Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Đáo Hắc Nha 3

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

Trần Lạc thở ra một hơi, hắn biết việc Hắc Nha đang nói cũng có đạo lý.

"Nếu đã là dạng này... vậy thì ta sẽ giúp ngươi nuốt thọ nguyên trong khoảng thời gian này của bọn hắn, để bọn hắn quên hết những việc này, nhưng ngươi sau này sẽ phải đáp ứng ta một việc, như thế nào?"

"Việc gì?"

"Ta tạm thời vẫn chưa nghĩ ra, nói chung là giao dịch này ngươi có làm hay không?"

"Ngươi nếu bại lộ, bị khu trục ra khỏi huyện Bạch Vân, vậy đối với chủ thượng mà nói ngươi sẽ không còn giá trị gì nữa... Bị tịch thu lại thọ nguyên là điều không thể tránh khỏi!"

Hắc Nha nở nụ cười.

Trần Lạc suy tư một lát, trịnh trọng gật đầu: "Tốt, ta nợ ngươi một cái nhân tình."

"Không phải nhân tình mà là giao dịch, Hắc Nha ta không muốn có giao tình với ngươi."

"Đi thôi, ngươi mang theo cái đầu heo này cùng thi thể tên sai dịch kia đem đến nha môn tam ti đi, sự tình mà chủ thượng phân phó mới là khẩn yếu nhất."

Hắc Nha dặn dò một câu, sau đó liền vỗ cánh bay về phía các thôn dân trong từ đường, há miệng ra hút lấy thọ mệnh.

Đối với Thực Thọ Nha mà nói, người tu hành phải chết đi thì nó mới có thể thu được thọ nguyên.

Nhưng những phàm nhân chưa từng tu hành không có nhiều hạn chế như vậy.

Mặc dù thọ nguyên sau khi thu được không cách nào có thể cống nạp cho chủ thượng, hơn nữa cũng không có khả năng thu lấy quá nhiều, nhưng hấp thu một đoạn thời gian ngắn để xoá đi ký ức vẫn là chuyện nó có thể làm.

Dù không có việc Trần Lạc hoá yêu thì Hắc Nha cũng muốn nuốt hết ký ức của các thôn dân liên quan đến chủ thượng.

Hắc Nha ta thật quá chu đáo a.

Trần Lạc nhìn lướt qua, thấy Hắc Nha không giết người liền yên tâm lại.

Để sai đao trở lại vào trong bao, nhấc lên cái đầu vẫn còn rỉ máu của trư yêu, dắt theo thi thể bị một kích xuyên thủng của La Lỗi, từng bước một tiến về phía ngoài thôn, mang theo âm thanh xào xạc của cái xác đang ma sát với mặt đất.

...

Một đêm trăng sáng sao thưa, gió thu se lạnh.

Bách Hoa lâu, thanh lâu lớn nhất huyện Bạch Vân.

Đèn đuốc sáng trưng, mùi rượu, son phấn và tiếng cười của phụ nữ pha lẫn với nhau mang theo một màu mị hoặc.

La Cương cởi bỏ y phục đầu lĩnh, ở hai bên có vài nữ tử rót rượu liên tục không ngừng.

"Rượu ngon... Rượu ngon..."

Đôi bàn tay La Cương tò mò dạo quanh thân thể của nữ tử đang rót rượu bên cạnh, ánh mắt hiện rõ ý cười.

Chờ La Lỗi xử lý xong tên tiểu đạo sĩ kia, không chỉ có thể lấy trợ cấp của lão đạo sĩ cho riêng mình mà còn có thể nhận được ba ấm Hỏa Viên Tửu, tu vi của hắn khẳng định có thể trùng kích, đột phá vào giai đoạn Khai khiếu.

Lúc đó hắn liền có cơ hội tấn thăng trở thành một vị tổng quản sai dịch!

Đến lúc đó hắn nhất định phải "tỷ thí" với mấy vị hoa khôi của Bách Hoa lâu một trận!

Ngay lúc La Cương định kéo hai vị mỹ nữ vào trong buồng để "đại chiến một trận" thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng hô lo lắng.

Tiết mục với các mỹ nữ đành phải đình chỉ, La Cương mặt tràn đầy sát khí mặc y phục vào sau đó ra mở cửa.

Ngoài cửa là một tên sai dịch chạy vặt cho La Cương, hắn đầu đầy mồ hôi, sắc mặt cực kém.

"Cho lão tử một cái lý do chính đáng, nếu không phải lão tử liền ném ngươi cho viên yêu ở Đông sơn ăn!" La Cương tức giận nói.



Sai dịch lau đi mồ hôi trên trán, vội vàng khom người nói: "La Cương đầu lĩnh, xảy ra chuyện, La Lỗi... đã chết rồi!"



"Tiểu tử Trần Lạc kia..."



"Đang kéo thi thể của La Lỗi và đầu của một trư yêu đến trình báo nha môn!"

"Ngươi nói cái gì?"

Đôi mắt của La Cương mang theo sát cơ cuồn cuộn, một thanh nắm lại cổ áo người sau dịch truyền lời đem hắn nhấc lên.

"La Lỗi mặc dù chỉ là một tên Khai Mạch cảnh nhờ cắn thuốc, nhưng ta và tên trư yêu kia cũng có quen biết, làm sao mà có thể... Hơn nữa con trư yêu kia thế nhưng có thực lực Khai Mạch cảnh viên mãn!"

"Tiểu đạo sĩ của Thuần Dương quan vừa mới mở khí mạch, Trần Lạc lại càng chỉ là một tên Phàm Luyện rác rưởi, làm sao có thể giết chết trư yêu, lại giết cả La Lỗi!"

La Cương trong lòng chấn động không thôi, nhưng rất nhanh liền bị phẫn nộ bao phủ.

Bởi vì...

Ba hũ Hỏa Viên Tửu của hắn bây giờ đếu mất hết rồi!

Mà lại, tên trư yêu bị giết... Thậm chí sẽ chọc giận đám yêu quái ở Đông sơn kia!

Thật là phiền phức!

La Cương tức giận không thôi, một tay hất tên sai dịch ra, sải bước rời khỏi Bách Hoa lâu.

Thời điểm khi hắn chạy về nha môn của tam ti, liền đã nhìn thấy đại đường nha môn đèn đuốc sáng trưng.

Sắc mặt của La Cương hơi đổi.

Trong đại đường đã hội tụ không ít người, thậm chí còn có một vị tổng quản.

Mặc dù không phải là tổng quản của hắn, nhưng đây cũng là người mà hắn không thể đắc tội.

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.