Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên tài

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Làm sao có thể so sánh với hai cô gái mà Hồng Nghị đưa tới, từ nhỏ đã được dạy dỗ cách phục vụ người khác, am hiểu nhiều "chiêu trò" hút hồn đoạt phách như vậy.

Nhưng Lục Trường Sinh hắn dù sao cũng từng đạt được "vị trí thứ nhất" trong "Vấn Tâm Đài" của tiên môn khảo hạch.

Một lòng hướng đạo, đạo tâm kiên định như sắt, sao có thể chìm đắm trong sắc đẹp như thế này?

“Hồng Nghị à Hồng Nghị, ngươi lại dùng cách này để khảo nghiệm ta, người xuyên việt nào mà chịu nổi khảo nghiệm kiểu này chứ!?”

Lục Trường Sinh hừ nhẹ một tiếng, rời giường mặc quần áo tử tế.

Cảm thấy thời gian không còn nhiều, hắn vào thư phòng chế tạo một tấm phù tuyến hơi có vẻ cẩu thả nhất giai trung phẩm phù lục, Hỏa Vân Phù.

Đi đến chỗ Lộc Bá để chứng minh bản thân đã có thể vẽ nhất giai trung phẩm phù lục.

......

Lộc Bá vừa mới tuần tra xong linh điền trở về, nghe được ý đồ của Lục Trường Sinh, lập tức mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

Có chút khó tin nhìn về phía Lục Trường Sinh hỏi: “Ngươi nói ngươi có thể vẽ trung phẩm phù lục?”

Lục Trường Sinh nhìn thấy vẻ mặt này của Lộc Bá, nhớ tới hai năm trước, chính mình nói với Phúc Bá rằng bản thân có thể vẽ nhất giai phù lục.

Lúc đó thần sắc của Phúc Bá cũng không khác gì Lộc Bá bây giờ.

Hắn lấy ra phù lục đã chuẩn bị xong, gật đầu nói: “Đúng vậy Lộc Bá, đây là nhất giai trung phẩm phù lục mà ta vẽ —— Hỏa Vân Phù!”

Lộc Bá nhận lấy phù lục xem xét.

Xác định là nhất giai trung phẩm phù lục, Hỏa Vân Phù.

Hắn không nhịn được nuốt nước miếng một cái, nói: “Ta nhớ không lầm, ngươi đến Thanh Trúc Cốc hình như còn chưa được 2 năm?”

“Còn kém mười sáu ngày nữa là tròn hai năm.”

Lục Trường Sinh hơi suy tư một chút rồi nói.

“Sách!”

Lộc Bá tặc lưỡi một tiếng, thực sự không biết nói gì.

Là quản sự của Thanh Trúc Cốc, hắn đương nhiên biết trong vòng hai năm, từ nhập phẩm phù sư trở thành trung phẩm phù sư là khái niệm gì.

Đối với người như vậy, chỉ có hai chữ —— Thiên tài!

Thiên tài chế phù chân chính!

Lộc Bá trầm ngâm một lát rồi nói: “Lục Trường Sinh, ngươi bây giờ tiện thể vẽ thêm một tấm Hỏa Vân Phù cho ta xem được không.”

Hắn đương nhiên tin tưởng Lục Trường Sinh không thể nào nói dối chuyện này.

Nhưng chuyện này thực sự quá kinh người, khiến hắn không nhịn được muốn tận mắt chứng kiến, xác nhận một chút.

“Không thành vấn đề.”

“Bất quá tỷ lệ thành công Hỏa Vân Phù của ta bây giờ còn chưa cao.”

Lục Trường Sinh nghe vậy, gật đầu nói.

Đi tới trước bàn, lấy ra một bộ công cụ chế phù từ trong túi trữ vật, trải rộng lá phù, chuẩn bị chế phù.

Lộc Bá yên lặng đứng ở một bên, quan sát Lục Trường Sinh cầm kim hào phù bút bắt đầu vẽ Hỏa Vân Phù.

Hắn nhận ra tay của Lục Trường Sinh rất vững, đặc biệt vững, linh lực trên ngòi bút cũng rất ổn định.

Chỉ là lúc phác họa phù tuyến, nhìn còn chưa đủ thành thạo, mỗi lần đến đoạn uốn lượn, sẽ có chút va chạm, linh lực bất ổn.

Lúc này, lá phù đã được Lục Trường Sinh phác họa hơn phân nửa phù tuyến, đột nhiên "phốc" một tiếng, bốc lên khói xanh.

Thất bại.

Lộc Bá không lên tiếng quấy rầy Lục Trường Sinh.

Nhìn Lục Trường Sinh một lần nữa lấy ra một tờ lá phù, bắt đầu vẽ.

Cứ như vậy, sau bốn lần thất bại liên tiếp, dưới ánh mắt chăm chú của Lộc Bá, cuối cùng Lục Trường Sinh cũng có chút va chạm, hoàn thành Hỏa Vân Phù.

Nhìn thấy cảnh tượng phù thành, Lộc Bá thở phào nhẹ nhõm.

Vẫn như cũ có chút khó tin.

“Lộc Bá.”

Lục Trường Sinh thở ra một hơi dài, có chút mệt mỏi nhìn về phía Lộc Bá.

Mặc dù nói là diễn kịch, nhưng vẽ nhiều phù lục phế phẩm như vậy, đối với linh lực và tâm thần của hắn tiêu hao cũng không nhỏ.

Với tu vi Luyện Khí tầng ba đỉnh phong hiện tại của hắn, loại trung phẩm phù lục này, một ngày nhiều nhất cũng chỉ vẽ được năm, sáu tấm.

Nhiều hơn nữa cũng có chút không chịu nổi.

“Trường Sinh, khổ cực cho ngươi.”

Lộc Bá nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Trường Sinh, mới nhớ tới hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng ba.

Một hơi vẽ bốn tờ phù lục, linh lực và tâm thần tất nhiên tiêu hao không nhỏ.

Lúc này, hắn lấy ra một ống trúc xanh biếc như ngọc từ túi trữ vật, đưa cho Lục Trường Sinh nói: “Đây là Bích Ngọc Trúc Tửu mà ta cất giữ, ngươi nếm thử, có tác dụng bồi bổ nhục thân, giảm bớt mệt mỏi.”

“Đa tạ Lộc Bá.”

Lục Trường Sinh nhận lấy ống trúc, mở nắp trúc ra, bên trong là chất lỏng màu xanh biếc óng ánh, tỏa ra một mùi rượu nồng đậm, thuần khiết.

“Linh tửu? Lộc Bá, ngươi là một thợ nấu rượu?”

Lục Trường Sinh liếc mắt một cái đã nhận ra Bích Ngọc Trúc Tửu này là một loại linh tửu.

Trong bách nghệ của tu tiên có một môn kỹ nghệ gọi là cất rượu, có thể sản xuất linh tửu cho tu tiên giả uống.

Hiệu quả của linh tửu có chút tương tự với đan dược, nhưng về chủng loại hiệu quả, linh tửu kém xa đan dược.

Tuy nhiên, so với đan dược, linh tửu thắng ở mùi vị thơm ngon, có thể dùng để mở tiệc chiêu đãi khách khứa, điều hòa bầu không khí.

Bạn đang đọc Từ Người Ở Rể Bắt Đầu Thiết Lập Trường Sinh Gia Tộc (Dịch) của Tiên Tử Hạ Địa Ngục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.