Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân nhập hiểm cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2658 chữ

Trúc có mặt ở khắp mọi nơi này, từ những cây cao thẳng tắp đến mấy chục mét lên trời cao. Cho đến chỉ dài một hai mét trúc nhỏ, lít nhít như nấm một dạng có mặt khắp ở mọi nơi, ngoài trúc ra cơ hồ khó mà tìm thấy được loài cây khác. Thình thoảng “ lạt lạt” âm thanh phát sinh phảng phất như người từ xa nói chuyện cười đùa, hay những tiềng xì xào của con người khi những cơn gió thổi qua làm lay động những cây trúc.

Nhưng kết hợp với sắc trời âm u hôn ám nơi này, khiến cho những người yếu bóng vía nhát gan có thể sợ hải không thôi. Giữa chốn hôn ám trong mảnh rừng trúc này ấy vậy mà một màu đỏ rực ở một nơi xa trong u ám rừng trúc hiện lên. Là một biển hoa diểm lệ màu sắc sặc sở yêu diễm như máu một dạng, những đóa hoa diễm đến kinh người trong gió đung đưa khiến cho nhiều người nhìn vào có phần say mê lấy, khung cảnh trở nên quỷ dị không thôi.

Ở một nơi nào đó trong mảnh rừng trúc hôn ám quỷ dị này, một thân ảnh đang không ngừng di chuyển. Một thân y phục sẫm màu có phần tả tơi đứt rách, phía sau lưng lại có thêm hai thanh mũi tên cắm lên vai đang khó nhọc hô hấp, một tay cầm lấy một thanh đoản kiếm đang ở trong mảnh u ám này bước đi.

“ Mẹ kiếp, đờ mờ ci a, chó má, đen vải nồi, bố éo tin được” Như phát tiết phẫn nộ, một tràng chửi bới vang vọng khắp cả khu rừng nhưng mà có lẻ do một đường bôn ba, lẫn mang theo thương thế trên người hắn cũng không ồn ào được lâu, thậm chí đi được vài bước tất cả khí lực dường như theo vài tiếng chửi bới phát tiết vừa rồi hết sạch, ngã xuống mặt đất.

“ Aiii số chó thật mà, người ta xuyên qua không bàn tay vàng hệ thống này, hay ít nhất cũng hưởng vinh hoa phú quý đi. Mẹ kiếp đến phiên ta chính là như chó một dạng chạy trối chết, đời quá bất công ta kháng nghị kháng nghị” Đến ngay cả khí lực cũng không thể nói, mi mắt cũng nên trĩu nặng lấy chỉ có thể trong đầu lên tiếng mà thôi, nhưng hắn cũng không trụ đươc bao lâu sau đó cũng hôn mê lấy đi.

Vâng người nam tử này cũng giống như bao đồng chí xuyên không được nhận một vé du lịch một chiều đến từ địa cầu made in Việt Nam. Có điều hắn so với nhiều đồng chí đại thần khác mà nói dường như được nữ thần vận đen để ý, sao quả tạ quấn thân hay sao mà không được chiếu cố, nhân sinh có thể nói là thê a thảm vừa mới xuyên việt xong chính là bị truy sát chạy thục mạng gần năm trời trốn chui trốn nhủi khắp nơi.

Mà lúc này ngay khi thân ảnh đồng chí này hôn mê đi, vốn nơi quỷ dị này lại xuất hiện một thân ảnh nữ tử. Chỉ thấy theo cánh tay nàng khẻ di chuyển thân hình đồng chí của chúng ta lại quỷ dị phiêu phù lên không trung trôi nổi đi theo thân ảnh của nữ tử này hướng về một phương hướng, chính là biển hoa yêu diễm.

Cành hoa dài vươn lên từ mặt đất, trên đài gồm một cụm hoa khoảng 5 đến 7 nụ, khi nở xòe tròn ra mọi hướng, trông như con chim công đang múa, những nhị hoa đung đưa trong gió. Thân cao chỉ cao tầm 40-100 cm mà thôi hàng ngàn đóa diễm lệ hoa này tạo thành một biển hoa hải, đẹp đến nao lòng người.

