Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Gọi Là Xe Đạp

Tiểu thuyết gốc · 2233 chữ

Hứa Chử và đám tráng sĩ áo xám đã làm xong việc từ lâu, đã về phủ an phận chờ lệnh tiếp theo của Dương nha nội rồi thì Dương Phong cùng Mai Nhi vẫn là chưa có về đến nơi. Mặt trời đã ngã dần sang phía tây, ở phía thành Đông, ba tên hoa phục công tử áo quần rách tơi tả, mặt lưng chính là bị ma sát với mặt đường mà thành ra sứt sát mấy mảng lớn. Cả ba tên nằm yếu ớt trên một từng cái cáng, được một đám thuộc hạ bộ dạng cũng là vô cùng bết bác khiêng đi trên đường lớn với vô số ánh mắt của mọi người đông thành. Phần đông mọi người tỏ vẻ vô cùng là vui mừng khi thấy ba tên chuyên gây chuyện này bị trừng phạt một cách thích đáng, một số lại cảm thấy hiếu kì mà bàn tán nhau, một số lại đâm ra sợ hãi vì sau chuyện này thân thích của ba tên nhất định sẽ làm nên một cơn sóng vô cùng lớn ở kinh thành.

Cuối cùng thì sau hơn mấy canh giờ không biết xấu hổ trên yên ngựa Dương nha nội cũng đã về đến phủ. Vừa bước vào cửa chính của Dương phủ, Dương Phong không khỏi há hốc mồm khi phát hiện bên trong sân đã đứng đợi vô số người. Muội muội hai tính cách Dĩnh Hy kia của hắn vẻ mặt không vui chống tay hai bên nhìn hắn.

" Chuyện gì vậy nhỉ ? "

Hắn hiếu kì tử hỏi trong đầu, xong cũng không suy nghĩ nhiều mà cùng Mai Nhi tiến tới, dùng giọng điệu cười cười mà hỏi:

Dĩnh Hy, đây là có chuyện gì khiến muội muội của ta không vui vậy ?

- Huynh còn nói ! Chuyện của cô nương nhà Trịnh thợ rèn huynh tính sao đây ?

Dương Phong hơi chút ngạc nhiên :

- Ơ thế chẳng phải là chúng ta đã bàn bạc xong xuôi rồi sao ?Cho nàng ấy ở trong phủ ta một thời gian.

Dĩnh Hy không vui, đoạn khoanh tay trước ngực mà đáp :

- Huynh đó, để người ta trong phủ một hai ngày làm khách thì không sao, nhưng nếu cứ ở như vậy một thời gian dài, đối với một cô nương là điều không có tốt.

- Còn có chuyện này nữa hả ?

- Có chứ sao ? Miệng người thiên hạ đồn ra vào, làm sao sau này nàng ấy có thể gả đi được chứ ?

Dương nha nội ngạc nhiên mà khẽ à lên một cái có vẻ hiểu chuyện. Thì ra với phong tục của Ngô quốc, nữ tử sẽ không được phép ở quá lâu trong một nhà của người họ hàng chẳng có thân thích gì, điều này sẽ ảnh hưởng tới sự trong sạch của nữ tử đó. Chỉ là họ hàng thân thích, hoặc nha hoàn, người ở thì mới được phép như vậy. Hắn có chút gã đầu, đoạn lại nhìn về phía muội muội vẫn là còn đang tức giận kia.

- Vậy đi, coi như nàng làm học trò của muội, học muội kinh doanh buôn bán, thế có được không ?

Dĩnh Hy ngơ ngác đôi chút, lại nhắc lại câu của Dương Phong vừa nói:

- Làm học trò của muội sao ?

- Đúng thế ? Lý do này hợp lý chưa ?.

Dĩnh Hy lúc mới còn là một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi đã được Dương công công giao cho công việc kinh doanh buôn bán của Dương Phủ. Nói là kinh doanh buôn bán thực chất là buôn lậu muối và sắt cho các nước nhỏ phía Thục, và các bộ lạc Tây Mông ở thảo nguyên phía tây. Với tư chất thông mình nàng đã không để cho phụ thân phải thất vọng gia tộc họ Dương không chỉ buôn bán muối, sắt mà còn lấn sân sang các lĩnh vực kinh doanh khác như gạo, vải, tơ lụa, trải rộng ở vùng đất sông nước phía nam. Đừng trông vẻ mặt ngây thơ độc một chút lại giận dỗi ca ca của nàng mà coi thường vị cô nương còn chưa đôi mươi này. Nội tâm giấu kín, bản chất thực vẫn nằm bên trong, loại người như vậy thực sự là rất nguy hiểm. Mấy ngày trong phủ cũng là hỏi qua nhiều người, Dương nha nội mới biết được muội muội của mình lại là một cô nương tài năng như vậy, nên hôm nay nhân tiện lấy luôn điểm này làm lý do cho Tiểu Ninh nhà gã thợ rèn ở lại phủ luôn.

