Ngọc Giản Bị Cấm Chế
¾
Äây là lần đầu tiên Äoà n Kỳ Thiên kinh ngạc, và cÅ©ng là lần đầu tiên bị đối phÆ°Æ¡ng là m cho á khẩu nói không lên lá»i, váºy mà lão chỉ có thể cố gắng dìm sá»± bá»±c bá»™i trong lòng xuống, đúng là là m ngÆ°á»i ta khó chịu tá»›i cá»±c Ä‘iểm.
“SÆ° phụ đừng giáºn, tÃnh Lăng Tiêu thế đó, ngà i đừng để ý tá»›i hắn.†Du Tiểu Mặc vá»™i và ng xuống nÆ°á»›c, chỉ sợ lão đầu trút hết cÆ¡n giáºn lên ngÆ°á»i hắn, nhÆ° thế thì xui xẻo lắm.
Äoà n Kỳ Thiên không thèm nể nang gì, lão lấy ra má»™t thứ, giáºn dữ ném cho hắn, rồi lại còn phẫn ná»™ nói má»™t câu: “Cầm lấy!â€
Du Tiểu Mặc cuối quÃt đỡ món đồ kia, hắn phát hiện lão đầu ném cho mình má»™t chiếc ngá»c giản, hÆ¡n nữa ngá»c giản nà y không há» giống vá»›i cái mà hắn đã mua ở Tiên CÆ¡ Lầu, Ä‘á» rá»±c má»™t mà u, vô thức há»i: “SÆ° phụ, đây là cái gì?â€
“NgÆ°Æ¡i không có mắt à ?†Äoà n Kỳ Thiên háºm há»±c.
Khóe mắt Du Tiểu Mặc giáºt giáºt, hắn biết mà , lão đầu bị Lăng Tiêu chá»c giáºn thì ngÆ°á»i xui xẻo nhất vẫn là hắn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn biết đây là ngá»c giản chứ, cái hắn há»i là thứ đồ bên trong kìa.
“Không phải là vi sÆ° Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i.†Ngoà i dá»± kiến, Äoà n Kỳ Thiên phủ nháºn.
“Không phải sÆ° phụ cho con hả? Váºy là ai?†Du Tiểu Mặc kinh ngạc há»i.
“Là quyết định sau khi vi sÆ° thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Hắc Thiên.â€
Äoà n Kỳ Thiên kinh ngạc, “Váºy thì vì sao?â€
Äoà n Kỳ Thiên giải thÃch: “ChÃnh là vì nam nhân của ngÆ°Æ¡i đã nói, há»c viện Äạo Tâm có được nguyên tố chi tâm là nhá» các ngÆ°Æ¡i, không thể phủ nháºn được Ä‘iá»u nà y, cho nên vì đáp tạ các ngÆ°Æ¡i, và còn Ä‘á»n bù tổn thất ba phần linh tinh bị mất kia nữa, Hắc Thiên đã thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i ta, quyết định Ä‘Æ°a ngá»c giản nà y cho các ngÆ°Æ¡i.â€
NhỠsự nhắc nhở của lão đầu, Du Tiểu Mặc mới nhớ ra.
Cuối cùng vẫn chÆ°a lấy lại được ba phần linh tinh, tuy rằng má»™t trong hai kẻ kia đã bị đại trưởng lão đánh bại, nhÆ°ng linh tinh không có trên ngÆ°á»i gã, mà là trên ngÆ°á»i gã trung niên tên Mục Thân kia.
Mấy ngà y nay hắn luôn lo lắng cho Lăng Tiêu, nên quên béng chuyện nà y.
“Bên trong ngá»c giản nà y là thứ gì?†Du Tiểu Mặc nhìn ngá»c giản trong tay, có thể trở thà nh món đồ mà lão đầu và đại trưởng lão quyết định lấy ra để Ä‘á»n bù tổn thất, chắc chắn sẽ không phải đồ bình thÆ°á»ng.