Đâu đó trên biển hoa hải này một đầu bọ ngựa màu xanh đang đậu trên một cánh hoa, thân ảnh nhanh chóng phóng mình dưới mặt đất hai chân trước cà lấy với nhau, mà khiến người sợ hãi một dạng chính là ngay tại dưới chân chổ nó đậu lại vươn ra một cánh tay người.

Đúng vậy là cánh tay người chôn dưới lớp đất này, càng đáng sợ khiến người sợ hãi hơn khi bông hoa diễm đến đáng sợ ngay ở vị trí cánh tay này. Vậy mà.. vậy mà mọc rể xuyên xuống mặt đất bám trụ lên cổ thân thể này, chi chít rể cây bám trụ lên khắp cả toàn thân thể.

Những bông hoa diễm đến nao lòng người này còn có một cái tên mà người nghe đến không rét mà run. Loài hoa của cái chết- Bỉ Ngạn hoa nó còn được biết đến với nhiều cái tên khác nhau như Mạn Châu Sa Hoa, Hồng hoa Thạch Toán, Thạch Toán, Long Trảo hoa, Vô Nghĩa thảo, San Ô Độc, U Linh hoa, Địa Ngục hoa, Tử Nhân hoa Vong Xuyên hoa.

Hoa Bỉ Ngạn có 3 màu chínhlà trắng, đỏ và vàng. Bỉ Ngạn màu trắng gọi là Mạn Đà La Hoa (mandarava), Bỉ Ngạn màu đỏ gọi là Mạn Châu Sa Hoa (Manjusaka), hoa và lá của Bỉ Ngạn hoa mặc dù là cùng chung một rễ, thế nhưng đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không gặp gỡ – một loài hoa kỳ lạ.

Bên dưới lớp đất của biển hoa Bỉ Ngạn này là một sự thật khiến nhiều người không kìm được lòng mà rét run lấy. Mỗi đóa hoa yêu diễm bên dưới đều mọc lên từ những cố thân thể con người bị vui dập bên dưới, trở thành phân bón chất dinh dưỡng cho những đóa hoa diễm lệ đầy chết chóc này.

Thời gian chậm rải trôi đi bên trong mảnh rừng trúc quỷ dị này, đến ngay cả chim chóc đều không có một tiếng kêu lẫn bay lượn. Giống như một nơi không tồn tại ở nhân thế vậy, nếu không phải phía trước biển hoa Bỉ Ngạn còn một gian nhà lớn hoàn toàn làm bằng trúc dựng lên, thì khó mà biết được bên trong còn có người . Mà cũng không chắc được bên trong có phải là người hay không.

“ Nơi đây là..” Chậm rải ngồi dậy từ chiếc giường trúc, đập vào mắt hiện giờ là các tấm vách tường xung quanh đều là các thanh trúc tạo thành, xung quanh là các tấm vải lụa phủ xuống, sàn nhà cũng giống như một dạng.

“Aa” Đầu ong lên đau nhứt nhịn không được nhắm mắt mày nhíu chặt lại, hàng loạt hình ảnh trong đầu bắt đầu đổ về. Có hình ảnh là một tòa thành khói lửa bùng cháy tiếng chém giết hô hoáng âm thanh vó ngựa vang lên, có hình ảnh là một nơi chất đầy thi thể như núi từ bên trong đó một cổ xác chết bò dậy chạy đi, lại có hình ảnh là một buổi tối một thanh niên đang ngồi trước một chiếc màn hình máy tính..

“Cái đậu xanh nó” Mãi một hồi lâu khi mà cơn đau đầu như búa bổ qua đi, thì hắn mới trở lại bình thường, nhịn không được mắng lên một tiếng. Ánh mắt nhìn xung quanh lại nhìn bộ y phục mình đang mặc thì gương mặt có chút cứng ngắc lên, khi mà hắn đang khoác trên mình một bộ đồ cổ trang người xưa của phim Tàu. Bên ngoài là một lớp áo khoác khác có hai vành rộng cứng dựng dứng quanh cổ, bên dưới là một chiếc thắt lưng có đồ hình rất lạ giống như mơ hồ con rồng toàn bộ thắt lưng màu vàng nổi bậc trên nguyên bộ y phục tím mộng tím mơ.