Dĩnh Hy có chút do dự mà đáp :

- Như vậy thì gọi là ổn sao ?

Dương Phong cười hề hề :

- Muội muội ! Muội là muốn tốt cho vị cô nương đó, mà bản thân lại không chịu thiệt thu người ta làm đồ đệ thì có phải là hơi quá không ?

- Chịu thiệt cái gì chứ ? huynh nó như thế nào vậy, được ta sẽ nhận Tiểu Ninh tỉ tỉ làm đồ đệ.

Dương nha nội thấy ý kiến của mình đã được nàng tiếp thu thì không khỏi vui mừng, đưa tay quen thói mà xoa đầu nàng. Dĩnh Hy từ trước tới nay nào đâu đã được ca ca xoa đầu như vậy, xét theo tuổi tác ca ca của nàng cũng là sinh trước nàng có mấy phút. Dĩnh Hy có đôi chút đỏ mặt, nhưng mà sau đó cũng trả có phản ứng gì thêm, chỉ liếc hắn một cái mà chỉnh lại mái tóc mềm mượt của mình.

Đám người đứng chờ ở sân lớn Dương phủ còn có Trương quản gia kia và một số hạ nhân. Lão thấy thiếu gia cũng đã nói chuyện xong, lúc này mới liền bước tới mà cung kính :

Thiếu gia, thứ mà cậu muốn đã mang về rồi ?

Dương phong hiếu kì :

- Thứ gì vậy nhỉ

- Là thứ mà cậu gọi là xe đạp đó. Đã cho người đem về rồi !

Cảm giác vui mừng hiện lên trong đầu, Dương nha nội hưng phấn mà bất ngờ lay vai lão mà đáp :

- Trương quản gia, ông mau mau mang tới đây...

Hắn lại nhìn Mai Nhi đang đứng ở cạnh, sau đó lại nhìn tiểu muội muội Dĩnh Hy , đoạn cười hề hề :

- Các muội xem ta có thứ rất hay cho các muội.

Mặt trời đã ngả về chiều, bóng của từng người có ở sân Dương phủ kéo dài một khoảng. Mai Nhi, Dĩnh Hy, cũng đám người Trương quản gia đang trố mắt ra nhìn. Một tên béo đang làm một biểu diễn xiếc trên một cái vật bằng kim loại kì loại, đó là những suy nghĩ của họ khi thấy Dương nha nội đang ung dung đạp xe mấy vòng quanh sân. Dĩnh Hy cũng là người mở miệng trước tiên sau cảm giác ngạc nhiên mà Dương Phong mang lại này :

- Từ khi nào huynh học được trò biểu diễn này vậy. Ta thường thấy ở thành bắc có người giữ thăng bằng mà đi trên dây, chứ chưa gặp ai thăng bằng trên một khối sắt kì lạ mà còn di chuyển được như vậy cả.

Không khỏi thầm cười trong bụng, Dương Phong là đang thưởng thức cái bộ dạng ngạc nhiên của người cổ đại khi thấy một vật vi diệu như thế này. Hắn cười đắc ý mà đáp :

- Đây không phải là khối sắt, cũng không phải dùng để biểu diễn, nó được gọi là xe đạp là phương tiên di chuyển.

- Là phương tiện di chuyển sao ?

Mai nhi cùng Dĩnh Hy đồng thời phát lên âm thanh. Hai nàng nhìn nhau, rồi lại nhìn Dương Phong. Dương nha nội đạp một vòng quanh sân nữa, có vẻ đã mệt mà dừng lại trước mặt hai mĩ nữ.

- Đúng vậy là phương tiện di chuyển, kiếp trước....à không.... lúc trước ta có gặp một thương nhân vượt biển đến Ngô quốc buôn bán có mang theo vậy này, ta thấy thú vị nên mua lại. À mà xe đạp còn có thể trở thêm được một người đó.

- Thật sao ?

Dĩnh Hy ngạc nhiên mà hỏi hắn. Dương nha nội không trả lời mà vỗ vỗ tay về phía sau xe, ý bảo nàng ngồi lên thử. Đối với cái mới lạ thì người thời này thường có biểu hiện đôi chút sợ hãi, Dĩnh Hy cũng là vậy, nàng cũng không có dám mà ngồi lên thứ kia. Thấy muội muội của mình có chút sợ, Dương nha nội rở khóc rở cười không biết phải thuyết phục sao. Hắn lại nhìn về phía Mai Nhi hơi nháy mắt một cái. Tiểu cô nương hiểu ý bèn chậm rãi bước lên mà nói :

- Tiểu thư hay là để ta thử trước xem có an toàn không ?

