Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóc con, cậu lừa tôi?

Phiên bản Dịch · 2144 chữ

"Cái gì? Tứ chu!" Nghe được lời nói của Trịnh Đại Cương. Người đàn ông trung niên không tin nổi, nhìn tờ biên lai trong tay. Trên đó viết rõ ràng "Hàng mỹ nghệ, niên đại tứ chu".

"Nhóc con, cậu. . . Cậu lừa tôi!" Người đàn ông trung niên sắc mặt rất xấu. Nhìn thật kỹ tờ biên lai trong tay. Có thể thấy trên chữ "Tứ" có một nét ngang nhàn nhạt. Mà hai nét bên trong hơi nhô ra ngoài. Nhìn lướt qua sẽ nhìn ra chữ “Tây”.

"Vị đại ca này, anh nói như vậy là không được."

Bấy giờ, Trịnh Đại Cương đã hiểu. Nên giọng nói cũng to hơn "Nghề này của chúng ta, quan trọng là mắt nhìn. Anh lúc đó không nhìn kỹ. Bây giờ lại đến đây để bắt đền là sao. Nếu anh muốn gây rối, thì không tốt cho anh đâu."

" Anh Cương, Tiểu Phàm, có chuyện gì vậy?"

Tô Tiểu Phàm bị vây quanh bởi bốn, năm người đàn ông đã làm mọi người chú ý. Mà Trịnh Đại Cương bỗng nói to lên. Nên lập tức có mấy người đi tới. Tại đây, người bị lừa mua đồ giả rồi quay lại bắt đền là chuyện thường. Trong nháy mắt, bốn năm người kia ngược lại bị vây vào giữa.

"Được rồi, chúng tôi thiệt." Người đàn ông trung niên nhìn xung quanh nói: "Là tôi nhìn nhầm. Không trách ai được. Hôm nay là tôi không đúng. Mọi người coi như tôi chưa từng tới đây, được không?"

Vừa nói, người đàn ông trung niên vừa mang theo mấy người, chen ra bên ngoài vòng vây. Mọi người thấy không có chuyện gì, cũng không làm khó bọn họ nữa. Một lúc sau, mấy người đó đã biến mất trong đám đông ồn ào.

"Các anh, cảm ơn nhé." Nhìn thấy những người kia đi rồi. Tô Tiểu Phàm cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng cảm ơn bốn phía.

"Này, chuyện gì vậy. Chính mình nhìn lầm, mà vẫn còn mặt mũi đến đây bắt đền à."

"Đúng vậy, Tiểu Phàm, có việc gì thì gọi một tiếng. Các anh tới giúp ngay."

Đám người xung quanh nói vài câu rồi tản đi. Dù sao mọi người đều có gian hàng của mình. Mặc dù đồ vật không đắt. Nhưng bị người khác trộm cũng khó chịu lắm.

"Tiểu Phàm, đúng là cậu đã phá lệ rồi." Sau khi đám người tản đi. Trịnh Đại Cương kéo Tô Tiểu Phàm lại, thấp giọng nói: "Cậu bán một món đồng thau một ngàn cũng được. Nhưng cậu lại bán tận tám ngàn. Một dao này hơi sâu. Chẳng trách mấy người kia tìm đến tính sổ."

Đồ buôn bán trong cổ thành. nhất là hàng vỉa hè. Trên cơ bản toàn đồ nhỏ. Một ngày bán được ba, năm trăm đã rất tốt rồi. Tô Tiểu Phàm bán hàng giả những tám ngàn. Bằng một tháng bán hàng của người khác. Thành thật thì cậu ta làm hơi ác.

Hơn nữa Trịnh Đại Cương vừa nhìn đã biết. Khi Tô Tiểu Phàm viết biên lai có dùng mánh khóe. Dù nét ngang bên trên có mờ đi nữa. Nhưng nhìn kĩ vẫn có thể phân biệt được. Cho nên Trịnh Đại Cương mới nói Tô Tiểu Phàm làm sai quy định.

"Anh Cương, thật ra món đồ đó chế tạo rất phức tạp. Lấy của hắn tám ngàn, không nhiều đâu." Tô Tiểu Phàm cười khổ, nói: "Món đồ đồng kia là bắt chước đai thắng. Là một bộ trên chợ rất hiếm. Lúc đó em còn tưởng hắn biết, đây là đồ trang sức được làm tỉ mỉ, ai nghĩ được hắn lại tưởng là hàng thật."

"Đai thắng? Đó là cái gì?" Trịnh Đại Cương sửng sốt khi nghe những lời của Tô Tiểu Phàm. Vì anh không biết nhiều về đồ đồng, lại càng chưa từng nghe qua cái tên này.

"Đó là một loại phụ kiện tóc của phụ nữ cổ đại, em từng thấy nó trên lư đồng của ông nội." Tô Tiểu Phàm giải thích cho Trịnh Đại Cương.

