Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2350 chữ

-quần áo chưa kịp trở về nguyên trạng. Da thịt vẫn còn y nguyên, vẫn chưa hồi phục. Bỗng cơ thể hắn phát sáng lên, từ trong não hãi truyền ra 1 cái cảm giác sung sướng khó tả. Ngôi sao đầu tiên của Thất Tinh Bắc Đẩu chân công của hắn đã lóe lên 1 ánh sáng nhỏ nhoi, nó bắt đầu tự quay, lửa bắt đầu nổi lên, dạng này không khác gì mặt trời.

- cảm nhận được cái sao Diêu Quang đang rục rịch dữ dội ở trong não hải. Hắn đã đi đến nơi nào đó để thăng cấp linh hồn. Nhờ lực lượng không gian, bây giờ hắn chỉ cần ở trong phạm vi là 1 cái hành tinh thì có thể tùy ý dịch chuyển đến bất cứ đâu mà hắn muốn.

-" ah, cá lớn xuất hiện rồi kìa"

-" ừm, khá nhạy đấy"

-không lâu ngay sau khi hắn dịch chuyển đi thì ở trên trời cao xuất hiện 1 cái tiểu cô nương. Nhìn khắp chốn rồi đánh giá vài câu.

-" tên này... có nên giết hắn bây giờ hay không?"

-" mà thôi cứ đi thăm dò hắn xem sao, chắc là sẽ vui lắm hehehe..."

- nói là làm. Ngay lập tức nàng dịch chuyển đi tìm hắn nhưng mà tìm hết cả ngày mà cũng không thấy hắn đâu.

-" quái lạ, tiểu tử này đi chết ở đâu rồi mà sao ta không tìm thấy hắn chứ. Lẽ nào cũng là 1 lão quái che dấu tu vi hay sao?"

- tìm không thấy là đúng rồi. Lúc này hắn đang ở trong bí cảnh lúc đầu. Ngồi ngay ngắn trong sân nhà, hắn đang thao tác ở trong não hải của hắn. Giải phóng toàn bộ lực lượng linh hồn mà hắn đã thôn phệ trong thời gian vừa qua, chỉ mới giơ tay lên thôi mà đã có hơn 60 nghìn linh hồn bay ra, bọn nó chỉ vừa mới bay ra thôi mà đã bị sao Diêu Quang hút vào. Nó như được ăn no, nó càng lúc càng sáng lên, càng lúc càng nóng lên. Chuyển từ trạng thái không hoạt động sang chuyển động điên cuồng.

-từ chầm chậm đến vài tỷ vòng 1 giây, động năng của sao Diêu Quang 1 nửa chuyển hóa thành nhiệt năng. Lúc này nó sáng và nóng kinh khủng khiếp, nhìn trực diện thì chắc chắc sẽ bị mù. Sao Diêu Quang này có thể hiểu là có ai đó giam nhốt 1 ngôi sao vào người ai đó, không chỉ 1 mà là 7. Nhiều ngày sau, nó cuối cùng cũng bớt sáng lại, hình dáng bây giờ không khác gì mặt trời, hắn vẫn đang ở trong thức hải vô tận của hắn.

-" này, hú...hú. Ủa sao không tỉnh dậy ta?". Thấy hắn lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì nên Chiến Thiên cũng tò mò.

- vài giờ sau thì cuối cùng cũng xong, hắn rời khỏi thức hải, trở về thực tại.

-" ồ, cuối cùng cũng xong rồi đó à"

-" cảm giác thế nào hả?"

- hắn không đáp mà nhắm mắt lại. Linh hồn xuất khiếu, hắn bay đi khắp mọi nơi trong cái bí cảnh này, tất cả mọi thứ trong bán kính 10 dặm đều không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn. Lượn vài vòng rồi cũng trở lại cơ thể.

-" sao, thấy thế nào?"

-" cái bí cảnh này đường kính thế nào?"

