Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạo kiếp

Tiểu thuyết gốc · 1978 chữ

Thượng giới, Sơ Nguyên Thần vực, phía nam thần vực Di Linh Thần sơn, phía trên Thần sơn có một tiểu trang viên, giữa trang viên có hai cái lão nhân đang ngồi hạ cờ.

Trên không trung, nhật nguyệt song hành, ánh sáng ấm áp từ mặt trời chiếu rọi khắp nơi. Trang viên tuy nhỏ nhưng đậm chất dân giã, xung quanh bát ngát hoa thơm, muôn loài chim chóc đều hót vang không ngừng trên các cành cây.

Hai cái lão nhân nét mặt hiền hậu, phong thái cử chỉ tao nhã, khí tức trầm luân, để người xem có cảm giác hai lão nhân này cao thâm, mạc trác, thâm sâu khó lường tựa như thâm uyên đại hải.

Một trận cờ kéo dài mấy năm liền chưa phân thắng bại, một trận cờ giữa các tri kỷ với nhau, một trận cờ tham ý ngộ đạo.

Trận cờ này đã kéo dài rất lâu, cả hai cái lão nhân vẫn đang trầm tư nhìn lấy những quân cờ trắng đen to cỡ đầu ngón tay út. Nhìn theo trên bàn cờ trận thế, ưu thế thượng phong đang là của cờ trắng, cờ đen bay giờ nếu động bậy sẽ thua ngay.

'Haizz...'

Thở dài một hơi, lão nhân mặc hôi bào, đầu tóc hoa tiêu búi cao tay khẽ động vào màu đen quân cờ, ánh mắt liếc nhìn qua lão nhân còn lại. Ngón trỏ và ngón giữa tay phải kẹp lấy quân cờ đen, từ từ chọn một vị trí có thể đảo ngược tình thế mà hạ xuống.

Quân cờ vừa hạ xuống, bên kia mặc trên người bạch bào lão nhân, tóc dài bạc trắng thả xuống qua lưng lão nhân bổng lẹ tay. Tay kẹp lấy quân cờ màu trắng hạ xuống bên trong bàn cờ, khuôn mặt lộ ra tếu dung nhìn đến mặc hôi bào lão nhân, như trêu tức đứng lên nói :"Văn Sính lão đệ, ngươi lại thua rồi, đã là ván thứ 197 rồi, ngươi không tính nghĩ cũng phải để lão huynh ta nghĩ ngơi chứ. Hoạt động lâu như vậy thời gian cơ thể ta sợ chịu không nổi nha."

"Tiếp tục, ta không tin là ta mãi không thắng được huynh." Hôi bào lão nhân Văn Sính khuôn mặt bây giờ cực kỳ khó coi lại có chút đỏ, đôi mắt trừng lấy bạch bào lão nhân có chút không cam tâm, hai tay chống bàn từ từ đứng lên.

Bạch bào lão nhân, lại lộ ra nụ cười bất đắc dỉ nói :" được, được thêm một ván."

Vị này bạch bào lão nhân chính là Diêm La Tiên Đế - Ngô Thiên Tuệ, kể từ sau trận chiến với Quỷ Vương của quỷ tộc, do thiêu đốt huyết dịch nên thân thể suy yếu trầm trọng có thể nói đứa trẻ lên 3 lúc đó cũng có thể giết được hắn. Tu vi đại giảm, huyết dịch trong cơ thể bị thiêu đốt hơn 4 phần 5 nên hắn đã phải trả cái giá rất đắt, thê thảm đại giới.

Sau trận chiến, Ngô Thiên Tuệ tìm nơi bế quan dưỡng thương, mãi đến gần hai vạn năm thương thế toàn bộ mới khôi phục như lúc đỉnh phong ban đầu, nhưng dung mạo vẫn như lúc trước khô cằn lão nhan.

Nhưng hiên tại lúc bấy giờ hắn không quan tâm quá đến dung nhan, hắn chỉ tập trung chủ yếu ở tu vi, tu vi càng cao mới là tốt nhất. Cứ như thế hắn lại bế quan vạn năm, cuối cùng cũng chạm đến được cánh cửa của tiên đế chi cảnh.

Sau ba vạn năm hắn bế quan thì Sơ Nguyên Thần vực cũng từ từ phục hồi, vạn vật gần như đổi mới hoàn toàn. Một thời đại mới, một thời đại trẻ tuổi mới được sinh ra và phát triển với hi vọng mang đến vinh quang cho mảnh này tinh vực.

