Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo Hóa Bảo Vật Mảnh Vỡ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1932 chữ

Thần Ngọc không ngờ ở đại lục này lại xuất hiện mảnh vỡ Tạo Hóa Bất Tử Giáp.

Khi trước ở tu chân giới, hắn từng chiếm được một cái mảnh vỡ món taon hóa pháp bảo này. Lại về sau lên đến tiên giới, hắn cũng cơ duyên xảo hợp có thêm một mảnh vỡ. Hiện tại hai mảnh vỡ kia đều ở Diệt Thiên Thế Giới của mình.

Lần này, nếu hắn cầm xuống được mảnh vỡ thứ ba này, vậy chỉ cần một mảnh cuối nữa hắn sẽ có được Tạo Hóa Bất Tử Giáp hoàn chỉnh.

Năm đó, Hồng Quân lão gia hỏa kia có được Tạo Hóa Ngọc Điệp, Tạo Hóa Bất Diệt Phủ, bảo vật khai thiên của Bàn Cổ, bản thân mình không làm gì được hắn, vì vậy đã chọn con đường phi thăng Đạo Giới, chờ một ngày tu vi tăng mạnh, lại quay trở lại tiên giới tiêu diệt Hồng Quân, ai ngờ bản thân lại bị tính kế bấy lâu mà không hay biết.

- Đây là một ngàn linh thạch thượng phẩm, ngươi đi cầm xuống cho ta một gian phòng đấu giá riêng, số còn lại của ngươi. Chúng ta đợi ở Linh Tức Lâu phía trước.

Thần Ngọc quét thần thức thoáng cái, sau đó lấy ra một túi trữ vật nhàn nhạt nói.

Nói xong, Thần Ngọc cùng số 18 biến mất không còn ở vị trí kia nữa.

Vạn Sự Thông nuốt cái ực một tiếng. Lần này đúng là bản thân chiếm tiện nghi lớn rồi. Nghĩ đến đây, hắn hí ha hí hửng chạy đến đấu giá hội.

Linh Tức Lâu một bàn nào đó, số 18 vẫn là nghĩ ngờ hỏi:

- Ngươi không sợ hắn cầm tiền không làm việc sao?

Thần Ngọc nghe vậy thì nhàn nhạt cười khẽ nói:

- Hắn là người thông minh, việc ngu xuẩn như vậy nếu hắn dám làm thì cũng không sống đến hiện tại.

Mà đang lúc hai người Thần Ngọc trò chuyện thời điểm, xa xa bàn bên góc trái Linh Tức Lâu, mấy tên tu sĩ đang ngồi nói chuyện, mà nội dung cuộc nói chuyện này lại khiến Thần Ngọc để tâm.

- Viên sư huynh, lần này chúng ta đến Tứ Kiếm Phái không ngờ lại gặp được buổi đấu giá hội có đồ vật bậc này.

Tên nam tử gọi Viên sư huynh này có tu vi Phân Thần hai tầng khẽ gật đầu. Hắn nhíu mày nói ra:

- Hải Sơn Các chúng ta cũng chỉ có một vị Thừa Đỉnh đại năng mà thôi. Không biết kẻ nào bại gia đến vậy, tại một cái thành thị bé tẹo này cũng mang Đỉnh Thừa Đan ra đấu giá.

Nữ tử duy nhất trong số họ nói ra:

- Lần này Các Chủ dẫn đội chúng ta đến Tứ Kiếm Phái, tham gia đại điển mừng Tô Thánh Nữ tấn thăng Đại Thừa Kỳ, trở thành môn chủ Tứ Kiếm Phái. Ai ngờ được đi qua Thanh Nam Thành này lại có thứ tốt như vậy, Các Chủ đã là Hợp Thể Đỉnh Phong rồi, lần này Hải Sơn Các chúng ta bắt buộc phải cầm được thứ này.

Viên sư huynh kia lại khẽ cau mày nói:

- Bất quá nhận được tin tức này không chỉ Hải Sơn Các ta, còn có Luyện Huyết Đường, Tần Đường Tông, chờ chút các loại tông môn trên đường đến Tứ Kiếm Phái đều nhận được tin tức, chúng ta có lấy được không Đỉnh Thừa Đan độ khó gia tăng rất nhiều.

Thần Ngọc nghe đến đây khóe miệng hơi hơi cong lên.

- Tứ Kiếm Phái Thiên Hương Đại Lục sao? Tại tiên giới ta giết một tên, tại địa cầu ta cũng làm gỏi một đứa. Xem ra Tứ Kiếm Phái không cần tồn tại nữa rồi.

