Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dẫn nổ

Tiểu thuyết gốc · 1550 chữ

Chuyện trò linh tinh một lúc, Dương Tiễn kiếm lấy một cái ba lô, bỏ mấy chai nước và vài gói mì Hảo Hảo vào, đưa cho Thần Vương.

Hắn chợt thấy một con dao, vất cho Thần Vuong, bảo cầm lấy phòng thân.

Thu thập xong, lập tức đi luôn.

Hai người đi mà rất thuận lợi, không hề gặp phải một con tang thi. Cả hai vừa đi vừa thảo luận về mạt thế. Qua lời kể của Thần Vương, Dương Tiễn nắm được một phần đoạn hành trình của hắn.

Lúc xuống núi, hai người đã gặp phải rất nhiều thôn dân bị thi hóa. Tuy không muốn ra tay diệt trừ nhưng cũng đành phải làm. Chung quy nhiệm vụ của đạo sĩ là diệt trừ cương thi.

Họ đi mãi, đi mãi thì lên được đến thành thị, cũng diệt trừ được mấy con. Sau đó đụng phải một con Cẩu Thi. Xui xẻo hơn, trước khi chết Cẩu Thi chết tiệt kia còn gầm lên thật lớn, kêu gọi con Địa Thi Long kia lại. Kết quả thì bị nó giết, may sao gặp Dương Tiễn bèn phát lời cầu cứu.

Dương Tiễn thắc mắc hỏi:

- Sao anh lại cầu cứu tôi qua não được chứ? Rốt cuộc anh làm thế nào?

- Đó là pháp môn bí truyền độc nhất của miếu chúng tôi, gọi là thông linh. Chung quy rất phức tạp, không phải cứ một hồi là giải thích cho anh hiểu được.

Dương Tiễn hiểu, gật đầu. Vấn đề này không phỉa dành cho hắn, chỉ cần biết là được rồi.

Hai người vẫn tiến bước, chợt sững sờ. Trên đường là một vết máu kéo dài. Họ đi theo hướng của cái xác, đi mãi đi mãi cuối cùng đến ngõ cụt.

Đó là một cái xác mất đầu, một cánh tay. Nội tạng lòi ra ngoài, da thịt chỗ có chỗ không. Rất kinh tởm. Ngoài một vũng máu đen khô cạn quanh đấy thì cũng không còn cái gì nữa.

- Cậu đợi ở đây!

Dương Tiễn để Thần Vương ở lại, một mình đánh bạo tiến lại.

Đến gần mười bước, vụttttt..., một bóng đen lao ra. Đó là một con Cẩu Thi.

Dương Tiễn không nao núng, lập tức phát lực hai chân, nhay về sau vài bước.

- Để tôi!

Thần Vương lao lên, rút từ trong túi ra một lá bùa, vất lên không trung. Mắt nhắm, miệng liên tục niệm chú ngữ.

Không phản ứng!

Hắn thử lại mấy lần, nhưng đều không phản ứng. Cẩu Thi trong khi đó lại nhún chân xuống, miệng gầm gừ, chảy ra một hàng dãi màu đỏ như máu.

Biết tên kia lỡ rồi, Dương Tiễn bèn phóng xuất ra một Viêm Cầu, nhảy về phía trước. Tay giữ Viêm Cầu của hắn hơi lùi về phía sau, hai chân khuỵu xuống, phát lực.

Vụtttt....

Tức khắc, trong một giây hắn đãn gần tiếp cận được Cẩu Thi. Nhưng nó cũng không phải thích tự tử, liền tránh đi trong gang tấc.

Dương Tiễn với nó quần ẩu, cứ đánh rồi lui.

Thần Vương nhìn cảnh này, biết họ đang bất phân thắng bại. Bản thân hắn cần làm một điều đột phá, giúp cho Dương Tiễn.

Thế là sờ tay vào trong túi, móc ra linh phù. Nhưng tất cả đều bị ướt, nhòe hết mực. Trong phút giây hoang mang, Dương Tiễn lại dường như bị Cẩu Thi áp đảo. Hắn ngã vật xuống một chỗ.

Thần Vương nhìn thấy, lo ngại. Hắn bèn nhìn xung quanh, tìm giấy.

Kia rồi!

Hắn đã thấy một tờ thanh toán hóa đơn ai đó làm rơi, đã hóa đen đi.

- Rất tốt, đủ để tạo ra một cái linh phù.

Hắn lập tức cắt đầu ngón tay, vẽ lên phù chú.

Sau đó tung lên không trung, hai tay làm như cái kí hiệu hình chữ thập, quát lớn:

- Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp. Tật!

Tờ linh phù hóa đi kia lơ lửng, phát ra linh quang mờ nhạt.

- Hỏa thượng bách phù, xuất!

Lá phù lao vun vút, dính lên trán Cẩu Thi, sau đó phát lửa.

Rất nhanh chóng, ngọn lửa đã bao lấy toàn thân Cẩu Thi. Nó giãy giụa, tìm cách dập lửa. Thần Vương hét lớn:

- Nhanh, Anh mau dùng lửa của anh thiêu nó. Lửa này không kiềm nó được bao lâu đâu.

Dương Tiễn lập tức tạo ra ba viêm cầu nữa, ném thẳng về phía cẩu thi.

Hai ngọn lửa như của nhau, lập tức nhập vào nhau, hóa thành một đống lửa to hơn nữa, bao bọc lấy toàn thân Cẩu Thi.

