Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Đáo Hắc Nha

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Trần Lạc bỗng nhiên cảm giác sâu trong đầu óc có chút đau nhức, hắn nghe được danh xưng "chủ thượng" trong lời Hắc Nha nói...

Ở sâu trong đại não của hắn hiện lên một mảnh khu vực tràn đầy huyết sắc, ở giữa xuất hiện một thân ảnh màu đen, không biết bằng cách nào khiến cho tâm trí hắn vô cùng thần phục và kính sợ, khiến hắn có mong muốn phục tùng mọi ý chỉ của thân ảnh đó.

"Chủ thượng..."

Ánh mắt của Trần Lạc bắt đầu khôi phục sự trong trẻo, sâu trong đó có thêm sự kính sợ và cuồng nhiệt.

Khởi tử hồi sinh, mang hắn về từ trong cánh cửa Địa ngục, đây chỉ có thể là năng lực của tiên nhân!

---------

Thọ Yêu Giả (Nhất giai): Được ký sinh năm năm thọ nguyên.

Nhận được khái niệm đặc tính chi nhánh của Đạo quả là "Thọ Yêu": Ăn thọ nguyên của yêu vật sẽ có thể hóa yêu.

---------

Trước mắt của Trần Lạc nổi lên từng dòng văn tự nhắc nhở khiến cho trong lòng hắn chấn động vạn phần.

Hắn có thể cảm giác được chính bản thân mình đã đạt được một nguồn sức mạnh không thể tưởng tượng được.

Hắn theo bản năng quay đầu nhìn về hướng trư yêu bị chém rụng đầu, theo bản năng liền há miệng ra...

Từ bên trong thi thể của trư yêu liền lập tức có một làn khói trắng bay lên, hóa thành một viên bạch châu, từ từ bay tới miệng Trần Lạc, cuối cùng bị hắn dùng một ngụm nuốt vào.

Hắc Nha lập tức trừng to mắt, để lộ ra sự cảnh giác, ghen ghét và có chút... kiêng kị!

Người này... thế mà cũng có thể hấp thu thọ nguyên giống nó!

Phải tranh thủ lúc này lấy lòng hắn a!

Trần Lạc nuốt chửng làn khói trắng đại biểu cho thọ nguyên, kinh ngạc quan sát lại thân thể một lần, giống như không có thứ gì thay đổi.

Đột nhiên...

Trần Lạc cảm giác một cỗ nhiệt lượng nóng hổi cuồn cuộn trong cơ thể.

Làn da đau đớn thống khổ giống như đang bị xé toạc, đại não của hắn bỗng nhiên truyền tới cảm giác giống như có vật gì đó trong người đang muốn phá thể mà ra.

Hắn nhìn về phía năm ngón tay của mình, chúng bắt đầu nhúc nhích, sau đó dần trở nên thô to và đen kịt...

"A a a a a..."

Thân thể Trần Lạc bắt đầu vặn vẹo biến dị, bộ y phục trên thân bị phá toái, thân thể gầy gò đột nhiên bành trướng để lộ ra cơ bắp khôi ngô vạm vỡ, da tay ngăm đen, như là lông tóc cứng như thép nguội...

Khuôn mặt hắn bị biến đổi mọc ra thêm mắt heo, mũi heo, tai heo và nhô ra ngoài hai cái răng nanh heo rừng dữ tợn!

Trần Lạc hoảng sợ nhìn lấy hai cánh tay của mình, sau đó chạm hai chiếc răng nanh dữ tợn đang để lộ ra ngoài.

Hắc Nha thì đứng một bên vuốt cánh, ngửa cổ lên trời cười khằng khặc trên nỗi đau của người khác.

...

Thuần Dương quan, huyện Bạch Vân.

Phương Triệt đã thay sang một bộ y phục mới, an tĩnh ngồi xếp bằng ở dưới gốc cây phong, cởi bỏ cây trâm gỗ để cho làn tóc đen nhánh rủ xuống hai bên bả vai.

Một con mèo đen nhu thuận nằm thu người trên đùi của hắn, để mặc cho Phương Triệt vuốt ve.

---------

Thọ Yêu Giả hấp thu được tổng cộng năm năm thọ nguyên của Trư yêu.

Thọ Yêu Giả cống nạp thọ nguyên, có muốn rút ra hay không?

---------

"Thọ Yêu Giả sao?"

"Chỉ cần hấp thu thọ nguyên của yêu vật liền có thể hóa thành loài yêu vật đó... thậm chí còn có được tất cả sức mạnh và cảnh giới của yêu vật."

"Mà nó lại tựa hồ có cùng một dạng năng lực với Thực Thọ Nha, có thể cống nạp cho ta thọ nguyên giúp ta tăng lên tuổi thọ, chỉ có điều... lại không cho thời gian tu luyện"

"Mà thôi, có ít còn hơn không." Phương Triệt nhíu mày, nhẹ nhàng nói.

---------

Ngươi đã rút năm năm thọ nguyên của Trư yêu mà Thọ Yêu Giả cống nạp.

Nhận được năm năm tuổi thọ và yêu khí Khai Khiếu sơ kỳ của Trư yêu.

---------

Phương Triệt nhìn lướt qua dòng văn tự nhắc nhở, lông mày hơi nhướn lên, vỗ vỗ ngực mèo đen.

Mèo đen lập tức mở mắt, kêu lên một tiếng "meo" lười biếng.

Sau đó nó chậm rãi nhảy xuống, đi tới bên cạnh thanh tinh thiết đại kích đặt bên cạnh cây phong.

Cái đuôi màu đen lung lay mềm mại, đầu lưỡi đỏ hồng nhã nhặn duỗi ra liếm lấy vết máu chưa khô cạn bên trên lưỡi kích.

Liếm một lần, hai lần, ba lần...

Chủ thượng ban ân toàn là mỹ vị cực phẩm a...

Gió nhẹ phật tới.

Tán lá cây đỏ rực như đang bị lửa đốt lung lay không ngừng.

Phương Triệt mỉm cười, nâng bàn tay lên sau đó tụ khí, ở giữa bàn tay liền ngay lập tức xuất hiện một dòng yêu khí cuồn cuộn do Thọ Yêu Giả hiếu kính cống nạp cho hắn.

"Càng ngày càng thú vị."

...

"Ta... Ta biến thành yêu quái!"

Trần Lạc hoảng sợ quỳ trên mặt đất, toàn thân không thể nhịn được bắt đầu run rẩy.

"A ha ha ha... Nhưng... Ta cũng mạnh lên..."

Trần Lạc nâng bàn tay thô to kia lên, sờ vào khuôn mặt lợn rừng xấu xí của chính mình, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng cười trầm thấp đáng sợ.

Hắn quỳ trên mặt đất, liên tục đập đầu vào sàn nhà, bên trong đôi mắt tựa như vừa khóc lại vừa cười, từng dòng nước mắt bị ép ra ngoài.

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.