“ Thôi kệ còn sống là tốt rồi, mẹ cứ tưởng sống lại thân con vua thì ngon, ai ngờ là một vong quốc nước, còn bị chém cho mấy nhát nữa thật mẹ nó thê thảm nhân sinh” cảm khái một tiếng về những gì trải qua trong mấy ngày vừa rồi.

Kiếp trước sinh hoạt bình thường, từ gia thế ngoại hình đều chỉ là tâm trung chính là diễn viên quần chúng qua đường ất ơ một nhân vật. Hồ An nhân sinh bình thường không phải diện mồ côi, cũng chẳng là con một nhà đều đều khá khẩm đi. Lý do mà hắn xuyên việt không thể củ chuối hơn, khi mà đang nhậu vui vẻ với đám bạn lại bị mấy tên trẻ trâu trẻ nghé từ đâu gây gỗ bay vào ẩu đả.

Đám người trong quán liền chạy mẹ hết rồi, đến khi hắn đi vệ sinh ra thì thấy mẹ nó bọn trẻ hổ báo cáo chồn dể sợ. Tránh voi chẳng xấu mặt chuột nhất là khi mà đám trẻ trâu rất đông và nguy hiểm, chuồn là thượng sách có điều còn chưa kịp cho hắn dùng kế thứ 36 của Khổng Minh thì đả ăn nguyên skill của Sindra khi bị tên nào đó đôi vài lon bia vào đầu, đập choáng lấy xui xẻo thế nào đụng phải ổ điện dưới chân mà nước chảy ra làm cho một mình hắn cân team.Nguyên một đám hổ báo cáo chồn chạy mất dép,mình hắn hạ được mười mấy tên trẻ trâu ấy.

Còn bản thân thì tạch mẹ nó rồi, đến khi hắn tỉnh lại thì phát hiện mình trên người đang ở một mảnh rừng hoang vắng trên người đầy rẩy vết thương chí mạng, còn chưa kịp hưởng thụ thì một đường bôn tập liều mạng chạy đi khi mà mấy đạo mũi tên từ xa xượt qua, cuối cùng ngã mẹ xuống sông bị nước cuốn đi một hồi lại trốn chui trốn nhũi.

“ Đại nạn không chết tất có hậu phúc” Tự trấn an mình một tiếng, dù sau hắn trải qua thập tử nhất sinh đến bây giờ còn sống đả là kỳ tích rồi. Mạng nhỏ còn giữ thì đả vạn hạnh trong bất hạnh, thân ảnh định đứt dậy thì những vết thương trên người như muốn nứt ra rướm máu , cơn đau lần nữa ập đến làm cho hắn nhe răng trợn mắt vì đau đớn.

Cảm giác như bây giờ toàn thân các khớp xương cơ thịt đều ê ẩm cả lên, lúc đầu hắn không để ý lắm khi mà vội bật dậy, rồi cơn đau đầu ập đến. Hiện giờ mới cảm nhận được đau đớn truyền lại, cảm giác như bác sỉ may một lần mấy chục mũi trên người mà không có thuốc giảm đau đây, chưa kể bên trong xương khớp đau đớn.

Mà lúc này một thân ảnh nữ tử không một tiếng động bước vào, đi đến gần hắn ngồi xuống đem tay ngọc bắt lấy tay hắn, nói “Ngươi bị thương không nhẹ đừng cử động”

Ngay lập tức xoay đầu trong lòng thì giật mình không thôi, đập vào mắt hắn hiện giờ là một thân ảnh nữ tử tầm hai ba hai lăm tuổi mà thôi, nhưng không có vẻ thanh xuân khí tức lẫn thành thục mà từ nàng tỏa ra nhu mì yếu nhược nữ tử, khiến người nhịn không được mà che chở thương yêu lấy, khoác trên người một thân trang phục lạ mắt không kém phần hấp dẫn.

Một đôi sầu bi như thu thủy ánh mắt, cao cao sống mũi đầu tóc bởi cao lại có hai lọn tóc buông xuống ở gò má. Gương mặt hình trái xoan mày lá liễu đôi môi anh đào là một mỹ nhân xinh đẹp. Trên cỗ là một vòng trang sức khảm nạm năm màu bảo thạch, bầu ngực cao cao lấy trên người khoác lên một bộ hồng y ở trên đó có những hoa văn lạ mắt, đặc biệc hai bên hông được khoét đi hoàn toàn không có y phục che chắn kéo dài từ ngay vị trí ngực của nàng xuống đến dưới eo một đoạn tầm nữa tấc, da thịt trắng như tuyết hiển lộ ra bên ngoài, một thân váy dài được liên kết với phần trên y phục cùng một màu hồng nhạt trên đó có những hoa văn bắt mắt.