Nhìn thì dễ dàng tưởng tượng nó như một con quỷ khuyển thật sự.

Thời gian qua, lửa thiêu cũng nhỏ dần, cuối cùng tắt hẳn. Mặt đất chỉ còn lại một màu đen, trên đó là một đống tro tàn. Lấp lánh giữa đám tro ấy lá một viên đá lấp lánh.

Dương Tiễn nhặt nó lên, rồi kinh hô:

- Con này thế mà lại sắp thăng cấp rồi!

Viên đá đó là tinh thạch, nhưng cường độ năng lượng nhiều hơn loại thường mấy lần, sắp lên cấp [Hóa Thú].

Dương Tiễn cất nó đi, hai người tiếp tục lên đường. Thế nhưng vừa mới quay người lại, đã thấy Thần Vương sắc mặt lạnh buốt nhìn về phía hắn. Hắn cất tiếng hỏi:

- Làm sao vậy?

- Đằng ... đằng sau!

Nghe vậy, hắn lập tức phát lực, vừa bật nhảy về phía trước vừa xoay người lại.

Trước mặt hắn hiện giờ là hàng tá những con tang thi, không biết từ đâu xuất hiện.

Không suy nghĩ nhiều, lập tức vất viêm cầu vào.

Đoàng....

Viêm cầu phát nổ, Dương Tiễn nhanh chóng chạy đi, không quên bảo với Thần Vương:

- 36 kế, chuồn là thượng sách. Mau chạy, lực lượng khủng bố như vậy không phải cứ muốn là chặn được.

Vừa phóng vụt qua Thần Vương, gã cũng lập tức xoay người bỏ chạy.

Đám tang thi thấy con mồi bỏ chạy, cũng kêu lên mấy tiếng ú ớ rồi bắt đầu chạy đi. Chúng cơ thể bị phá hủy một số phần, thành ra chạy rất chậm.

Dương Tiễn lại nghĩ ra một kế hoạch. Hắn vừa chạy vừa ngó xung quanh, không quên hỏi:

- Thần Vương, cậu còn tạo ra được lá bùa nào như kia không, mà nó phải là kiểu chỉ cần tang thi đến là sẽ bị kích hoạt ấy.

- Có, là Bách Thi Hỏa Phù, Trường Lôi Diệt Thi Phù, nhiều lắm.

Dương Tiễn gật đầu:

- Được rồi, mau đi kiếm lấy một cửa hàng tạp hóa.

Chạy thêm được trăm mét trên đường cái, hai người nhanh chóng tìm được một của hàng tiện lợi. Không nói gì, lập tức xong vào.

Nơi này tối om, không có ai. Nhưng vấn đề không phải ở đây, Dương Tiễn lại chỗ máy thanh toán, đập chỗ in hóa đơn ra, vất cho Thần Vương:

- Mau vẽ ra mấy lá, chúng ta sẽ dẫn nổ đám tang thi đó.

Thần Vương cũng không đáp lại, lập tức cắt tay ra vẽ.

Dương Tiễn cũng tranh thủ kiếm hơn mười bịch bật lửa, các loại cồn. Xong hắn ra một con đường, vất tất cả ra đất, mỗi mấy cái thành một đám.

Chuẩn bị xong, chỉ đợi Thần Vương.

Bên trong, Thần Vương cũng vẽ ra thành công mấy cái, lao ra mang cho Dương Tiễn. Cả hai chia tay mang mỗi cái bỏ vào một đám gồm bật lửa và cồn kia.

Lửa chính là cách duy nhất tiêu diệt tang thi lúc này.

Dương Tiễn bèn bảo Thần Vương trốn lên một tóa nhà nào gần đó, quan sát. Khi nào tang thi đến thì kích nổ. Còn hắn thì đi dụ.

Hai người chia công việc xong, mỗi người một ngả.

Đám tang thi không có não kia vẫn tiếp tục đuổi theo. Dương Tiễn mừng thầm, dụ bọn chúng vào con đường đã chuẩn bị để kích nổ.

Gần đến, gần đến.

Kế hoạch đang thuận lợi, đột nhiên trời giở giời, mưa lấm tấm vài hạt.

Thần Vương đưa tay ra hứng lấy một hạt mưa. Hạt mưa đen, mùi hắc, tỏa ra một luồng khói đen không dễ phát hiện. Hắn kinh sợ:

- Uế thủy! Không xong! Hi vọng anh bình an, Dương Tiễn.

Mưa lại dần nặng hơn nữa, nhưng hạt mưa lại không to.

Dương Tiễn cũng biết trận mưa không bình thường, đẩy nhanh tốc độ lên thêm nữa.

Sau hơn chục phút, cuối cùng đám tang kia cũng lục tục đến được. Cơn Uế vũ cũng đã dừng lại từ lâu.

Đám tang thi dần di qua điểm đầu, điểm thứ hai, đến điểm cuối cùng. Dương Tiễn vubg tay lên, làm kí hiệu.

Thần Vương từ một tòa nhà gần đó nhận thấy, lập tức niệm chú.

Những linh phù nhanh chóng được kích hoạt, từng tiếng nổ vang lên, kéo theo là một dãy đám lửa cháy. Cũng có thể gọi đây là môt bức tường lửa, thứ lạ mắt đầu tiên họ thấy.

________ Hết chương 14__________

Hẹn gặp lại ch.15

Bạn đang đọc Truyền thừa kí ức sáng tác bởi dthehiep123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.