Äoà n Kỳ Thiên nói: “Ngá»c giản nà y không phải là ngá»c giản thông thÆ°á»ng, nói nghiêm chỉnh thì, nó là má»™t loại ngá»c giản bị cấm chế, rất hiếm thấy, bình thÆ°á»ng nếu ai đó quyết định đặt cấm chế lên ngá»c giản, thì thứ bên trong Ä‘á»u cá»±c kỳ quý giá, ta và Hắc Thiên đã từng thá», nhÆ°ng vá»›i thá»±c lá»±c của chúng ta không thể phá được cấm chế đặt trên ngá»c giản, cho nên có thể khẳng định, ngÆ°á»i đặt cấm chế nà y, tuyệt đối là má»™t Ä‘an sÆ° cấp mÆ°á»i má»™t hoặc mÆ°á»i hai.â€
Du Tiểu Mặc hÃt má»™t hÆ¡i.
Món đồ của cÆ°á»ng giả Thần cảnh hoặc Thánh cảnh, hẳn là có thể so sánh vá»›i nguyên tố chi tâm luôn ấy.
Nhưng mà …
“SÆ° phụ, theo ý của ngà i, cả ngà i và đại trưởng lão Ä‘á»u không biết bên trong là thứ gì, chỉ biết là má»™t thứ rất quý giá?â€
Trên mặt Äoà n Kỳ Thiên hiện lên má»™t chút ngại ngùng, nhÆ°ng lão vẫn ưỡn ngá»±c, hùng hồn xác nháºn: “Äúng thế!â€
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giáºt giáºt, váºy mà ngà i cÅ©ng nói được.
Nếu nhÆ° là cấm chế mà cÆ°á»ng giả Thánh cảnh đặt, váºy thì tá»›i Lăng Tiêu cÅ©ng không phá được, chẳng phải ngá»c giản trên tay hắn sẽ biến thà nh má»™t núi và ng chỉ được nhìn chứ không được dùng hả?
“Äúng rồi, sÆ° phụ, vì sao sÆ° phụ lại kết luáºn là đan sÆ°?†Du Tiểu Mặc tò mò há»i, hắn vừa nghÄ© tá»›i vấn Ä‘á» nà y.
“Bởi vì vi sÆ° và Hắc thiên tìm thấy ngá»c giản nà y ở má»™t Ä‘á»™ng phủ cổ tồn tại Ãt nhất là mÆ°á»i vạn năm trở nên, đồ váºt trong Ä‘á»™ng phủ kia toà n là linh Ä‘an và linh thảo, còn có má»™t và i bản công pháp và kỹ pháp liên quan đến linh hồn, rất rõ rà ng, chủ nhân của Ä‘á»™ng phủ phải là má»™t Ä‘an sÆ°.†Äoà n Kỳ Thiên nói.
“Hóa ra là thế.â€
“Nháºn Ä‘i.†Lăng Tiêu im lặng không nói gì nãy giá» bá»—ng nhiên ném qua má»™t câu.
Du Tiểu Mặc nháºn chiếc ngá»c giản không há» do dá»±, lá»i Lăng Tiêu nói không bao giá» sai mà .
Äoà n Kỳ Thiên lại khó chịu, tiểu đồ đệ mà lão phải vất vả lắm má»›i thu được lại Ä‘i nghe lá»i ngÆ°á»i khác răm rắp, lão có cảm giác đồ đệ của mình bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»›p mất.
“SÆ° phụ, sÆ° phụ là m sao thế?†Du Tiểu Mặc vừa ngẩng đầu đã thấy lão đầu mang cái vẻ mặt “Ta không vui chút nà o, ngÆ°Æ¡i nhanh tá»›i dá»— dà nh ta Ä‘i†để nhìn hắn, hết hồn à nha, lão đầu lại lên cÆ¡n gì đó, nhÆ°ng mà hắn không dám há»i ra miệng.
“NgÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i cho ta.†Nói xong cÅ©ng chẳng thèm quan tâm hắn có đồng ý hai không, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i phòng trÆ°á»›c.
“Em Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, đợi lát nữa sẽ trở lại liá»n.†Du Tiểu Mặc nói vá»›i Lăng Tiêu sau đó Ä‘uổi theo, lão đầu Ä‘ang đứng bên ngoà i chá» hắn, vừa nhìn thấy hắn ló đầu ra đã mắng má»™t câu “Cháºm rá» rá»â€.
