Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18:

Tiểu thuyết gốc · 1844 chữ

Trần Ngọc Lâm lúc này đang cảm giác được hắn lúc này đang bị kẹt lại tại một cái bình cảnh nho nhỏ. Đương nhiên hắn thừa biết cái gọi là "bị kẹt" kì thực chỉ đơn giản là bởi vì Linh lực trong cơ thể hắn quá bàng bạc mà thôi. Nãy giờ hắn một mực khai mở từ khu vực yết hầu cho đến chỗ này mới thôi cơ mà. Khai mở kinh mạch cũng cần hao phí linh lực đi vận chuyển, lại hao phí thêm linh lực đến cung cấp cho những kinh mạch này hấp thu, chưa kể còn đề thăng mở rộng những kinh mạch khác nữa.

Nhưng hắn cảm giác chưa muốn bỏ qua. Trần Ngọc Lâm vẫn tiếp tục ngồi đó, tiếp tục hô hấp đồng thời vận chuyển Công pháp mà hắn học được trên mạng, một trong vài loại vô thuộc tính công pháp mà hắn tìm thấy. Hắn tìm đọc cùng với nhờ cậy các vị tiền bối trong group chat thì biết được tu luyện tại Nhị phẩm thì tốt nhất nên sử dụng công pháp không có thuộc tính, trừ khi bản thân là thiên tài mở ra kinh mạch từ lúc mới sinh.

Lúc này hắn mới nhận thấy được là tại sao người ta nói loại công pháp này tu luyện tại Nhị Giai Khai Mạch Cảnh chính là trăm không được một. Nếu nói lúc hô hấp bình thường thì là 1, thì lúc này tăng lên chỉ vẻn vẹn là 1,1 hoặc 1,2. Đừng có nhìn con số này tăng lên 10% là rất nhiều, nhưng cần biết là chỉ tu luyện những cái công pháp bình thường nhất cũng đã nhanh hơn hít thở đến bảy tám chín lần rồi. Không có cách nào khác, hít thở bình thường thật sự hấp thu Linh khí trong thiên địa ít đến độ để người ta không coi nó vào đâu. Tăng lên vẻn vẹn từ 1 lên thành 1,2 cũng giống như thể điểm thi tăng lên từ 1 lên 1,25 trên thang điểm mười, cũng chẳng thấm vào đâu cả.

Nhưng lúc này, Trần Ngọc Lâm lại cảm giác được, trên toàn bộ cơ thể hắn đang có một loại xúc cảm mãnh liệt kì quái, tựa như là bị hấp thu một dạng. Kế đó, một luồng khí lưu nóng hổi truyền sang từ cơ bắp, các đường gân, xương, thậm chí là từ một số mạch máu nữa. Những luồng khí lưu này hết thảy đều tụ hội lại ở những đường Kinh mạch mà hắn vừa mới khai thông, tuy rằng không ngay lập tức chuyển hóa thành Linh lực nhưng hắn cảm nhận được những luồng khí lưu này đang dần dần chuyển hóa thành Linh lực cực kỳ tinh thuần.

Kì thực, đây là dược lực còn sót lại từ lúc hắn chưa bước vào con đường tu hành. Sáu năm trước hắn bị một đám người đuổi giết, tuy còn sống nhưng hắn lại bị thương cực nặng, kể cả thế chất ma cà rồng nổi danh dù đầu nổ tung cũng có thể trong khôi phục sống lại cũng không khôi phục được.

Từ đó Mộ Dung Nguyệt phải bồi cho hắn một đống đan dược để hắn sống an ổn được. Những đan dược này cực kỳ cao giai, tuy rằng một lượng lớn trong số đã được chuyển hóa để khôi phục thương thế của hắn. Nhưng tại những vị trí mà hắn bị thương trước kia vẫn còn sót lại một phần cực nhỏ dược lực, những dược lực còn sót lại này lúc này thông qua công pháp vận chuyển, được chuyển hóa thành Linh lực.

