Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 1882 chữ

Trong vũ trụ bao la rộng lớn luôn tồn tại nhiều thứ mà ta chưa biết đến như những hành tinh có sự sống khác ngoài trái đất, những sinh vật kỳ lạ chỉ có thể có trong những bộ phim ảnh tiểu thuyết, những vùng đất đầy màu nhiệm, những hiểm họa khôn lường ở bên ngoài.

Nhiều thứ trong đó hiện nay đã có thể tìm hiểu đến, nhưng chỉ có những hành tinh giống nhau như đúc song song mà tồn tại là ta chưa thể tìm hiểu đến. Như họ đã đưa ra giả thuyết cho nó ''Đa vũ trụ'' là giả thiết về sự tồn tại song song các vũ trụ (có cả vũ trụ chúng ta đang sống), trong đó bao gồm tất cả mọi thứ tồn tại và có thể tồn tại: không gian, thời gian, vật chất, năng lượng và các định luật vật lý. Thuật ngữ được ra đời vào năm 1895 bởi nhà tâm lý và lý luận học người Mỹ William James. Những vũ trụ cùng tồn tại trong khối đa vũ trụ được gọi là "thế giới song song", "vũ trụ song song", "vũ trụ khác" hoặc "vũ trụ thay thế".

Vũ trụ song song và du hành thời là những đề được nhắc tới nhiều nhất trong các bộ phim khoa học viễn tưởng nhưng những thứ mà chỉ có trong phim ảnh, truyện tranh ấy lại có thực.

. . .

Vũ trụ thứ 4, Thái Dương hệ, một khoảng tinh cầu giống như trái đất đang tồn tại, khoảng tinh cầu này nếu như nhìn bình thường thì không khác trái đất chúng ta là mấy. Nhưng nếu chú ý thật kỹ thì ta có thể thấy các mảng đại lục địa chưa liên kết tạo thành bảy cái châu lục như trái đất của chúng ta và trên trái đất song song chỉ mới chia thành 4 vùng lục địa.

Bốn vùng lục địa được hợp lại từ những mảnh to nhỏ lục địa rời rạc khác mà thành. Tuy hợp lại nhưng nó lại không có liên kết quá chặt chẽ, nó cứ như là trái đất vào thời "Liên đại Hiển Sinh" vậy.

Liên đại Hiên Sinh là thời kỳ mà các lục địa trôi dạt lại gần nhau, sau đó tập hợp lại thành một khối đất duy nhất có tên gọi là Pangaea để rồi sau đó lại chia cắt ra thành các vùng đất của các châu lục như ngày nay.

Trái đất song song tuy so với trái đất ta đang sinh sống tuy có phần chậm nâng cấp kỷ nguyên, sinh linh trên mảnh tinh cầu này cũng không có tôn thờ khoa học kỷ thuật mà là sự thịnh vượng của ma thuật. Khoa học tuy phát triển như trái đất nhưng chỉ là một thứ phụ nhỏ trong cuộc sống của người ở đây.

Ma thuật, pháp thuật cứ ngỡ như chỉ có trong phim ảnh, game, anime hay tiểu thuyết nhưng nó lại là có thật. Tại trái đất song song có sự thinh vượng của ma pháp bên cạnh sự thịnh vượng đó là những mối hiễm hạo bởi sinh linh khác ngoài nhân loại tiến hóa theo và nó đi theo chiều hướng tiêu cực.

Nhưng sinh linh khác tiến hóa tiêu cực một số con có thể đứng lên đi bằng hai chân, một số lại có ý thức có thể nói chuyện như nhân loại, một số lại tiến hóa đến chung cực có thể ảo hóa thành người nắm giữ sức mạnh như trong những quyển tiểu thuyết thần linh và chúng săn bắt rình rập tấn công nhân loại.

. . .

Trái đất song song, Nam lục địa - Á Thần lục, rìa phía đông Nam lục địa - Á Thần lục, nước Đại Việt. Phụ cận phía tây đất nước, Địa Tích quận, Địa thành - bệnh viên ma pháp Địa Tích khoa cấp cứu.

