Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệ vũ ngàn hàn Tương Phi trúc

Tiểu thuyết gốc · 2396 chữ

“ Lạt lạt” những tiếng âm thanh xì xào từ những cành trúc đong đưa theo gió chập chờn, để trong này hoàn cảnh có chút âm u, mỗi một cái cây trúc mặt trên đều mang theo màu đỏ sậm lấm tấm, lại như là mỹ nhân châu lệ.

Trong rừng trúc sâu xa, một gian tinh xá phía trước gieo vài mẫu phương viên hồng hoa, hoa nở xinh đẹp, nhưng cũng lộ ra một loại quỷ dị. Hoa phiến như máu như thế đỏ tươi, phía trước đại sảnh bên trong có hai thân ảnh đang ngắm nhìn mảnh hoa hải mỹ lệ này.

“Khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử”

Nga Hoàng phong hoa tuyệt đại yểu điệu dáng người, nhìn phía tươi đẹp như máu Bỉ Ngạn hoa, ngơ ngác xuất thần, nỉ non lên “ hoa diệp vĩnh bất tương kiến, tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử”

“Bất hối thử sinh chủng thâm tình- Một đời ôm chặt mối tình thâm

Cam nguyện cô lữ tự phiêu linh- Cam nguyện đày thân nơi đất khách

Lai sinh nhược thị duyên vị tẫn- Duyên này kiếp sau tình chưa nhạt

Trữ phụ thương thiên bất phụ khanh- Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng ”

( Dị thế tà quân- Dạ Cô Hàn tặng Mộ Dung Tú Tú)

“ Đêm khuya trời lạnh” Thân ảnh đứng dậy, một tay vươn ra hướng về nàng nắm lấy ánh mắt nồng đậm tình ý lấy, kiếp trước nếu dựa vào mấy bài thơ vớ vấn này mà đi cua gái thôi quên đi cho nó lành, nhưng mà bây giờ lại khác chính là rồng vào biển rộng chính là nơi có đất dụng vỏ cho hắn đây, khi mà thơ ca rất được ưa chuộng lẫn thưởng thức lấy, nhất là đám nữ nhân tài trí rất dể bị hấp dẫn lấy.

Nga Hoàng ánh mắt có chút mê man lên, bất giác tay nhỏ vươn lên thân ảnh bị hắn nắm lấy rời đi. Nàng hiện tại cũng bị tài hoa của hắn cho rung động lên, nhất là mấy lời thơ của hắn vừa rồi làm cho nàng sâu sắc rung động lấy, người cũng không phải cỏ cây hoa lá, cho dù nàng có thủ đoạn hung ác đi nữa cũng là một nữ nhi đây.

Đêm giai nhân ôm vào lòng, nhìn qua khung cửa sổ ánh trăng dịu nhẹ vắt lên trời cao, Thiên Hùng tiếp tục tiến công lấy mặc dù hắn cua gái có phần gà mờ thành tích cũng chả cao gì cho mấy, nhưng mà đẹp chai không bằng chai mặt đây hơn nữa hắn thừa lúc hư mà vào, chính là thiên thời địa lợi đây.

« Đôi uyên ương cùng đậu,đôi bướm cùng bay

Khắp vườn,xuân sắc khiến người đắp say

Khe khẻ nhìn hỏi ý trung nhân

Nữ nhi có đẹp hay là mây

Kể làm gì vương quyền phú quý

Ngại làm chi giới luật thanh quy

Chỉ muốn trời đất lâu dài

Được cùng với người trong lòng ta mãi sát bên nhau

Người yêu hởi,ta yêu chàng lắm

Muốn kiếp này luôn được ở bên nhau »

Nữ nhi tình qua giọng ca của hắn có phần không phát huy đến 6 phần công lực, nhưng mà thời đại này có lực trùng kích sát thương max không thôi, lời lẻ da diết phá toang những gông xiềng thế tục chỉ cầu được yêu lấy.Kể làm chi vương quyền cao quý, ngại làm gì giới luật thanh quy chỉ muốn trời đất lâu dài, được cùng với người trong lòng ta mãi sát bên nhau.