Du Tiểu Mặc tá»± Ä‘á»™ng gạt bá» mấy câu nhÆ° thế nà y, “SÆ° phụ, ngà i gá»i con ra có chuyện gì thế?â€
Äoà n Kỳ Thiên hÆ¡i do dá»±, “Quyển công pháp song tu vi sÆ° Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i lần trÆ°á»›c đấy, có phải ngÆ°Æ¡i đã tu luyện vá»›i hắn hay không?â€
Du Tiểu Mặc Ä‘á» mặt, “Dạ…â€
Äoà n Kỳ Thiên lại há»i: “Thế ngÆ°Æ¡i ở trên hay hắn ở trên?â€
Du Tiểu Mặc không nói nổi thà nh lá»i.
Mà cÅ©ng không cần hắn phải trả lá»i, Äoà n Kỳ Thiên đã Ä‘oán ra đáp án ngay, sắc mặt lại khó coi hÆ¡n, “Äúng là vô dụng, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nam tá» hán, ngÆ°Æ¡i không thể leo lên trên được sao?â€
SÆ° phụ, ngà i cho rằng đồ nhi không muốn sao, chỉ là độ khó của kỹ thuáºt nà y quá cao, mà giá trị vÅ© lá»±c của đồ nhi lại quá thấp.
Du Tiểu Mặc âm thầm ai oán, hắn nhá»› lại cÆ¡ há»™i mà Lăng Tiêu đã cho hắn lần trÆ°á»›c, kết quả là hắn còn chẳng có dÅ©ng khà để phản công luôn, cuối cùng chân còn má»m nhÅ©n, nhÆ°ng mà có đánh chết hắn cÅ©ng không kể cho lão đầu nghe đâu.
Thấy hắn không nói lá»i nà o, Äoà n Kỳ Thiên cảm thấy chỉ tiếc rèn sắt không thà nh thép, lấy má»™t cái bình nhá» ra, háºm há»±c nói: “Cầm lấy.â€
Du Tiểu Mặc Ä‘Æ°a tay ra nháºn, “Äây là cái gì?â€
Äoà n Kỳ Thiên hừ má»™t cái, “Äây là má»™t loại linh Ä‘an tên là Cổ Tâm Ä‘an mà vi sÆ° nghiên cứu được, ngÆ°Æ¡i chỉ cần cho hắn ăn viên linh Ä‘an nà y, vi sÆ° cam Ä‘oan tâm nguyện ngÆ°Æ¡i có thể thà nh công, cÆ¡ há»™i chỉ có má»™t lần, tá»± ngÆ°Æ¡i nắm chắc, vi sÆ° Ä‘i đây.â€
Nói xong lão Ä‘i tháºt.
Du Tiểu Mặc nhìn Cổ Tâm Äan trên tay mà sững sá» mãi, thá»±c ra hắn chẳng có tâm nguyện gì, hÆ¡n nữa, nếu tháºt sá»± cho Lăng Tiêu ăn cái thứ nà y ấy, hắn có cảm giác ngÆ°á»i xui xẻo cuối cùng vẫn là hắn thôi, tốt nhất là đừng có thá».
Du Tiểu Mặc trịnh trá»ng thu Cổ Tâm Äan lại, hắn quyết định phải giấu kỹ viên linh Ä‘an nà y Ä‘i, tuyệt đối không thể để Lăng Tiêu phát hiện.
“Em còn đứng đó là m gì?†Tiếng Lăng Tiêu bỗng vang lên bên tai.
Du Tiểu Mặc sợ tá»›i mức la lên, quay đầu lại đã thấy Lăng Tiêu Ä‘ang đứng sau lÆ°ng hắn, không biết đã đứng đó được bao lâu rồi, “Anh anh anh… Sao anh lại ra đây là m gì?â€
Lăng Tiêu nheo mắt, “Sao, ta không thể ra à ?â€
Du Tiểu Mặc gượng cÆ°á»i, “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không phải.â€
Lăng Tiêu hừ má»™t tiếng, quay ngÆ°á»i trở vá» phòng.
Du Tiểu Mặc vội và ng đi theo.