Cái gọi là đai thắng gồm ba bộ phận. Gồm hai cái kẹp phiến cộng với một cái trâm, hình dạng có phần giống hiện nay. Trong « Sơn Hải kinh Hải Nội Bắc Kinh » ghi chép "Tây Vương Mẫu đội đai thắng cài trâm". Ở Gia Tường, Sơn Đông bên trong bức họa từ đời Hán, chúng ta có thể nhìn thấy hoa văn khắc "Ngọc thắng.” Hai thắng đối xứng, có lỗ để đâm trâm qua.

Vào thời Tây Hán, Tây Vương Mẫu được giai cấp thống trị tôn sùng. Cho nên "Thắng" cũng được người xưa hoan nghênh, mọi người bắt đầu đeo các loại "Đai thắng" khác nhau. Khi "Đai thắng" càng ngày càng trở nên phổ biến, xuất hiện các loại chất liệu khác nhau. Chẳng hạn như đồng, hổ phách, ngọc bích.... Ngoài sự tôn kính Tây Vương Mẫu, "Đai thắng" có thể phổ biến như vậy còn vì độ thực dụng của nó.

Tuy nhiên, theo sự thay đổi của các triều đại. Yêu cầu càng ngày càng cao. Khi những cây trâm tiện lợi hơn khi đeo xuất hiện. Những chiếc "Đai thắng" phiền phức dần dần rời khỏi võ đài lịch sử. Bởi vì thứ này nhiều bộ phận, nên khi khai quật thường không được đầy đủ. Cho nên rất nhiều nhà khảo cổ, hoặc là chuyên gia văn vật đều không biết đến vật này.

"Em mất một tháng để làm đấy, anh nói xem bán tám ngàn có đắt không?" Tô Tiểu Phàm có chút buồn bực, đó không phải đều là đồ đồng sao, không làm cũ đi thì ai mua đây.

"Như cậu nói thì tám ngàn không đắt thật."

Trịnh Đại Cương lăn lộn tại thị trường đồ cổ nhiều năm như vậy liền hiểu ngay. Lập tức gật đầu, nhìn hướng mấy người kia rời đi, nói: "Nhưng Tiểu Phàm này, mấy người này nhìn qua không giống người tốt. Hàng hôm nay đừng mang về nhà nữa, anh tìm cho cậu chỗ cất khác. Cậu về nhà cẩn thận chút, đừng để bọn họ đuổi kịp."

Thị trường đồ cổ rồng rắn lẫn lộn. Trịnh Đại Cương biết. Tới buôn bán đồ cổ ở Lạc Xuyên không ít người tàn nhẫn. Nhất là mấy con chuột xuống đất đổ đấu, trên tay có mấy mạng người này. Tô Tiểu Phàm có thể ngửi được mùi đất trên những người kia. Trịnh Đại Cương cũng có thể nhìn ra thân phận của bọn họ. Tám chín phần chính là xuống đất đổ đấu, ăn cơm tổ tiên.

"Em biết rồi, anh Cương, em sẽ cẩn thận." Tô Tiểu Phàm cười. Hắn bán hàng ở đây đã hai năm. Trước đây đều là một số đồ thủ công tinh xảo bằng đồng. Món đầu tiên làm cũ liền xảy ra chuyện. Xem ra ông nội dậy rất có lý. Không thể dựa vào việc này kiếm nhiều tiền được.

Nhưng Tô Tiểu Phàm không còn lựa chọn nào khác. Mẹ hắn mất khi hắn bảy tuổi. Cha hắn vì không muốn kế thừa nghề chế tác đồ đồng. Đã cãi nhau với ông nội hắn một trận ầm ĩ, sau đó bỏ nhà đi làm thủy thủ.

Hơn mười năm qua, hai anh em Tô Tiểu Phàm gặp cha mình cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù, ông nội mất khi Tô Tiểu Phàm lên lớp mười. Nhưng cũng may, khi đó cha hắn đã làm thuyền trưởng trên tàu viễn dương. Có thể lo chi phí ăn mặc cho hai anh em.

Tô Tiểu Phàm cũng thật xui xẻo. Học lớp mười hai thì bị tai nạn xe. Bởi vì hắn băng qua đường. Mà vì nhiều chỗ gãy xương, nên dưỡng thương mất nửa năm. Để lỡ buổi thi đại học.

Vốn dĩ với thành tích của Tô Tiểu Phàm. Thì học lại một năm. Để thi lên đại học là không có vấn đề gì. Nhưng vì lí do nào đó, cha hắn không trở về. Vì tai nạn, nên Tô Tiểu Phàm đã tiêu hết số tiền tích góp cha hắn đưa. Bởi vì em gái phải lên cấp ba. Hắn dứt khoát không học lại nữa. Dựa vào tay nghề chế tác đồ đồng, học được từ ông nội. Hắn thuê nhà gần trường em gái. Rồi bắt đầu bán đồ cổ ở vỉa hè.

