Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế cục thay đổi chóng mặt

Phiên bản Dịch · 2159 chữ

Lần này tên Hồ Trường Nhạc kia cho tên đầu trọc một vạn đồng để tên đầu trọc ra tay dạy dỗ Triệu Tinh một lần, để hả giận cho Hồ Trường Nhạc.

Việc chiếc xe chuyển phát nhanh của Triệu Tinh đụng phải chiếc xe đạp đôi kia đều là do bọn chúng sắp xếp hết. Cũng là kiếm một cái cớ gì đó để đánh nhau, không thể nào tự dưng lại nhào vô đánh hắn được, như vậy không hợp lý cho lắm.

Nếu lúc đó Triệu Tinh nguyện ý dùng tiền để bồi thường thì hai tên kia cũng sẽ đưa ra một số tiền lớn để bắt chẹt hắn, khiến cho Triệu Tinh không nhịn được nữa, phải đánh nhau với hai tên kia. Lúc này bọn chúng có thể xông lên diễn trò bênh vực kẻ yếu, vậy là bọn chúng có thể quang minh chính đại tẩn cho Triệu Tinh một trận.

Đương nhiên tên đầu trọc cũng đã nghe tên tài xế của Hồ Trường Nhạc miêu tả qua về Triệu Tinh, nên hắn ta cũng biết được Triệu Tinh đánh nhau rất giỏi. Nhưng hắn ta cũng không tin là Triệu Tinh có thể đánh lại hắn ta, chỉ cho rằng tên tài xế của Hồ Trường Nhạc quá kém cỏi nên mới bị Triệu Tinh đánh. Đương nhiên vì để cho mọi chuyện được diễn ra một cách suôn sẻ, hắn ta đã sắp xếp 7 người để đánh nhau với Triệu Tinh, đấy là còn chưa kể có hai người Hồ Trường Nhạc và tên tài xế đứng một bên quan sát nữa. Theo hắn ta thấy thì chỉ cần 7 người bọn chúng là đã đủ để giải quyết Triệu Tinh rồi.

Còn về phần hai người Hồ Trường Nhạc thì hắn ta không định để cho hai người đó ra tay, vì một khi ra tay thì sẽ lộ nhược điểm, những người đứng xem sẽ cho rằng đây là bọn chúng đang dàn xếp để đánh người, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của bọn chúng. Còn việc vì sao hai người kia không cần đánh nhau mà lại xuất hiện ở đây làm gì. Đó là vì hắn ta muốn để cho Hồ Trường Nhạc thấy được toàn bộ cảnh bọn chúng đánh Triệu Tinh, như vậy sẽ khiến cho Hồ Trường Nhạc hả được cơn giận hơn, hơn nữa cũng để cho Triệu Tinh hiểu được, đây là sự trả thù của Hồ Trường Nhạc.

Còn những thông tin khác về Triệu Tinh thì trước đó Hồ Trường Nhạc cũng đã tìm hiểu qua rồi, hắn cũng không phải là lưu manh, cũng chưa từng lăn lộn trong xã hội đen. Trong nhà cũng chẳng có bối cảnh lớn lao gì cả.

Lúc đó, tên đầu trọc còn đoán, có lẽ chỉ cần dựa vào tên tuổi của hắn ta là đã khiến cho Triệu Tinh bị dọa đến run rấy, chỉ biết nằm chịu trận chứ không dám đánh lại.

Nhưng có nghĩ nát óc thì hắn ta cũng không thể nào nghĩ ra được, không những Triệu Tinh không có sợ hãi, mà hắn còn đánh cho mấy tên kia không kịp trở tay. Chỉ mới có một lát mà hắn đã hạ đo ván bốn tên kia rồi, hơn nữa trên người của hắn vẫn còn sạch sẽ, không có dấu vết nào cho thấy là hắn bị đánh cả.

Tên đầu trọc lăn lộn trên giang hồ cũng đã lâu rồi, nên hắn ta khá coi trọng mặt mũi. Mặc dù khi thấy được cảnh như vậy thì hắn ta cũng đã biết, bản thân hắn ta không thể nào đánh lại Triệu Tinh được. Nhưng nếu để cho hắn ta bỏ chạy hay là cúi đầu xin tha thì đó là chuyện không thể nào.

Dưới loại tình huống này, hắn ta chỉ có thể có một lựa chọn cuối cùng là kiên trì đánh tiếp, cho dù bị đối phương đánh cho bầm dập cũng còn tốt hơn là bỏ chạy hoặc cúi đầu xin lỗi. Mà dựa vào sự hiểu biết của hắn ta đối với Triệu Tinh, thì Triệu Tinh sẽ không có khả năng ra tay độc ác với hắn, cho nên hắn ta cho rằng bản thân hắn ta sẽ không thể nào nguy hiểm về tính mạng hết, cùng lắm là chịu chút đau đớn da thịt mà thôi.