Nhìn dung nhan xinh đẹp phía trước, thân ảnh càng ngày càng lại gần lần nữa hướng đến môi nàng hôn xuống. Khác với lần trước hắn không có ồ ạt mà hôn nhẹ lên đó, rồi tách ra rồi lần nữa hôn lên, xúc cảm tê dại lan truyền lên.

Lúc này Nga Hoàng vẫn còn bị ảnh hưởng bởi những chuyện phía trước, lại cảm nhận xúc cảm truyền lại trên môi, quỷ thần xui khiến thế nào đầu lưởi lại vươn ra liếm lấy, dấu hiệu đả có quân địch liền dũng mảnh tiến lên công thành đoạt đất, toàn thân có phần nóng ran lên, có chút ửng đỏ trên gương mặt.

Mà lúc này máu huyết trong người hắn dường như chảy mạnh, tim đập nhanh hơn đồng thời hắn cũng có thể nghe được tiếng tim đập của nàng, giống như đang phiêu bồng lên mây hòa mình vào giữa cả một biển ấm, rồi theo thời gian biển ấm càng ngày càng nóng lên nóng lên.

“ Ngô” Nga Hoàng thốt lên một tiếng khi bị hắn hôn cho choáng ngợp, tay nhỏ vội vươn ra đẩy đi thân ảnh của hắn tham lam hô hấp lấy, gương mặt có chút trắng trước kia đả đổi bằng ửng hồng không biết là xấu hổ hay là thiếu ô xi một dạng, rồi sau đó thân ảnh nhanh chóng lượn mất tiu.

Gà đả lên mâm làm sau có thể nó chạy được, cho nên thân ảnh liền cất bước đuổi theo có điều hắn đi một hồi vẫn không thấy được thân ảnh của nàng. Ánh mắt nhìn về một gian phòng có ánh đèn, thì tay đẩy cửa bước vào ngay sau đó mồ hôi lạnh tuôn ra, khi hắn biết mình phạm phải sai lầm chết người.

Một gian phòng cũng giống như gian phòng của hắn, có điều khác chăng ở phía trước là một chiếc bàn nhỏ trên đó áng lấy một tấm mộc bài có ghi dòng văn tự “ muội muội Nữ Anh linh vị” . Bên cạnh là một lư hương đang thắp lấy ba nén hương cháy sắp tàn, nếu biết trước hắn đánh chết cũng không muốn bước vào căn phòng này, nhưng mà đời méo có bán thuốc hối hận không thì hắn mua nguyên một conterner về phòng hờ.

Mà khi hắn bước vào không lâu thì thân ảnh của Nga Hoàng cũng nhanh chóng hiện ra phía sau hắn, ánh mắt có chút phức tạp thoáng qua. Nhưng nhanh chóng thay bằng cặp mắt thương tâm u buồn như sắp khóc một dạng.

Quay người lại, thấy thân ảnh của Nga Hoàng hiện ra hắn cũng có chút sợ lấy khi mà đối phương không một tiếng động, như u linh một dạng hiện ra. Nhanh chóng trấn định tinh thần, bước đến gần nàng lên tiếng “ Thật xin lổi, là ta vô ý”

Nga Hoàng ánh mắt sầu bi nhìn về tấm linh vị phía trước , chậm rải nói : “ Đây là muội muội của ta.. nàng ấy tên là Nữ Anh ”

Đi đến lau đi những giọt lệ châu vươn ra, an ủi nói “ ta không hứa có thể xoa dịu phần nào thương tâm chuyện cũ, nhưng có thể để cho nàng dựa vào cùng đối mặt lấy.”

