình đọc được ký ức về Sát Kiếm Chủng, mật địa của Tứ Kiếm Phái, nơi giúp Tứ Kiếm Phái quật khởi, học được chiêu thức như "Cấm", hơn nữa đại bộ phận linh khí bản mệnh của đệ tử Tứ Kiếm Phái đều được lấy từ nơi này mà ra.

Nhưng mà còn một bí mật mà ngay cả cao tầng môn phái này không rõ đó là, Sát Kiến Chủng là nơi tốt biết bao để luyện thể, đây là Thần Ngọc đúc rút ra kết luận khi nhìn thấy ký ức đại trưởng lão môn phái này hồi còn trẻ tiến vào bên trong.

Thần Ngọc lấy ra một khối lệnh bài, đây là lệnh bài đi thông vào bên trong của Sát Kiếm Chủng. Sau đó hắn tiến vào kết giới của nơi này.

Đúng lúc này, lệnh bài chợt lóe, sau đó Thần Ngọc được truyền tống vào bên trong.

Khi Thần Ngọc đến được Sát Kiếm Chủng, một thanh âm bên trong vang vọng ra:

- Thời gian vào trong không giống mọi lần, nhưng không sao cả. Nếu ngươi đã là đệ tử của Tứ Kiếm Phái, vậy hãy tìm ra thanh kiếm phù hợp với mình đi.

Đang khi Thần Ngọc nhìn xung quanh, bốn phía toàn là linh khí trường kiếm cắm trên mặt đất, một âm thanh từ đâu vọng lại, truyền vào trong não Thần Ngọc.

Thần Ngọc khẽ cau mày. Hắn chợt có chút nghiêm mặt lại. Từ việc truyền âm vừa rồi, hắn khẳng định kẻ này có tu vi trên cả Tán Tiên cảnh. Không ngờ Tứ Kiếm Phái lại có tu sĩ như vậy trấn giữ ở đây. Lần này hành sự phải thận trọng hơn mới được.

Bây giờ hắn có thể đối phó với Tán Tiên, nếu gặp siêu cấp Tán Tiên chỉ có thể rút lui, huống chi kẻ trong này có khả năng là Hư Tiên hàng thật giá thật.

Bất quá Thần Ngọc khẽ nhếch miệng. Nếu lần này nhất cử lưỡng tiện đột phá Linh Thể, như vậy bản thân sau khi phục dụng tiên đậu và đan dược chữa thương, tu vi hẳn sẽ khôi phục về ban đầu, khi đó trời cao mặc chim bay, hắn còn sợ gì nữa.

Theo hắn suy đoán, tu vi và sức chiến đấu của bản thân không một mạch khôi phục luôn khi ăn các loại chữa thương thần kỳ kia mà chỉ hồi phục từng chút, thứ nhất là do đây là tu chân giới, mà nguyên nhân còn lại là do hắn bây giờ Dưỡng Thể cũng không phải là, như vậy cơ thể sao chịu đựng nổi khi bị áp chế. Nếu giờ là Linh Thể, áp chế biến mất, hắn tin tưởng trước khi tên Hư Tiên kia kịp phản ứng, mình đã khôi phục lại Hư Tiên Cảnh, khi đó bóp chết Hư Tiên như bóp chết một con kiến, hắn không cần e ngại.

Nghĩ vậy, Thần Ngọc không thèm để ý gì mà chọn kiếm, trực tiếp đến nơi sâu nhất Sát Kiếm Chủng, nơi tập trung sát ý, kiếm ý để luyện thể.

Bạn đang đọc Tu Tiên Giả Tại Long Châu Thế Giới sáng tác bởi ThiênĐạoEverywhere
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênĐạoEverywhere
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.