Nhưng chuyện đã đến nước này rồi thì hắn ta cũng không thể nào để cho hai người Hồ Trường Nhạc đứng chơi ở bên ngoài được nữa, thế là hắn ta vừa lui lại phía sau, vừa kêu Hồ Trường Nhạc:

- Hồ Trường Nhạc, hai người định làm cái gì mà đến giờ chưa chịu ra tay vậy hả?

Ở bên phía của Hồ Trường Nhạc, lúc này hắn ta cũng cảm thấy khổ tâm. Vốn dĩ hắn cứ nghĩ rằng chỉ dựa vào 7 người của tên đầu trọc là có thể xử lý được Triệu Tinh rồi. 7 người bọn chúng có thể đánh cho Triệu Tinh một trận, sau đó hắn ta chỉ cần đi đến, dùng chân đạp lên mặt Triệu Tinh, chửi rủa vài câu, để cho hắn cảm thấy khổ sở, tủi nhục, như vậy một vạn đồng mà hắn ta đã bỏ ra cũng được coi là xứng đáng.

Mặc dù Hồ Trường Nhạc cũng có chút đau lòng khi tiêu tốn tận 1 vạn đồng chỉ để đánh Triệu Tinh một trận, vì hắn ta cũng không phải là người giàu có gì. Nhưng hắn ta cũng suy nghĩ theo phương hướng thoáng thoáng một chút, ai bảo anh đây có tiền đâu, nếu múc đích của lần này là vì để làm cho bản thân thoải mái, thì hắn ta cảm thấy bản thân cần phải chi mạnh tay vào, như vậy thì mới thoải mái được.

Thế nhưng nội dung câu chuyện mà hắn ta đã và đang tưởng tượng lại quá khác với thực tế, đầu tiên là có ba tên thanh niên không biết chui từ đâu ra, đã chạy đến giúp đỡ Triệu Tinh, đối kháng với tên đầu trọc. Điều này khiến cho hắn ta cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn ta không nghĩ ra được, Triệu Tinh vẫn còn có những người bạn bè gan lớn như vậy. Dù sao tên đầu trọc kia cũng là lưu manh có tiếng trong khu vực này, cũng không phải nổi tiếng vì cái hay cái đẹp gì hết, mà là tiếng xấu vang xa, cho nên bình thường không có mấy ai dám trêu chọc tên này hết.

Cho dù là như vậy thì hắn ta vẫn cảm thấy khả năng tên đầu trọc thẳng vẫn là rất lớn. Thế nhưng sau khi chứng kiến Triệu Tinh chỉ dùng một quyền đã đánh ngã được một tên vừa mới xông lại, thì hắn ta đã cảm thấy có gì đó sai sai rồi. Nhưng đến khi hắn ta và tên tài xế đang thương lượng với nhau là hai người xe xông lên một lúc hay là xông lên từng người một, thì Triệu Tinh đã xử lý xong ba tên còn lại, rất gọn gàng, rất nhanh chóng.

Lúc này Hồ Trường Nhạc đã không biết làm sao, không biết nên làm thế nào cho ổn nữa. Dù sao thì hắn ta và tên tài xế có xông lên thì cũng xông lên cho có mà thôi, chứ hai người bọn họ không có chút tác dụng nào hết. Hơn nữa hắn ta nghĩ mãi mà vẫn không thể nghĩ ra được, với tình hình hiện tại thì đáng lý ra tên đầu trọc phải hòa giải với Triệu Tinh đi chứ, hay là tên này vẫn còn cao chiêu gì đó. Nếu lúc này mà hắn ta và tên tài xế lộ mặt ra ngoài, đến lúc đó Triệu Tinh sẽ hiểu được, việc tông xe kia cũng chỉ là sắp đặt, chắc chắn hắn sẽ tức giận, từ đó đâu còn giảng hòa được nữa đâu.

Mặc dù là nghĩ như vậy, nhưng khi nghe được tên đầu trọc kêu, thì hắn ta cũng không hề do dự nữa, cũng không phải là hắn ta lo bản thân hắn ta sẽ bị đánh, mà điều hắn ta lo lắng là sau khi bị đánh sẽ ảnh hưởng đến thể diện của hắn ta. Nhưng hiện tại tên đầu trọc kia đã không còn để ý đến thể diện nữa, thì hắn ta cũng chẳng quan tâm đến nó làm gì nữa, dù sao tiếng tăm của hắn ta cũng không được bằng tên đầu trọc, cho nên hắn ta không cần phải để ý đến nó. Hơn nữa lúc này mà hắn ta bỏ chạy hay không chịu xông ra, thí sẽ đắc tội với tên đầu trọc, nói gì thì nói, tên đầu trọc này cũng là vì muốn hả giận cho hắn ta nên mới đánh nhau với Triệu Tinh.

