Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra mắt

Phiên bản Dịch · 1008 chữ

Nhìn thấy con gái mình không tình nguyện, Lục Nguyên Đỉnh thở dài, tiếp tục khuyên.

“Hoan nhi, mẹ ngươi cũng đã mất sớm, cha bình thường cũng không quản ngươi nhiều, nói qua ngươi cái gì, nhưng chuyện này, cha là thật tâm vì muốn tốt cho ngươi, hy vọng ngươi nghe lời cha.”

“Lần này Lục Trường Sinh trở thành nhất giai trung phẩm phù sư, tăng thêm những năm gần đây biểu hiện không tệ, Lục gia chúng ta sau khi thương nghị, quyết định gả một nữ tử có linh căn cho Lục Trường Sinh, cũng là để chân chính thu nạp Lục Trường Sinh làm người của mình.”

“Không ít trưởng lão tộc lão, cũng muốn gả hậu bối tôn nữ của mình cho Lục Trường Sinh, cơ hội ưu tiên này vẫn là cha tranh giành được.”

“Ngươi cũng không còn nhỏ, nên cân nhắc phương diện này.”

Lúc này Lục Nguyên Đỉnh không phải gia chủ Lục gia, mà là một người cha, có chút than thở nói.

Nếu Lục Diệu Hoan không chịu thua kém, giống như Lục Diệu Ca, hắn tự nhiên sẽ không lo lắng hôn sự của con gái.

Dù sao tu tiên giả không kết hôn, loại chuyện này cũng tương đối bình thường, phổ biến.

“Nhưng tên Lục Trường Sinh này chỉ là cửu phẩm linh căn, còn có nhiều thê thiếp như vậy......”

Lục Diệu Hoan nghe được lời cha mình, nhìn tư thái của phụ thân, mấp máy cánh môi nói.

Nàng không nghĩ tới, cha mình muốn nàng gả cho Lục Trường Sinh, lại là tranh thủ được cơ hội.

Bất quá nghĩ lại, nàng cũng có thể hiểu rõ đạo lý trong đó.

Thanh Trúc Sơn có trên trăm Lục gia tử đệ.

Những tử đệ này tuy rằng có linh căn, nhưng kỳ thật phần lớn đều tiền đồ có hạn, khó khăn mong Trúc Cơ.

Đến tuổi, rất nhiều người sẽ bị gia tộc an bài kết hôn, cùng các tu tiên gia tộc xung quanh tiến hành liên hôn.

Cái này cũng là nguyên nhân những tu tiên gia tộc này phát triển, có thể ổn định duy trì dòng máu mới.

Lục Trường Sinh từ người ở rể tiến vào Lục gia, một mực ở tại Lục gia, biểu hiện không tệ, cũng coi như nửa cái người của Lục gia.

Bây giờ lại biểu hiện thiên phú chế phù như vậy, trưởng lão tộc lão trong tộc, tự nhiên hết sức vui vẻ gả một nữ tử có linh căn cho Lục Trường Sinh, triệt để khóa chặt Lục Trường Sinh tại Lục gia.

“Cửu phẩm linh căn không quan trọng, với thiên phú chế phù của Lục Trường Sinh, chỉ cần Lục gia chúng ta nguyện ý bồi dưỡng, tuy rằng Trúc Cơ vô vọng, nhưng tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ vẫn là có hy vọng.”

“Một Luyện Khí hậu kỳ nhị giai phù sư, dù là Trúc Cơ đại tu sĩ cũng sẽ cho mấy phần mặt mũi.”

“Về phần thê thiếp, cái này ngươi cũng không cần lo lắng, thê thiếp hiện tại của Lục Trường Sinh cũng là chút phàm tục nữ tử.”

“Ngươi coi như gả đi, tự nhiên là chính thê của hắn, huống chi có cha ở đây, làm sao có thể để ngươi chịu thiệt chứ.”

Lục Nguyên Đỉnh nhìn thấy con gái mình không còn cứng rắn như vậy, rèn sắt khi còn nóng.

Lục Diệu Hoan nghe xong lời phụ thân, ngậm miệng, không nói gì.

Trong đầu hiện lên hình ảnh Lục Trường Sinh mà nàng từng gặp một lần trước đây, hình như cũng không ghê tởm như vậy.

Dù sao với mị lực của mình, ai nhìn thấy cũng nhịn không được nhìn nhiều vài lần, huống chi là kẻ háo sắc như Lục Trường Sinh.

Nhìn thấy con gái mình như vậy, Lục Nguyên Đỉnh trên mặt lộ ra mấy phần nụ cười, biết con gái mình xem như đã chấp nhận.

Lúc này nhẹ nhàng nói: “Vậy, Diệu Hoan, ngày mai cha mời Lục Trường Sinh đến Trúc Tâm Tiểu Trúc, ngươi cùng hắn gặp mặt một lần?”

“Ân.”

Lục Diệu Hoan khẽ lên tiếng.

......

Lục Trường Sinh đang ở hậu viện chơi cùng bọn trẻ.

Bởi vì có nhiều con như vậy, cho nên hắn chế tạo không ít đồ chơi trong sân.

Có xích đu, thang trượt, cầu bập bênh, sàn nhún, ngựa gỗ, xe đồ chơi...... vân vân.

Bất quá lúc này, một đám tiểu bất điểm đang xếp hàng, chơi trò bay lượn cùng hắn.

Chính là hắn thi triển Phù Không Thuật, để cho bọn trẻ bay tới bay lui trên không trung.

Hoặc để cho bọn trẻ ngồi trên ngựa gỗ, xe đồ chơi, hắn dùng khống vật thuật mang theo bọn trẻ bay trên không trung, để cho bọn trẻ chơi quên cả trời đất, oa oa kêu to.

Đúng lúc này, Lục Trường Sinh nghe một thê thiếp nói, Lộc Bá đến.

Lúc này hắn biết, việc mình trở thành nhất giai trung phẩm phù sư đã có hồi đáp.

Hắn để thê thiếp trông coi bọn trẻ, chính mình nhanh chóng đi tới phòng khách.

“Lộc Bá.”

Lục Trường Sinh hơi hơi chắp tay nói.

“Không tệ không tệ.”

Nhìn Lục Trường Sinh trước mắt, Lộc Bá đột nhiên gật đầu khen.

Trước đó hắn còn chưa chú ý lắm, bây giờ nhìn kỹ, Lục Trường Sinh trước mắt, cũng đã có thể xem là tuấn tú lịch sự.

Lục Trường Sinh bị thần sắc bộ dáng của Lộc Bá làm cho có chút không hiểu.

“Lục Trường Sinh, gia chủ bảo ngươi chuẩn bị kỹ một chút, ngày mai đến Trúc Tâm Tiểu Trúc ra mắt.”

Lộc Bá cười nói.

“Cái gì?”

“Gia chủ để ta chuẩn bị kỹ một chút, ngày mai đến Trúc Tâm Tiểu Trúc ra mắt?”

Lục Trường Sinh nghe vậy, thần sắc quái dị.

Bạn đang đọc Từ Người Ở Rể Bắt Đầu Thiết Lập Trường Sinh Gia Tộc (Dịch) của Tiên Tử Hạ Địa Ngục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.