Nga Hoàng ánh mắt nhìn hắn, con mắt có chút mông lung như mây mù chậm rải nói “chúng ta là một đôi tỷ muội song sinh, tình cảm lại rất tốt cho dù là thứ gì đều cùng nhau chia sẻ. Chỉ tới lúc có một người đàn ông xuất hiện tại cuộc đời hai chúng ta, chàng chính là Thuấn Quân”

Nói đến đây Nga Hoàng ngừng lại, ánh mắt nhìn sang Thiên Hùng thấy hắn ra hiệu tiếp tục không sao cả bộ dáng liền tiếp tục nói :“ từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn mọi thứ đều thay đổi, hai chúng ta đều yêu người đàn ông này.Nhưng mà cái gọi là tình yêu căn bản không thể chia sẻ được, từ sâu tận đáy lòng ta và muội muội đều ích kỷ hy vọng Thuấn Quân sẻ yêu ta nhiều hơn.

Có lẻ muội muội vô ý phát hiện Thuấn Quân dường như tốt với ta hơn một chút, chính là chút khác biệt này lại thành nút thắt thật nặng trong lòng muội muội. Muội ấy lâm bệnh bệnh càng ngày càng nặng hơn, cho dù là thuốc gì cũng không thể chửa nổi, muội ấy cũng cuối cùng đi thật xa rồi.

Cái chết của muội ấy giống như một dòng sông vô hình giống như Tương Giang ngăn cách ta và Thuấn Quân, dần dần Thuấn Quân cũng trở nên thật xa cách ta đã rất lâu không gặp Thuấn Quân rồi”

Nhìn trước mặt Nga Hoàng thương tâm, hắn liền ôm lấy nàng vào lòng của mình hôn nhẹ lên trán của nàng, bàn tay vươn ra vuốt ve lấy những sợi tóc của nàng trong lòng cảm xúc cũng không dể chịu gì, chỉ có thể cười nhạt nói lên “ sau này có ta ở nơi này, sẻ không để nàng thương tâm nữa, đừng khóc được không ta hội đau lòng”

Nga Hoàng nghe được thân hình có chút run lên, nước mắt vẫn tiếp tục ngấn ra thấm ướt lấy y phục của hắn. Có chút nghẹn ngào lên, một hồi lâu thì cũng bình ổn cảm xúc lại nhưng mà con mắt có chút sưng hồng lên.

Ngày hôm sau, ở một mảnh rừng trúc.

“ Đây là Tương Phi Trúc của vũ lệ ngàn hàng trong truyền thuyết” Đem ánh mắt nhìn về những cành trúc có mặt khắp ở xung quanh, trên mỗi chiếc lá đều lốm đốm những vệt đỏ sậm như châu ngọc, thậm chí cả những lóng trúc màu xanh cũng có lốm đốm đồng dạng như vậy.

Sở dĩ nó có tên là Tương Phi Trúc chính là gắn liền với một điển cố thời xưa. Tương truyền vào thời Nghiêu Thuấn, trên núi Cửu Ngh ở Hồ Nam có 9 con ác long sống trong 9 hang động, chúng thường đến sông Tương giỡn nước, khiến nước dâng tràn mênh mông, làm mùa màng bị hư hại, nhà cửa bị sụp đổ, nhân dân kêu trời không thấu, tiếng oán than đầy đường.

Đế Thuấn quan tâm đến nỗi thống khổ của dân, biết được tin ác long làm hại bách tính, ăn không ngon, ngủ không yên, muốn đến phương nam giúp dân trừ hại, trừ trị ác long. Đế Thuấn có hai bà phi tên Nga Hoàng và Nữ Anh là hai cô con gái của Đế Nghiêu. Tuy xuất thân hoàng gia, lại là đế phi, nhưng hai bà chịu ảnh hưởng và có được sự dạy bảo của Nghiêu Thuấn, đồng thời không ham hưởng lạc, mà luôn quan tâm đến nỗi thống khổ của dân.