Lúc này Hồ Trường Nhạc đang suy nghĩ vẫn vơ, nên khi đứng dậy, hắn ta tiện tay cầm lấy vỏ chai bia ở bên cạnh. Hắn ta cảm thấy khi cầm như vậy sẽ khiến cho hắn ta có sức uy hiếp hơn, sẽ khiến cho Triệu Tinh phải kiêng kỵ.

Tên tài xế ở một bên thấy Hồ Trường Nhạc cầm vỏ chai bia, thì tên này cũng làm theo, cũng cầm một chai bia, sau đó đuổi theo Hồ Trường Nhạc, cả hai đi về phía Triệu Tinh.

Lại nói đến hai người ở trên chiếc Audi A6, sau khi hai người đi xuống xe, lập tức vội vã vượt qua những người dân đứng xem ở xung quanh, chuẩn bị đi lên để giúp đỡ Triệu Tinh. Thế nhưng bọn họ không nghĩ đến mọi thứ diễn ra quá nhanh, ngay khi hai người còn chưa đi vào bên trong sân bãi thì đã chứng kiến thấy Triệu Tinh hạ gục xong bốn tên kia rồi, hiện tại tình thế lại nghịch chuyển, người có lợi lại là Triệu Tinh.

Thấy chuyện như vậy, hai người lập tức dừng lại, người tài xế kia quay đầu hỏi người đàn ông bên cạnh:

- Ông chủ, làm sao đây?

Người đàn ông kia hơi lắc đầu một chút, không nói gì hết, vì vậy hai người liền biến thành những người dân đứng xem trận chiến giữa hai bên.

Về phía Triệu Tinh, vốn dĩ sau khi đánh bại bốn tên kia thì hắn muốn thừa thắng xông lên làm gỏi luôn tên đầu trọc. Lúc này tên đầu trọc kia đang quay lưng về phía hắn, nhưng hắn mặc kệ, hắn định xông lên tẩn cho tên này một trận, ai bảo tên này dám sai sử đàn em đến đánh hắn, nên hắn cảm thấy tên này bị đánh là đáng đời.

Thế nhưng sau khi nghe được tên đầu trọc kia đòi khiêu chiến với Trương Kha, cho nên hắn lập tức thay đổi ý định, hắn muốn đường đường chính chính đánh bại tên đầu trọc, để tiêu diệt uy phong của tên kia, hơn nữa cũng coi như cho Trương Kha một chỗ dựa.

Nói đi nói lại, lần này hắn phải cảm ơn Trương Kha, dù sao câu ta và hắn cũng chỉ quen biết nhau hời hợt mà thôi. Mặc dù khi đi luyện phi tiêu ở trong viên, cậu ta có gọi hắn là anh Triệu hoặc là sư phụ. Nhưng nếu suy nghĩ cho thật kỹ thì mối quan hệ của hai bên cũng giống như người qua đường mà thôi, không có thân nhau lắm, dù sao ngoài trừ tên ta thì hai người cũng không biết thêm tý gì về nhau cả.

Thế nhưng điều mà hắn không nghĩ tới là, chỉ dựa vào mối quan hệ hời hợt giữa hai người, mà cậu ta lại có can đảm đứng lên chống đối lại tên đầu trọc. Giống như cậu ta đã xem hắn là bạn bè vậy.

Uy danh của tên đầu trọc thì Triệu Tinh cũng đã nghe nói qua, thế nhưng chưa bao giờ gặp mặt người này, cho nên hắn ta biết, khi quyết định lao ra giúp đỡ hắn, thì Trương Kha đã thừa nhận áp lực lớn cỡ nào. Điều này khiến cho hắn có chút cảm động, cho nên hắn đã bắt đầu coi Trương Kha là bạn của hắn.

Còn tên đầu trọc này, Triệu Tinh đã không coi hắn ta ra gì rồi, dù sao thì với chút năng lực của tên đầu trọc, sẽ khó lòng mà đụng vào hắn được. Còn Triệu Tinh lại cảm thấy hắn có thể dựa vào vũ lực để đánh cho tên này trở nên ngoan ngoãn.

Bạn đang đọc Truyền Thừa Cùng Tiến Hóa (Dịch) của Gttnow
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.