-" không nhớ nữa, hình như là... 5000 dặm thì phải"

-" vừa rồi ta chỉ tra xét được 10 dặm bán kính mà thôi. Thật sự rất không ổn"

-" lo cái gì, cái bí cảnh này của ta hạn chế tra xét từ trong lần ngoài, cho dù có là Bán Đế cũng tra không nổi. Nhìn vậy thôi chứ chất lượng linh hồn của ngươi không phải hạng xoàn đâu"

- nghe vậy thì hắn cũng luyện thử vài viên đan xem thế nào. Từ trong nhẫn trữ vật, hắn lấy nguyên liệu và đan lô ra. Nổi lửa lên rồi hắn cho dược liệu bay vào cái đan lô đang lơ lửng đó. Lần này quả thật là chất lượng và thời gian luyện đan đã được cải thiện rõ rệt.

- chỉ mới nữa canh giờ mà hơn 2 trăm viên nhất phẩm đan đã ra lò.

-" sao nào, ta không bịp ngươi chứ"

-" vẫn chưa đủ. Ngài có đan phương nhị phẩm không?"

-" có chứ, tuy không nhiều"

-" có bao nhiêu, lấy bấy nhiêu"

- từ trong nhẫn trữ vật bắn ra 1 luồn sáng rồi 1 sấp giấy có ghi chữ ở trên đó. Bóc đại 1 tờ, hắn xem 1 hồi rồi đi chuẩn bị nguyên liệu. Lại tiếp tục nổi lửa lên, lần này tuy là luyện đan nhị phẩm nhưng nhìn hắn thao tác khá nhẹ nhàng. Lần này là 1 tốc độ rất nhanh, chỉ mới 10 phút mà đã luyện thành công.

-" không tồi đâu đó nha. Mới luyện lần đầu mà đã nhanh như vậy rồi sao"

-vẫn chưa hài lòng với kết quả vừa rồi. Hắn lại thử lần nữa, nhưng lần này lại không giống bình thường. Hắn không sử dụng đan lô mà thay vào đó là thao túng không gian để tạo ra 1 cái đan lô vô hình.

-" mới đó mà đã thành thạo lực lượng không gian tới mức này rồi sao"

- vừa phải thao túng không gian vừa phải kiểm soát lửa lẫn nguyên liệu bên trong thì đã gây chút khó khăn cho hắn. Nhưng dù vậy thì vẫn chỉ là 1 chút khó khăn mà thôi, không đáng nhắc đến.

- luyện 1 hồi rồi cũng ra lò. Nhìn thấy kết quả này thì hắn mới thấy hài lòng.

-" con cá thế nào rồi"

-" à, bữa giờ đang đi tìm ngươi đấy"

-" vậy à. Đi thôi"

-" cái gì. Ngươi thèm đòn hả"

-" chỉ là Phong Thánh thôi mà, có gì đâu mà sợ"

- nghe thế thì Chiến Thiên cũng mở cổng không gian cho hắn đi ra ngoài kia. Hắn chỉ vừa mới đặt chân xuống đất thì ngay lập tức ở phía của tiểu cô nương đó đã cảm nhận được vị trí của hắn.

-" cuối cùng cũng xuất hiện rồi. Làm tiểu mỹ nữ này chờ hơi lâu rồi đó nhé. Hehehe". Nói xong thì ngay lập tức nàng đã dịch chuyển đến ngay chỗ của hắn.

-" tiền bối ở trên cao, nếu đã đến rồi thì hãy hiện thân đi"

- nói xong thì vẫn chưa thấy ai trả lời hay xuất hiện cả, không gian xung quan lặng im như tờ. Bổng nàng ta xuất hiện bất ngờ ở phía sau lưng của hắn.

-" ú òa"

- bị nàng ta trêu đùa thì hắn không nói gì cả, im đứng hình 1 lúc lâu. Thấy vậy thì nàng cũng lại trước mặt hắn vẩy vẩy tay.

-" hú, hú. Bị gì trời"

-hắn nhân lúc nàng đang suy nghĩ thì bất ngờ nói lớn. Làm nàng chợt giật mình.