Trần Ngọc Lâm tuy không biết những cái này, nhưng hắn đọc truyện tiên hiệp nhiều, kết hợp với những gì Mộ Dung Nguyệt nói ba bốn ngày trước, cũng có ra được cái kết luận đại khái gần gần như vậy. Thế là hắn bèn nhân cơ hội này, đột kích cái bình cảnh huyệt Thiên Đột.

Thiên Đột là một huyệt có vai trò giống như cái cửa khẩu. Độ cứng của nó lúc này gần tương tự với sắt thép vậy, dùng lực thuần túy tuy là có thể mở nhưng độ khó rất lớn. Nếu nói lúc trước độ khó là một thì giờ chí ít cũng là ba hoặc bốn.

Độ khó này, không phải là bởi vì kinh mạch quá mức cứng cỏi, mà là bởi vì huyệt đạo thông thường đều ở trạng thái đóng kín hoàn toàn, quá mức hẹp, đem so với các hệ thống kinh mạch khác còn muốn hẹp hơn nhiều, cho nên mỗi khi trị bệnh theo kiểu châm cứu người ta thường lấy kim đâm ra một lỗ máu trên cơ thể, tạm thời để cho các huyệt này đả thông để khôi phục lại tuần hoàn cơ thể.

Một huyệt này, có khá nhiều cách để vượt qua, có thể dùng sức để oanh mở nó ra, đương nhiên không thể quá cường bạo bằng không nổ một cái huyệt cũng không phải đơn giản. Hoặc một số người cũng có thể dùng thời gian mài mòn nó, lại cũng có thể như Trần Ngọc Lâm lúc này.

Trần Ngọc Lâm đem Linh lực trong cơ thể, chuyển hóa nó đi, lần này không phải giống như một mũi khoan nữa, mà là một mũi kim khâu nối với một sợi dây, hắn đem mũi kim khâu này đâm vào phần kinh mạch đang bị lấp của huyệt Thiên Đột, lập tức hắn cảm nhận được một cơn đau đớn toàn thân. Cảm giác đau đớn này giống như là vùng ngực hắn bị kim châm, kế đó là ngứa ngáy, sau đó là đau nhức liên hồi vậy. Đau đớn về phần đau đớn, nhưng cảm giác khó chịu nhất vẫn là cảm giác ngứa ngáy, cảm giác ngứa ngáy này gần giống như có người đâm vào lòng bàn chân hoặc đâm vào nách vậy, hắn thiếu chút co rút tay lại thoát khỏi trạng thái tu luyện.

Nhưng, Trần Ngọc Lâm biết đây không đại biểu cho hắn thất bại, ngược lại hắn thành công. Bởi vì lúc này hắn cảm giác được linh khí đang từ từ thẩm thấu qua chỗ mà hắn vừa mới khai thông này, tiến vào phía sau. Cái cảm giác đau đớn kì thực là do hắn đâm hơi chéo, đâm vào trong kinh mạch khiến cho chảy máu. Còn cảm giác ngứa ngáy thì là lúc hắn mở ra được kinh mạch trong huyệt Thiên Đột, kinh mạch đóng quá kín, mở ra liền cảm giác nhột cũng là chuyện bình thường.

Trần Ngọc Lâm cảm giác quá mức thư thái, kế đó hắn một bên tiếp tục đào, một bên nhẫn nại chịu đựng cái cảm giác này. Đột nhiên sau không biết bao lâu, hắn cảm giác được mũi kim khâu đâm xuyên qua đến một chỗ kim mạch hết sức mềm mại.

Qua rồi!?

Trần Ngọc Lâm đem cái mũi kim khâu bằng Linh lực kia đâm xuyên qua chỗ kinh mạch mềm mại kia, cảm giác mười phần thoải mái, hắn biết hắn đã khai thông xong khu vực Thiên Đột rồi.