Dựa vào khuôn mặt điển trai. Mồm mép lanh lợi. Nói tiếng anh khá tốt. Mà công việc kinh doanh của Tô Tiểu Phàm luôn rất tốt. Chỉ cần lừa được du khách nước ngoài đi du lịch. Là một tháng có thể kiếm mấy ngàn. Cho nên năm ngoái, khi cha hắn về nhà. Muốn hắn học lại để thi đại học. Thì Tô Tiểu Phàm đã từ chối. Dù từ nhỏ hắn sống cùng em gái và ông nội. Nhưng tính cách lại giống cha hắn. Chuyện mình đã quyết định thì không ai lay chuyển được.

Cứ sống như vậy mấy năm. Tô Tiểu Phàm cũng có thể thuê quầy hàng trong thành cổ. Giàu có thì chưa chắc. Nhưng tuyệt đối không cần lo cái ăn cái mặc.

Đột nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Cách đây không lâu, em gái Tô Tiểu Tiểu đang học năm ba trung học. Về nhà nói cho Tô Tiểu Phàm biết. Cô đã thi đỗ kì thi tuyển, của sở nghiên cứu cấp quốc gia Yến Kinh. Khi họ đến trường của cô tuyển sinh.

Dựa theo theo những gì Tô Tiểu Tiểu nói. Thì thi đậu kì thi này là đã trở thành nghiên cứu sinh. Có thể đi theo các giáo sư, chuyên gia cấp quốc gia tiến hành nghiên cứu khoa học. Sau khi tốt nghiệp còn có thể ở lại sở nghiên cứu công tác. Chỉ là học phí vô cùng đắt. Cần một trăm nghìn một năm.

Lúc đầu khi nghe thấy lời nói của Tô Tiểu Tiểu. Phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Phàm là trường học gặp phải lừa đảo rồi. Sở nghiên cứu vốn không phải trường học. Tuyển người cũng chỉ tuyển trong đại học. Không thể cũng không có tư cách cấp bằng. Thứ hai, học đại học trong nước đâu có đắt như vậy. Đại học tốt nhất một năm học phí cũng không quá mười nghìn. Học phí của sở nghiên cứu này còn gấp 10 lần.

Lăn lộn ở chợ đồ cổ đã nhiều năm. Nhìn thấy bao nhiêu âm mưu lừa đảo. Làm cho Tô Tiểu Phàm không tin. Nên đã đến tham khảo. Mới phát hiện việc tuyển sinh này là thật. Sở nghiên cứu này trên danh nghĩa là của đại học Yến Kinh. Hơn nữa đây là lần tuyển sinh đặc biệt không cần thi đại học. Đến kỳ nghỉ hè thì đi báo danh ở đại học Yến Kinh.

Để chắc chắn, Tô Tiểu Phàm gọi điện thoại đến phòng tuyển sinh đại học Yến Kinh hỏi thăm. Sau khi tham khảo mới biết. Sở nghiên cứu này năm nay mới mở. Đề tài nghiên cứu không rõ. Bởi vì, viện nghiên cứu mặc dù trên danh nghĩa là của đại học Yến Kinh. Nhưng lại lệ thuộc vào viện khoa học tự nhiên quốc gia. Và các tiêu chuẩn thu phí cũng được định ra ở đây. Đại học Yến Kinh không có quyền quyết định. Việc tuyển sinh là thật và không phải mỗi mình Tô Tiểu Phàm gọi điện thoại hỏi thăm.

Tô Tiểu Phàm nhận được tin này thì rất vui. Mặc dù thành tích học tập của em gái rất tốt. Nhưng vẫn có khoảng cách với các trường đại học hàng đầu. Bây giờ có cơ hội học tập ở đó. Tô Tiểu Phàm dù thế nào cũng phải ủng hộ.

Hắn kiếm được ít tiền trong hai năm bán hàng. Sau khi trừ tiền thuê nhà và tiền ăn. Cộng thêm tiền tiêu vặt cho em gái. Tô Tiểu Phàm đã tiết kiệm được hơn hai mươi nghìn. Thêm năm mươi nghìn bbos hắn đưa lúc tết về thăm nhà. Thì cũng chưa đến tám mươi nghìn. Vẫn thiếu hơn hai mươi nghìn nữa.

Em gái còn có hơn một tháng nữa thì đi Yến Kinh báo danh. Mà trong thời gian này, lại không liên lạc được với bố. Làm Tô Tiểu Phàm rất lo lắng. Đúng lúc này, người đàn ông trung niên đứng trước gian hàng. Ám chỉ hắn có đồ cổ không. Thế là hắn làm cũ cái "Đai thắng" đồng, rồi đem bán.

Bạn đang đọc Tu Phục sư dịch của Đả nhãn

Truyện Tu Phục sư dịch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuyeucute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.