-" bái kiến tiền bối"

-" ahhhh, có ma"

- hắn thấy cảnh này thì cũng chỉ có đứng nhìn. Sau 1 lúc thì cũng bình tĩnh lại.

-" hừ, tiểu tử ngươi giỏi lắm, đến ta mà cũng dám hù

-" không dám, không dám. Ta chỉ là đứng hình trước sự cute phô mai que của tiền bối thôi"

-" hả, th...thật không"

-" yah sure chắc chắn là như vậy rồi"

-" tiểu tử ngươi cũng có mắt nhìn lắm. Bổn mỹ nhân thích ngươi rồi đấy". Thử hỏi trên đời này có đứa con gái nào mà đứng dang rộng 2 chân ra, ăn nói mạnh bạo như nam nhân không chứ.

-" không biết tiền bối tìm ta là có gì sai bảo?"

-" à, thật ra là thấy ngươi đánh nhau ghê quá nên muốn tìm ngươi để tra hỏi về..."

-" cái công pháp tà ác đó". Mở đầu câu thì sắc mặt nàng ta tối sầm lại, lời nói mạnh bạo, ánh mắt hung hãn.

-" ayda, ai cũng có 1 cái bí mật của riêng mình mà và..."

-" đừng có cố tra hỏi đấy nhé. Tiểu tiền bối". Hắn cũng vậy, ngồi xuống, ghé sát tai nàng ta để nói. Cả 2 lặng như tờ, không khí cực kỳ căng thẳng.

- hắn cũng chủ động buông tay ra khỏi người nàng rồi đứng dậy.

-" thất lễ rồi"

-" h...hahahaha..."

-" tiểu tử ngươi thú vị đấy. Dám trêu ghẹo cả ta đây"

-" ta tưởng ngài buồn chán nên mới đùa với ngài thôi"

-" hừ, thôi được rồi, đi với ta"

- chỉ vừa dứt câu thì nàng ta đã dịch chuyển hắn đến 1 cái hang động nào đó. Hắn xuất hiện ở 1 cái hang động vô cùng to lớn, trước mặt hắn là 1 con tàu bay vô cùng đồ sộ nhưng đã bị hư hỏng.

-" tiền bối muốn ta sửa tàu giúp phải không?"

-" sao ngươi biết hay vậy?"

-" may mắn đoán trúng thôi"

-" ngươi nói vậy chắc là biết sửa cái này phải không?"

-" tàm tạm thôi. Mấy chi tiết bên cơ quan thì còn được chứ trận pháp bên trong thì ta chịu"

-đánh giá 1 hồi thì hắn cũng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra 1 cái tàu bay, nhưng mà chỉ bằng 1 nửa của cái tàu đó.

-" woahhh... sao ngươi có hay vậy?"

-" lúc trước may bắn chiếm được 1 cái". Nói vậy thôi chứ vừa nãy hắn kiểm tra trong nhẫn trữ vật thì vô tình tìm thấy 1 chiếc, đây chắc là Chiến Thiên cho vào rồi.

-" quả nhiên đem ngươi tới đây thật là đúng đắn."

- hắn không nói gì mà nhanh chóng nhảy lên tàu bay. Nàng ta thấy vậy thì cũng nhảy lên luôn.

-" ngài có linh thạch không?"

-" ahehe... không, lúc trước lỡ làm mất nhẫn trữ vật rồi"

-" vậy ngài lái tàu đi nhé, Thoái Thai của ta không đủ linh lực để lái tàu tàu đâu"

-" được rồi, cứ tin bổn thuyền trưởng. Let's gooo..."

- Nàng đi vào buồn lái, dồn linh lực vào con tàu. Nó chầm chậm bay lên, đất đá và cỏ cây bên dưới bị luồng gió mạnh thổi bay. Vèo 1 cái, cả 2 đã bay ra vũ trụ, xung quanh là mấy hành tinh đang xoay quanh 1 cái ngôi sao.