Bên phía đối hôi bào lão nhân Văn Sính chính là Ngô Thiên Tuệ lúc mới tiến vào thần vực kết giao qua bằng hữu, sau lại thành huynh đệ tâm giao. Do lúc đầu tu vi yếu kém hơn Ngô Thiên Tuệ nên Văn Sính làm em, trọng tâm của vũ trụ là cường giả vi tôn nên lấy kẻ tu vi cao làm lớn của là lẻ đương nhiên.

Cả hai hiện tại sinh sống nhàn nhã ở Di Linh Thần sơn, cả ngày chỉ đánh cờ, uống rượu, đàm chuyện, đàm đạo...

Nghe tới Ngô Thiên Tuệ đáp ứng tiếp tục chơi thêm vân nữa Văn Sính khuôn mặt lộ ra có chút giảo hoạt, ngồi xuống chổ cũ nhìn tới lão huynh của hắn nói :"lần này ta sẽ thắng huynh, huynh chờ xem..."

"Tốt" Ngô Thiên Tuệ chỉ đánh ra một âm, khuôn mặt lộ ra nụ cười hòa ái, chậm rãi ngồi xuống.

Cái này Văn Sính tính tình dể nổi nóng, không chịu thua, không chịu thiệt có chút nhưng lại trọng tình nghĩa, Ngô Thiên Tuệ thân là lão huynh nhiều năm qua cũng đã biết rõ nên không quá để ý.

Tiếp tục vì Văn Sính đánh thêm một ván.

...

Phía tây thần vực, Thiên Cơ đài, ngồi trên đài là một vị lam bào nam tử đang ngồi thiện tọa, hai mắt dưỡng thần.

Thiên Cơ đài có nhiệm vụ xem xét dự báo tư lai điềm lành cùng tai kiếp đến cho thần vực, người xem thiên cơ nhất định linh hồn cường độ phải cao cùng thuần khiết tâm vô tạp niệm vì chúng sinh mà nhìn trộm lấy thiên cơ.

Nếu là tư lợi nhìn vì bản thân thì chắc chắn phải trả giá to lớn đại giới, cái giả phải trả chính là sinh mệnh tuổi thọ.

Vũ Trác Tư là chính thiên cơ đài, người đảm nhiệm nhìn trộm thiên cơ.

Đang nhắm mắt dưỡng thần tại Thiên Cơ đài Vũ Trác Tư bổng thân thể run rẩy kịch liệt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Đôi mắt chậm rãi từ từ mở ra, đôi mắt đen nhánh để người đối diện nhìn đến tựa như vực sâu không có đáy. Hắn biểu hiện kinh người kịch liệt hoãn sợ, xung quang thiên cơ đài người cũng chợt bắt đến hắn cử động có lạ lãm cũng như quen thuộc.

Một tên nữ đệ tử chạy đến bên cạnh Vũ Trác Tư, nhẹ nhàng ngồi xuống kế bên, trong tay này một mảnh khắn lụa gấp nếp gọn gàn chậm rãi từ từ lau nhẹ qua Vũ Trác Tư mồ hôi trên mặt. Nữ đệ tử trong lúc lau mồ hôi hiếu kỳ đến Vũ Trác Tư phản ứng nên có chút tò mò hỏi :"Vũ trưởng lão không biết vấn đề gì nghiêm trọng làm cho ngài hoảng đến vậy."

Vũ Trác Tư trầm ngâm một hồi lấy lại bình tĩnh nói :"ta lúc nãy nhìn trộm đến thần vực tưởng lai."

Nói đến đây Vũ Trác Tư sắc mặt nghiêm nghị, cô động cực hạn lại nói tiếp:" chúng ta thần vực, sắp gánh đến một trận đại hạo kiếp. Trận hạo kiếp này tương tự như năm vạn năm trước hạo kiếp, nhưng nó so với trưởng còn khủng khiếp hơn."

Giọng nói cùng hơi thở, gương mặt của Vũ Trác Tư biểu lộ vô phần hoảng sợ, hắn giữ lấy chính mình cổ cũng thân thể đang run lên, gặn từng chữ nói :" TOÀN... BỘ ... ĐIỀU...DIỆT."

Cái này chỉ với bốn từ cuối đã gây nên kịch liệt chấn động đến động đến những người xung quanh thiên cơ đài.