Đối với việc ra đi lần này của Đế Thuấn, hai bà cũng lưu luyến không nỡ rời. Nhưng, nghĩ đến việc diệt trừ tai hại và nỗi đau khổ cho bách tính vùng Tương giang, hai bà nén nỗi li sầu đưa tiễn Đế Thuấn lên đường.Đế Thuấn đi rồi, Nga Hoàng và Nữ Anh luôn chờ đợi tin vui Đế Thuấn chinh phục được ác long, ngày đêm cầu khấn mong sớm thắng lợi trở về. Nhưng, một năm rồi lại một năm nữa qua đi, chim én bay đi bay về đã mấy lần, hoa nở hoa tàn đã mấy độ, vậy mà Đế Thuấn vẫn bặt tin.

Cuối cùng lo lắng ác long làm tổn thương, hay là nơi tha hương nhuốm bệnh.Hay là giữa đường gặp nguy hiểm, hay là đường núi xa xôi lạc mất phương hướng. Nghĩ trước nghĩ sau, nghĩ rằng: ở nhà mong chẳng được tin, không thấy người trở về, chi bằng đi tìm. Thế là đội sương gió băng rừng vượt suối đến Tương giang ở phía nam tìm chồng.

Trèo hết núi này sang núi khác, vượt hết sông này đến sông khác, cuối cùng họ cũng đến được núi Cửu Nghi, men theo giòng Đại Tử Kinh đến đỉnh núi rồi lại theo giòng Tiểu Tử Kinh xuống núi, tìm khắp từng sơn thôn ở núi Cửu Nghi, đi khắp từng con đường nhỏ ở núi Cửu Nghi. Một ngày nọ, họ đến một nơi gọi là Tam Phong Thạch , nơi đây có 3 khối đá cao vút, trúc xanh vây quanh, có một ngôi mộ trân châu cao lớn.

Sau khi từ dân làng biết đây là mộ của Đế Thuấn, từ nơi phương bắc xa xôi đến đây giúp dân làng diệt trừ ác long, mọi người nơi đây đã có một cuộc sống an lạc, nhưng Đế Thuấn cúc cung tận tuỵ, đổ biết bao mồ hôi cùng tâm huyết, chịu khổ nhọc và bệnh chết nơi đây, hương thân phụ lão vùng Tương giang cảm kích hậu ân của ông nên đã xây nên ngôi mộ này. Một bầy hạc tiên trên núi Cửu Nghi cũng cảm động, chúng sáng chiều bay đến Nam hải ngậm về từng viên trân châu lóng lánh rải trên mộ Đế Thuấn, trở thành ngôi mộ trân châu. Còn 3 khối đá lớn là do Đế Thuấn dùng 3 chiếc răng bừa cắm xuống đất để diệt trừ ác long biến thành.

Nga Hoàng và Nữ Anh sau khi biết được sự tình, đau buồn vô hạn, hai người ôm nhau khóc. Khóc liền 9 ngày 9 đêm, khóc đến nỗi sưng cả đôi mắt, khan cả giọng. Nước mắt khô, cuối cùng máu chảy, cả hai chết bên cạnh Đế Thuấn.Nước mắt của Nga Hoàng và Nữ Anh rưới lên trúc ở núi Cửu Nghi, trên thân trúc xuất hiện những vết đốm, tím có, trắng có, còn có cả màu đỏ như máu, đó chính là “Tương Phi trúc”.

Trên thân trúc còn có những đường vân giống chỉ tay, tương truyền đó là do hai bà phi gạt nước mắt trên thân trúc lưu lại; lại có cây trúc mang vết đốm đỏ tươi như máu, đó là huyết lệ từ trong đôi mắt của hai bà chảy ra nhuốm thành.

Trúc Tương phi,

Trúc Tương phi,

Còn rưng ngấn lệ tương tư đến giờ.

Tiếng đàn ai oán muôn xưa,

Tương giang trong ánh trăng mờ còn nghe.

Bạn đang đọc Từ Thiên Hành Cửu Ca Bắt Đầu sáng tác bởi anpromalong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anpromalong
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.