Hắn xa xa tạo một cái ấn ký thần thức lên người tên Viên sư huynh kia, sau đó không thèm để ý ngồi uống linh trà đợi Vạn Sự Thông.

Cũng không lâu sau đó, Vạn Sự Thông đã trở lại, trên tay cầm một tấm vé.

- Hai vị tiền bối, không làm nhục mệnh, ta đã cầm được một vé ở phòng tầng hai.

Cầm lấy vé phòng đấu giá, Thần Ngọc thu lại vào giới chỉ rồi hỏi:

- Tìm cho chúng ta hai gian phòng ở, chỗ tốt không thiếu phần ngươi.

Vạn Sự Thông gãi gãi đầu nói:

- Tiền bối có điều không biết, gần đây do nhiều tu sĩ bên ngoài đến, hơn nữa giá phòng cũng tăng rất nhiều, hiện tại các tức lâu đều đã không còn phòng ở.

Thần Ngọc vẻ mặt không đổi nhìn hắn.

Đúng như Thần Ngọc chờ đợi, Vạn Sự Thông lại nói tiếp:

- Bất quá hai vị tiền bối an tâm là, chỗ ở của ta vừa hay còn vài gian phòng trống, nêu hai vị không chê, có thể tới chỗ của ta ở vài ngày.

Khóe miệng Thần Ngọc khẽ nhếch, sau đó gật đầu bảo tên này dẫn đường. Nửa giờ sau, ba người đến một tiểu viện nhỏ, Thần Ngọc, số 18 hai người chọn một gian phòng trống rồi tu luyện.

Thành chủ phủ bên trong, nam tử trung niên vẻ mặt uy nghiêm đang ngồi trên chủ vị, phía dưới là một tên tu sĩ đang quỳ dưới, vẻ mặt lo sợ.

- Tìm được tin tức hai vị trưởng lão rồi sao?

Tên tu sĩ kia giọng khẽ run lên ấp úng nói:

- Hồi thành chủ đại nhân, đã tìm được hai vị trưởng lão ở Thanh Nam Sơn. Bất quá...

- Bất quá cái gì?

Thành chủ âm trầm hỏi.

- Bất quá hai người họ đã ngã xuống.

- Đùng.

Thành chủ nghe xong khẽ biến sắc mặt, hắn không tự chủ vỗ bàn một cái, cái bàn trước mặt chia năm sẻ bảy.

- Thanh Nam Thành ta bao năm qua cũng chỉ đào tạo ra bốn vị Nguyên Anh kỳ, thoáng cái hai tên ngã xuống, được, được lắm. Nếu để bản thành chủ biết là ai, dù ngươi có là người của tông môn nào cũng đừng trách bản thành chủ ác độc.

Theo hắn nghĩ, có thể tiêu diệt hai vị Nguyên Anh Kỳ thì tu vi cũng là Nguyên Anh trở lên.

Bất quá tên này còn chưa xóa dấu vết chiến đấu, thi thể vẫn còn, hẳn là đại chiến bị thương nặng, ngay cả sức hủy thi diệt tích cũng không còn, tên này cùng lắm chỉ là Nguyên Anh đỉnh mà thôi. Hắn thân là Phân Thần ba tầng, há lại e sợ.

Số 18 không hề hay biết chuyện này, không ngờ bọn người phủ thành chủ đã nhanh chóng điều tra ra đến như vậy.

Về phía Thần Ngọc, hắn căn bản không quan tâm đến chuyện kia. Vì thế khi đó cũng không có ý thiêu tán thi thể bọn họ.

Nếu có người đui mù tìm đến tiễn đưa linh thạch bảo vật cùng tánh mạng, hắn cũng không ngại mà xuống tay rồi. Đồ vật của bọn này cũng đủ cho số 18 tu luyện.

Lại mấy ngày trôi qua, Vạn Sự Thông cũng ăn ý, hắn không có làm phiền hai người họ.

Hôm nay, Thần Ngọc không có khôi phục tu vi nữa, hắn ra khỏi phòng, chuẩn bị tham gia đấu giá hội.

Cùng lúc đó, số 18 cũng ra ngoài, nhìn tu vi của nàng, Thần Ngọc khẽ gật đầu nói:

- Trúc Cơ sơ kỳ, tốc độ không tính quá chậm.

