Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1373 chữ

Cách đây mấy ngày, tiểu nha đầu mang vào cho ta một tấm thiệp vàng, trong đó đại loại như là tiệc mừng của một thượng thần Triển Vỹ gì đó. Ta đi rong ruổi khắp nơi mà lần xuất hiện trước tiên nhân chắc là được hai ba lần. Một lần là do cha và nương dẫn dắt lên Cửu Trùng Thiên, lần thứ hai là khi trận chiến Thiên - Ma kết thúc, hai ca ca dắt ta lên, lần cuối cùng là khi đó ta được thăng chức thượng thần nên cực kì ít người nhớ mặt ta. Thậm chí ta còn nghe đồn là họ đồn ta do dung nhan xấu xí, thậm chí có lời ta là nam nhân nên không dám xuất hiện trước mặt mọi người. Mọi người nơi nơi cũng chỉ nghe được danh của Tử Nhân thượng thần hoặc đơn giản chỉ thấy được bóng lưng chứ chưa ai tận mắt thấy ta.

Mà chuyện đáng nói ở đây là bình thường tiệc tùng lớn nhỏ gì trên thiên giới Tôn Điệp và Lãnh Lâm đều đi không cần có mặt ta nhưng lần này hai ca của ta bắt buộc ta phải đi bữa tiệc này nếu ta không đi liền lấy dây trói ta lại đem lên Cửu Trùng Thiên, miệng cứ nói là bên gia đình Triển Vỹ với gia đình ta có mối thâm tình với nhau mà khổ nỗi đó giờ ta chưa gặp cũng chưa bao giờ thấy mặt của người đó ra sao. Hai ca ca ta bảo hắn từ lúc sinh ra đã có tố chất cao quý, rất có triển vọng. Ba hắn là chiến thần của Thiên giới, mẹ hắn là công chúa của Ngư tộc, từ nhỏ hắn chỉ ở trong cung Thiên giới, lớn lên chút thì hắn theo phò tá cho cha. Khi hắn ghé qua Bằng Bích cung thì lúc đó ta không có ở đó nên tính ra đến cái dáng hắn hay giọng nói ra sao ta cũng không biết. Tiểu nha đầu nghe ngóng không ít nên là cũng có kể cho ta nghe đôi chút

Đi thì đi cũng đi thôi, nếu không với con người Lãnh Lâm huynh ấy dám là sẽ trói ta đem lên đó lắm

- Nha đầu, chuẩn bị cho ta một bộ y tươm tất một chút, cũng sắp đến giờ ta phải lên Thiên giới rồi

Ta lười biếng ngồi dậy, xoa thái dương một chút. Tiểu nha đầu đem cho ta một bộ y màu xám tro. Ngay eo đeo một miếng ngọc bội Ngọc Châu Ngân Đài trắng, tóc cài một cây Bỉ Ngạn Trâm màu bạc, bên dưới là một cây kiếm nhỏ với cái tua rua dài màu xám. Lúc nào ta cũng tự hào về mái tóc đẹp của mình. Tôn Điệp rất thích mái tóc này, lâu lâu huynh ấy cứ chải tóc rồi búi tóc ta đủ thứ kiểu. Năm đó ta được 5 ngàn tuổi lại bị một cơn bệnh cứ tưởng là ta sẽ bị tuẫn táng về với cát bụi, lúc ấy nương ta đã tìm được Lã Bích Hoa mọc ở Chu Tê sông nằm ở một vùng khắc nghiệt nhất Lục giới nghe nói là chỗ đó yêu khí nặng nề áp chế được bệnh của ta. Được hồi phục nhưng đổi lại mái tóc không còn màu đen tuyền nữa mà pha màu bạc trắng. Hồi trước còn thấy kì dị nhưng bây giờ chắc tứ hải bát hoang này không có ai có được mái tóc đặc biệt như ta

Đã lâu lắm rồi ta không đến Cửu Trùng Thiên, hôm nay cưỡi Chu Song Lân đi lên từ xa xa đã thấy nhộn nhịp, coi bộ bữa tiệc này rất lớn đó nha. Tiên nga ra vào chuẩn bị, ai cũng chuẩn bị xiêm y đẹp đẽ. Ta để Chu Song ở ngoài rồi dạo một vòng ở Y Sơn Uyển của Thiên giới - mọi người nói nơi này Mẫu Đơn hoa nở rất đẹp, một người có sở thích nhẹ nhàng tao nhã như ta thì chắc chắn sẽ không bỏ qua nơi này tiện thể ta đi tìm con Bạch Điểu của ta, mới vừa lên Thiên giới liền bay lung tung, ta bắt được chắc sẽ trói nó lại rồi đem đi ngâm rượu mất thôi..

