Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghịch Lân

Tiểu thuyết gốc · 1891 chữ

Ngày hôm sau, Hàn quốc hoàng cung, Hàn Vương cung chính điện.

"Cái gì ? Nam Cung Thác cũng chết!" một đạo âm thanh lớn tiếng phát ra, trong đó có thể nhận ra mấy phần tức giận lẫn chút kinh hoảng.

Hàn Vương An ngồi tại chiếc ghế trên cao, sắc mặt cực kỳ khó coi, quân lương bị trộm chính là thiên đại chuyện lớn.

Trước đó quỷ binh mượn đường, 10 vạn hoàng kim hướng, biến mất không thấy, Hàn Vương An tức giận, không ngừng phái người điều tra án này.Nhưng tiếc là, từ ngày đó chuyện xảy ra cho tới bây giờ, vẻn vẹn mấy ngày, tình tiết vụ án không có chút nào đầu mối.Nhưng chủ thẩm quan viên, lại là liên tiếp chết thảm.Nam Cung Thác đã là cái thứ năm.

Hàn Vương An nhìn phía trước hai tên đại thần lên tiếng: "Năm vị thẩm quan liên tục chết một cái kỳ lạ, nên làm thế nào bây giờ?"

Hàn Quốc đại tướng quân Cơ Vô Dạ đứng một bên lên tiếng"Thần biết một người rất tài giỏi có thể phá được án này”

"Ồ! Là ai" Hàn Vương gấp gáp lên tiếng

Cơ Vô Dạ nhìn nhìn bên cạnh tướng quốc Trương Khai Địa, cười lạnh nói: "Chính là Tướng quốc đại nhân!"

"Cơ Vô Dạ, ngươi ..." Trương Khai Địa ánh mắt giận dử nhìn về hắn

Nghe được Cơ Vô Dạ lên tiếng, Hàn Vương An như bắt được cọng rơm cứu mạng một dạng lên tiếng:”Tướng quốc, khanh có bằng lòng hay không trợ giúp trẫm?"

Trương Khai Địa thở dài, chắp tay lại nói: "Thần, đồng ý."

"Tốt, tốt!" Hàn Vương ánh mắt vui mừng nói: "Trẫm cho khanh mười ngày, đến lúc vẫn chưa giải được án này, tự khanh hiểu hậu quả"

Cơ Vô Dạ không nhịn được môi nhếch lên một đường cong.

Tướng quốc phủ.

Trương Khai Địa thần sắc chán nản, từ khi rời khỏi hoàng cung trở về hắn đã biết mình cởi lên lưng cọp nguy cơ đã tứ phía là một cái tử cục,thở dài nhìn về một bên người thiếu niên trẻ tuổi, nói

"Cơ Vô Dạ lúc này đề cử lão phu chủ thẩm án này, rõ ràng là có ý xấu. Long Tuyền Quân, An Bình Quân, đều là thân vương, rất khó tiến hành thẩm vấn. Đây cũng là lí do mà những thẩm quan tiền nhiệm đều không thu hoạch được thông tin gì. Thêm vào đó quỷ binh quấy phá, nếu như không may ta bị quỷ binh hãm hại, đương nhiên quá hợp với mong muốn của Cơ Vô Dạ.

Cho dù lão phu mạng lớn thoát được một kiếp nạn này, nhưng chỉ cần không tìm được quân lương, vẫn là bị tội không phá được vụ án. Dù sao đi nữa cũng là một nước cờ chết, rốt cục là đối phó thế nào đây ?"

Trương Khai Địa càng nghĩ càng nóng lòng,Vương Khai, Nam Cung Linh, Diêu Phong, Lý Hi, Nam Cung Thác bốn người tra án thời điểm, bị Quỷ Binh lấy mạng mà đi. Hắn đồng dạng cùng năm tên thủ hạ không tin trên thế giới có quỷ binh, sống nhiều năm lăn lộn quan trường như vậy sao hắn không nhận ra chứ, người chết đều là quan viên do một tay hắn đề cử.