Dĩnh Hy nhìn Mai nhi có chút lo lắng :

- Tỉ tỉ không sợ sao, nhỡ bị ngã thì có vẻ là sẽ đau lắm đó.

Mai Nhi khẽ lắc đầu nở nụ cười, đoạn lại dùng một một ánh mắt chứa đầy sự tin tưởng mà ngồi lên phía sau xe. Qủa thực thời gian ở trong phủ, Dĩnh Hy cũng biết thừa chuyện Mai Nhi là ở chung phòng cùng với ca ca nàng, liệu có phát sinh chuyện gì thì ai mà biết được. Thấy Dương Phong thân thiết với Mai Nhi hơn cả những tiểu nha hoàn khác thì Dĩnh Hy cũng là biết được đôi chút điều gì, đối với Mai Nhi cũng tỏ ra bộ dạng kính trọng.

Dương Phong đang định cho xe di chuyển, thì chợt nhớ ra một điều gì đó.

" Chà chà , quên mất điều này "

Hắn bước xuống xe, đoạn lại nhìn mai nhi đang ngồi ở tư thế để hai chân xang một bên thì cũng là tán dương nha đầu này. Trang phục của người thời này váy áo rất dài, che cả quần, nên có đôi chút bất tiện. Dương Phong liền sắp xếp lại váy áo của nàng một chút cho khỏi kẹt vào bánh xe, rồi mới ngồi trở lại mà bắt đầu di chuyển. Xe đạp từ từ lăn bánh, Mai Nhi lúc này cũng hơi có vẻ lo lắng cho gã béo phái trước, không khỏi vận khí lực nếu chẳng may cả hai ngã thì còn có thứ mà chống đỡ. Nàng cũng chỉ là coi việc này như một trò biểu diễn xiếc ngoài phố chứa nhiều rủ do, đề phòng là chuyện tất yếu. Nhưng khi thấy xe đạp tuy mới đầu có đôi chút không thăng bằng sau đó đã lấy được vẻ bình thường, gương mặt của tên béo đã bị thân thể che đi nhưng nàng vẫn đang cảm nhận được hắn cười tươi đến thế nào. Mai chút có trong lòng có chút hiện lên tia vui vẻ khi thấy Dương Phong biểu hiện ra như vậy, bất giác đôi tay cũng là nắm vào cánh áo hai bên lưng của hắn. Từ khi nào thấy được nam nhân này vui vẻ mà nàng cũng cảm thấy vui trong lòng ? điều này nàng cũng không có biết, trả có ai ai biết cả.

Đi được mấy vòng quanh sân lớn, Dương nha nội mới dừng lại mà nói :

- Lượt của quý khách đã hết, hẹn gặp vào dịp sau.

Đợi lúc Mai Nhi xuống xe xong hắn mới là liền nói :

- Muội muội, còn sợ nữa không, lên đây ta dẫn muội đi vài vòng.

Dĩnh Hy có vẻ vẫn là sợ cái thứ kì lạ này, nàng sợ nếu ngã một cái thì làn da của nàng có thể bị sứt sát nên cũng là đành thôi. Nàng như thế nào lại bất giác giận dỗi mà nói :

- Huynh tự đi mà đi, muội vẫn là sợ ngã xuống thì sẽ rất đau.

Chợt quay lưng đi, tính là muốn rời về phòng mình, nhưng khoảng khắc này, thiếu nữ Dĩnh Hy lại nghĩ lại cảnh tượng vừa nãy, khi mà thấy ca ca mình kèm Mai Nhi tỷ tỷ, hơi có chút đỏ mặt rồi nở ra một nụ cười sau đó bước nhanh về phòng.

- Ê này, thật sự là không đi hả ?

- Muội không có đi

- Thật là không đi sao ?

- Không có đi, không có đi.

-----------------------------------

Mấy hôm sau, hoàng cung, Trước một sân điện lớn có đứng vô số người, họ đều là mặc quan phục mũ áo chỉnh tề. Chợt có một vị hoạn quan từ trong điện đi ra, giọng the thé hô lớn :

- Giờ khắc đã đến, mời các vị đại nhân vào điện triều nghị !

Hoạn quan hô xong hơi nuốt nước bọt lại nói :

- Lỗ thừa tướng có công với chiều ta, hoàng thượng đích thân khẩu dụ, được mang hài, lưng đeo kiếm mà vào điện....

- Dương công công cả đời tận trung, hầu hạ hoàng thái hậu, hoàng thượng khẩu dụ tuổi già sức yếu, công công không cần quỳ bái......

Bạn đang đọc Tứ Quốc sáng tác bởi hoangdang151

Truyện Tứ Quốc tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.