Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số 3, Ta Muốn Ăn Thịt 2

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

La Cương nheo lại mắt, nhìn về hướng Trần Lạc đang bước đi, trong mắt tự nhiên có một tia sát cơ chợt loé lên rồi thôi.

Trần Lạc hiện tại đã là người của Triệu Hằng. Hơn nữa lại còn rất được Triệu Hằng coi trọng, điều đến chi đội thuộc về đội thân vệ của tổng quản.

Triệu Hằng thế nhưng là một tổng quản, là quan lớn của huyện Bạch Vân, La Cương vẫn không dám trêu chọc.

"Từ từ mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, mình không cần phải nóng nảy... Đại khái phải nửa năm nữa phủ thành mới cử giám sát xuống, trong thời gian lâu như vậy nếu như có cơ hội phải ném tên này cho yêu vật ăn mới được." La Cương hừ lạnh một tiếng.

Sau đó, một bàn tay tức giận đập lên trên mặt bàn, ấm trà đều bị phá toái, nước trà vương vãi đầy mặt đất.

"Thế nhưng ngươi có tổng quản của ngươi bảo hộ thì ta cũng có tổng quản của mình..."

Xem ra phải đến chuyển lời cho tổng sai của mình, để đại nhân gây áp lực cho tên Triệu Hằng khốn khiếp kia, sau đó giết tiểu tử này liền dễ dàng hơn rất nhiều.

"Còn có vị tiểu đạo sĩ kia... Ngay sau sự việc hôm qua liền xin nghỉ bệnh không đến, cái này càng khiến ta nghi ngờ, có lẽ hắn đã biết được điều gì đó."

"Nếu đã như vậy thì mình cũng không thể để cho hắn sống được!"

La Cương đứng lên, toàn thân trên dưới đều toả ra một luồng sát khí.

Những sai dịch xung quanh hầu hết chỉ có tu vi Phàm Luyện, tất cả đều cảm thấy khó thở như lồng ngực bản thân đang bị đè ép, nhưng ai cũng có thể hiểu được vì sao hôm nay La Cương lại có tâm tình tệ như vậy, dù sao đường đệ La Lỗi của hắn hôm qua đã chết a.

Còn người chấp hành nhiệm vụ cùng hắn nghe nói là một vị tiểu đạo sĩ nho nhỏ của Thuần Dương quan, ngày hôm qua mới được nhận làm sau dịch, do bị thương nên nay phải nghỉ ở nhà.

Cuộc sống tương lai sau này của hắn sợ là sẽ rất đau khổ đây.

...

Ngày thứ ba, sắc trời âm trầm, từng hạt mưa của những đám mây đen ào ạt tranh nhau rơi xuống xuống nhân gian.

Sự ẩm ướt làm người ta quên đi cái lạnh của mùa thu.

Liên tiếp ba ngày này, Phương Triệt chưa từng đặt chân thêm một lần nào tới nha môn của tam ti.

Mà là mỗi ngày đều để cho Trần Lạc đi chuyển lời xin nghỉ.

Cái tên Trần Lạc chướng mắt kia ngày nào cũng đến nhưng La Cương hỏi bất kỳ thứ gì hắn cũng không trả lời, vừa thông báo vị đạo sĩ sẽ nghỉ hôm nay, ngay sau đó liền quay đầu rời đi khiến cho La Cương tức giận tới mức sắp tiêu thăng.

La Cương vốn định chờ cho Phương Triệt đến nha môn tam ti, sau đó dự định lặp lại chiêu cũ, bắt Phương Triệt phải nhận một cái nhiệm vụ ở ngoài thành, đến lúc đó chỉ cần ném Phương Triệt cho yêu vật ăn liền thần không biết quỷ không hay.

"Tiểu đạo sĩ kia... Xem ra thật sự là đã biết một vài chuyện mà hắn không nên biết, có lẽ cũng hiểu được rằng chuyện này sẽ nguy hiểm đến tính mạng của bản thân cho nên mới không dám đến nha môn, hành sự cũng đủ cẩn thận a."

La Cương ánh mắt càng trở nên băng lãnh.

"Nhưng đáng tiếc hắn lại giấu đầu lòi đuôi."

Không tiếp tục ở lâu bên trong phòng trực, La Cương trực tiếp rời đi, bên hông đeo sai đao, tiến về phía khu biệt phủ trong nha môn, rất nhanh liền đã tới trước một căn phòng nhỏ.

Căn phòng nhỏ này chính là loại phòng tư nhân mà chỉ người có chức vị tổng quản trở lên mới có được.

"Vương đại nhân, tôi có việc muốn bẩm báo, liên quan tới... con Hỏa Viên yêu của Đông Sơn." La Cương gõ cửa, thấp giọng nói.

Một lát sau, cánh cửa đang đóng chặt được mở ra kêu lên két một tiếng.

Mở cửa là một vị nữ tử có dáng người nở nang, không biết vì lý do gì mà quần áo đang rất xộc xệch, nàng vừa mở cửa ra liền tức giận lườm chằm chằm La Cương, sau đó đành quay người rời đi. ‌

La Cương không dám nhìn nhiều, nàng cũng cùng một dạng với hắn, đều là đầu lĩnh sai dịch dưới trướng tổng quản Vương Đào, thực lực của nàng thậm chí còn mạnh hơn hắn một phần.

Nhưng điều quan trong nhất là nàng lại là nữ nhân của Vương Đào, nhìn nhiều, lại còn nhìn vào những chỗ không nên nhìn, hắn ‌sợ mình sẽ đắc tội với Vương Đào.

Tuy nhiên trong lòng La Cương thì lại vô cùng xem thường người này.

Lúc vừa mới vào làm việc cho tam ti, nữ nhân này vô cùng cứng rắn nghiêm khắc và tự lập, luôn muốn chứng minh rằng bản thân tuy là nữ nhưng vẫn có thể làm nên chuyện lớn, thế nhưng thiên phú có hạn, tu luyện khó khăn, cuối cùng vẫn phải ôm chân của tổng quản để tiếp tục thăng tiến.

Trong phòng, một vị nam tử mặc một bộ sai phục màu đỏ thẫm đang ngồi trên ghế uống rượu ngon, thản nhiên nói: "Lão La à, chuyện ngươi định bẩm báo về con Hoả Viên yêu kia là chuyện gì vậy?"

La Cương không dám giấu diếm, nói ra hết sự tình hôm qua."

"Ồ? Cái này thật sự là một tai hoạ ngầm không nhỏ."

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.