- " bây giờ đi đâu đây"

-" đi tìm 1 tàu thương nhân hay nơi nào đó sầm uất đã"

-" để làm gì?"

-" chiếm tàu, cướp của"

-" hahaha, hợp ý ta đấy"

- bọn họ cứ thế đi ngao du khắp nơi, thỉnh thoảng gặp 1 vài con yêu thú cấp thấp ở ngoài không gian. 1 tháng sau, bọn hắn cuối cùng cũng phát hiện ra có 1 đoàn tàu. Lúc này bọn chúng đang nấp ở phía sau 1 cái mãnh vỡ thiên thạch lớn, định úp sọt khi cái đoàn tàu đó đi qua.

-" trên tàu đó tu vi cao nhất là gì"

-nghe vậy thì nàng cũng nhắm mắt lại, dùng lục lượng linh hồn tra xét xem. Mất 1 lúc thì mới xong.

-" 20 người. Cao nhất là Độ Kiếp sơ kỳ"

-" được rồi, đừng có giết nhé. Ta còn cần"

-" biết rồi, biết rồi"

- chuyển cảnh đến trên con tàu. 1 tên thương nhân đang ngồi ở trong con tàu bàn bạc chuyện gì đó với 1 người trung niên.

-" còn bao lâu nữa là tới nơi?"

-" tầm 2 tháng nữa"

-" hửm... là ai". Tên trung niên đó đang nói chuyện thì đột nhiên nhìn về phía trên rồi quát lớn.

-" đường này do ta mở. Muốn đi qua thì... để mạng lại đây"

- nhìn thấy đối phương chỉ là 1 tiểu cô nương thì mấy tên trên thuyền cười lớn.

-" hahahaha... ta còn tưởng là thần thánh phương nào....". Nghe hắn có ý cười nhạo thì nàng giận quá, liền búng tay 1 cái, tên đó đã bay đầu.

-" ta nói lại 1 lần nữa. Đường này do ta mở, muốn đi qua thì để mạng lại đây"

-" mau, mau khởi động trận pháp". Tên thương nhân bình tĩnh bảo ra lệnh cho mấy tên thuyền viên nhưng bất ngờ là có 1 bàn tay lặng lẽ đã sờ lên đầu của hắn.

-" cứu ta, cứuuuuu...". 1 tiếng hét thất thanh đã làm cho bọn hắn bất ngờ nhìn ra đằng sau thì thấy 1 cảnh tượng quỷ dị.

- 1 luồng khí màu đen tỏa ra từ cái lòng bàn tay đó. Ngay sau đó thì hắn tan biến thành huyết khí rồi bay vào trong cái bàn tay đó. Hắn tan biến đi, làm lộ ra bóng dáng của Thiên Thu.

-" ngươi là ai?". Nghe câu quát này thì hắn cũng không bận tâm lắm, cứ chầm chậm đi tới. Nàng ta hiểu ý cũng nhanh chóng dịch chuyển xuống hỗ trợ hắn.

-" cướp hết chưa?"

-" sạch rồi"

-" vậy thì tốt"

-" tất cả các ngươi... quỳ xuống cho ta". Nàng ta phóng thích ra uy áp làm cho tất cả bọn chúng quỳ xuống, tên nào tên nấy cũng phụt máu ra.

-" l... là cường giả Phong Thánh". Tên trung niên bất lực khi cảm nhận được uy áp này, chưa hiểu rằng đã đắc tội bà cô nhỏ này khi nào.

-" được rồi, tự xử đi".

- hắn cũng nhanh chóng thôi động ma công. Đưa tay phải về phía bọn chúng, rất nhanh ma khí đã bao phủ khắp thuyền, sau 1 hồi thì cũng thôn phệ hết trừ tên có tu vi Độ Kiếp đó ra. Hắn không thôn phệ mà sưu hồn, sau đó đoạt xá.

Bạn đang đọc Tử Tâm Luyến sáng tác bởi Chienju
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chienju
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.