Người thanh niên trẻ tuổi này chính là cháu trai của hắn, Trương Lương tự Tử Phòng chính là Trương Gia bất xuất kỳ tài thuở nhỏ đả thông tuệ hơn người, ánh mắt nghiền ngẫm một chút rồi nói “ Nếu như ở nước Hàn còn có người có thể giải quyết được câu hỏi này, thì nhất định chính là hắn”

Trương Lương nghĩ đến người chính là vừa trở về cửu công tử Hàn Phi có thể phá án, mà chính là lấy Hàn Phi công tử thân phận đến phá tan Cơ Vô Dạ bố trí nước cờ thua, mấu chốt vấn đề chính là hai người vương gia mà thân phận của Hàn Phi so với những chủ thẫm khác hơn xa rất nhiều. Có thể cứu Trương Gia chỉ có thể là hắn vấn đề chính là Hàn Phi có bằng lòng ra tay hay không mà thôi.

Ở một địa phương khác- Hàn Phi phủ

Đơn giản trang hoàng, cổ điển cũng không phải ưu nhã.

Vào giờ phút này, Hàn Phi ngồi ở trước bàn, nhìn xem trên mặt bàn một cái màu đen như mực hộp kiếm, biểu tình âm tình bất định.

Hơi do dự, Hàn Phi đem hộp kiếm mở ra, bên trong là một cái quanh thân xanh đen, tàn phá không chịu nổi cổ kiếm, thân kiếm vỡ vụn thành vài đoạn, chuôi kiếm là hung thú đồ án.

Nhưng liền là dạng này một chuôi cũ nát cổ kiếm, lại là mang theo cực kỳ nặng âm sát chi khí.

Càng chủ yếu, liền tại Hàn Phi mở ra hộp kiếm trong nháy mắt, cả phòng bên trong, tự nhiên sinh ra một trận tất tất tốt tốt kỳ lạ thanh âm, đồng thời cảnh vật chung quanh trong nháy mắt trở nên âm trầm quỷ dị.

Tia sáng lui đi, âm u lan tràn, rõ ràng là ban ngày, lại như đêm tối một loại, đem toàn bộ phòng bao phủ ra tới.

Hàn Phi liền tranh thủ hộp kiếm giữ lại, bốn phía âm u, cấp tốc lui lại, quang minh tái hiện.

Trong lúc nhất thời, phảng phất từ địa ngục trở lại nhân gian, không khỏi quỷ dị!

Nhìn xem cái này cổ quái kiếm, Hàn Phi biểu tình âm tình bất định nhìn lấy.

Nghịc Lân chính là tên của thanh cổ kiếm tàn phá này, đây là một thanh tuyệt đại uy lực vô cùng binh khí, không nằm trong ba trăm kiếm phổ nhưng uy lực so với đệ nhất danh kiếm Thiên Vấn còn trên một bậc.

Tâm nghịch lân một thanh kiếm đã đúc ra được kiếm linh của mình, có thể chủ động công kích không cần chủ nhân điều khiển là một thanh đáng sợ kiếm.

Một cái rất có linh tính kiếm, mỗi làm chủ nhân tao ngộ nguy cơ thời khắc, chuôi này cổ kiếm nghịch lân đều sẽ kiếm linh hiện thân, bạo phát ra bất khả tư nghị chiến lực, bảo vệ chủ nhân.

Đối với nghịch lân cổ kiếm kiếm linh mà nói, chủ nhân hắn chính là hắn nghịch lân, chạm vào tất chết!

Nhưng đối với cái này hết thảy, Hàn Phi đều không biết gì cả, chỉ là đối với Nghịch Lân kiếm, cảm nhận được hiếu kỳ, chỉ cái này mà thôi.

Hàn Phi lay lay đầu, đem cổ kiếm đóng lại, nương theo hộp gỗ đóng lại thì khung cảnh kia cũng nhanh chóng biến mất, tựa như không tồn tại một dạng hay đúng hơn nó như vô hình một dạng mắt thường không ai có thể nhìn thấy.

Thất Sát Bang nơi, một gian phòng ốc.

“ Bang chủ, trước mắt chúng ta đả dựng lên 30 gian tửu điếm, về phần sòng bạc có tất cả 10 gian. Có thêm 30 bang chúng nửa gia nhập” Đường Thất vút râu cười không khép miệng lên tiếng.