“ mẹ nọ xong” Thiên Hùng trong đầu hô lên một tiếng chả trách hắn làm sau lại nhìn thấy được khung cảnh này quen mắt. Hắn rốt cục cũng biết mình hiện đang ở thế giới nào rồi, chính là Tần Thời Minh Nguyệt thế giới, mà rất có khả năng chính là mấy chục năm trước khi bắt đầu cốt truyện. Mà nữ nhân nhìn như gió thổi là ngã, yếu đuối như mì này chính là làm cho người rét run chính là Âm Dương Gia Thủy bộ trưởng lảo một trong Nga Hoàng -Nữ Anh.

Còn vì sao hắn biết rõ chính là hắn chính là xem qua bộ anime đó đây, còn xem luôn cả mấy bộ ngoại truyện, trong đó chính là Đế Tử Hàng Hề đây. Âm Dương Gia thủ đoạn hắn cũng biết lấy, cứ tưởng được cứu nhưng hắn lại rơi vào nơi nguy hiểm hơn rất nhiều, khi mà không khéo hắn cũng sẻ trở thành một trong những cổ thi thể làm phân bón cho vườn hoa của nàng đây.

Có lẻ liên tục từ trong nguy hiểm bò ra, hay là thần kinh hắn có chút thô một chút cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, liền nói “Đa tạ cô nương cứu giúp, nhưng ta ở nơi này chỉ liên lụy đến cô nương."

Chỉ thấy nử tử một tay đưa ra đến trước miệng hắn, nói “ Ở lại đây ngươi sẻ được an toàn”

Mặc dù âm thanh rất nhạt lẫn nhỏ nhẹ nhưng lại cho hắn cảm nhận được sức thuyết phục, tâm tình khẩn trương cũng nhanh chóng bình lặng đi. Bởi vì hắn biết nếu nàng thật sự để hắn đi, thì kết cục của hắn chỉ là chết. Chỉ có ở lại nơi này mới có đường sống mà thôi.

“ Dùng dằng chúa chẳng chịu đi, ai mời ở lại làm gì bãi trong?” Nữ tử đứng dậy đem ánh mắt sầu bi nhìn quanh gian phòng một hồi, trong lời nói mang theo nhàn nhạt cô độc lẫn bi thương “ Cốc Tiêu Tương này đã rất lâu không có khách đến thăm rồi”

Nữ tữ xinh đẹp đi đến ngồi xuống cạnh hắn, đem tay chạm vào ngực hắn,vuốt lên bộ y phục ánh mắt có phần nhớ nhung, nói “Quần áo của huynh rách hết rồi, đây từng là quần áo của phu quân ta, huynh mặc rất vừa vặn”

“ Đa tạ phu nhân” giọng nói có mấy phần thất lạc, tiếc nuối trong đó cảm nhận bên người gần trong gang tấc giai nhân tinh xảo, cộng thêm khí chất của nàng khiến hắn có một cổ xúc động nhịn không được muốn ôm lấy.

Nữ nhân đứng dậy rời đi bên cạnh,đôi mắt u buồn hắn nói khẽ: "Ta là Nga Hoàng"

Đại nảo như sấm rền một dạng khi biết được danh tự nữ tử này, mồ hôi lạnh tuôn ra khi nhớ đến bộ Đế Từ Giáng Hề hắn xem. Đừng nhìn nàng ôn nhu vô hại bộ dáng, giết người chính là không một cái chớp mắt. Trong Tiêu Tương Cốc vô số bạch cốt vong hồn đều bị nàng hạ sát, trở thành chất dinh dưỡng cho Bỉ Ngạn hoa. Hắn còn tưởng số mình may mắn dụng phải Nữ Anh, so với Nga Hoàng thì nàng tính cách nhân hậu hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc Từ Thiên Hành Cửu Ca Bắt Đầu sáng tác bởi anpromalong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anpromalong
Thời gian
Lượt đọc 238

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.