Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 : Thiếu niên nghèo va hắc y nhân

Tiểu thuyết gốc · 904 chữ

Mùa thu,lá vàng rơi đầy đất ,từng cơn gió se se lạnh. Một thiếu niên da ngăm đen,khuôn mặt kiên nghị già dặn hơn tuổi,mặc một bộ quần màu nâu áo thủng lỗ chỗ được vá một cách sơ sài. Thiếu niên đang lội nước bên hông đeo một chiếc nơm đan bằng tre bên trong có một ít cá ,trên tay phải là một sọt cứ lâu lâu lại chụp xuống nước, tay trái thò xuống bằng cái lỗ thủng trên sọt. Tay thiếu nên sờ soạng sung quanh...Bỗng!!! Bọt nước văng tung tóe trên tay hẳn là một con cá khá to cỡ 4 ngón tay. Thiếu niên tươi cười cho vào nơm bên hông nhìn lên trời và lẩm bẩm " Hôm nay thu hoạch không tệ trời cũng đã tối rồi nên quay về nhà thôi".Thế là cậu nhảy khỏi bãi nước chạy tung tăng một cách vui vẻ, hôm nay bắt được nhiều cá,đặc biệt là co cá to kia. Quần áo ướt át ,thiếu niên vừa đi vừa giũ tận dụng những tia nắng cuối ngày để hong khô. Một lát sau, phía xa xa đã thấy những ngôi nhà nằm san sát nhau. Nhà thiếu niên ở tít tắp cuối thôn,trên đường gặp ai cậu cũng chào hỏi và được đáp lại:

- Nay A Ngưu bắt được nhiều cá không,nhìn như thế này chắc được nhiều lắm hả!

Thiếu niên cười đáp:

- Haha !!Cũng đủ lấp bụng!

Đáp xong thiếu niên đi một mạch về nhà. A Ngưu là tục danh, còn tên thật của hắn là Lâm Lực.Có mấy ai nhớ được tên của hắn đâu vì họ đã gọi A Ngưu quen rồi, có lẽ vì hắn da hơi đen.Nhà hắn kia: Không!!! phải gọi là một túp lều!

Hắn vốn mất cha mẹ từ năm 10 tuổi gia sản để lại chỉ vỏn vẹn có một túp lều này thôi. Hắn bây giờ có lẽ đã 15 tuổi ,sống dựa vào hay bàn tay của chính mình.

Tháo chiếc rá bên hông , hắn chui vào lều lấy một chiếc dao , cầm theo đống cá mang ra sau lều nơi có một chiếc ao nhỏ. Tại đó hắn thoan thoắt cầm chiếu dao mổ đống cá vừa bắt được. Cầm đống cá vừa mổ xong hắn nhóm lửa lấy que xiên cá nướng ăn......

Đêm đó!!! Nằm trằn trọc nghĩ miên man, hắn nghĩ về tương lai....

Đêm khuya vào lúc mà những động vật ăn đêm bắt đầu hoạt động....có những tiếng ếch kếu,dế gáy thì bỗng có một tiếng động lạ!

Hắn nhỏm dậy cẩn thận tìm con dao đầu giường bước nhè nhẹ về phía thanh âm.

Hắn chợt nhìn thấy trong ánh sáng le lói của mặt trăng một bóng đen nằm chết lặng giữa đường , máu chảy lênh láng từ tim. Hắn bước nhanh đến!!! Là một người đàn ông ,có vẻ đã chết . Hắn kinh hãi bị dọa nhảy lui về sau, cho dù thành thục hơn tuổi thì vẫn là trẻ con mà thôi." Phải báo ngay thôn trưởng" trong đầu hay nghĩ vậy ,sau đó hắn quay đầu chạy đi.

Bớt sự kinh hãi lại hắn dừng chạy,thở hổn hển cả nghĩ" Có nên báo trưởng thôn không ? Nếu báo trưởng thôn bảo hắn giết người thì sao?" dù gì thì chỉ có mình hắn ở đó thôi. Thế là hắn rón rén quay lại nhìn thấy hắc y nhân vẫn nằm đó không một hơi thở. Hắn mạnh dạn lên đến gần hắc y nhân rồi nghĩ " thôi ta mang hắm đi chôn cất cho khỏi phiền phức " thế là hắn vác lão nhân lên chạy hì hục lên núi.Dùng tay đào đất , sau gần 2 canh giờ miệt mài hắn đã đào được một hố khá to, ngồi bệt xuống Lâm Lực hắn mệt rã rời. Ngoảnh nhìn lại hắc y nhân vẫn nằm đấy không nhúc nhích, bất chợt hắn nhìn thấy trong ngực lão ta có lộ một chiếc túi,hắn lại gần cầm cái túi đó ra. Cậu đổ ra ,tức thì hắn hít một ngụm khí lạnh:

-Trời ạ vàng một thỏi vàng!!

Tuy trước giờ Lâm Lực chưa biết vàng nó như thế nào , chỉ nghe kệ lại mà thôi. Nhưng bây giờ có ngu đi nữa hắn cũng biết đây là vàng , một thỏi vàng " Haha, lần này giàu rồi " Lâm Lực ngoảnh trước nhìn sau cẩn thận nhét vào trước ngực. Số vàng này đủ để cậu sống sung túc suốt đời rồi.Cẩn thận nhìn lại cậu còn thấy một cuốn sách thêm một ít đồ lặt vặt ngoài ra thêm một cây tiểu kiếm nữa. Sách thì thôi rồi hắn mù chữ ,mà không chỉ riêng hắn cả cái thôn này người biết chử chắc chỉ có trưởng thôn thôi. Còn cây tiểu kiếm nhìn là biết chả chặt củi được rồi bởi vì nó có hai lưỡi mà. Nhìn lại lão nhân Lâm Lực thấy tội lỗi quá , người ta chết rồi mà mình còn lấy đồ của hắn . Mà thôi kệ hắn nghèo mà ít ra mình còn chôn cất hắn. Nghĩ xong cậu đặt lão nhân xuống hố lấp đất lại quay về . Mà từ đây có lẽ số mệnh của hắn sẽ ngã sang một hướng khác mà cậu không biết được.

Bạn đang đọc Tu Tiên Chi Lộ sáng tác bởi kingboy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kingboy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.