Một bé trai khoảng 12 13 tuổi nhập viện cấp cứu trong tình trạng nguy cấp do bị yêu ma tấn công, hơi thở thôi thóp sinh mệnh, sinh mệnh đang từ từ giảm dần.

Xung quanh các pháp sư - bác sĩ đang liên tục thay phiên nhau cấp cứu chữa trị cho đứa bé. Những ma pháp sư này trên mặt từng giọt từng giọt mồ hôi to như hạt đậu hiện lên đầy, bọn họ tận tình tỷ mỉ lại vô cùng bình tĩnh trước ca cấp cứu.

Lương y như từ mẫu, dù ở đâu cũng rõ đạo lý đó đã làm ngành y thì làm cho tròn chức tránh, làm cho tròn bổn phận của một y sĩ. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa mà bệnh nhân đang cần thì cũng phải giúp, dù họ là người xấu nhưng là bệnh nhân vẫn phải giúp.

Các pháp sư - bác sĩ ở đây đang cố gắng vì cậu bé mà cứu chữa, bên ngoài bố mẹ và em gái cậu đang đứng đợi trong vẻ lo âu, căng thẳng.

Ngô Lục là ba của Ngô Thiên Tích, ba của đứa bé đang cấp cứu bênh trong căng phòng phía trước, ông nhìn về căng phòng cứu trong tim gợn nhịp, lo lắng bất an đi đi lại lại trong lầm thì thầm 'Tích, hi vọng con giống như tên của mình mang lại nhiều kỳ tích mà bình an vô sự, con có mệnh hệ gì ba làm sao ăn nói liệt tổ liệt tông đây.'

Ngô Lục lo lắng không thôi Ngô Thiên Tích là đứa con trai ông yêu thương nhất lại là con trai cả trong nhà, hương quả ba đời đều nhờ Thiên Tích.

Ngồi ghế đối diện phòng cấp cứu Tô Vân Lạc mẹ của Ngô Thiên Tích, bà lo lắng con mình từ lúc nhận được tin báo nhập viện cấp cứu thì bà hồn phách lạc lõng khóc đến hai mắt đỏ hoe. Bên cạnh bà là Ngô Thiên Tích tiểu muội Ngô Thường Hi đang vì bà mà lau nước mắt.

Cả gia đình đang rối tung rối mù ai ai cũng vì Thiên Tích mà lo lắng an nguy, thêm phần lo lắng khác chính là viện phí phải trả. Gia đình Ngô Thiên Tích là một hộ nghèo ngày làm chỉ đủ cơm ba bữa không có dư để dành. Cho nên tiền viện phí cho Ngô Thiên Tích là cả một vấn đề rất lớn đối với kinh tế gia đình.

. . .

Trong phòng cấp cứu.

Các pháp sư - bác sĩ nhìn tới tình trạng hiện tại của Ngô Thiên Tích xong lại liếc nhìn lẫn nhau liên tục lắc đầu. Một vị trọng đó nhỏ giọng nói những vẫn đủ để mọi người trong phòng nghe rõ :"đứa bé này bị cấp nô bộc đánh gẫy hết xương sườn, tay phải bị cắn nát. Các vết thương khác đều là những chổ chí mạng chắc có lẻ không cứu được nữa."

Một cái khác bác sĩ khuôn mặt thiếu chút tự tin vội nói :"chúng ta cứ tiếp tục thử xem lở như kỳ tích xuất hiện thì làm sao?"

"Thử ? Có thể thử được bao lâu? Khoảng 10 phút nữa thì đứa bé triệt để xong rồi mà với tình trạng hiện tại mấy người nghĩ 10 phút có thể giải quyết được vấn đề à."

"Nhưng chúng ta chưa thử thì ..."

"Được rồi, đừng nói nữa để cho đứa bé nghĩ ngơi những giây phút cuối cùng đi."