Kế đó, Trần Ngọc Lâm cũng không có đình chỉ tu luyện, nhưng cũng không có tiếp tục mở ra phần kinh mạch khác. Mà, hắn quay đầu ngược lại muốn tiếp tục mở rộng kinh mạch ở huyệt Thiên Đột ra. Tuy rằng kinh mạch ở huyệt Thiên Đột đã mở ra được, nhưng chũng chỉ to bằng với sợi tóc, nếu đem đi ra so sánh với kinh mạch khác thì cũng chỉ như là đem so một cái ống nước với một dòng sông, căn bản là không cùng một cấp độ. Lúc này huyệt Thiên Đột đang từ từ hấp thụ Linh lực, hắn có thể thông qua cảm ứng thân thể cảm giác được chỗ kinh mạch này đang từ từ mở rộng ra. Nhưng vấn đề là tốc độ mở rộng quá chậm.

Trần Ngọc Lâm đem một sợi Linh lực nhỏ cỡ một sợi tơ lưu lại, sau đó quay ngược lại đem Linh lực của hắn lần nữa biến thành một cái mũi khoan cùn đầu, lấy phần linh lực này đem ra áp sát vào kinh mạch huyệt Thiên Đột, lấy sức trâu đem ra mài dũa phần kinh mạch này.

Không thể không nói, huyệt đạo quá khó để khai mở, nhưng khai mở xong rồi thì cảm giác lại mười phần khoan khái. Đương nhiên có thể đây cũng chỉ là cảm giác của Trần Ngọc Lâm mà thôi, nhưng tóm lại sau khi hắn dùng thời gian dài dằng dặc đem một đạo kinh mạch huyệt Thiên Đột này đem ra khai mở thì hắn cảm giác được toàn thân thư thái hẳn hoi, đem so với khai mở kinh mạch bình thường còn muốn thoải mái gấp bội.

Lúc này, Thiên Đột khai mở xong xuôi, tuy rằng còn phải đợi một thời gian để cho huyệt đạo này hấp thu Linh lực, đề thăng khả năng co dãn mới có thể tiếp tục mở ra thêm nữa. Chỉ là, tốc độ hấp thu Linh lực của huyệt đạo thật là nhanh, đem so với kinh mạch bình thường thì nó tham lam hơn nhiều. Nhưng thông qua nội thị cảm ứng hắn cảm nhận được mỗi phần linh lực mà huyệt đạo hấp thu cũng sẽ chuyển hóa qua những khu vực kinh mạch chung quanh, từ đó để những kinh mạch đó đạt được cường hóa.

Kì thực, những huyệt đạo này đối với tu chân giả cũng có tác dụng gần giống như 'pause game'. Nếu một thời gian dài không tu luyện, kinh mạch sẽ dần dần thoái hóa, nhưng khi thoái hóa đến chỗ huyệt đạo thì sẽ bị chặn lại, sau một thời gian khi linh lực trong huyệt đạo khô kiệt mới tiếp tục thoái hóa đến những phần tiếp theo.

Tu luyện giống như đi con thuyền ngược dòng, dừng lại là đi lùi. Sở dĩ những lời này đối với Nhị Phẩm Khai Mạch cảnh có nghĩa đen chứ không chỉ là nghĩa bóng. Không tu luyện, kinh mạch thoái hóa đi, càng để lâu thoái hóa càng mau đến lúc toàn thân kinh mạch triệt để khô kiệt, thoái hóa hoàn tất thì muốn lại tiến vào con đường tu chân khó khăn hơn không chỉ gấp mười lần. Linh lực trong cơ thể chỉ có tác dụng làm chậm quá trình thoái hóa, chân chính thoái hóa là kinh mạch do không dược duy trì tiến độ, dần dần xuất hiện hiện tượng teo lại, cuối cùng trở thành đóng kin như cũ.

Muốn không xảy ra vấn đề này, cần lên Tam Phẩm Hư Khí Đan, mở ra đan điền mới giải quyết được.

Bạn đang đọc Tu Chân Thế kỉ 21 sáng tác bởi Mytno1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mytno1234
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.