Bởi vì số 18 thực lực rơi vào khoảng Phân Thần Trung Kỳ, vì vậy hắn cũng không có quét thần thức nhìn nàng tu luyện bởi nàng tự có thực lực bảo vệ bản thân.

- Ngươi thì sao? Tu vi đạt đến cảnh giới nào rồi.

Thần Ngọc tính toán thoáng cái nói:

- Phân Thần sơ kỳ.

Nghĩ nghĩ thoáng cái hắn lại nói:

- Tại trong chiến đấu, cô có thể chuyển hóa tu vi thành sức mạnh chiến đấu hoặc sức mạnh chiến đấu thành tu vi. Nếu gặp kẻ địch mạnh cô có thể cân nhắc làm vậy.

Số 18 nghe vậy khẽ cười cười nói:

- Ta biết rồi. Khi trước ở hang động kia tu luyện ngươi cũng từng nhắc ta rồi.

Thần Ngọc khóe miệng co giật vài cái, sau đó hắn ho nhẹ một cái nói:

- Đi thôi. Đến đấu giá hội.

Hai người một song song mà đi, rất nhanh đã đến đấu giá hội.

Thần Ngọc đưa vé phòng cho tên tu sĩ gác cửa đấu giá, sau đó rất nhanh hai người được dẫn đến một gian phòng lầu hai.

Tầng hai là gian phòng cho một số tu sĩ Kim Đan kỳ hoặc một ít Nguyên Anh tán tu hoặc kẻ có tiền đều có thể cầm xuống một gian.

Bất quá chỗ của Thần Ngọc hai người là gian cuối của lầu hai này, có thể coi là gian mờ nhạt ít người chú ý nhất.

Thần Ngọc cũng không để ý, hắn và số 18 ngồi xuống, sau đó từ giới chỉ lấy ra linh trà, rót cho số 18 một chén, sau đó hắn cầm chén còn lại nhấm nháp đợi đồ vật mình nuốn.

Tuy đều là linh trà, nhưng thứ hắn lấy ra xét về mọi mặt đều vượt xa mấy cái linh trà ở Thanh Nam Thành rất nhiều.

Cũng không để Thần Ngọc và toàn trường đấu giá đợi lâu, một tên tu sĩ xuất hiện ở đài chủ vị đấu giá, hắn ôm quyền hướng bốn phía nói ra:

- Hoan nghênh các vị đạo hữu đến tham gia buổi đấu giá lần này. Lời lẽ vô ích ta cũng không nói nhiều, hẳn là chư vị đều vì mấy kiện bảo vật kia mà đến, ta cũng không làm mất thời gian mọi người nữa. Đấu giá bắt đầu.

Tiếp sau đó, vài kiện đồ vật đều được mang ra đấu giá, Thần Ngọc lại nhàm chán ngồi nhìn.

- Sao có nhiều đồ mang ra đấu giá vậy? Không phải chỉ có ba món thôi sao?

Số 18 khó hiểu nói ra.

- Ba vật kia là đồ vật áp trục, được tung ra ngoài thu hút nhiều thế lực, kẻ có tiền tham gia mà thôi. Đấu giá xa xa không chỉ có ít như vậy. Nếu thấy thứ gì mình thích cứ việc báo giá, dù sao linh thạch chúng ta không thiếu.

Số 18 lắc lắc đầu. Linh thạch đối với nàng tu luyện rất hữu dụng, hơn nữa pháp bảo ở tu chân nếu không phải thứ gì nghịch thiên, cán bản không giúp gì cho bản thân trong chiến đấu.

Đấu giá cứ thế diễn ra, vô số pháp bảo, linh thảo phù lục các loại đều được mang ra đấu giá, bất quá cả số 18 và Thần Ngọc đều không có ý định mua xuống cái gì.

Rất nhanh, nửa ngày trôi qua, cuối cùng thì ba thứ đồ vật kia đã được mang lên đấu giá.

- Chư vị đạo hữu, cuối cùng là ba kiện áp trục của buổi đấu giá hôm nay. Vị tiền bối gửi bán đấu giá quy định, ba món đồ này có thể dùng linh thạch hoặc dùng vật đổi vật, chỉ cần để vị kia hứng thú, giao dịch sẽ thành công. Vật phẩm đầu tiên là một thanh trường kích bán cực phẩm, xin mời chư vị đấu giá.

Bạn đang đọc Tu Tiên Giả Tại Long Châu Thế Giới sáng tác bởi ThiênĐạoEverywhere
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênĐạoEverywhere
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.