Nói xong khuôn mặt rựu buồn quay đi, hắn đã hoàn toàn từ bỏ. Môth bác sĩ không bao giờ được từ bỏ bệnh nhân của mình trừ khi đã không còn cách nào khác giải quyết.

Các bác sĩ khác cũng nhìn nhận lấy thực tế cậu bé này không còn khả năng cứu chữa được nữa từng người từng người một buôn bỏ chỉ đứng nhìn cậu bé thôi thóp những giây phút cuối đời.

Nhưng cái bác sĩ thiếu tự tin vừa rồi vẫn đang vì Ngô Thiên Tích chữa trị, cô suy sụp ma lực trong cơ thể gần như cạn kiệt nhưng vẫn cố vì Thiên Tích chữa trị hi vọng kỳ tích xuất hiện cứu được.

Các bác sĩ khác thay phiên nhau lắc đầu vì hành động của nữ bác sĩ, 10 phút đi qua cậu bé trút xuống hơi thở cuối cùng rồi qua đời. Nhưng vào lúc này, bổng nhiên trên người cậu bé chợt phát ra một luồng kim quang chói loại cả phòng, một cổ lực hồn vô hình đi vào Ngô Thiên Tích trong cơ thể.

Kim quang chói mắt hạ dần cường độ về sau các bác sĩ cảm nhận được trong cơ thể Ngô Thiên Tích sinh cơ đang dần phục hồi, các vết thương cũng đang bắt đầu khép lại, xương cốt gãy đổ trong cơ thể cũng bắt đầu phục hồi như ban đầu.

Bác sĩ cả căn phòng kinh ngạc chăm chú nhìn tới cơ thể đang phát sáng Ngô Thiên Tích miệng không khép lại được, não động liên tục chấp kinh không ngớt. Kỳ tích quả thực xuất hiện, các bác sĩ từng người một dò xét cơ thể Ngô Thiên Tích trên mặt họ lộ ra vẻ không thể tinh được.

Mọi vết thương đều phục hồi dù là chí mạng hay là sơ sướt bộ phận đều được phục hồi lành lặng, kinh ngạc hơn là ngay cả những chổ xương cốt bị gãy nát cũng được phục hồi hoàn thiên như không có chuyện gì xảy ra.

Mang theo tin tức bình an của Ngô Thiên Tích báo cho người nhà cậu, họ nhận được tin kỳ tích xuất hiện con họ không sao nên cả nhà thở phào nhẹ nhỏm, ca cấp cứu hoàn tất Ngô Thiên Tích được đưa đến phòng hồi sức.

. . .

Ngô Thiên Tích bên trong cơ thể hiện tại là linh hồn của Ngô Thiên Tuệ, nói cách khắc hắn đoạt xá trọng sinh thành công. Nói đoạt xá trọng sinh thì cũng không đúng bởi vì Ngô Thiên Tích trong lúc cấp cứu đã qua đời hiện tại chỉ còn lại cái xác không cùng não bộ những thông tinh liên quan đến thế giới này.

Phòng hồi sức.

Trên giường bệnh, Ngô Thiên Tuệ trong thân xác của Ngô Thiên Tích chợt tỉnh lại. Cái nhìn đầu tiên là sau khi tỉnh lại chính vô cùng kinh ngạc cùng xúc động trước mặt hắn lúc này hai người chính là lúc trước địa cầu hắn thân sinh phụ mẫu y như đúc. Vậy đứa bé ban nãy chính là hắn lúc còn nhỏ, cùng họ cùng chữ lót cùng âm đầu tên nhưng lại khác biệt vần mà thôi.

Lúc này, trên mặt hắn hai hàng nước mắt chảy xuống ướt hết cả gương mặt, hắn hiện tại là khóc. Đã hơn mười vạn năm kể từ lúc gặp được lão sư phụ hắn chưa từng gặp lại chính mình thần sinh phụ mẫu. Lúc giờ bao nhiêu cảm xúc lại ùa về, Ngô Thiên Tuệ giọng nghẹn ngào nhìn lấy ba mẹ của hắn ở thế giới này nói :"Ba mẹ, con đã về."

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.