“ Về phần sổ sách giấy tờ , lẫn cuộc sống của bang chúng thế nào rồi” Thiên Hùng nâng lên chung rượu uống lấy, về phần tấm thẻ trúc phía trên triệt để hắn không xem. Thế giới này ngôn ngữ lại giống nhau mỗi vũng khẩu âm sẻ khác, song với đó là văn tự cũng thay đổi, mặc kệ là Bách Việt hay chiến quốc 7 nước bảng chử cái đả hơn 1000 con số quá tốn thời gian lẫn tinh lực chú tâm vào. Đây cũng là một lý do vì sao mà người biết chữ thời đại này rất ít, thường dân khó mà có thể nhận biết mặt chữ chính là mù chữ.

Đường Thất liền tiếp lời : “ Vẫn đang từ trong các bang chúng tìm ra thành viên, còn các gia đình của bang viên cảm tạ ân đức của ngài”

Thiên Hùng cười nhạt rồi nói “Về chuyện ta giao thế nào rồi”

Nghe đến đây Đường Thât gương mặt trầm lại: “ Cơ Vô Dạ chổ giấu quá kín kẻ, các đệ tử vẫn đang tìm lấy”

“ táp táp” đầu ngón tay gõ lên mặt bàn phát ra thanh âm nho nhỏ, Thiên Hùng trầm ngâm một hồi rồi nói : “ Không sao, sẻ có người dẫn chúng ta tìm lấy, ngươi biết gì về Vệ Trang”

“ Vệ Trang” Đường Thất thốt lên một tiếng, rồi lặng người một hồi từ trong đại não tìm lấy thông tin liên quan đến hắn rồi nói : “ Vệ Trang xuất thân đặc biệc, mẫu thân của hắn là một trong những công chúa của Hàn Vương tiền nhiệm. Sau này gã cho Vệ quốc tứ công tử Vệ Hầu, Sau này không biết lý do gì mẫu thân hắn trở về Hàn quốc sau đó một năm thì sinh ra Vệ Trang”

Thiên Hùng gật đầu, hắn cũng đoán được Vệ Trang tất nhiên có liên quan đến nước Hàn đây. Giống như Hàn Phi hắn không thể không chọn Hàn bởi vì nơi này là quê nhà mà hắn chính là hoàng thất thành viên, còn Lý Tư lại khác hắn người nước Sở nhưng lại là bình dân người có thể tự do lựa chọn. Đồng dạng Vệ Trang cũng vậy về phần nào đó hắn cũng bị nơi xuất sinh này sở nhiễu, lại thêm danh sư Quỷ Cốc để cho hắn tự tin cho dù là yếu nhất nước Hàn dưới tay hắn cũng có thể lớn mạnh.

Lần nữa đi ra khỏi Thất Sát bang một đường di chuyển đến Tử Lan Hiên địa phương nơi. Mấy ngày nay hắn cũng thường xuyên đến nơi này ngắm hoa thưởng nguyệt, nơi này mấy em mimi xinh đẹp không kém. Ngay khi bước vào bên trong đả có người dẫn hắn đi đến gian phòng của mình.

Một bộ y phục vàng xam tóc đen nhánh buông xỏa, gương mặt tinh xảo thân hình đảy đà lồi lỏm, cả người thanh thuần vừa nhìn vào khiến hắn cảm nhận được giống như giọt sương ban mai còn đọng trên kẻ lá, cười nói : “ Cảm tạ Hồng Du”

Hồng Du mặc có chút đỏ lên xấu hổ tim đập thình thịch khi bị Thiên Hùng nắm lấy tay nhỏ miết nhẹ, nàng chỉ là một thiếp thân nha hoàn mà thôi may mắn được Tử Nữ chọn trúng phân cho Lộng Ngọc, mà vị cầm cơ này không hề xem nàng là nô tỳ mà đối xử như thân tỷ muội thậm chí còn chỉ bảo nàng học cầm đây.

Đối với nữ nhân xinh đẹp thanh thuần này hắn cũng thương tiếc không thôi, chính là xấu xố bị Ngột Thứu sát thủ của Bách Điểu dạ tập. Thay cho Lộng Ngọc mà chết, nàng giống như một thiếu nữ mới lớn đơn thuần lại thiện lương.

Bạn đang đọc Từ Thiên Hành Cửu Ca Bắt Đầu sáng tác bởi anpromalong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anpromalong
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.