Họ cảm giác như là nghe lầm, cái gì mà đại hạo như năm vạn năm trước, cái gì mà so với trước còn khủng khiếp hơn, cuối cùng là toàn bộ điều diệt. Nhưng Vũ Trác Tư khẳng đinh không nói lầm, hắn là nhìn trộm đến trong tương lai hình ảnh nên không có chuyện lầm. Như lần tiên đoán quỷ tộc tấn công đã đúng và chính xác đến từng chi tiết, nên lần này mọi người đều tin chắc chắn hạo kiếp sẽ lại đến.

Tin tức chung cực lan truyền, lấy tốc độ nhanh nhất mà truyền khắp toàn bộ thần vực.

Toàn bộ thần vực oanh động, hạo kiếp sắp đến, bọn họ có thể tranh thủ chuẩn bị để nghênh đón, nhưng lại không có thời gian nhất định nhất rất khó lòng phòng bị.

Thần vực như muốn vỡ tổ

Trở lại Di Linh Thần sơn

Thời gian trôi qua thật nhanh thấm thoát đã hơn 6 ngày, ván cờ hiện tại cũng đã gần đến hồi kết nhưng lúc này đã xảy ra sự kiện kiến Ngô Thiên Tuệ không thể nào hoàn thành ván cờ này được nữa.

Lúc giờ, giữa không trung phía trung tâm Sơ Nguyên Thần vực, cùng đông tây nam bắc bốn hướng có vô vàng vết rách không gian xuất hiện, quỷ dị cùng tà ác hai loại khí tức từ trong các vết rách bắt đầu lan tỏa ra khắp thần vực. Âm ám, băng lãnh, oán hận chi khí cũng theo phát tán ra bên ngoài.

Không gian pháp tắc bùng nổ giữa không trung, không bao lâu sau sinh ra một cái to lớn hố đen.

Các sinh linh kinh ngạc không thôi, trong đầu xuất hiện vô vàng câu hỏi 'chuyện gì đang xảy ra? Tại sao giữa thương khung lại xuất hiện nhiều không gian thông đạo đến vậy?', 'ai là ai đã mở ra nhiều như vậy thông đạo? Mở ra vì cái gì mục đích mà nhiều đến vậy?', ' có phải hay không hôm trước thiên cơ đài đưa lên sự kiện...' nhưng chốt lại tất cả lại làm cho họ sợ, sâu tận bên trong linh hồn nổi sợ, chính là mấy ngày trước thiên cơ đài báo lên hạo khiếp.

Lỗ đen không gian càng lúc xuất hiện càng nhiều, theo tình trạng hiện tại trên thần vực đã có hơn trăm cái lỗ đen. Mỗi một khoảng không gian thông đạo chu vi mấy chục dặm(1dặm 444 mét), to lớn như thế thông đạo e sợ cả đàn Long còn qua tới được.

Khoảng vài khắc về sau, thông đạo không gian mở rộng đến cực hạn rồi dừng lại, lúc nãy từ bên trong thông đạo phát ra tiếng động rất kỳ lạ, cứ như tiếng tàu chiến dạng.

Không đợi bọn họ suy nghĩ thì từ bên trong không gian thông đạo từng chiếc từng chiếc chiến hạm đi ra, bên trên chiến hạm vô số sinh đen đúa có sừng hung tợn sinh vật. Những chiếc chiến hạm, tàu chiến này kiểu cách vô cùng kỳ lạ có thể so với tu chân giới hình dạng truyền thống hoàn toàn khác biệt. Nó tựa như những chiếc tàu chiến trong các bộ phim diễn tưởng khoa học vũ trụ của trái đất, vuông dẹp phát ra ánh kim tàu chiến.

Hung tơn đen đúa sinh vật trên thân có thêm kỳ dị văn tự, loại này sinh vật có lẻ đối với thế hệ trẻ của thần vực chắc rằng không biết được. Nhưng cái kia khủng bố tu vi cùng tuổi cao lão quái vật nhìn thấy chợt nhận ra, nhìn thấy chợt căm ghét, nhìn thấy liền muốn diệt. Sinh vật bị toàn Sơ Nguyên Thần vực không ai khác đó là quỷ tộc sinh linh.

Hiện tại, đang ngồi chơi cờ Ngô Thiên Tuệ cùng Văn Sính liên tục há hốc mồm, bọn hắn không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng những thứ này tàu chiến xuất hiện cũng qua là tráng lệ cùng đẹp mắt đi.

Bạn đang đọc Tu Chân Tại Ma Pháp Giới sáng tác bởi ĐậuHủKhoCà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐậuHủKhoCà
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.