Xem ra cũng đã đi gần hết cái vườn này nhưng vẫn chưa thấy Bạch Điểu đâu, tâm trạng bắt đầu dao động vì Bạch Điểu thường không rời khỏi tầm mắt ta lâu như vậy. Chỉ còn chỗ là phía đình nhỏ kia ta chưa đi qua, tiệc cũng sắp bắt đầu rồi e là sợ không kịp mất, kiểu này Lãnh Lâm sẽ tưởng ta trốn mà trói ta mất. Bước vào đình thì thấy cách đó không xa có bóng dáng nam nhân. Ai thế nhỉ ?

Dáng cao ráo, mái tóc đen được búi gọn gàng đeo trâm màu của biển cả. Y phục màu xanh tao nhã nhẹ nhàng. Diện mạo thì thấy còn đẹp hơn cả anh em Điệp Lâm nhà ta, khuôn mặt này có thể nói là cũng xếp vào hàng mỹ nam chỉ cái là ta thấy hơi lạnh nhạt thờ ơ hững hờ đôi chút. Trên tay đeo một cái vòng bằng Hồng Lựu Ngọc. Xung quanh là Mẫu Đơn hoa đua sắc nở. Khung cảnh này không phải quá đẹp sao, đến ta còn thẫn thờ đôi chút. Điều quan trọng hơn hết là trên tay hắn là Bạch Điểu của ta, con chim này từ khi nào lại chịu lại gần người lạ thế này, hắn còn vuốt được rồi còn cho nó ăn nữa kìa, ta hơi bất ngờ đôi chút

- Thật xin lỗi thượng tiên nhưng quả thật con điểu trắng này là của ta. Đã lâu rồi ta mới lên Thiên Cung nên con điểu này có hơi phấn khích liền bay lung tung, đã làm hư mất phong cảnh của tiên thượng, cho phép ta xin lại

Nam nhân đó nghe tiếng liền quay sang ngước lên nhìn ta. Quả thật là mỹ nam. Tay liền vuốt nhẹ lên đầu của Bạch Điểu rồi cười nhẹ

- Bạch điểu này rất ngoan. Không làm mất nhã hứng của ta. Ta rất thích nó

Cười một cái sao mà chết người đến vậy. Bạch Điểu thấy ta liền bay lại đậu lên vai ta, cứ cạ cái đầu đầu vào má ta làm nũng để ta tha thứ tội nó, xem ra ngươi còn biết ngươi sai chỗ nào

- Cho ta hỏi người là tiên gia nơi nào ? Trước giờ ta chưa từng thấy người trên Thiên giới

Bạch Điểu cũng đã tìm được, ta không muốn rườm ra liên quan đến người nhưng lại bị hỏi tới. Bây giờ cũng sắp đến giờ tiệc bắt đầu rồi, ta sẽ trễ mất rồi

- Ta là.. / Bẩm Thượng Thần.. - Vừa lên tiếng thì cùng lúc đó một tiên sứ lại vào bẩm

Từ khi thấy ta nam nhân kia cứ nhìn ta với ánh mắt lạ lắm. Hình như cũng đang trông chờ xem ta trả lời, xem ra hắn cũng muốn biết ta là ai. Nhưng tiếc là ông trời giúp ta rồi

- Xin thượng thần hồi chính điện, mọi người đang đợi người - Xem ra gấp rút rồi, thì ra là cũng đi tiệc như ta, chắc là một chư tiên nào đó trên Thiên giới

- Ừm - Hắn nói với tiên sứ rồi quay sang ta cung kính chào - Thật thứ lỗi hiện giờ ta liền có việc phải đi không thể trò chuyện cùng người được, sau này nếu gặp lại nhất định sẽ trò chuyện với người lâu hơn, ta xin phép đi trước

Nghe thế thôi nhưng cũng chẳng biết khi nào mới gặp lại, sẽ không bao giờ gặp lại đâu. Ta gật đầu rồi đứng sang một bên nhường bước. Bóng người đã khuất mất ta liền gõ lên cái đầu nhỏ làm nũng kia

- Nhà ngươi đấy bay lung tung làm ta đi tìm, còn lần sau ta sẽ đem ngươi đi ngâm rượu

Bạn đang đọc Tử Nhân truyện sáng tác bởi nepcamcoco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nepcamcoco
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.