Äúng lúc nà o, Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i, ánh mắt mang theo ý cÆ°á»i nhÆ° có nhÆ° không nhìn hắn, chế nhạo: “Äúng rồi, lúc nà o muốn dùng viên Cổ Tâm Äan kia, nhá»› rõ nói cho ta biết má»™t tiếng, ta rất chá» mong.â€
Du Tiểu Mặc: “…â€
Quả nhiên đã bị nghe hết.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o trong phòng, Lăng Tiêu xòe tay vá» phÃa hắn, “Äem ngá»c giản kia ra cho ta xem má»™t chút.â€
Du Tiểu Mặc Ä‘Æ°a ngá»c giản cho y không há» chần chừ, hắn cÅ©ng muốn biết liệu Lăng Tiêu có thể phá bá» cấm chế kia không, nếu nhÆ° có thể, váºy thì sẽ biết được món đồ bên trong là gì rồi.
Lăng Tiêu dùng ngón cái và ngón trá» ma sát ngá»c giản và i cái, trong ánh mắt chá» mong của Du Tiểu Mặc, y nói: “SÆ° phụ em nói không sai, bên trên ngá»c giản nà y có mấy loại cấm chế rất mạnh.â€
“Mấy loại?†Du Tiểu Mặc la lên, hắn còn tưởng chỉ có một chứ.
“Äúng, là mấy loại cấm chế, bản thân những cấm chế nà y không mạnh lắm, nhÆ°ng nếu chồng lên nhau, sẽ biến thà nh má»™t loại cấm chế rất mạnh, kiểu cấm chế thế nà y rất khó giải, bởi vì chỉ cần phạm sai lầm trong khâu nà o đó, ngá»c giản nà y sẽ láºp tức hóa thà nh bụi, Ä‘oán sÆ¡ sÆ¡ thì, chủ nhân của ngá»c giản nà y có thể là má»™t Ä‘an sÆ° cấp mÆ°á»i hai.†Lăng Tiêu nói.
“Nghiêm khắc quá váºy, nếu không giải được thì phải là m sao đây?†Mong muốn tìm kho báu của Du Tiểu Mặc lại bị đả kÃch.
“Cái nà y thì chÆ°a chắc.†Lăng Tiêu cÆ°á»i nói.
Du Tiểu Mặc thấy cái vẻ mặt đã tÃnh trÆ°á»›c của y, ánh mắt sáng lên, “Chẳng lẽ anh có cách rồi hả?â€
Lăng Tiêu nói, “Nếu trÆ°á»›c ngà y hôm nay, có lẽ ta đã không có cách nà o, nhÆ°ng giá» khác rồi, chá» tá»›i khi ta chuyển hóa tu vi của kẻ kia thà nh công, ta sẽ có cách.â€
Du Tiểu Mặc đã hiểu, xem ra vẫn liên quan tá»›i tu vi, “Váºy phải đợi bao lâu?â€
Lăng Tiêu Æ°á»›c chừng, “Ba tháng.â€
“Lâu thế!†Du Tiểu Mặc cảm thán, thá»±c ra trÆ°á»›c đây hắn còn tưởng rằng Lăng Tiêu đã xong hẳn rồi cÆ¡, Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i còn có việc nà y, “Thế rốt cục thì cái Huyết Tế Hiến Tế kia là gì?â€
“Là má»™t loại bà pháp của Kỳ Lân tá»™c, yên tâm Ä‘i, nếu không sá» dụng được, ta sẽ không dùng, sở dÄ© cần tá»›i ba tháng là vì tu vi của ba kẻ kia rất cao, tu vi cà ng cao thì cà ng khó hấp thu, nếu muốn chuyển hóa hoà n toà n thì khá phiá»n toái, Ä‘iá»u nà y rất bình thÆ°á»ng.†Lăng Tiêu biết hắn Ä‘ang lo lắng, liá»n an ủi.
Du Tiểu Mặc phải xác định y không lừa gạt nữa rồi mới chịu tin.
Sau hôm ấy, bá»n há» bắt đầu chuẩn bị cho chuyến Ä‘i tá»›i vị diện cao cấp, má»™t vị diện tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t không gian khác, cho nên có rất nhiá»u việc cần phải chuẩn bị, và dụ nhÆ° hà nh lang không gian.
Đăng bởi | Thánh_Nữ_Bướm_Đêm |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 18 |